Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 942: Điệp Luyến Hoa!




Tâm tình không tốt nên khi xem tới bức tranh thứ ba, La Thành vẫn tiếp tục phê bình
“Cũng có chỗ vẽ rất tốt, nhưng xét về tổng thể bức tranh thì đúng như ngươi nói, không được hài hoà.” Khâu Vũ lên tiếng, nàng mơ hồ nhận ra tâm tình La Thành không tốt, nhưng chẳng sao, miễn là hắn phê bình hợp lý là được
Tiếp tục đi tới, tiếp tục phê bình
Hôm nay La Thành đi tới đâu là chỉ ra khuyết điểm của người ta tới đó, không có một bức tranh nào thoát khỏi
“Nét đẹp quá rập khuôn.”

“Tán loạn
Tác phẩm này thiếu trọng điểm.”

“Cơ bắp của con thỏ đực và thỏ cái hơi cứng đờ.”

“Lại là động vật
Người này vẽ phượng hoàng còn thua con gái ta.”

Khâu Vũ đi bên cạnh cũng thường xuyên nói bổ sung nhưng vẫn là không có một câu khen ngợi nào
Nhân viên phòng triển lãm đổ mồ hôi lạnh
Nếu toàn bộ tranh ngày hôm nay đều bị phê bình thì buổi triển lãm này coi như bỏ
Mà triển lãm tranh vẫn còn kéo dài đến hai ngày sau đấy
Cũng may La Thành không phải tới để phá quán người ta, tâm tình hắn có phần không vui nhưng vẫn rất tỉnh táo nhận xét
Khi đứng trước bức tranh tên là Mãnh Hổ Xuống Núi, La Thành cuối cùng cũng không phê bình nữa
“Thú vị.” Hắn quan sát một lúc rồi nhẹ giọng nói
Nhân viên phòng triển lãm nghe vậy lập tức cảm thấy mình vừa sống sót sau tai nạn, vội vàng nói: “Đây là tác phẩm của Du Liên lão sư
Bức tranh này…”

“Không cần giới thiệu, chúng ta biết rồi.” Khâu Vũ cười nói, “Trình độ của Du Liên tiến bộ rất nhanh
Lần trước hắn vẽ hổ còn lấy được giải thưởng, đáng tiếc hắn quá theo đuổi khí thế của hổ mà bỏ quên sự sinh động.”

“Hắn giành được giải thưởng đó là đúng.” La Thành tiếp lời, “Nhưng mà một phần cũng vì những hoạ sĩ tham gia cuộc thi đó đều là tay mơ chưa có nhiều kinh nghiệm.”

Khâu Vũ gật đầu đồng ý
Trên mặt La Thành xuất hiện một nụ cười hiếm thấy: “Nhưng bức tranh ngày hôm nay của Du Liên đúng là không tệ, tuy vẫn còn tật cũ là thích theo đuổi khí thế nhưng phần sinh động cũng được cải thiện
Người bạn của Khâu lão sư nói ở đây có một bức tranh rất xuất sắc, hẳn là bức này?”

“Ta không biết nữa.” Khâu Vũ cau mày
Thật là bức tranh này sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng không cảm thấy bức tranh này tốt đến mức để nàng phải đến đây xem một chuyến
Tuy trình độ hội hoạ của bạn nàng rất bình thường nhưng khả năng đánh giá và thưởng thức hoạ tác thì tuyệt đối là cấp đại sư
“Cứ tiếp tục xem đi.”

La Thành lại tiến về phía trước
Dù là bức tranh của Du Liên cũng chỉ khiến hắn dừng chân ba phút mà thôi
Mấy bức tranh sau đó chỉ toàn khiến La Thành nhíu mày
Ngay khi hắn sắp mất kiên nhẫn và định hỏi tranh của Ảnh Tử rốt cuộc nằm ở đâu thì tác phẩm phía trước đột nhiên thu hút sự chú ý của hắn
“Ồ?”

Không chỉ có La Thành, Khâu Vũ cũng đã nhìn thấy bức tranh này
Hai mắt nàng phát sáng, trong mắt bắn ra một tia quang mang khác thường
Đây là một bức tranh phong cảnh, trong tranh có đoá hoa màu vàng nhạt, tại vị trí nhuỵ hoa có một con bươm bướm đang vẫy cánh
Điệp Luyến Hoa
Rõ ràng chỉ là một bức tranh có kết cấu rất thông thường nhưng lại hấp dẫn nàng và La Thành
“Cách phối màu thật đặc biệt, bông hoa này không được vẽ tỉ mỉ nhưng lại có cảm giác hồn nhiên tự thành, ta gần như cảm thấy mùi hương hoa thoang thoảng đâu đây!” Khâu Vũ không kềm lòng được mà nói
Đám người đi ở phía sau lập tức xì xào bàn tán
Trước đó đều là La Thành nói trước, Khâu Vũ bổ sung thêm, đây là lần đầu tiên Khâu Vũ chủ động đánh giá một bức tranh, hơn nữa vừa mở miệng đã là lời khen ngợi
Càng làm mọi người bất ngờ là La Thành cũng gật đầu đồng ý:

“Con bướm này giống như muốn bay ra khỏi bức tranh, quốc hoạ mà có thể vẽ sinh động như thật đúng là không đơn giản!”

“Tốt hơn của Du Liên.”

“Ừ, bây giờ ta đã có kết luận, bức tranh tốt nhất hôm nay là bức Điệp Luyến Hoa này.” La Thành nở nụ cười hài lòng hiếm thấy
Trong lúc nhất thời, tiếng bàn tán xôn xao càng thêm rõ ràng
Mọi người rối rít đánh giá bức tranh, vừa nhìn đã bị nó hấp dẫn ánh mắt
Nên biết đám người này không hề giả vờ thích
Nếu chỉ là giả vờ thì bọn họ không cần phải chạy tới xem triển lãm tranh dưới cái nắng tháng Tám oi bức như vậy
Bọn họ thật sự có trình độ thưởng thức hoạ tác, mà chỉ cần là người có trình độ thì đều nhìn thấy được điểm bất phàm của bức tranh
“Bức tranh này thật sự rất đẹp!”

“Bươm bướm quá sinh động!”

“Sao làm được nhỉ
Rõ ràng nét vẽ rất đơn giản nhẹ nhàng nhưng lại không hề qua loa, khiến người ta cảm nhận được sự tự nhiên rất đặc biệt.”

“Lợi hại!”

“Đẹp hơn Mãnh Hổ Xuống Núi của Du Liên!”

“La Thành lão sư nói không sai, đây chính là tác phẩm tốt nhất trong buổi triển lãm!”

“Là ai vẽ thế?”

“Xem phần giới thiệu nào.”

Bên dưới mỗi bức tranh đều có phần giới thiệu thông tin tác giả, tác phẩm
Chỉ là chữ viết rất nhỏ, cần phải đến gần mới đọc được
Đây là do phòng triển lãm cố ý để người xem thấy tranh trước chứ không phải tên tác giả trước, nếu không mọi người sẽ bị danh tiếng của hoạ sĩ ảnh hưởng
“Các vị!”

Nhân viên phòng triển lãm rốt cuộc nhìn thấy ánh sáng nơi cuối chân trời
Hắn không ngờ bức tranh đơn giản này lại khiến mọi người khen ngợi tới tấp
Quá tốt rồi
Buổi triển lãm được cứu rồi
Thấy tất cả mọi người đều hiếu kỳ muốn đến gần xem thông tin tác phẩm, nhân viên ưỡn ngực nói:

“Các vị không cần nhìn
Bức tranh Điệp Luyến Hoa này là tác phẩm của Ảnh Tử lão sư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ảnh Tử lão sư là một hoạ sĩ vẽ manga, đây là lần đầu tiên hắn công khai triển lãm tác phẩm quốc hoạ của mình!”

Tiếng của nhân viên phòng triển lãm vang vọng vô cùng, như thể hắn đang nói chuyện gì đó rất đáng tự hào
Lời khen ngợi của hai vị đại lão khiến hắn có thêm sức lực to lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.