Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 946: Triệu châu – cái nôi của cổ phong




Nghe được câu chuyện thú vị ở phòng triển lãm, còn có lời bình luận của các đại lão, đám cư dân mạng lại càng thêm náo nhiệt
“Ha ha ha, còn có vụ này?”

“Ta có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc đó, thật là cười chết!”

“Hoá ra Ảnh Tử còn có một bức Điệp Luyến Hoa nha.”

“Ảnh Thần được lắm, lại ra sân bằng phương thức thú vị như vậy!”

“Đám người yêu thích quốc hoạ chắc quê muốn độn thổ?”

“Ha ha ha một đám fan quốc hoạ vì muốn giẫm đạp Điệp Luyến Hoa mà khen ngợi Bôn Mã Đồ không ngừng, kết quả không ngờ Bôn Mã Đồ cũng là tác phẩm của Ảnh Tử, chỉ nghĩ thôi đã cười muốn rụng răng!”

“Này thì trang bức hả
Bị vả mặt có đau không?”

“Bình thường đám người này vẫn luôn chê bai fan manga chúng ta, còn nói chúng ta chỉ là một đám trạch nam trạch nữ, wibu wibiếc thích mấy nhân vật ảo
Hôm nay Ảnh Thần xả giận cho giới manga một cú thật đã!”

Hội hoạ truyền thống và giới manga đã tranh cãi rất nhiều năm, mà sự xuất hiện của bức Bôn Mã Đồ của Ảnh Tử chính là đả kích lớn nhất đối với giới hội hoạ truyền thống
Trong lúc nhất thời rất nhiều fan hội hoạ truyền thống đều trầm mặc
Moá
Không có thiên lý
Một hoạ sĩ vẽ manga sao lại có thành tựu lớn lao như vậy trong giới quốc hoạ?
Không chỉ có thế, rất nhiều đại lão giới quốc hoạ sau khi thấy Bôn Mã Đồ đều phải kinh hãi
Đây là năng lực hội hoạ cấp đại sư chứ chẳng đùa
“Tranh này của Ảnh Tử thật sao?”

“Trong giới manga cũng có người có trình độ bậc này?”

“Hắn lợi hại như vậy còn đi vẽ manga làm gì
Đúng là lãng phí tài hoa!”

“Ảnh Tử rất có trình độ, vậy mà lại cam nguyện đi vẽ manga chẳng khác gì tự mình đoạ lạc.”

“Ta thì thấy ngược lại
Manga cũng là một kiểu hội hoạ, không nên võ đoán chê bai nó không tốt
Mấy năm nay manga đã phát triển rất lớn mạnh, trong đó có không ít tác phẩm xuất sắc.”

“Dù sao thì manga cũng chỉ là tiểu chúng
Hội hoạ của Triệu châu mới là danh giá nhất, bởi vì người ta không có tính bán buôn thương mại trong đó.”

“Ai nói Triệu châu thì không thương mại?”

“Mấy tác phẩm có giá trên trời của bọn hắn là để trưng bày thôi chắc?”

Giới hội hoạ truyền thống vì Bôn Mã Đồ mà xuất hiện không ít tranh luận
Nhưng không thể phủ nhận một điều, với sự ra mắt đầy ấn tượng của Bôn Mã Đồ, Ảnh Tử đã thành công bước chân vào giới hội hoạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Trong phòng làm việc manga
Kim Mộc hưng phấn nói với Lâm Uyên: “Bây giờ ngài đã là người có danh tiếng trong giới hội hoạ truyền thống, chờ khi ngài lên tới cấp bậc đại lão thì tranh của ngài sẽ rất đáng tiền đó.”

“Tranh của hoạ sĩ không phải chỉ đáng tiền sau khi hoạ sĩ chết rồi sao?” Lâm Uyên bĩu môi
Kim Mộc ngẩn người:

“Lý luận của ngài quá kỳ quái rồi
Đúng là tác phẩm của hoạ sĩ sau khi qua đời sẽ càng đáng tiền hơn, nhưng hầu hết các hoạ sĩ lợi hại đều có thể bán tác phẩm của mình với giá rất cao khi còn sống.”

“Thật sao?” Lâm Uyên không có kiến thức về phương diện này
Kim Mộc bật cười: “Đương nhiên
Ngài có biết Triệu châu không?”

“Ừm.” Mấy tháng nữa Triệu châu sẽ gia nhập khối thống nhất
Thỉnh thoảng Lâm Uyên vẫn hay lên mạng tra tìm tài liệu về bọn hắn
Điểm đặc sắc nhất của Triệu châu chính là: cực kỳ tôn trọng những gì cổ điển
Nghe nói mỗi khi lễ tết là cư dân ở đó sẽ mặc đồ thời cổ đại ra đường
Mà không chỉ có quần áo, trang sức hay văn hoá, người Triệu châu còn cực kỳ yêu thích cầm kỳ thư hoạ
Nhất là thư pháp và hội hoạ, người Triệu châu cực kỳ am hiểu hai lĩnh vực nghệ thuật này
Tại Triệu châu, các loại nghệ thuật và kiến trúc lưu truyền từ cổ đại tới nay đều được giữ gìn và phát huy, dẫn tới cư dân trên Lam Tinh đều thích đến Triệu châu du lịch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên còn đang muốn đi du lịch Triệu châu trong tương lai đây
Người Lam Tinh nhắc tới Triệu châu đều sẽ cảm khái một câu, sống ở Triệu châu có cảm giác như về thời cổ đại, bọn hắn nói chuyện với nhau rất nho nhã
Kim Mộc nói: “Ngài biết Triệu châu, hẳn là cũng biết Hoạ Thánh của Lam Tinh là người Triệu châu chứ
Tuy Hoạ Thánh là nhân vật sống ở mấy trăm năm trước nhưng tác phẩm của hắn còn lưu truyền tới ngày nay và rất được hoan nghênh
Trong đó tác phẩm kinh điển nhất đã từng được đấu giá lên tới gần một tỷ, phá kỷ lục của giới hội hoạ, người mua là một vị tài phiệt của Triệu châu!”

Lâm Uyên: “Không phải như thế vẫn là hoạ sĩ chết rồi tác phẩm mới đáng tiền sao?”

Kim Mộc lắc đầu: “Ta chỉ muốn nói cho ngài biết người Triệu châu rất nhiệt tình với hội hoạ
Trên thực tế tác phẩm của các danh gia Triệu châu đều rất đáng tiền, trong đó mấy hoạ sĩ nổi tiếng có thể bán tranh hơn trăm triệu một bức!”

Lâm Uyên kinh ngạc: “Người đương thời mà cũng có thể đấu giá tranh hơn trăm triệu?”

Kim Mộc cười đáp: “Đó là chuyện từ hai mươi năm trước rồi, bây giờ trên thị trường không khoa trương như vậy, tác phẩm bình thường của danh gia có thể bán được với giá mấy triệu, thậm chí hơn mười triệu cũng có.”



.”

Kim Mộc nói tiếp: “Hàng năm Triệu châu đều tổ chức mấy buổi đấu giá thư hoạ có quy mô lớn, đây là sự kiện lớn được toàn Lam Tinh chú ý
Trong buổi đấu giá sẽ có một số tác phẩm đương thời được mua với cái giá trên trời, cho nên tư tưởng hoạ sĩ chết rồi mới bán được tranh là không đúng
Chỉ là bây giờ cũng chỉ có thư hoạ của Triệu châu mới bán được giá cao như vậy, trình độ của hoạ sĩ các châu còn lại vẫn thấp hơn Triệu châu một phần.”

Nói tới đây, Kim Mộc giống như nhớ lại gì đó
“Trong buổi đấu giá thư hoạ, tác phẩm của danh gia Triệu châu được các đại gia thần bí tranh đoạt, tình cảnh đó rất rung động, ta đã từng may mắn được tham dự một lần
Nếu không có mặt tại chỗ sẽ khó lòng cảm nhận được sự điên cuồng của đám người này, vì một bức tranh chữ mà có thể tiêu tiền như nước.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.