Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 963: Sở Cuồng ra sân đầu tiên




Giờ khắc này, La Căn trợn tròn mắt, mồm há ra
Trong cơn hoảng hốt, hắn như nhìn thấy cảnh tượng của đêm hôm đó
Giữa cơn bão mưa giông gió giật, ông hoạ sĩ già Behrman đã hơn sáu mươi tuổi chật vật kéo thang đến bên tường, dùng hết sức bình sinh để đứng vững trong cơn bão mà vẽ ra từng nét bút
Một chiếc lá sinh động như thật đã hình thành như thế đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, ông lão già nua với kỹ thuật vẽ chẳng đâu ra đâu lại hoàn thành kiệt tác lớn nhất đời mình khiến người ta rung động
Xoay ngược
Một màn xoay ngược cực kỳ kinh điển khiến La Căn tê cả da đầu
Trong lòng dâng lên đủ loại tâm tình, giờ khắc này La Căn lập tức nghĩ tới một cái tên ——

Sở Cuồng
La Căn gần như có thể chắc chắn đây là tác phẩm của Sở Cuồng
Hắn từng nghiên cứu truyện ngắn của Sở Cuồng, đây là kiểu kết rất kinh điển của lão tặc
Cũng là lý do khiến La Căn sùng bái Sở Cuồng đến vậy
Thở ra một hơi, trong lòng La Căn không khỏi cảm khái: “Thật là một cú xoay ngược khiến người ta phải vỗ án khen hay
Giống với cái kết của Món Quà Giáng Sinh, rõ ràng là ngoài dự liệu nhưng lại vô cùng hợp tình hợp lý.”

Hắn ngẩng đầu nhìn xuống chỗ đám sinh viên
Lúc này đã có không ít sinh viên đọc xong
La Căn có thể thấy rõ biểu tình của bọn hắn
Kinh ngạc
Rung động
Xúc cảm
Có một số nữ sinh cảm tính đã rơi lệ, hai mắt đỏ bừng
Mà khi tất cả mọi người đều đọc xong, phòng học lập tức ồn ào huyên náo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám sinh viên kích động trao đổi với nhau:

“Tác phẩm này nhất định là Sở Cuồng viết!”

“Viết quá tuyệt vời!”

“Cái kết vô cùng cảm động!”

“Cho tới bây giờ ta chưa từng rung động vì một bộ truyện ngắn đến mức này!”

“Trước khi đọc câu cuối cùng, ta còn tưởng đâu đây là một tô súp gà nhạt toẹt…”

“Tác phẩm bên Bộ Lạc hoàn toàn không thể so sánh được.”

“Một chút cũng không
Bộ truyện ngắn này hoàn toàn nghiền ép tác phẩm Gương!”

“Ta không tìm thấy bất kỳ khuyết điểm nào!”

Để đám sinh viên nghị luận liên tục mấy phút, La Căn mới gõ bàn ra hiệu rồi trầm giọng nói:

“Tiếp theo chúng ta sẽ cùng phân tích bộ truyện ngắn này…”




Chuyện xảy ra ở trường học chỉ là một góc băng sơn
Trên internet, vô số người cũng vừa đọc xong Chiếc Lá Cuối Cùng và lâm vào kinh hãi
“Bộ truyện ngắn của Blog là thần tác!”

“Sở Cuồng
Đây tuyệt đối là tác phẩm của Sở Cuồng!”

“Một câu chuyện ngắn gọn nhưng lại ẩn chứa quá nhiều xúc cảm, ngoại trừ Sở Cuồng ta không nghĩ ra được người nào có thể viết nó!”

“Quá hay!”

“Ta xem xong đoạn kết không cầm được nước mắt.”

“Đây là kiểu cái kết xoay ngược thường thấy của Sở Cuồng!”

“Trận đầu tiên, Bộ Lạc thất bại thảm hại!”

“Blog giỏi thật, vừa ra sân đã ném tác phẩm của Sở Cuồng ra để oanh tạc một trận, tuy là lấy được khí thế nhưng tiếp theo bọn hắn còn so đấu với Bộ Lạc kiểu gì?”

Đám cư dân mạng vừa khen ngợi vừa thấy khó hiểu
Tất cả mọi người đều thừa nhận thực lực của Sở Cuồng, nhưng vấn đề là chiến lược của Blog quá kỳ lạ, chưa chi đã ném con át chủ bài ra thì phần sau còn đấu thế nào
Bên phía Bộ Lạc còn chưa sử dụng tới lá bài mạnh nào đâu



Blog
Ngoài ngành văn học Blog ra, những ngành khác đều đang đổ dồn con mắt vào trận chiến này, kết quả ai nấy đều bị thao tác của văn học Blog doạ sợ
“Văn học Blog đang làm gì thế?!”

“Truyện ngắn của Sở Cuồng tuyệt như vậy mà lại ném ra làm quân tiên phong?”

“Sự kiện lần này có rất nhiều tác phẩm tham gia, những phần sau Blog lấy gì mà đấu với Bộ Lạc?”

“Lần này thảm rồi.”

“Nên để truyện ngắn của Sở Cuồng ở phía cuối chứ!”

“Sở Cuồng thắng một ván, sau đó Blog thua toàn bộ vậy thì thật khó coi.”

“Nếu vậy chẳng thà để Sở Cuồng đến cuối cùng, ít ra còn lấy lại được chút mặt mũi.”




Bộ Lạc
Bên này cũng không ngờ được Blog vừa ra sân đã oanh tạc bằng tác phẩm của Sở Cuồng
Đúng vậy, tuy không công bố tên tác giả nhưng ai cũng tin chắc Chiếc Lá Cuối Cùng là của Sở Cuồng viết
“Blog điên rồi à?”

“Truyện ngắn của Sở Cuồng hay như vậy mà lại ra sân đầu tiên?”

“Bộ truyện ngắn này quá đáng sợ, nhưng Blog làm vậy là có âm mưu gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ muốn từ bỏ phần thi phía sau?”

“Ai mà chơi kiểu như vậy?”

“Không phải hàng tốt thường để dành tới cuối hay sao?”

“Nếu bọn họ chơi như vậy thì tới đợt sau sẽ lập tức xong đời!”

Bộ Lạc vừa bắt đầu đã bị nghiền ép nên khá tức giận, chưa đến một giờ sau bọn hắn đã đăng tác phẩm thứ hai lên
Truyện ngắn này tên là Đồ Cổ
“Truyện này cũng không tệ.”

“Hay hơn Gương một chút.”

“Có điều vẫn thua xa Chiếc Lá Cuối Cùng của Sở Cuồng.”

“Moá, khẩu vị của ta bị Sở Cuồng chiều hư rồi.”

“Đồ Cổ không tệ, nhưng đọc vào lại không có cảm giác rung động nào, trong lòng cứ mặc nhiên so sánh nó với Chiếc Lá Cuối Cùng.”

“Ta cũng thế, lúc đọc bộ này trong đầu ta vẫn là cái kết của tác phẩm kia.”

“Ta đoán đây là truyện ngắn của Hoàng Diệu Khánh.”

“Ừm, văn phong rất giống, cũng phù hợp với tiêu chuẩn và trình độ viết lách của hắn xưa nay.”

“Truyện ngắn lần này của Blog hẳn là không bằng Bộ Lạc rồi.”

“Biết sao được, Blog chỉ có một đại lão là Sở Cuồng, còn lại đều là binh tôm tướng tép.”

Tất cả mọi người đều cảm thấy sang vòng thi thứ hai Blog sẽ thua chắc, dù rằng tác phẩm đầu tiên của Sở Cuồng quá mức kinh diễm cũng không thể thoát khỏi kết cục này
Đúng lúc đó, truyện ngắn thứ hai của Blog cũng xuất hiện
Tên nó là Viên Mỡ Bò



Blog
Ngoài ngành văn học Blog, những ngành khác đều lâm vào trầm mặc, chẳng hạn như ngành hành chính nhân sự
“Bắt đầu vòng hai rồi, chất lượng của truyện Đồ Cổ bên Bộ Lạc rất ổn định vững vàng.”

“Dù sao cũng là tác giả chuyên nghiệp ra tay.”

“Đừng có ủ rũ như vậy, ngành văn học đã đăng tác phẩm thứ hai rồi kìa.”

“Ngươi nói bộ Viên Mỡ Bò?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.