Toàn Dân Chuyển Chức: Ngự Long Sư Là Phế Nhất Chức Nghiệp ?

Chương 78: Thành phố Trạng Nguyên danh xưng có chút treo « cầu hoa tươi ».




Chương 78: Danh hiệu Trạng Nguyên của thành phố có chút bấp bênh « cầu hoa tươi »
Lục Phàm khẽ vuốt ve hai chiếc áo choàng Xích Viêm hàn sương, sau đó cùng nhau mặc vào
Chiếc áo choàng này có thiết kế bề ngoài vô cùng xuất sắc, một nửa thêu hoa văn ngọn lửa, một nửa thêu hoa văn Băng Tinh, hai loại hoa văn ở giữa hội tụ, hòa hợp hoàn mỹ, không hề gượng ép
Dù sao cũng là trang bị Bạch Kim, vẻ ngoài đương nhiên không thể kém
Xã hội hiện tại do game và thực tế dung hợp, đủ loại trang bị cũng theo đó xuất hiện, không ít người trên đường phố thậm chí còn mặc áo giáp, cho nên việc Lục Phàm khoác áo choàng cũng rất bình thường trong mắt người khác
Khi chiếc áo choàng phủ lên người, Lục Phàm cảm thấy cơ thể mình thoải mái hẳn, dường như có khả năng miễn nhiễm nóng lạnh
"Thật sự là đồ tốt
Lục Phàm vô cùng hài lòng
Lần đại khảo thí này, hắn đã giành được danh hiệu Trạng Nguyên tỉnh, đồng thời từ cấp 15 tăng vọt lên cấp 22, thu được một món Hoàng Kim và một món Bạch Kim, cùng với một quyển sách kỹ năng, có thể nói là kiếm được quá hời
Đại khảo thí đã kết thúc, Lục Phàm cũng không cần thiết phải ở lại đây nữa, vì thế hắn lấy ra Đá Truyền Tống của đại khảo thí, trực tiếp bóp nát, được truyền tống ra khỏi thang trời tháp
Trong nháy mắt, Lục Phàm được truyền tống về địa điểm thi
Lúc này, đã có không ít thí sinh cũng nối tiếp nhau được truyền tống trở về
Trong số các thí sinh này, có người vui vẻ, có người than thở, nỗi buồn vui chẳng ai giống ai
Theo lý mà nói, sau khi đại khảo thí xong, thí sinh có thể trở về nghỉ ngơi, chờ đợi yết bảng
Tuy nhiên, khi Lục Phàm vừa truyền tống về địa điểm thi, ngay lập tức phát hiện từ xa, Tần Sơn Hải và Bạch Hoành kiếm cùng một đám lớn người đang lũ lượt kéo đến, trong nháy mắt bao vây lấy hắn
"Lục Phàm, tiểu tử ngươi thật lợi hại, Trạng Nguyên à
Bạch Hoành kiếm mặt mày rạng rỡ, tiến lên nắm lấy tay Lục Phàm không chịu buông: "Ngươi chính là niềm kiêu hãnh của tam trung chúng ta, về sau chúng ta sẽ treo ảnh của ngươi vĩnh viễn trên tường danh nhân
Hiệu trưởng nhất trung không vui, thừa cơ châm chọc: "Ngươi thật giỏi, tường danh nhân của tam trung các ngươi, phần lớn đều là anh hùng c·hết trận khi chống đỡ hung thú xâm lấn, tuy vinh quang nhưng chẳng phải là đang trù ẻo người ta sao
"Đi đi đi, bớt đặt điều cho ta, ta nguyền rủa ngươi còn không biết nguyền rủa Lục Phàm
Bạch Hoành kiếm tức giận đến dựng râu trừng mắt, suýt nữa lao vào đánh nhau với hiệu trưởng nhất trung
Lục Phàm nhìn đám hiệu trưởng đang vây quanh mình, ngay cả hiệu trưởng Bạch Hoành kiếm cũng không ngoại lệ, nhất thời không biết phải đối phó ra sao, vội vàng muốn tìm cách thoát thân
Đúng lúc này, Tần Sơn Hải đứng ra, kéo hắn sang một bên, cười nói: "Lục Phàm, lần này đại khảo thí, ngươi làm bài không tồi..
không phải, mà là thi quá tốt
Tuy ta đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị ngươi làm cho giật mình
Lục Phàm cười cười, nói: "Với thành tích của ta, có phải bên Thái Cực quốc sẽ chịu áp lực, sẽ có người giúp ta xử lý
Tần Sơn Hải cười ha ha: "Đâu chỉ, hiện tại áp lực đã đổ sang bên Tiểu công chúa Thái Cực quốc rồi
Ta đoán chừng, không ai ép được con bé Tiểu công chúa kia tới xin lỗi ngươi thì mới coi là giữ thể diện cho Thái Cực quốc
Lục Phàm không ngờ Tần Sơn Hải đường đường là thành chủ mà lại nói được những từ ngữ trên mạng, nhất thời thấy buồn cười
Một lát sau, Tần Sơn Hải thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: "Biểu hiện xuất sắc của ngươi, ta sẽ gửi cho sư phụ ta xem, để ông ấy chú ý tới chuyện của ngươi và Tiểu công chúa Thái Cực quốc
"Cho nên, chuyện này ngươi cứ yên tâm, không ai dám động vào ngươi đâu
"Hiện giờ ngươi cần cân nhắc chính là sau khi yết bảng, rốt cuộc muốn vào học viện nào
Với thành tích của ngươi, thập đại học phủ sẽ tranh nhau giành lấy ngươi
"Đến lúc đó, những người đến tuyển sinh sẽ bàn điều kiện với ngươi, ta sẽ giúp ngươi tập hợp bọn họ lại, đấu giá giành quyền nhập học cho ngươi
Ngươi có thể yêu cầu bọn họ nói về phúc lợi của từng học phủ, rồi suy nghĩ thật kỹ xem muốn vào học phủ nào
"Đồng thời, các xí nghiệp lớn ở Giang Hải thị cũng sẽ tranh nhau đưa tiền cho ngươi, nhưng ta khuyên ngươi đừng nhận thì hơn
Dù là đồ miễn phí nhưng sẽ bị người ta nắm thóp, những thương nhân này không làm ăn thua lỗ đâu
Lục Phàm liên tục gật đầu, ghi nhớ lời Tần Sơn Hải vào lòng
Tần Sơn Hải nghĩ một chút, sau đó tươi cười trở lại: "Những cái khác, thì không có gì
Dù sao, chúc mừng ngươi, Lục Phàm
Một lát nữa ngươi có thể về nghỉ ngơi, đợi đến khi người của thập đại học phủ đến, ta sẽ bảo Tiểu Thu báo cho ngươi
"Vâng, được, đa tạ tần thúc
Lục Phàm gật đầu mỉm cười
Vốn Lục Phàm định về nhà, nhưng đám hiệu trưởng và quan chức giáo dục không vui, lập tức kéo Lục Phàm lại, nói thế nào cũng muốn xem Long Sủng của Lục Phàm
Lục Phàm cũng biết chuyện mình có Long Sủng khi tham gia đại khảo thí chắc chắn không thể giấu được, vậy thì cứ cho mọi người xem Tiểu Dạ
Lục Phàm vỗ nhẹ vào ngực, Tiểu Dạ hình thái nhỏ liền ló đầu ra, khiến đám hiệu trưởng và quan chức giáo dục ồ lên một tràng, như đám nhà quê chưa thấy gì lạ
Ngay cả Tiễn Hùng trong đám quan chức cũng như thế, ông ta là đặc sứ long đô, khi nào thất thố như vậy
Nhưng khi tận mắt thấy Long, ông ta vẫn giống những người khác, kinh hô không ngớt
Cuối cùng, Lục Phàm cũng được thả về, chờ đợi yết bảng
Tần Sơn Hải liếc nhìn đám hiệu trưởng, ánh mắt cuối cùng dừng trên người Bạch Hoành kiếm, rồi cười nói: "Bạch hiệu trưởng, tam trung các ông đã có một Trạng Nguyên của tỉnh, theo lý mà nói, có nên biểu thị chút gì không
Bạch Hoành kiếm vuốt râu, vẻ thờ ơ nói: "Đó là đương nhiên rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tam trung có Trạng Nguyên tỉnh, đây là chuyện đáng để khua chiêng gõ trống, khoe mẽ, lão già này cả đời keo kiệt, nhưng chuyện này thì không thể keo kiệt được
"Ta quyết định, thay mặt tam trung thưởng cho Lục Phàm một ngàn vạn long tệ, đồng thời, thưởng thêm một món Bạch Ngân… không, thưởng thêm một món Hoàng Kim khí
Lời vừa nói ra, mọi người xung quanh đều thất kinh, nhao nhao nói Bạch Hoành kiếm keo kiệt bủn xỉn như thế mà lần này lại chịu chi đến rụng cả da gà
Mọi người đều biết Bạch Hoành kiếm có một món Hoàng Kim khí, là bảo bối giấu kín của ông ta, đến bản thân còn tiếc không dùng
Không ngờ ông ta lại chịu lấy ra để thưởng cho Lục Phàm
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu trường của mình có Trạng Nguyên tỉnh, tặng một món Hoàng Kim khí thì có làm sao
Có thể khiến thiên kiêu này nhớ kỹ ân tình của trường cũ, sau này tùy tiện ra tay giúp một chút, trường có thể nhận được, đâu chỉ là một món Hoàng Kim khí
Theo lý mà nói, một khi có Trạng Nguyên, ngoài việc trường học muốn biểu thị ra thì giới giáo dục địa phương cũng sẽ thưởng cho một khoản tiền hậu hĩnh
Đến Bạch Hoành kiếm còn xuất ra Hoàng Kim khí làm phần thưởng, thì Tần Sơn Hải tự nhiên cũng không thể keo kiệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta thay mặt Giang Hải thị, phải thưởng cho Lục Phàm còn nhiều hơn nữa
Thế là, Tần Sơn Hải và các lãnh đạo giới giáo dục bắt đầu bàn bạc, mấy ngày nữa yết bảng, Giang Hải thị phải thưởng cho Lục Phàm như thế nào
Trong khi Tần Sơn Hải đang ở địa điểm thi cùng các lãnh đạo bàn bạc chuyện này, thì tại địa điểm thi ánh sáng trắng lóe lên, lại có một người được truyền tống ra
Người này chính là Hồng Vũ
Hồng Vũ bị thương không nhẹ, chắc phải tĩnh dưỡng một thời gian
Tuy nhiên, tinh thần của hắn lại rất tốt, vì hắn tự cho rằng mình đã thể hiện vượt trội hơn người trong kỳ thi lần này
Hồng Vũ đã xông tới tầng 72, cuối cùng khi đối mặt với thủ quan của tầng này, vì không địch lại, chỉ có thể bóp nát cuộn giấy truyền tống, kết thúc đại khảo thí
Ban đầu Hồng Vũ dự đoán mình có thể xông tới tầng thứ 80, thậm chí tấn công lên tầng 90, nhưng năm nay đề thi quá khó, hắn đã cố gắng hết sức rồi
Trước khi đi, Hồng Vũ kiểm tra điểm tích lũy, sau khi cộng thêm thời gian ưu đãi, lên tới 89.000, không thấp hơn dự đoán của hắn là mấy
Đề thi khó như vậy mà tích lũy vẫn cao, Hồng Vũ vẫn rất tự tin vào việc mình sẽ đoạt ngôi Trạng Nguyên Giang Hải thị
Sau khi ra ngoài, hắn lại nhìn lên bảng tích lũy vẫn hiển thị trên không
Những người đã kết thúc đại khảo thí, tên và tích lũy sẽ tự động biến mất khỏi bảng, cho nên người đứng đầu bảng hiện tại không phải Lục Phàm, cũng không phải Hồng Vũ, mà là Tần Thu và Đào Tiểu Mãn
Hiện tại hai người đã xông qua tầng 66, tích lũy chênh lệch không nhiều, đều khoảng 75.000 điểm
Hồng Vũ đoán hai người liên thủ cũng không thể xông qua được tầng 72, vì Boss ở tầng 72 rất khó giết, hơn nữa đại khảo thí còn có thể tăng độ khó của bài thi khi có người tổ đội
Tần Thu và Đào Tiểu Mãn cho dù cộng thêm thời gian ưu đãi, cũng không thể vượt qua điểm của Hồng Vũ
Điều này khiến Hồng Vũ hoàn toàn yên tâm
Ít nhất, ngôi vị Trạng Nguyên của Giang Hải thị coi như đã thuộc về hắn rồi
Hồng Vũ chưa bao giờ nghĩ tới, có thí sinh đã kết thúc đại khảo thí mà điểm vẫn cao hơn mình
Vì hắn tự mình hỏi, một đường xông cửa mà không chậm trễ phút nào
Tốc độ giải đề nhanh như vậy, tuyệt đối không ai có thể vượt qua hắn
Cho nên những người nộp bài trước hoặc chọn đề thi độ khó thấp, hoặc là số tầng xông qua không bằng hắn
Bất kể là trường hợp nào, không ai có điểm cao hơn hắn được
Nghĩ đi nghĩ lại cũng phải, Tần Thu là người duy nhất có thể sánh ngang với hắn, mà lần này thể hiện trong đại khảo thí cũng không tốt bằng hắn, ai còn cơ hội tranh danh hiệu Trạng Nguyên của Giang Hải thị với hắn được
Hồng Vũ trong lòng vô cùng đắc ý
Hắn định mặc kệ thân thể bị thương, nhanh đến bệnh viện tìm Mục Sư chữa trị, nhưng vừa định đi thì phát hiện đám hiệu trưởng và lãnh đạo giáo dục đang huyên náo ở địa điểm thi, không biết đang nói gì, ai nấy đều kích động vô cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồng Vũ còn thấy hiệu trưởng của mình ở trong đó
Hồng Vũ nghĩ một lát, cảm thấy đây là cơ hội để mình ra mặt, thế là cố nén đau đớn, ưỡn ngực ngẩng đầu bước lên phía trước, đến trước mặt hiệu trưởng nhất trung chào hỏi: "Hiệu trưởng ngài khỏe
"Ồ
Là Hồng Vũ à
Hiệu trưởng nhất trung thấy Hồng Vũ, cũng chú ý thấy cả người Hồng Vũ đều bị thương, có thể thấy lúc thi đã dốc hết sức
"Ngươi bị thương không nhẹ đâu, hay là mau đến bệnh viện tìm Mục Sư chữa trị đi
Hồng Vũ cười toe, nói: "Không sao hiệu trưởng, đều là vết thương nhẹ thôi
Do tôi được thêm điểm ưu đãi thời gian, nên làm bài hơi vội, nếu làm từ từ chắc sẽ không bị thương nặng như vậy
Hiệu trưởng nhất trung gật đầu: "Thành tích đại khảo thí tuy quan trọng, nhưng an toàn mới là vấn đề cần cân nhắc hàng đầu
Đúng rồi, lần này đại khảo thí, thành tích của ngươi thế nào
Hồng Vũ thầm nghĩ, cuối cùng hiệu trưởng cũng hỏi tới thành tích của mình rồi
Hắn cố làm ra vẻ khiêm tốn, thở dài nói: "Ai, thể hiện không được tốt lắm, tích lũy chỉ có 89.000, còn chưa tới 90.000
E rằng danh hiệu Trạng Nguyên của Giang Hải thị có chút bấp bênh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.