Bên trong tòa thần thành, ở chính giữa đại điện, Thiên Thánh Tôn, Hạo Thánh Tôn và Phù Thánh Tôn, ba vị Đại Thánh Tôn của Nhân tộc đang chờ ở đó, mắt hướng lên trời nhìn
Phía sau Hạo Thánh Tôn, Tiểu Vụ vẫn đang mải mê chơi món đồ chơi mới
Trong tay Tiểu Vụ, những đạo pháp tắc như dòng suối nhỏ đang xoay tròn, tạo thành các vòng xoáy nhỏ xinh xắn
Tiểu Vụ có thiên phú tu luyện cực cao, chỉ là hiện tại cậu ta ham chơi hơn mà thôi
Hạo Thánh Tôn từng dẫn Tiểu Vụ đi khắp các Đại Tinh Hệ, gom góp rất nhiều đồ chơi
Tiểu Vụ đang tu luyện mà thấy chán lại chuyển sang chơi, mà có thể chơi rất lâu
“Nhân Hoàng, tiểu hữu Lâm đến đâu rồi?” Thiên Thánh Tôn bỗng lên tiếng
Âm thanh của Nhân Hoàng Internet vang lên: “Còn vài phút nữa là có thể tới.”
Nhân Hoàng Internet giám sát toàn bộ nhân tộc, từ khi Lâm Mặc Ngữ trở về, Nhân Hoàng Internet đã báo cho mấy vị Thánh Tôn
Phù Thánh Tôn nói: “Tiểu hữu Lâm nói muốn cho chúng ta một bất ngờ, không biết là gì.”
Hạo Thánh Tôn đảo mắt một vòng: “Thực ra không khó đoán, các ngươi nghĩ xem, chuyến này tiểu hữu Lâm đã làm gì?”
Làm gì ư
Chẳng phải là hóa thân u linh, tiêu diệt ba tộc Thanh Hạc, Hàn Thủy và Hi Mộc, rồi san bằng tất cả sao…
Thiên Thánh Tôn nói: “Cũng không biết tiểu hữu Lâm dùng thủ đoạn gì, có thể mang về nhiều tinh cầu như vậy.”
Phù Thánh Tôn chợt ngộ ra: “Ý của các ngươi là, tiểu hữu Lâm không hề hủy diệt tinh cầu, mà là mang cả tinh cầu trở về.”
Không phải thì sao
Hạo Thánh Tôn cười nói: “Phù Thánh Tôn, ngươi cũng không cần lúc nào cũng nghiên cứu phù văn, đôi khi cũng nên nghĩ đến những thứ khác.”
Phù Thánh Tôn cười: “Mấy chuyện này ta không giỏi.”
Thiên Thánh Tôn cười ha ha: “Phù Thánh Tôn cả đời say mê với phù văn, con người hắn thế nào ngươi còn không biết sao, không muốn nghĩ thì thôi, đơn giản vậy là tốt rồi.”
Hạo Thánh Tôn gật đầu: “Có lẽ cũng vì sự đơn giản ấy mà Từ lão mới có thể trở thành Phù Thánh Tôn.”
Bỗng Tiểu Vụ đang chơi game vui vẻ reo lên: “Chủ nhân đã về rồi!”
Vừa dứt lời, ba vị Thánh Tôn đã thấy Lâm Mặc Ngữ
Lâm Mặc Ngữ xuất hiện trong tinh không bên ngoài Thần Thành, cách Thần Thành còn cả trăm vạn km
Ngay giây tiếp theo, trong tầm mắt ba người, Lâm Mặc Ngữ đã xuất hiện trước mặt họ
“Chủ nhân!”
Tiểu Vụ vui mừng vứt đồ chơi, lao tới ôm chầm lấy Lâm Mặc Ngữ, giống như gấu túi vậy
Thiên Thánh Tôn và Hạo Thánh Tôn thoáng lộ vẻ kinh ngạc trong mắt, động tác vừa rồi của Lâm Mặc Ngữ khiến họ khiếp sợ
Không phải vì Lâm Mặc Ngữ quá nhanh, mà là vì Lâm Mặc Ngữ đã bỏ qua sự phòng ngự của Thần Thành
Bên trong tòa thần thành giăng đầy đủ loại trận pháp, Lâm Mặc Ngữ như không hề thấy chúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những biểu hiện này cho thấy Lâm Mặc Ngữ có khả năng chưởng khống cực mạnh đối với pháp tắc Không Gian
Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Xin ra mắt các vị tiền bối.”
Phù Thánh Tôn mỉm cười gật đầu: “Không sai, Thần Tôn cấp ba.”
Thiên Thánh Tôn hỏi: “Chúc mừng tiểu hữu Lâm, đối với chưởng khống pháp tắc Không Gian đã tiến thêm một bước.”
Lâm Mặc Ngữ cười: “Tiền bối đừng lo, chỉ dựa vào pháp tắc Không Gian không thể trực tiếp xông vào Thần Thành, ta còn dùng pháp tắc Thời Gian, mới có được hiệu quả này.”
Sự dung hợp giữa pháp tắc Thời Gian và Không Gian, sản sinh ra Thời Không Chi Lực
Thời Không Chi Lực vô cùng kỳ diệu, Lâm Mặc Ngữ rõ ràng đang ở trong mắt, lại cho cảm giác không ở cùng một thời điểm
Các trận pháp bên trong thần thành tuy nhiều, nhưng dù sao trận pháp cũng chỉ là vật chết, chúng không thể phát hiện ra Lâm Mặc Ngữ
Đối với những trận pháp đó, Lâm Mặc Ngữ không nằm trong cùng một mốc thời gian, đương nhiên chúng sẽ vô dụng
Nghe Lâm Mặc Ngữ giải thích, Thiên Thánh Tôn mới thở phào nhẹ nhõm
Nếu không, đối mặt với người chưởng khống pháp tắc Không Gian, phòng ngự của Thần Thành chẳng phải trở thành trò cười sao
Hạo Thánh Tôn hài lòng đánh giá Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi nói bất ngờ đâu?”
“Ở đây!” Lâm Mặc Ngữ vung tay lên, từng viên phù trận thu dung bay ra
Hàng trăm phù trận lơ lửng giữa không trung, sáng rực rỡ
Mấy vị Thánh Tôn trố mắt nhìn những phù trận đầy trời: “Đây là…”
Phù Thánh Tôn phản ứng kịch liệt nhất, kích động kêu lên: “Phù trận thu dung!”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Tiền bối mắt tinh thật, đúng là phù trận thu dung.”
Thiên Thánh Tôn lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng hỏi Phù Thánh Tôn: “Đây có phải là phù trận thu dung mà chúng ta vẫn nghiên cứu không ra không?”
Phù Thánh Tôn quả quyết đáp: “Không sai, lão phu không nhìn nhầm, chính là phù trận thu dung.” Ông hướng về phía Lâm Mặc Ngữ gấp gáp hỏi: “Nghe nói phù trận thu dung công có thể vây khốn địch, lui có thể ẩn thân biệt tích, còn có thể chứa đựng vạn vật, thực sự vậy sao?”
Lâm Mặc Ngữ khẳng định: “Đúng là như vậy, các vị tiền bối xem là biết.”
Lâm Mặc Ngữ mở các phù trận, chỉ cần dùng Linh Hồn Chi Lực dò xét vào bên trong, có thể thấy đủ loại tình huống
Trong mỗi phù trận, từng không gian vô tận hiện ra, bên trong là từng viên tinh cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi phù trận đại diện cho một tinh hệ, ước chừng hơn 300 tinh hệ, cứ vậy bị Lâm Mặc Ngữ đóng gói mang về
Tuy 300 tinh hệ không tính là nhiều, nhưng ít ra có thể chứa đựng đại lượng nhân tộc, cung cấp đủ tài nguyên cho hàng trăm ngàn tu luyện giả
Lâm Mặc Ngữ đem tất cả phù trận thu dung giao cho nhóm Thánh Tôn, tài nguyên ở trong tay hắn lần này không phát huy tác dụng gì
Các Thánh Tôn sẽ tìm nơi thích hợp để phóng thích các tinh hệ, đồng thời tiến hành cải tạo, biến chúng thành môi trường thích hợp để nhân tộc sinh tồn
Tiếp đó, Lâm Mặc Ngữ lại lấy ra một viên phù trận thu dung: “Đây là Tổ Thụ của Hi Mộc tộc, các vị tiền bối nên biết, chỉ cần khống chế Tổ Thụ của Hi Mộc tộc, có thể khống chế toàn bộ người chịu chủng.”
Thiên Thánh Tôn mắt sáng lên: “Không sai, từ giờ chúng ta sẽ hiểu biết nhiều hơn.”
Hạo Thánh Tôn hỏi: “Tiểu hữu Lâm thấy nên giao Tổ Thụ của Hi Mộc cho ai chưởng khống thì thích hợp?”
Lâm Mặc Ngữ nhìn Phù Thánh Tôn: “Việc này không nên phiền đến hai người, cứ giao cho Phù Thánh Tôn đi.”
Phù Thánh Tôn nắm giữ hệ thống tình báo của nhân tộc, giao Hi Mộc Tổ Thụ cho ông là rất thích hợp
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của Phù Thánh Tôn, dù sao Phù Thánh Tôn cũng không đơn độc, sau lưng ông còn có cả Từ gia, cùng vô số Phù Sư
Phù Thánh Tôn nói: “Không thành vấn đề, việc này giao cho lão phu là được.”
Lâm Mặc Ngữ tiếp tục nói: “Nhưng trước đó, vẫn còn một vấn đề phải xử lý, người Hi Mộc tộc đã dồn hết oán khí của họ, mượn Tổ Thụ để tạo ra một sinh linh.”
“Đợi sinh linh này ra đời, e là sẽ nhanh chóng đạt Bỉ Ngạn cảnh, đến lúc đó sẽ gây ra đại họa.”
Một sinh linh Bỉ Ngạn cảnh, nếu xuất hiện, dù có bị trấn áp ngay, chỉ cần dư chấn chiến đấu, cũng đủ để khiến khu vực tinh không rộng lớn cả ức vạn dặm tan vỡ
Nếu lân cận có tinh hệ, người dân trên những tinh hệ đó đều khó mà sống sót
Nhưng lúc này Tổ Thụ Hi Mộc vẫn còn hữu dụng, thể linh và tổ thụ của nó liên kết một thể, nếu trực tiếp giết sinh linh, vậy kể cả Hi Mộc Tổ Thụ cũng sẽ bị phá hủy theo
Phù Thánh Tôn suy nghĩ một chút: “Chúng ta có thể đặt nó vào một tinh hệ không người, như vậy cho dù sinh linh có xuất thế cũng không có vấn đề lớn.”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Chuyện này ta cũng nghĩ đến rồi, nhưng không ổn thỏa lắm
Loại sinh linh đặc biệt hình thành do oán khí này rất khó thực sự giết chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhỡ nó chạy thoát thì rất phiền.”
Ý tứ trong lời nói là, cho dù Thánh Tôn cũng chưa chắc có thể giết chết hoàn toàn loại sinh linh này
Ai cũng không biết loại sinh linh này có năng lực gì
Một sinh linh hình thành do oán khí vô số năm của vô số tộc nhân Hi Mộc tộc, không ai biết sẽ có năng lực đặc thù gì
Đánh cược như vậy không tốt
Hạo Thánh Tôn bỗng nhiên nói: “Còn một biện pháp nữa, trong bảo khố có một pháp bảo, tên là Tâm Hồn Thạch.”
Thiên Thánh Tôn cũng chợt sáng mắt: “Có thể, dùng Tâm Hồn Thạch khống chế nó, mặc kệ nó có oán khí gì, đều có thể dùng cho Nhân tộc ta.”
Hạo Thánh Tôn nói: “Nếu là chuyên trách giết chóc, ta thấy nên để lão ta đến khống chế nó, có lẽ sẽ tăng cường sức chiến đấu của lão ta.”
“Không biết ý của tiểu hữu Lâm thế nào?”
Lâm Mặc Ngữ cười: “Ta không có ý kiến.”
Lâm Mặc Ngữ chỉ muốn tu luyện, mấy chuyện này đương nhiên không muốn quản
Hắn chỉ quan tâm mang đồ về, còn lại các ngươi tự lo liệu vậy….