Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Chương 2663: Ai phản đối cũng không dùng, bao quát chính ngươi.




Cổ Hàn Ngọc cười híp mắt nhìn Lâm Mặc Ngữ, trong ánh mắt mang theo ba phần ôn nhu, nhưng có vẻ trêu chọc nhiều hơn
Ánh mắt đó làm Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình thật ngốc nghếch
Hắn nhận ra rằng đây là một vấn đề thường thức mà mình lại không biết
Lâm Mặc Ngữ nói: “Ngươi đừng có thừa nước đục thả câu nữa, nói nhanh đi.”
Cổ Hàn Ngọc đáp: “Tộc Thôn Thiên Côn, từ thời rất xa xưa đã bị người ta nguyền rủa rồi.”
“Khí vận của cả tộc bọn họ cực kỳ thấp kém, dù có thể thuận lợi trưởng thành, trở thành linh thú cảnh Đạo Tôn, cuối cùng cũng sẽ đến lúc nào đó gặp họa lớn, tan đời.”
“Ta không rõ ngươi đạt được nó trong hoàn cảnh nào, nếu đoán không sai, tám chín phần là vào lúc nó gặp xui xẻo nhất.”
Lâm Mặc Ngữ nghe vậy, thấy cũng đúng thật là như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị nhốt trong cân bằng bảo thạch chừng mười vạn năm không thể nhúc nhích, nghĩ lại đúng là quá đen đủi
Hơn nữa con Thôn Thiên Côn bị Triệu Đông Thăng bắt được, cũng chịu đủ đủ thứ dày vò, xem như cũng xui xẻo
Tất nhiên, cũng có thể coi như chuyện bất ngờ
Nhưng nếu Cổ Hàn Ngọc nói vậy, thì có vẻ không chỉ đơn giản là ngoài ý muốn
Cổ Hàn Ngọc tiếp tục: “Không chỉ bản thân Thôn Thiên Côn xui xẻo, mà chủ nhân của chúng cũng sẽ gặp vận xui theo một thời gian.”
“Trong lịch sử, người có được Thôn Thiên Côn không ít, nhưng số có thể sống già thì chẳng được bao nhiêu.”
“Bất quá khí vận của ngươi hẳn là rất mạnh mẽ, có lẽ sẽ trấn áp được lời nguyền.”
Cổ Hàn Ngọc cười càng lúc càng nguy hiểm, nàng đương nhiên biết khí vận của Lâm Mặc Ngữ mạnh mẽ, không chỉ là Thái Âm chi tử, ngay cả mình đều..
Sở dĩ nàng nói vậy phần lớn là để dọa Lâm Mặc Ngữ thôi
Lâm Mặc Ngữ nghe xong thì thấy có vẻ đúng là như vậy thật: “Thảo nào, ta lại gặp Triệu Đông Thăng, xem ra cũng có phần của con tiểu gia hỏa này
Không biết vị tiền bối kia vì sao lại nguyền rủa tộc Thôn Thiên Côn như thế.”
Cổ Hàn Ngọc giải thích: “Tương truyền là vì Thôn Thiên Côn đã trộm đi Linh Mạch bản nguyên của hắn, đúng lúc hắn tu luyện đại đạo nguyền rủa, cho nên coi như là cả tộc Thôn Thiên Côn gặp vận rủi thôi.”
“Có cách nào hóa giải không?” Lâm Mặc Ngữ không khỏi hỏi
Cổ Hàn Ngọc lắc đầu: “Khó đấy, hiện giờ Thôn Thiên Côn đời này sang đời khác sinh sôi nảy nở, lời nguyền đã sớm thấm sâu vào huyết mạch, từ hậu thiên chuyển thành tiên thiên rồi, tự nhiên không có cách nào giải trừ.”
“Trừ phi có thể tìm được người đã nguyền rủa năm xưa, may ra còn có chút hy vọng.”
Lâm Mặc Ngữ thấy lạ: “Vị tiền bối kia, chẳng lẽ còn sống sao?”
Cổ Hàn Ngọc cười ha ha đáp: “Có lẽ vẫn còn sống đó, dù sao thì cảnh giới đó đâu phải thứ mà chúng ta có thể đoán được.”
“Ngươi cũng có thể hỏi thử nó xem, có khi trong huyết mạch của nó có câu trả lời.”
Lâm Mặc Ngữ quay đầu nhìn qua, thấy Tiểu Tam đang hành hạ Triệu Đông Thăng, hình ảnh ấy có chút kỳ dị, thật khó xem
Cổ Hàn Ngọc đứng dưới ánh sáng bản nguyên của mặt trời, nhìn về hướng Ngọc Kiếm Thành, vươn vai một cái: “Ánh nắng này, thật là đẹp.”
Nhìn bóng lưng đẹp đẽ vô ngần của Cổ Hàn Ngọc, Lâm Mặc Ngữ cười: “Tuy đẹp, nhưng vẫn không đẹp bằng ngươi.”
Cổ Hàn Ngọc khẽ cười một tiếng, đến lúc quay lại, nụ cười đã thu liễm bớt: “Tiếp theo ngươi định làm gì?”
Lâm Mặc Ngữ trả lời: “Ta dự định đi Đông Châu, lần trước ngươi nói đúng, Nam Châu đã không còn chỗ cho thế lực mới, Đông Châu mới là nơi thích hợp nhất cho ta.”
Cổ Hàn Ngọc nói: “Đông Châu tranh chấp liên miên, nơi đó rất nguy hiểm.”
Lâm Mặc Ngữ cười nhạt: “Hỗn loạn là môi trường sinh trưởng của ta, ta vốn đã quen sống trong thế giới đầy hiểm nguy, nguy hiểm với ta mà nói chỉ là chuyện thường thôi.”
Cổ Hàn Ngọc biết mình không thể ngăn được Lâm Mặc Ngữ, hai lần tiếp xúc ngắn ngủi, nàng đã nắm được tính cách đại khái của Lâm Mặc Ngữ, cơ bản một khi đã quyết định thì sẽ không thay đổi
Cổ Hàn Ngọc lẩm bẩm lại lời Lâm Mặc Ngữ: “Nguy hiểm là một thói quen bình thường.”
Chỉ một câu nói thôi cũng đủ thấy nơi Lâm Mặc Ngữ từng sinh sống tồi tệ đến mức nào
Cổ Hàn Ngọc cũng không hỏi chuyện quá khứ của Lâm Mặc Ngữ, nàng không thích nhìn lại quá khứ, mà chỉ muốn nhìn con đường phía trước, “Vậy nếu ngươi đặt chân được đến Đông Châu, thì có dự tính gì không?”
“Dự tính gì sao?” Lâm Mặc Ngữ khẽ cười, “Thật ra không có gì cụ thể cả, cứ đi một bước xem một bước thôi, nếu nói mục tiêu thì có một cái.”
Cổ Hàn Ngọc nói: “Nói thử xem.”
Lâm Mặc Ngữ cười đáp: “Tu luyện đến cực hạn, tìm lại sáu người vợ của ta.”
Cổ Hàn Ngọc chợt run người, vẻ mặt đầy kinh ngạc: “Ngươi đã kết hôn rồi sao?”
Lâm Mặc Ngữ đáp: “Trước kia không có cơ hội nói với ngươi, ta quả thực đã kết hôn, hơn nữa có sáu người vợ.”
Vẻ mặt Cổ Hàn Ngọc cũng không được tự nhiên, trong mắt đầy vẻ tức giận
Lâm Mặc Ngữ dường như không thấy biểu cảm của nàng, tự mình nói tiếp: “Trong đó bốn người, ta cưới trước khi đạt đến Siêu Thần cảnh.”
“Hai người còn lại, ta cưới lúc ở Chí Tôn cảnh.”
“Quên chưa nói, ta đến từ thế giới giới hải.”
“À, phải rồi, ta còn có một người tỷ tỷ, tỷ tỷ ruột thịt, nàng đến đại lục bản nguyên trước ta một bước, hiện tại ta cũng không biết nàng ở đâu.”
Cổ Hàn Ngọc cười lạnh một tiếng: “Ngươi đúng là thành thật thật đấy.”
Lâm Mặc Ngữ thản nhiên đáp: “Đối với người mà ta tin tưởng, ta sẽ không giấu giếm gì, giữa chúng ta có cả thực phu thê, dù là do Liên Lý Chi hay bất cứ lý do nào đi chăng nữa, nói chung ta đã xem ngươi là vợ.”
“Tương lai đợi khi ta đủ mạnh, ta sẽ đến cưới nàng.”
“Ta biết các vị Thánh Chủ của Hàn Thủy Thánh Địa không thể gả ra ngoài, nhưng không sao cả, ở đại lục bản nguyên, mọi thứ đều dựa vào thực lực, chỉ cần ta đủ mạnh, thì quy tắc cũng có thể thay đổi.”
Lâm Mặc Ngữ nói thêm: “Không quan trọng, ta đã thấy cường giả vượt xa những gì ngươi tưởng tượng rồi.”
“Ngươi có nghe nói về một vị lão giả áo xanh cưỡi trâu xanh không?”
Cổ Hàn Ngọc lắc đầu, biểu thị chưa từng nghe qua
Lâm Mặc Ngữ lấy ra Tổ Thủy Chi Tinh, “Có biết thứ này không?”
Cổ Hàn Ngọc nhìn Tổ Thủy Chi Tinh một lúc, rồi lắc đầu, biểu thị chưa từng thấy
Lâm Mặc Ngữ giải thích: “Tuy ngươi không biết, nhưng chắc ngươi đã nghe qua, cái này gọi là Tổ Thủy Chi Tinh.”
Cổ Hàn Ngọc kinh hãi thốt lên: “Tổ Thủy Chi Tinh trong truyền thuyết!”
Tổ Thủy Chi Tinh thì nàng đúng là đã từng nghe nói, lão tổ của Hàn Thủy Thánh Địa, Cổ Thông Thiên đã từng có được một giọt Tổ Thủy Chi Tinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là những người hậu bối như nàng thì căn bản không biết hình dáng của Tổ Thủy Chi Tinh ra sao
Lâm Mặc Ngữ nói: “Thấy chưa, ta đã thấy những thứ vượt xa những gì ngươi tưởng tượng, ngươi không cần nói cho ta biết Hàn Thủy Thánh Địa có nội tình hùng mạnh thế nào, cuối cùng rồi sẽ có một ngày, ta sẽ đến cưới ngươi, ai phản đối cũng vô dụng, kể cả chính ngươi!”
Lời này có phần bá đạo, nhưng nghe vào tai Cổ Hàn Ngọc, nàng lại cảm thấy có chút ấm áp
Lúc trước nghe nói Lâm Mặc Ngữ đã có sáu người vợ, nàng đúng là có chút tức giận
Nhưng nàng là Thánh Chủ Hàn Thủy Thánh Địa, từng trải qua rất nhiều việc, đã nhanh chóng bình tĩnh lại
Mọi chuyện đã thành ván đã đóng thuyền rồi, nàng cũng chẳng thể khiến thời gian quay ngược lại
Xét cho cùng thì, nàng mới là người đến sau, hơn nữa còn chính nàng vận dụng Liên Lý Chi, mới tạo nên cục diện này
Nghĩ theo hướng này thì có vẻ nàng không có tư cách để tức giận
Nàng hít sâu một hơi, “Được, ta sẽ đợi đến ngày ngươi đến cưới, vậy ngươi muốn ta đợi bao lâu, mười vạn năm có đủ không?”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu, “Không biết chính xác bao lâu, mười vạn năm thì chắc không cần đến.”
Chưa tới hơn 2000 năm đã tu luyện đến cấp thấp Thiên Tôn, Lâm Mặc Ngữ rất tin vào tốc độ tu luyện của mình
Mười vạn năm, thật sự không cần
Cổ Hàn Ngọc nói: “Hy vọng ngươi có thể làm được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.