Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 494: Hôn lễ thành tang lễ




Nghe nói ngay cả Phó bộ trưởng thường vụ Tống Bảo Khôn cũng không biết Phong Thần rốt cuộc là ai
Trên thực tế, ngoại trừ Bộ trưởng chính thức thần bí, An ninh quốc gia không công bố ra ngoài và vị Thủ trưởng thứ nhất, thứ hai, những người khác cũng chẳng có tư cách mời Phong Thần xuất hiện nên bọn Tống Bảo Khôn cũng không có cơ hội gặp Phong Thần
Là người đứng đầu Thất Tướng quân, cũng là người thần bí nhất, rốt cục thực lực của Phong Thần đạt đến trình độ nào thì cho đến giờ mỗi người nói một kiểu
Nhưng lễ tiết này của Lăng Vân sư thái đã xác nhận suy đoán của rất nhiều người —— Phong Thần chắc cũng là tông sư
Chỉ có tông sư mới có thể khiến cho tông sư khác coi trọng như vậy
Một tông sư dùng kiếm có thực lực mạnh thế nào, quả thực không dám suy nghĩ
Tống Bảo Khôn vội xếp cho Lăng Vân sư thái ngồi ở chỗ cao nhất, nằm ngay cạnh chỗ của ông ta, dù dáng vẻ của Lăng Vân có thể làm cháu gái của ông ta thì ông ta cũng không dám lơ là
Dù Tứ đại vương tộc không sợ tông sư nhưng cũng phải nhường lễ ba phần, có thể lôi kéo quan hệ thì đương nhiên là tốt hơn
Sau khi ngồi xuống , Lăng Vân rất lịch sự hỏi Tống Bảo Khôn:
- Gần đây Hiền Lão khỏe chứ
Dù giọng nói không lớn nhưng vì cả phòng họp đều đang yên lặng nghe Lăng Vân nói chuyện nên mọi người đều nghe rất rõ
Hiền Lão
Chỉ cần là người có tuổi đều lập tức nghĩ đến một người —— Ông nội của Tống Bảo Khôn, Tống Hiền
Tống Hiền chính là người có công lớn trong việc xây dựng đất nước, là người gây dựng chủ chốt của toàn bộ an toàn quốc gia
Đến nay ông đã hơn trăm tuổi, rất nhiều người bên ngoài đều tưởng ông cụ đã mất rồi
Không ngờ Lăng Vân sư thái lại hỏi đến ông cụ
Một số người tưởng Tống Hiền đã mất lập tức hiểu ra, hóa ra Tống Hiền còn sống
Tống Bảo Khôn trong nội tâm cười khổ, thật ra chuyện ông nội ông ta vẫn còn sống là bí mật nhà họ Tống không công khai ra ngoài
Nhưng cấp bậc tiếp xúc của Lăng Vân sư thái quá cao, tuổi cũng không quá lớn nhưng lại biết cả thế hệ trước, không thể giấu được bà ta nên mới bị hỏi đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cảm ơn sư thái đã quan tâm, tổ phụ thân thể cường tráng, chỉ là đã đi du ngoạn núi sông, tôi cũng rất ít gặp
Tống Bảo trả lời một cách quy củ
Mọi người nghe xong , Tống Hiền quả nhiên còn sống, trong lòng đều bồn chồn, nhà họ Tống giấu siêu thật, tòa trường thành sắt thép này còn tồn tại, chẳng trách ở địa giới An ninh quốc gia này nhà họ Tống lại đứng vững như Thái Sơn
Mà Lăng Vân sư thái hỏi như vậy thật ra cũng có cân nhắc, rõ ràng nói cho Tống Bảo Khôn, bà và Tống Hiền còn có giao tình, người làm cháu như ông ta phải khách sáo một chút
Lăng Vân sư thái ân cần thăm hỏi Tống Hiền xong mới nói:
- Lần này bần đạo xuống núi chính là để nghiệm thu thành quả rèn luyện của tiểu đồ Hàn Yên, không ngờ con bé lại vi phạm quy củ trong quân đội nên bần đạo đặc biệt đến đây xin lỗi các vị
- Chuyện này..
Lăng Vân sư thái, sư thái nói Liễu Tướng quân đến Nhật là do ý của sư thái
Tống Bảo Lâm ở bên cạnh đáp lời, thật ra những người ở đây chẳng ai tin cả, chắc chắn là Lăng Vân đang tìm cớ giải vây giúp Liễu Hàn Yên
Nhưng người ta là tông sư, người ta nói đúng thì là đúng, trừ khi muốn đối nghịch với tông sư, nếu không chẳng ai chọc phá cả
Lăng Vân gật đầu, giải thích:
- Các vị có tuổi có lẽ từng nghe nói Thủy Vân Tĩnh Trai chúng tôi từng có một phản đồ tên là Hắc La Sát, ông ta đã lập một Thi Ma Môn ở Nhật, chuyên giết hại con gái vô tội
Lần này Hàn Yên đến Nhật là do nhận chỉ thị của bần đạo, vừa là để kiệm nghiệm tu vi của con bé, vừa là để diệt trừ phản đồ thay Thủy Vân Tĩnh Trai chúng tôi
Không ngờ con bé này lại xử lý không thỏa đáng như vậy, không nói rõ mọi việc đã âm thầm đến Nhật nên mới thành sai lầm hôm nay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thì ra là thế, Liễu Tướng quân từ trước đến nay tuân thủ quân kỷ, lần này chúng tôi cũng rất bất ngờ, sư thái vừa nói vậy chúng tôi liền hiểu ra rồi
Tống Bảo Khôn ha ha cười nói
Lăng Vân mỉm cười:
- Bộ trưởng Tống, bần đạo cho rằng đứa bé này làm sai thì nên bị giáo huấn, nên trừng phạt, không được nuông chiều
Hay là đợi Hàn Yên về thì mọi người hãy cho con bé một cơ hội lập công chuộc tội, để con bé phải chịu khổ cho nhớ đời được không
Bọn Tống Bảo Khôn đều không phản bác được, rõ ràng Lăng Vân sư thái muốn ra mặt bảo vệ Liễu Hàn Yên, xem bọn họ có nể mặt không rồi
Tống Bảo Khôn cũng rất giảo hoạt, chuyển mũi nhọn nói:
- Sư thái, thật ra chúng tôi cũng nghĩ vậy, dù sao thì Liễu Tướng quân cũng là nhân tài hiếm có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Cơ Tướng quân ở đây vừa nãy có suy nghĩ khác, đưa ra ý kiến khác, nếu Cơ Tướng quân cũng đồng ý thì chuyện này không vấn đề
Cơ Vạn Niên nghe mà nghiến răng nghiến lợi, đám rùa rụt cổ này, tên nào cũng sĩ diện, không muốn lộ ra vẻ dễ dàng đồng ý với Lăng Vân nên đè gánh nặng này lên người mình
Nhưng dù trong lòng có căm tức đến đâu đi nữa thì Cơ Vạn Niên cũng biết rõ mình nên nói thế nào, vốn đã ở thế yếu, ông ta càng không thể đối nghịch với Lăng Vân
- Trước đây không biết còn có chuyện của Thi Ma Môn, nay nếu sư thái đã nói rõ rồi thì đương nhiên tôi không có ý kiến gì
Cơ Vạn Niên vẻ mặt cười thoải mái
Sự việc được quyết định rất nhanh, thật ra khi Lăng Vân xuất hiện, mọi người đều hiểu rõ chắc chắn Liễu Hàn Yên sẽ được bảo vệ
Nhưng loại chuyện này cũng chỉ có một lần, nhân vật như Lăng Vân sư thái không thể nhiều lần giải vây giúp đồ đệ, chắc Liễu Trung Nguyên cũng phải bỏ ra không ít công sức mời nhờ bà ta đến giúp được
Không đợi hội nghị giải tán, Lăng Vân sư thái đã đi, không như lúc đến khiêm tốn như vậy, đến lúc đi, Lăng Vân sư thái như một cơn gió mát, sau khi đi ra khỏi phòng họp, trong nháy mắt liền không thấy đâu, hiển nhiên là dùng khinh công bay từ sân thượng hoặc mái nhà nào đó rồi

Hơn hai tiếng sau, hậu viện đại trạch nhà họ Liễu
Gió thu cuốn những chiếc lá rụng khô héo nhưng không có người dưới quét dọn ở đây vì khách quý đến không thể quấy rầy
Mãi cho đến khi gia chủ Liễu Trung Nguyên vội từ bên ngoài về, bước vào trong đình nghỉ mát
Trong đình rõ ràng là Lăng Vân Sư Thái và một cô gái có đôi mắt rất to, để tóc ngang vai, nhìn rất thời thượng
- Lăng Vân sư tỷ…
Liễu Trung Nguyên cung kính cúi người
- Tôi không phải là sư tỷ của anh, sau khi Kỷ sư muội đi đã không cho anh gọi như vậy rồi
Lăng Vân vẻ mặt lạnh lùng ngồi trên mặt ghế đá
Liễu Trung Nguyên cười khổ:
- Vâng, sư thái
Hôm nay đa tạ sư thái đã đến, nếu không… Hàn Nhi e là đã không tránh được một kiếp này
- Chỉ có một lần, không có lần sau, nếu còn xảy ra loại chuyện này, tôi sẽ đưa con bé về tông môn, không bao giờ làm đại tiểu thư nhà họ Liễu gì nữa
Lăng Vân dùng ánh mắt kiên quyết cảnh cáo
Liễu Trung Nguyên trịnh trọng gật đầu:
- Tôi sẽ chuyển lời cho con bé, tuyệt đối không để con bé tùy hứng làm bậy như vậy nữa
Lăng Vân giao phó xong việc này cũng đứng dậy, nói:
- Trước ngày con bé chính thức kết hôn, anh hãy gửi thiếp mời đến, bao gồm cả mấy sư tỷ của con bé nữa
Liễu Trung Nguyên sắc mặt vui vẻ, nói:
- Sư thái, sư thái chịu xuất hiện trong hôn lễ của Yên Nhi rồi à
Đây đúng là chuyện may mắn đối với Yên Nhi mà
Nếu là Lăng Vân không chủ động nói ra thì nhà họ Liễu cũng không dám phát thiếp mời đi, vì chính nhà họ Liễu đã ép Liễu Hàn Yên xuống núi, bắt cô vào quân đội, lại lập gia đình, lúc đầu đã chọc cho Lăng Vân bực mình
- Tôi nể mặt tiểu sư muội, anh không cần vui mừng, còn nữa… nếu chồng của Hàn Yên là một tên giá áo túi cơm thì cẩn thận tôi sẽ biến hôn lễ thành tang lễ
Giọng nói của Lăng Vân vô cùng lãnh khốc, hiển nhiên không hài lòng lắm với chuyện này
Liễu Trung Nguyên cũng không lo lắng, cười nói:
- Chắc Tần Xuyên có thể lọt vào pháp nhãn của sư thái
Lăng Vân liếc mắt nhìn ông ta, ánh mắt dừng lại ở mặt và tai, mắt của Liễu Trung Nguyên một lát, do dự một chút, thở dài:
- Anh cũng có nỗi khổ của mình, bỏ đi
Anh đi đi, tôi đưa đệ tử đến nơi ở cũ của sư muội xem xem, anh không cần đi cùng
Lăng Vân nói xong liền đưa nữ đồ đệ kia đi về nơi Kỷ Niệm Tình đã từng ở
Trong mắt Liễu Trung Nguyên lóe lên một tia đau đớn, ông ta biết cùng với việc tình hình thân thể của ông ta càng ngày càng nghiêm trọng, không giấu được Lăng Vân nên quay người yên lặng bỏ đi
Bước vào một sân nhỏ u tĩnh mà lịch sự tao nhã, Lăng Vân sư thái ngắm nhìn từng cọng cây ngọn cỏ xung quanh
- Sư phụ, viện này đẹp quá, năm đó Kỷ sư thúc ở đây sao
Cô bé mắt to hỏi
Lăng Vân gật đầu:
- Sư muội từ nhỏ đã có thiên phúc gieo trồng rất nhiều hoa cỏ thực vật, sân nhỏ muội ấy trồng đương nhiên không giống người thường
- Điểm này Hàn Yên sư muội kém hơn mẹ ruột mình rồi, lúc đầu nhận biết thảo dược cũng mất rất nhiều thời gian, ha ha
Lăng Vân quay đầu lại bất đắc dĩ nhìn nữ đệ tử:
- Hoan Hoan, con để đạo bào của sư phụ đâu rồi
Đi cầm đến đây đi, thay lại đạo bào vẫn thoải mái hơn, mặc quần áo trần tục này, người khác cứ nhìn ta bằng ánh mắt cổ quái
Tô Hoan Hoan cười hì hì nói:
- Cổ quái gì chứ, đó là vì sư phụ quá xinh đẹp, dáng người người mẫu, khuôn mặt như tiên nữ, đàn ông nhìn thấy người không động lòng mới là lạ
Hơn nữa mặc đạo bào đi ở thế tục mới gọi là cổ quái
- Đừng hồ đồ, sư phụ là người xuất gia, đối với ta nhan sắc như mây bay, đi mang đạo bào về đây
Lăng Vân nói
Tô Hoan Hoan ngượng ngùng co rụt đầu:
- Con xin lỗi, sư phụ, con chê vác cái túi nặng quá nên vứt bỏ đạo bào rồi, giờ không tìm về được
- Con…
Lăng Vân sư thái tức giận đến dở khóc dở cười:
- Con bé này, sao năm đó ta lại thu con làm đại đệ tử nhỉ
Ba mấy tuổi đầu rồi còn trẻ con như vậy
Haiz… bỏ đi, về núi
- Hả
Cứ thế này về ạ
Không đợi Hàn Yên sư muội ạ
Tô Hoan Hoan chu miệng
Lăng Vân sư thái trừng mắt nhìn cô, lúc này nữ đệ tử mới ngoan ngoãn đồng ý
Trong nháy mắt, sư đồ trong đình viện đã biến mất không còn tăm tích, phảng phất như chưa từng đến đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.