Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 504: Cái hố




Trong phòng bệnh, hai mẹ con Hồ Thúy Lan và Lục Tích Nhan đang an ủi Lục Đại Khánh, Tần Xuyên ở bên cạnh cũng không nói chen vào, ngồi một mình suy nghĩ
Đến trưa, Tần Xuyên dẫn Lục Tích Nhan ra một tiệm cơm nhỏ gần bệnh viện, cho cô ăn một bữa thật ngon
- Nhan Nhan, Trương Lỗi và đám Nhị Hắc Tử đều là người ở thôn em sao
Thật ra Lục Tích Nhan ăn cũng không thấy ngon, gật đầu:
- Đúng vậy, nhà sang trọng nhất thôn là nhà của Trương Lỗi, Nhị Hắc Tử cũng ở gần đó
Cô nói xong, sực nhớ tới điều gì, lo lắng nói:
- Tần Xuyên, anh sẽ không đi tìm và ra tay với họ đấy chứ
Em biết, đối với Tần gia, họ chẳng phải là nhân vật lớn lao gì, nhưng nếu làm to chuyện ra, em sợ ảnh hưởng tới anh
- Em biết võ công của anh cao, cũng không phải chưa từng giết người, nhưng nếu giết nhiều người, không phải là chuyện nhỏ
Chúng ta nên nghĩ xem có cách nào giải quyết ổn thỏa hơn không
Tần Xuyên cười khẽ, mặc dù Lục Tích Nhan biết chút ít về hắn, nhưng vẫn không rõ ràng, cô không thể nào ngờ được, hai tay hắn đã sớm dính đầy máu, cũng đã trở nên lạnh lùng khi giết người rồi
Trong mắt nhiều người, hắn đã trở thành Kiếm Ma tàn bạo và đầy máu tanh, hơi sức đâu đi quan tâm tới vài mạng người, huống chi chúng đều đáng chết
Bất chợt, Tần Xuyên nghĩ tới một vấn đề, Đường Vi và Bạch Dạ đều từng là người trong giang hồ, đương nhiên sẽ không để ý tới mặt đen tối của hắn
Nhưng Diệp Tiểu Nhu và Lục Tích Nhan là “gái nhà lành”, nếu biết mặt trái của mình, họ có sợ không
Đột nhiên Tần Xuyên cảm thấy, mình hơi thiếu suy xét, thật ra có nhiều điều mình đã không thẳng thắn nói cho các cô biết, khó tránh khỏi bị nghi ngờ là lừa dối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nhan Nhan, nhà em có cuốc, xẻng này nọ không
Lục Tích Nhan hoang mang:
- Có, đều là nông cụ, đương nhiên là là nhà em có
Anh hỏi làm cái gì
Tần Xuyên cười nói:
- Khi nào trời tối, dẫn anh về thôn một chút, nhân tiện cho anh mượn mấy món đó luôn
Dù Lục Tích Nhan rất muốn biết rốt cuộc hắn có ý đồ gì, nhưng cô cũng muốn về thăm nhà, cho nên liền đồng ý
Hai vợ chồng Lục Đại Khánh không thể ra ngoài, liền đưa chìa khóa cho Lục Tích Nhan, bảo hắn dẫn Tần Xuyên dạo quanh một chút, cũng không để ý hai người định làm cái gì
Màn đêm buông xuống, Lục Tích Nhan dẫn Tần Xuyên về tới thôn An Khang, nơi cô lớn lên
Trong thôn này phần lớn là người già, do thanh niên trái tráng đều ra ngoài làm viêc, chỉ còn lại đám lưu manh ăn không ngồi rồi như đám Nhị Hắc Tử, gây ra tai vạ cho thôn dân
Bởi vì thôn An Khang có diện tích lớn, cho nên nhân khẩu thưa thớt, khi trời tối, trong thôn gần như tối đen, rất ít nhà thắp đèn dầu, đường trong thôn không một bóng người qua lại
Nhà Lục Tích Nhan là một căn nhà trệt ba gian, nuôi mấy con dê rừng, một ít gà vịt, sau khi về tới nhà, Lục Tích Nhan theo lời mẹ dặn, liền cho gia súc ăn
Lục Tích Nhan chạy tới chạy lui thu xếp, lo liệu, rồi ra vườn hái chút rau dưa, lại vào nhà thịt một con gà, không đầy hai tiếng sau, đã có một bàn đồ ăn
- Đừng chê tay nghề của em, đã lâu em không đụng tới việc bếp núc, có thể nấu không được ngon lắm
Mang tạp dề, Lục Tích Nhan ngồi xuống cùng ăn cơm chiều với Tần Xuyên
Tần Xuyên nhìn những đĩa thức ăn ngon lành, mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi, cười nói:
- Thật sự là anh tính trật lất rồi, nếu biết trước thế này, đáng lẽ phải cho em đi làm tiệm cơm mới đúng
- Đừng cười nhạo em, mau nếm thử đi
Lục Tích Nhan cười, đôi mắt đẹp đã như hai vầng trăng lưỡi liềm
Tuy ngọn đèn không sáng lắm, bàn ăn cũ kỹ tróc sơn, thậm chí trong không khí còn thoang thoảng mùi nước tiểu và phân gia súc, nhưng Tần Xuyên cảm thấy rất thư thái
Sau khi “tiêu diệt” một bàn đồ ăn, Tần Xuyên thỏa mãn ợ một cái, Lục Tích Nhan thì vội vàng đi dọn dẹp và rửa chén
Loay hoay một lúc, Lục Tích Nhan mới phát hiện, Tần Xuyên đang cầm một cái cuốc lấy ở góc nhà
- Tần đại thiếu gia, không phải ngài muốn thể nghiệm lạc thú ở nông thôn, đêm hôm đi cuốc đất đấy chứ
Lục Tích Nhan cười tủm tỉm hỏi
Tần Xuyên mỉm cười:
- Anh không cuốc đất, mà là đi đào hố
- Đào hố
Đào hố gì
Lục Tích Nhan thắc mắc
Tần Xuyên đi tới trước mặt cô, khuôn mặt rất nghiêm nghị:
- Nhan Nhan, anh phải ra ngoài một chút, em có hai lựa chọn, hoặc ở nhà hoặc cùng đi với anh
- Nếu như em đi, sẽ có thể nhìn thấy anh không giống như em vẫn tưởng tượng...Anh không biết em có muốn nhìn thấy điều đó hay không, càng không biết em có thích hay không, nhưng đó chính là một phần chân thật nhất của con người anh
- Anh không muốn giấu diếm em, cho nên mới giao quyền lựa chọn này cho em, để tự em quyết định
Lục Tích Nhan ngơ ngác nhìn Tần Xuyên, theo bản năng, hai tay cô nắm chặt, ánh mắt lộ vẻ bất an, thậm chí hơi sợ hãi
Cuối cùng, cô cười khổ:
- Anh đã nói như vậy, làm sao em có thể không đi
Em đi với anh
Tần Xuyên gật gật đầu, cùng đoán được cô sẽ lựa chọn như vậy, đưa tay chỉ cái xẻng bên tường:
- Nhân tiện em cũng cầm cái xẻng đi, thêm người là thêm sức mạnh mà
..
Căn nhà lầu ba tầng sang trọng nhất thôn, là nhà của bí thư Trương Lỗi
Mấy năm trước Trương Lỗi có vợ con, nhưng về sau ông ta có bồ nhí, liền ly hôn, con gái theo vợ về ở nhà bên ngoại
Trương Lỗi cũng thích cảnh sống như vậy, y không thiếu đàn bà, ở một mình càng thoải mái, thường ngày vẫn dẫn gái về nhà truy hoan
Lúc này đêm tối vắng người, Trương Lỗi đang ở trong phòng ngủ “đại chiến” với nữ kế toán của nhà máy trang phục trong thôn
Hai người đều đã ly hôn, sau mấy lần gặp gỡ ở các bữa tiệc, liền vụng trộm đi lại với nhau
Cũng không biết vì sao, chó dưới lầu sủa inh ỏi, hai người đang quấn lấy nhau, hoàn toàn không quan tâm
Mãi đến lúc bò từ người nữ kế toán xuống, Trương Lõi mới nhận ra chó vẫn đang sủa, cảm thấy có gì đó hơi khác thường
- ĐM..., sao sủa dai vậy
Bình thường có chó khác đi qua, nó cũng không sủa lâu như vậy
Trương Lỗi chửi thề, rồi cứ trần truồng như vậy đi về phía cửa sổ
Nữ kế toán hơi bất mãn, giọng nũng nịu kêu lên:
- Ôi, Bí thư Trương, quan tâm đám súc sinh đó làm cái gì
Người ta vẫn còn muốn mà..
- Đồ lẳng lơ
Chờ đó, anh đi uống mấy viên, chơi chết em luôn
Trương Lỗi cười khà khà, đi tới cửa sổ, nhìn xuống
Vốn nghĩ rằng, phía dưới cũng không có gì khác lạ, nhưng thoáng một cái, y lại nhận ra có điều bất thường
Có hai bóng người đang giơ cuốc xẻng đào cái gì trong sân nhà y
Ăn trôm!
Không đúng
Có ai đi ăn trộm lại làm ầm ĩ như vậy
Cái này...giống như đi trộm mộ vậy
Trương Lỗi sợ hãi, vội chạy tới lấy điện thoại di động bấm số của Nhị Hắc Tử
- Anh họ, muộn thế này còn có chuyện gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Trong sân nhà tôi có trộm
Chú tranh thủ tới ngay
- Cái gì
Còn có kẻ trộm dám tới nhà anh sao
Để em lập tức gọi các anh em tới
- Gọi cái khỉ mốc
Đợi chú gọi xong, còn kịp sao
Mang súng săn nhà chú tới đây ngay lập tức
Nhị Hắc Tử giấu súng săn trong nhà, rất phấn khích, hoàn toàn không sợ, luôn miệng vâng dạ, lập tức chạy đi
Nữ kế toán nghe có trộm, sợ hãi:
- Bí thư Trương, có trộm thật sao
Làm sao đây
Chúng có dao không
Ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, Trương Lỗi nói:
- Cô chờ ở đây, tôi đã sai Vu Đào tới xử lý, tôi muốn xem kẻ nào cả gan tới đào hố trong sân nhà của Trương Lỗi này
Nói xong, Trương Lỗi mặc quần áo vào, rồi chạy xuống lầu, nhưng y không mở đèn dưới lầu lên ngay, mà chạy ra cửa sau, chờ Nhị Hắc Tử tới
Do ở khá gần, chưa tới ba phút sau, Nhị Hắc Tử đã cầm súng săn thở hổn hển chạy tới cửa ra vào
Cửa nhà Trương Lỗi vốn được điều khiển tự động, y nhấn vào điều khiển từ xa, cửa sắt liền mở ra
Đến lúc này, Trương Lỗi mới mở công tắc đèn, trong sân lập tức sáng trưng
Nhị Hắc Tử cầm súng săn nghênh ngang đi tới, nhìn vào sân quát to:
- Bọn mắt mù từ đâu tới!
Tất cả đứng lại cho tao
Trương Lỗi cũng mở cửa đi ra, nhìn thấy hai người đào hố trong sân nhà mình
- Hả
Tại sao lại là hai người
Trương Lỗi và Nhị Hắc Tử đều kinh ngạc
Hai người đó đương nhiên là Tần Xuyên và Lục Tích Nhan, với khinh công của mình, Tần Xuyên ôm Lục Tích Nhan nhảy vào trong sân rất dễ dàng
Lúc này trước mặt hai người là một cái hố sâu hơn một thước, rộng gần thước rưỡi, Tần Xuyên vẫn như thường, nhưng Lục Tích Nhan đã mồ hôi đầm đìa rồi
- Nhan Nhan, em đi qua một bên nghỉ ngơi đi, chỉ cần nhìn là được, đó chỉ là cho em vận động một chút sau khi ăn thôi
Tần Xuyên thong dong đợi Lục Tích Nhan đi qua một bên, rồi nhìn hai người Trương, Vu, nói:
- Hai người phối hợp tốt lắm nha, đã ở đây cả rồi, khỏi mất công tôi gom hai người lại một chỗ
- Tao nhớ ra mày rồi
Mày là bạn trai của Lục Tích Nhan
Mày tới đây làm cái gì?
Vẻ mặt ngang tàng, Nhị Hắc Tử đi tới
Tần Xuyên cười, đáp:
- Không nhìn ra sao
Tôi đang đào hố
- Chàng trai, cậu có ý gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nửa đêm tới nhà tôi đào vàng sao?
Nhưng tôi là quan chức thanh liêm, không giấu vàng trong nhà
Trương Lỗi cười lạnh
Tần Xuyên hỏi lại:
- Ông có biết vì sao lúc ở bệnh viện, tôi nói với ông, chúng ta “Không cần làm quen” không
Trương Lỗi nheo mắt:
- Vì sao
Tần Xuyên chỉ cái hố trên mặt đất, vẻ mặt thản nhiên như không:
- Bởi vì đêm nay tôi sẽ chôn ông xuống đó, tôi không cần làm quen với một người chết!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.