Sau khi lên chiếc xe thể thao của Tần Xuyên, Tần Xuyên bèn nhìn cô hoa khôi trường gợi cảm trước mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khỏi cần phải nói, chỉ riêng bộ quần áo body bằng da bó sát kia đã không phải cô gái nào cũng dám mặc rồi
Những đường nét ở mông và chân không còn gì để bàn
Chỗ cần tròn thì tròn, chỗ cần thon thì thon, trông đẹp vô cùng
Nhưng, Tần Xuyên đã không coi cô ấy là một đại mỹ nữ từ lâu rồi, hắn đùa:
- Tối thế này còn đeo kính râm gì nữa thế
Buổi sáng xem nhiều truyện tranh quá nên thâm hết mắt vào à
- Anh đúng là loại không biết thưởng thức, không hiểu thế nào là hợp mốt và thời thượng
Nạp Lan Thấm bỏ kính xuống, lườm Tần Xuyên
Tần Xuyên nhún vai
Hắn không hiểu mấy thứ đó thật, vì cũng chưa từng xem sách về mảng này
- Lần “du lịch” này có thể sẽ mất một thời gian không ngắn đấy
Hơn nữa, chỗ đó có lẽ cũng không có thời gian để cô vừa đọc truyện tranh vừa ăn khoai tây chiên đâu
Cô chắc chắn mình đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ
Nạp Lan Thấm bĩu môi:
- Anh là con dế đấy à, sao nói lắm thế
Mau xuất phát đi
Tần Xuyên không còn gì để nói
Sớm biết thế, hắn đã không đùa với cô ấy rồi, lại bị mắng thành côn trùng
…
Hai ngày sau
Ở vùng đông Siberia đang bị băng tuyết bao phủ, châu Bratsk của Irkutsk
Một chiếc xe Ford bán tải F350 với xích chống trơn lái qua con đường chất đầu tuyết, đuôi nước phả ra trắng phần đuôi xe
Người lái xe là Tần Xuyên, người ngồi ghế phụ là người vô hình Holman, phía sau là Nạp Lan Thấm đang nằm
Cô vừa cắn hạt dưa, vừa giở cuốn tạp chí “Tuần san thiếu niên”
Điều đáng chú ý nhất là, cô không đi giày, đôi chân trắng ngần đang rung rung
- Này, cô nhổ vỏ hạt dưa lên đầu tôi rồi
Tần Xuyên chau mày, cô gái này ra bên ngoài chẳng ý tứ gì hết
Rõ ràng vì cô ấy biết hắn và Holman sẽ không nói cho ai hay, nên hoàn toàn bộc lộ bản chất ở đây
- Im mồm
Lái xe mau lên
Trên vỏ hạt dưa của tôi còn dính nước bọt đấy
Anh biết có bao nhiêu đàn ông muốn nếm thử không
Cho anh cơ hội anh còn càu nhàu à
Nạp Lan Thấm liếc mắt sang rồi tiếp tục đọc truyện tranh
Holman ngớ người
Thật ra, trên suốt quãng đường, anh ta không dám nhìn Nạp Lan Thấm nhiều, lần này không nhịn được nữa, bèn hỏi nhỏ:
- Tần Xuyên, cô gái này là Thủy Tinh thật à
- Chắc 100% đấy
Tần Xuyên ngán ngẩm nói
Holman thất vọng sờ vào trán:
- Thượng đế ơi, Chúa ơi
Tôi bị một người con gái như thế này vạch trần ư
Rốt cuộc đang đùa cái quái gì vậy
Một chân Nạp Lan Thấm đạp lên đầu Holman:
- Xéo ngay
Tưởng bà cô đây không hiểu tiếng Anh à
Dù sao cô ấy cũng là người luyện đòn chân
Mặc dù không dùng lực, nhưng cũng khiến Holman bị đá đến kêu đau oai oái, không dám bình luận thêm nữa
Sáng nay ba người mới tập kết
Holman là người đến cuối cùng, vì y phải mang theo phần cứng
Vì ba người đều là Hacker siêu cấp, vì vậy hành tung phải hết sức bảo mật, không ai có thể điều tra ra vị trí họ đang ở
Chiếc xe đã đi gần ba tiếng đồng hồ, Nạp Lan Thấm bắt đầu hết kiên nhẫn, cô chẳng còn để ý đến hình tượng danh giá của mình, há to miệng ra ngáp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Này, bọ rùa, anh đẩy cục phân lâu thế rồi mà vẫn chưa đến nơi à
Nạp Lan Thấm hỏi
Tần Xuyên đã miễn dịch với cách so sánh này của cô ấy:
- Sắp đến rồi
Ngay phía trước thôi
Cấp dưới của tôi nói cậu ấy đang ở một nhà hàng, hình như tôi nhìn thấy rồi
Quả nhiên, chiếc xe đi tới trước một đoạn nữa, bên cạnh lề đường bèn xuất hiện một nhà hàng trông rất bắt mắt
Mặc dù điều kiện của Bratsk không tốt lắm, nhưng dù sao thì cũng có hơn hai trăm ngàn người, trên đường không ít người qua lại
Khi ba người xuống xe, Nạp Lan Thấm đã đi chiếc boot cao gót, đeo kính đen, mặc bộ áo gió màu đen, trông rất cao quý và hấp dẫn dưới ánh mặt trời chói lọi
Tần Xuyên và Holman lại một lần nữa ngỡ ngàng trước sự “biến thân” của cô nàng này
Ai mà ngờ được rằng, đống vỏ hạt dưa đầy trong xe kia là do cô ấy nhổ chứ
- Đại ca
Đại ca vào đây mau đi
Ngoài trời lạnh lắm
Cửa nhà hàng mở ra, Kim Tiểu Khai mặc bộ quần áo lông chim dày bịch vui vẻ vẫy tay
Tần Xuyên và hai người còn lại bước vào, giới thiệu vài câu, rồi ngồi xuống vị trí cạnh cửa sổ
Trước kia, sau khi Kim Tiểu Khai rời khỏi công ty SB, Tần Xuyên đã bảo y đến Bratsk
Đầu tiên là giúp họ xây dựng cơ sở, để họ có thể nhanh chóng lập hệ thống tình báo ở đây
Đến nay, Kim Tiểu Khai cũng đã ổn định ở đây rồi
Y dùng tiền của Tần Xuyên xây dựng một công ty phát triển phần mềm, có mười mấy nhân viên
Đương nhiên, đây cũng là bề mặt mà thôi
Cái mà Tần Xuyên thực sự cần là mặt bằng, nhà, và đường cáp quang ổn định
Kim Tiểu Khai còn dẫn theo một thanh niên Nga râu tóc bờm xờm, giới thiệu:
- Đại ca, đây là Victor, là bạn tốt nhất ở đây của tooid dây, và cũng là giám đốc thực sự của công ty chúng ta
Hì hì, anh ấy biết chút ít tiếng Trung, nhưng nói được tiếng Anh
Khi Victor định dùng tiếng Hán để chào “ông chủ thực sự phía sau” này, thì Tần Xuyên bèn dùng một thứ tiếng Nga rất lưu loát bắt tay chào anh ta
- Cảm ơn anh, Victor, nghe nói, công ty của chúng ta được xây dựng thuận lợi, là do anh giúp rất nhiều
Tần Xuyên cười nói
Victor hơi ngớ ra, rồi khâm phục nói:
- Anh nói tiếng Nga giỏi quá, Tần tiên sinh
Thật ra tôi phải cảm ơn anh mới đúng
Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu không lạc quan như hiện nay, lại ở ngay trên đất Nga của chúng tôi, anh đã cho những kỹ thuật viên chúng tôi cơ hội có việc làm
Tần Xuyên lắc đầu:
- Đây là những gì các anh xứng đáng nhận được
Có lẽ anh cũng biết về tôi qua lời của Kim Tiểu Khai rồi
Tôi có không ít khoản đầu tư
Nên công ty này về sau vẫn phải nhờ các anh chăm lo cho
Victor ngỡ ngàng vì được ưu ái vậy, bèn gật đầu lia lịa
Ăn xong bữa trưa nóng hổi, đoàn người đi đến một công ty phần mềm ở ngoài đường
Công ty này được lấy tên từ tên phiên âm của Kim Tiểu Khai, người đứng tên cũng là Kim Tiểu Khai, trông chẳng có liên quan gì đến Tần Xuyên cả
Nạp Lan thấm và Holman ở trong xe, còn Tần Xuyên đi vào trong, găp mặt với mười mấy nhân viên công ty
Khi tặng họ chút tiền làm quà, ngay lập tức, những người Nga đang kinh tế suy thoái, lại bị chế tài quốc tế, khiến cho không còn bao nhiêu tiền trong túi rất cảm kích
Tần Xuyên phát hiện ra rằng, tiền quả là một thứ rất tuyệt vời
Có những lúc, mối quan hệ giữa người với người không cần bỏ bao tâm huyết để chèo lái, chỉ cần bỏ đủ tiền, những người này sẽ nói tốt cho anh mãi
Đương nhiên, Tần Xuyên cũng chỉ làm trò chút vậy thôi, để công ty này trông ra dáng hơn
Thậm chí hắn không hi vọng công ty này sẽ kiếm được tiền
Bởi lẽ kiếm được tiền, đồng nghĩa với việc sẽ bị người xung quanh dòm ngó
Hắn chỉ cần nó khiêm nhường mà thôi
Sau khi giao lưu cùng nhân viên xong, Tần Xuyên bảo Victor lái xe dẫn đường, đưa họ đến khu nhà gần đó
Tòa nhà này đã được Tần Xuyên mua về
Không phải để ở, mà là để bày những phần cứng của máy tính siêu cấp
Mặc dù chỉ cần một tầng là đủ, hai tầng còn lại đều để trống, nhưng Tần Xuyên không để ý đến số tiền này, hắn chỉ mong không bị người khác dòm ngó
Nếu nơi này được xây dựng thành nơi đặt máy chủ, người của công ty JXK cũng sẽ đều tưởng rằng, đây chỉ là một chiếc máy tính cỡ lớn
Điều họ phải làm là điều hành thường nhật, sau đó dùng nó để tính toán một vài số liệu bình thường
Thật ra, ngay cả Kim Tiểu Khai cũng không biết mục đích thật sự của Tần Xuyên khi bảo anh ta mở công ty ở nơi này là gì
Victor dẫn Tần Xuyên và những người khác xem xong ba tầng nhà, nắm rõ những đầu nối mạng và ổ cắm điện
Khi sắp đi, Victor còn tốt bụng hỏi:
- Ông chủ, xây dựng máy tính cỡ lớn không phải là một việc nhỏ
Có hai người trong số đồng nghiệp của tôi có kinh nghiệm về mảng này
Anh không cần giúp đỡ thật sao
- Anh hãy tin tưởng tôi
Hai người mà tôi dẫn đến đây đều là cao thủ
Chúng tôi sẽ ở lại đây ít nhất hơn nửa tháng, đến khi máy chủ được xây dựng thành công
Trong thời gian này, Victor, anh chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi
Tần Xuyên cười bắt tay chào tạm biệt y
Sau khi Victor rời đi, Kim Tiểu Khai tò mò hỏi:
- Đại ca, công việc của tôi kết thúc rồi à
Tôi không biết gì về máy tính, hay là tôi bưng trà rót nước cho anh nhé
Tần Xuyên vỗ vai y rồi nói:
- Cậu đã làm rất tốt rồi
Nếu cậu muốn ở lại đây xem chúng tôi làm việc cũng được
Nhưng tôi nghĩ cậu nên về Đông Hoa thì hơn
Tôi sẽ bảo Tích Nhan để cậu làm lãnh đạo một bộ phận con nào đó
Cậu đã dùng lần hành động này chứng minh sự trưởng thành của mình
Còn nữa, mẹ cậu nhất định sẽ rất nhớ người con trai đã lâu không về nhà đấy
Nhắc đến người mẹ vừa lành bệnh không lâu, đang ở quê, mắt Kim Tiểu Khai đỏ lên, hắn nhìn Tần Xuyên rất cảm kích
- Đại ca, cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội rèn luyện lần này
Còn tin tưởng tôi nữa
Sau này nhất định tôi sẽ tiếp tục cố gắng
Tần Xuyên cũng không rảnh sụt sùi và nịnh nọt cùng anh ta, hắn bảo anh ta mau rời đi
Sau khi Kim Tiểu Khai rời đi, Nạp Lan Thấm chậc chậc miệng:
- Đúng là đứa con ngoan
Đàn ông con trai mà khóc lóc gì không biết
Anh tìm được tên dở hơi này ở đâu thế
Holman thấy chối tai, bèn nói:
- Tiểu thư Thủy Tinh, cô nói vậy là không hiểu tình người rồi
Là người ai mà không biết khóc chứ, huống hồ đây lại là nhớ mẹ mình
- Thôi đi, nhớ mẹ á
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ thôi cũng đã buồn nôn, mau bắt đầu công việc đi
Này, các anh không định bắt một cô gái yếu ớt như tôi dỡ hàng từ trên xe tải xuống chứ
Nạp Lan Thấm khoanh tay nói
Tần Xuyên thở dài
Nếu không phải thật sự cần đến tài năng của Nạp Lan Thấm, thì hắn đã bảo Kim Tiểu Khai dẫn bà cô này về nước rồi