Tần Xuyên cứ bám theo ở phía sau hỏi:
- Bul đại gia, ông vẫn không nói với tôi tu luyện như thế nào, mới ăn có chút cơm chiều thế này sao mà được
Bul-Kathos cũng không quay đầu lại nói:
- Tự suy nghĩ đi, nói với cậu chưa chắc cậu đã hiểu rõ
- Ông không nói sao biết tôi không hiểu rõ
Tần Xuyên cảm thấy hình như mình bị lừa
Bul-Kathos chẳng muốn nói thêm gì nữa, nhún vài bước, đã biến mất
Tần Xuyên chỉ có thể đứng trong rừng cây đỏ, giương mắt nhìn một lúc lâu, nghĩ đi nghĩ lại, không biết Bul-Kathos lừa hắn hay thật sự có gì huyền bí
Rơi vào đường cùng, Tần Xuyên đành phải cho trực thăng đón hắn rời đi trước
…
Hai ngày sau, Tần Xuyên trở lại thành phố Đông Hoa, chuyến đi rừng nhiệt đới cuối cùng đã kết thúc
Tần Xuyên rất vui mừng vì mình đã cứu được Chu Phương Tình
Hôm nay cô nàng trở về Chu gia, cả nhà trút được tảng đá trong lòng xuống
Sáng sớm, Tần Xuyên bước ra từ phòng Bạch Dạ
Trong thời gian Liễu Hàn Yên không có nhà, hắn cũng không muốn một mình trong “ngôi nhà trống trải”
Luyện công một lát, xuống lầu hưởng thụ bữa sáng do Freyja làm cùng với Bạch Dạ
Cùng còn không ít việc phải làm, nhưng Tần Xuyên cũng còn chút thời gian thảnh thơi
Bạch Dạ thấy hắn ăn bánh mì nướng mật ong, còn cầm một tờ báo đọc, liền trêu chọc:
- Xem ra cứu được Chu tiểu thư, khiến tâm trạng anh rất vui vẻ, có cần chuẩn bị giúp anh ít sính lễ, đem tới Chu gia, để đính ước quan hệ giúp hai người không
Tần Xuyên sặc một cái, ho khan hai tiếng, lúng túng nói:
- Sính..
Sính lễ cái gì
Thôi đi, anh không thể kết hôn nữa
- Chu gia cũng đâu hy vọng gả con gái cho anh một cách ngang nhiên, con gái nhà người ta đã theo anh rồi, chỉ cần anh bày tỏ một chút thôi, anh đã tặng cho Đường Vi, chị Lục, tiểu Nhu không ít đồ rồi, còn bên Chu tiểu thư vẫn chưa tặng gì đâu đấy, nếu cô ấy biết, chẳng phải sẽ cảm thấy anh bất công sao
Bạch Dạ nói
Tần Xuyên nghĩ, thấy cũng có lý, gãi gãi đầu hỏi:
- Tiểu Dạ Dạ, vậy em thấy anh nên tặng gì thì được
Bạch Dạ liếc mắt:
- Cái này sao lại hỏi em
Chẳng lẽ anh không biết cô ấy thích gì
- Tình Nhi học khoa khảo cổ..
hay là tặng cô ấy ít đồ cổ
Hình như anh nhớ trước kia có người tặng cô ấy tranh chữ cổ gì đó
Tần Xuyên suy nghĩ nói:
- Hay là tìm một công ty đấu giá, tìm mua vài món
Bạch Dạ khẽ cười một cái, nháy mắt ra hiệu cho Freyja đứng bên cạnh
Cô người hầu tóc đỏ mang tạp dề sau khi xoay người bước đi, không đến ba phút sau, Freyja trở lại, trên tay mang theo hai hộp quà tinh xảo
- Ở đây có một món đồ sứ thanh hoa, một bức vẽ Trần Hồng Thụ, có lẽ nhìn thấy là sẽ biết lai lịch và giá trị của hai món đồ cổ này
Anh cầm lấy tặng cho Chu tiểu thư, nhớ cẩn thận một chút, còn tặng những thứ khác thì sau hẵng tính
Bạch Dạ nói
Tần Xuyên sửng sốt một chút, lập tức cảm thấy cô nàng này đúng là tri kỷ,
- Tiểu Dạ Dạ, em đúng là chu đáo, đã chuẩn bị trước cho anh rồi à!
Bạch Dạ gật đầu, nói với vẻ mặt sung sướng:
- Đúng vậy, anh toàn chạy bên ngoài, chẳng ở đây với em, em nhàn rỗi chẳng có việc gì làm nên tham gia đấu giá trên mạng, thấy đẹp mắt thì mua cất trong kho, lúc này vừa hay cần dùng đến đúng không nào
Nụ cười trên mặt Tần Xuyên cứng lại, rảnh không có gì làm..
nên tham gia đấu giá!
- Em..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
em nói thật đi, gần đây em xài hết bao nhiêu tiền rồi
- Cũng chẳng đáng bao nhiêu, tháng này mới ba bốn trăm triệu thôi mà
Bạch Dạ cười xánlạn
Tần Xuyên hít một hơi lạnh, tháng 12 này mới được có mấy ngày chứ, chẳng lẽ mỗi ngày cô nàng này đều xài hết mấy chục triệu sao!
- Anh đừng chê em xài nhiều tiền, thứ nào em mua cũng có tác dụng cả, như bình sứ thanh hoa này, gốm màu đời Đường này, chúng ta đang tích lũy, đến lúc cần đem đi tặng ai cũng rất vẻ vang đúng không
- Còn mấy bức tranh chữ đại danh nhân cổ này, sau này anh có thể treo hết lên, mở bảo tàng, dù sao cũng sẽ không bị mất giá trị
Hai mắt Bạch Dạ sáng lên
Tần Xuyên hít sâu một hơi, đứng dậy, đi đến bên cạnh Bạch Dạ, nhìn kỹ cô trong chốc lát
Bạch Dạ nhíu mày, chu miệng nói:
- Sao vậy
Sao nhìn em như vậy
- Em..
không phải Bạch Dạ bình thường đúng không
- Bạch Dạ bình thường là sao!
Em là Bạch Dạ mà
Bạch Dạ không vui nói
- Vậy gọi “chồng yêu” đi
Tần Xuyên thăm dò
Bạch Dạ nháy mắt mấy cái, khuôn mặt đỏ bừng nói:
- Yêu..
chồng yêu
Tần Xuyên càng thêm vững tin rồi, nếu là Bạch Dạ lúc bình thường sẽ từ chối gọi hắn là “chồng yêu”
Bạch Dạ này chính là nhân cách trái tim thiếu nữ, cho nên mới nói nhiều như vậy, còn thích mua sắm nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng, nhân cách này của Bạch Dạ, hắn cũng chẳng sợ
- Cái cô bé phá sản này
Hôm nay anh phải dạy dỗ em mới được
Tần Xuyên nói xong, một tay ôm Bạch Dạ khỏi ghế, vác lên vai, cất bước chạy lên lầu
Vừa đi, còn dùng bàn tay to lớn đánh vào mông Bạch Dạ, khiến cô nàng kêu “á á”
- Anh thả em ra
Xấu xa
Không biết xấu hổ
Em gọi anh là chồng mà anh còn đánh em!
Hôm qua anh ăn chưa đủ sao!
Hu hu..
- Tối qua không phải em
Cô nhóc phá sản, anh phải mau để em “quay lại”
Tần Xuyên không muốn Bạch Dạ thích mua sắm này xuất hiện quá lâu, cho dù là đổi nhân cách nào cũng được, lạnh lùng cũng được, gợi cảm cũng được, bởi chúng đều tiết kiệm tiền hơn nhân cách này
Căn cứ theo kinh nghiệm của Tần Xuyên, chỉ cần Bạch Dạ có cảm xúc mãnh liệt vài lần, sẽ chuyển đổi một nhân cách khác, có lẽ vì kích thích não nên mới vậy
Tròn một tiếng rưỡi, Tần Xuyên xấu hổ bước ra từ phòng ngủ của Bạch Dạ, vì cô nàng trên giường đang nhìn hắn chằm chằm bằng ánh mắt lạnh lùng bất mãn
- Đã nói anh bao nhiêu lần rồi, sáng em còn phải làm việc, ban ngày ban mặt anh dám như vậy, em không ở đây nữa
- Hì hì, Tiểu Dạ Dạ, anh không quấy rầy em nữa, em làm gì thì làm đi, anh đi ngay đây
Ngoài miệng nhận lỗi, nhưng trong lòng Tần Xuyên nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng đã đưa Bạch Dạ về trạng thái bình thường rồi
Tần Xuyên chạy xuống lầu, sau khi cầm hai món quà từ tay Freyja, chạy ngay về nhà mình
Quả thực hắn cũng muốn đi thăm xem Chu Phương Tinh thế nào
Bởi chuyện của Chu Phương Tình, cần phải nói rõ với cha con Chu gia
..
Cùng lúc đó, trong phòng tắm của nhà Bạch Dạ
Bọt nước ấm bắn lên làn da trắng nõn của cô gái, Bạch Dạ đang đứng ở đó, nhắm mắt giang hai tay
Freyja đã cởi hết đồ, đội mũ tắm dùng tay tắm rửa cho chủ nhân
- Cái tên này..
càng ngày càng quá đáng, đúng là giống như trâu mà
Bạch Dạ thấp giọng khẽ nói
Freyja khẽ cười nói:
- Chủ nhân, Tần tiên sinh rất thích người
- Vì hắn ngốc, dễ dàng bị lừa
Bạch Dạ nói lạnh lùng
Freyja trầm mặc, cười không nói
Một lát sau, Bạch Dạ hỏi:
- Bên kia tiến triển thế nào, bọn Giáo chủ đâu
Freyja trả lời:
- Giáo chủ đã dẫn người tiến vào biên giới Trung Quốc ẩn nấp, cộng thêm Thánh giáo đã yên lặng một thời gian, Bộ an ninh quốc gia đã buông lỏng cảnh giác với chúng ta, dường như không hề phát giác
- Xem ra, sắp có chuyện xảy ra rồi
Bạch Dạ mở ra đôi mắt sáng, lộ vẻ mặt phức tạp
Freyja gật gật đầu, vừa dùng ngón tay cẩn thận chà lau vị trí giữa mông Bạch Dạ, vừa nói:
- Chủ nhân, cô đã nghĩ xong chưa
Bạch Dạ đưa tay nâng gương mặt xinh xắn của Freyja lên,
- Cô nhìn ánh mắt của tôi, cô cảm thấy tôi đã nghĩ xong chưa
Freyja lắc đầu, nói thẳng thắn:
- Tôi không nhìn ra được
Bạch Dạ nở nụ cười,
- Vậy thì đúng rồi
..
Tần Xuyên cũng không gọi điện cho Chu Phương Tinh, nhưng hắn biết rõ mấy hôm nay Chu Phương Tinh ở nhà tĩnh dưỡng, chẳng đi đâu, nên không sợ không gặp được
Lúc bước vào cửa Chu gia, bên ngoài có vài chiếc xe sang trọng đang đậu, hình như còn có khách khác
Tần Xuyên cũng chẳng quan tâm nhiều, mang theo quà tặng bước vào trong, người giúp việc ở cửa thấy Tần Xuyên, cũng không dám ngăn cản
Còn quản gia nhìn thấy Tần Xuyên liền bước tới vừa cười vừa nói:
- Tần tiên sinh, sao ngài lại đại giá quang lâm
Lão gia chúng tôi cùng với đại gia đang chiêu đãi khách quý ở tỉnh ngoài, hay là ngài đến phòng khách ở hậu viện ngồi đợi
Tần Xuyên nói:
- Tôi đến tìm Tình Nhi, bọn tiểu Chu đợi chút nữa gặp cũng được
- Cái này..
không may rồi, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều đang gặp khách, người đến là học trưởng của đại tiểu thư, ngay cả cha cậu ấy cũng đến, hình như đến để cầu hôn
Quản gia vui tươi hớn hở nói
Tần Xuyên mừng không nổi, cầu hôn
Sao lại như vậy, hắn vừa mới xác định quan hệ với Chu Phương Tinh mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Xuyên không muốn nói nhiều, sau khi đẩy quan gia ra, sải bước đi vào trong phòng khách
Quả nhiên, trong phòng khách đã có vài người, ngoài cha con họ Chu, chị em Chu gia, còn có cả vị học trưởng đẹp trai tên Khải Văn từng gặp trong rừng trước đây
Ngoài ra, còn có hai người đàn ông tuổi trung niên, một người mặc áo khoác da, tướng mạo đường đường, trông có vẻ là cha của Khải Văn, người còn lại là một ông cụ tóc tai bạc trắng, vẻ mặt ôn hòa
Vị trí của hai người này, đều ngồi khá cao, hơn nữa khí thế vững vàng ngầm trấn áp cả Chu Vân Phong và Chu Thanh Sơn, dĩ nhiên đều là những nhân vật lớn mà nhà họ Chu không thể đắc tội