- Bộ trưởng Trương, Bí thư Trương, hai vị đích thân đến cầu hôn với Chu gia chúng tôi, thành tâm thành ý này khiến chúng tôi được được yêu quá mà kinh hãi
Nhưng chuyện của bọn nhỏ, chúng ta là người lớn cũng không thể làm chủ hết, còn phải hỏi lại cháu gái tôi đã
Chu Vân Phong nói chuyện một cách khách khí với hai vị khách quý
Ông cụ mim cười nói:
- Chu lão đệ nói có lý, dù sao cháu tôi với cháu gái anh cũng quen nhau mấy năm rồi, hơn nữa lại từng trải qua nguy hiểm ở nước ngoài, kiểu đồng sinh cộng tử này, tôi biết, đây quả là lương duyên trời định
- Haha, dạ dạ..
Chu Vân Phong với vẻ mặt phức tạp, nhìn về phía Chu Phương Tinh, nhưng không dám đồng ý ngay
Lúc này Trương Khải Văn đứng dậy, cung kính cúi đầu:
- Ông Chu, bác Chu, từ ngày đầu tiên Phương Tình bước vào đại học, lần đầu tiên cháu nhìn thấy cô ấy, cháu đã thầm mến cô ấy rồi, chỉ không dám dũng cảm thổ lộ
Sau nhưng trải qua nguy hiểm sống chết này, cháu đã hiểu rõ lòng mình, chắc chắn cháu sẽ khiến Phương Tinh hạnh phúc
Y vừa dứt lời, khiến Chu Phương Tình ngồi bên cạnh mặt đỏ rần, cảm thấy xấu hổ, nhưng lại không biết nên nói thế nào mới phải
Hai cha con Chu Vân Phong và Chu Thanh Sơn nhìn nhau
Thiếu gia người ta đã bộc lộ tâm tình như vậy, người ta lại là thế gia có chỗ đứng, họ cũng chẳng có lý do nào hay, muốn thoái thác cũng chẳng được
- Tình Nhi, con thấy sao
Chu Thanh Sơn đành hỏi ý kiến con gái
- Dạ
Chu Phương Tình bối rối, cô muốn nói mình đã có người trong lòng, nhưng lại không tiện nói ra Tần Xuyên
Chu Phương Ngữ lại cảm thấy Trương Khải Văn rất chân thành, vỗ nhẹ tay chị gái, cười nói:
- Chị, nếu da mặt mỏng chị, em đồng ý giúp chị nhé
- Trời
Tiểu Ngữ, em đừng làm lung tung
Không phải
Chu Phương Tình vội cản em gái
Trương Khải Văn với vẻ mặt thành khẩn đột nhiên quỳ một gối trên mặt đất, đưa một hộp trang sức ra
Mở nắp, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương ít nhất ba cara
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Phương Tình
Lấy anh nhé
Anh sẽ đối xử tốt với em cả đời
Trương Khải Văn nói đầy mong chờ
Chu Phương Tình lộ ra vẻ bất nhẫn, nhưng cảm thấy mình nên dứt khoát, cô nói:
- Học trưởng..
em biết anh luôn chăm sóc em, anh cũng là vị tiền bối em rất kính trọng về mặt học thuật, nhưng..
nhưng em thực sự không nghĩ sẽ cùng anh đi đến bước đó, xin lỗi..
Cô vừa dứt lời, hai vị trưởng bối Trương gia đều nhíu mày
Bí thư Trương, cha của Văn Khải nói:
- Chu tiểu thư, phẩm hạnh của Văn Khải kể ra rất tốt, không giống như những vị thiếu gia ăn chơi khác, điều này chắc cháu cũng biết
- Nó toàn tâm toàn ý theo đuổi cháu như vậy, nếu cháu cứ từ chối nó, thì cũng phải có lời giải thích chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay cháu chê Trương gia chúng tôi không xứng với Chu gia nhà cháu
Hay Văn Khải không xứng với cháu
- Không..
không phải ạ
Chu Phương Tình vội vàng giải thích:
- Cháu chỉ coi Văn Khải học trưởng như anh trai, không có tình yêu nam nữ, nên cũng..
- Haha, không có tình cảm sao
Bộ trưởng Trương cười nói:
- Không có tình cảm, có thể bồi đắp, thế hệ già như ông trước đây lấy nhau, rất nhiều cặp đều lấy trước tìm hiểu sau, lâu dần dĩ nhiên sẽ có tình cảm
- Cô bé nhà họ Chu
bây giờ đàn ông tốt không nhiều, cháu lấy Văn Khải nhà chúng ta, sẽ không oan uổng đâu
Đừng vì thứ gọi là lãng mạn, mà bỏ qua hạnh phúc cả đời
Trương Khải Văn cũng thừa dịp rèn sắt khi còn nóng:
- Đúng vậy, Phương Tình, anh không tốt chỗ nào, em có thể nói với anh
Chúng ta hoàn toàn có thể tìm hiểu trước, một hai năm nữa kết hôn cũng được
Chu Phương Tình cắn môi dưới, cảm thấy vừa bất đắc dĩ lại phiền não
Trương gia thế lớn, Chu gia rất khó mà chống lại được
Trên thực tế, nếu không phải Chu Vân Phong và Chu Thanh Sơn khá thấu tình đạt lý, trong trường hợp bình thường, con cái thế gia hào môn đều không có cơ hội tự lựa chọn
Chu Phương Ngữ nhìn thấy chị mãi không đồng ý, mắt lộ suy tư, như nghĩ ra điều gì đó, lập tức nhíu mày, nhưng không nói gì
Lúc này vừa hay Tần Xuyên bước vào trong phòng, hắn ở bên ngoài đã nghe mấy câu nên cũng biết đại khái tình hình
Không ngờ cái tên Văn Khải gì đó, vừa về nước đã gọi trưởng bối tới cầu hôn, ra tay cũng nhanh thật
- Con gái nhà người ta không đồng ý, các người không hỏi nguyên nhân, chẳng lẽ định cướp cô dâu à
Tần Xuyên mang theo lễ vật, thản nhiên đi vào trong sảnh
- Tần tiên sinh!
Sao ngài lại tới đây!
Cha con Chu gia đứng dậy, chị em Chu gia cũng kinh ngạc, Chu Phương Tình lộ rõ chút căng thẳng
Vì lúc này Tần Xuyên xuất hiện với khuôn mặt thật, nên Văn Khải không nhận ra đây và võ giả thần bí trong khu rừng kia
- Hì, Tình Nhi đại nạn không chết, tôi đem hai món quà nhỏ đến tặng cô ấy
Tần Xuyên đặt hai món đồ cổ giá trị liên thành lên bàn
Chu Phương Ngữ khẽ hừ một tiếng,
- Trong lúc chị tôi gặp nguy hiểm anh ở đâu
Chị ấy về mới xuất hiện, tặng quà thì làm được gì chứ
Vì phải giúp Tần Xuyên giấu thân phận Kiếm Ma, nên Chu Phương Tình cũng không dám nói với người nhà rằng Tần Xuyên đến Nam Mĩ cứu các cô
trong lòng Chu Phương Ngữ ít nhiều cảm thấy khó chịu, dù sao lúc trước cô cố ý mạo hiểm chạy đến nói với Tần Xuyên việc này, nhưng Tần Xuyên gần như chẳng giúp đỡ gì
- Tiểu Ngữ
Đừng nói lung tung
Chu Phương Tình vội ngăn can, cô đau lòng vì Tần Xuyên bị hiểu lầm
Tần Xuyên thì chẳng để ý gì bởi Chu Phương Ngữ oán trách hắn cũng là chuyện bình thường
Hắn cười nói:
- Cho nên anh mới tới đền tội, tặng chút quà, bày tỏ tâm ý
- Trời ơi, Tần tiên sinh rãnh rỗi ghé đến là được rồi, còn đem quà cáp làm gì
Chu Vân Phong cười nói:
- Tình Nhi nhà tôi nhờ hồng phúc của ngài, gặp được cao nhân cứu nó ở nước ngoài
- Ông nội
Có cao nhân cứu chị liên quan gì tên háo sắc này
Chu Phương Ngữ trợn mắt
Tần Xuyên cười gượng, dù mình có trêu chọc cô bác sĩ này, nhưng cũng không cần ghi hận như vậy chứ
- Chu lão đệ, chàng thanh niên này là ai
Bộ trưởng Trương thấy người Chu gia kính trọng Tần Xuyên như vậy, liền hỏi một câu,Khải Văn bên cạnh cũng tỏ ra không vui
Cha con Chu gia đang lo không cách nào từ chối Trương gia, giờ Tần Xuyên đến, lập tức chuyển chủ đề
- Hà, Bộ trưởng Trương, để tôi giới thiệu một chút, vị này là đại thiếu gia của Tần gia - một trong năm thế gia võ cổ, cậu Tần Xuyên
Rồi lại giới thiệu người của Trương gia với Tần Xuyên, Trương Minh hiện tại là Thứ trưởng của Bộ tài nguyên đất đai môi trường, Trương Ngọc làm Phó bí thư thường vụ tỉnh ủy, Trương Khải Văn là con trai duy nhất của Trương Ngọc
Tần Xuyên dường như từng nghe nói về Trương gia của tỉnh Thái này, cũng có chút địa vị, nhưng hắn không để ý lắm, giai cấp mà hắn tiếp xúc là những gia tộc siêu cấp
- Khà, hóa ra là đại thiếu gia Tần gia, đúng là thất kính
Ba người Trương gia nghe thấy Tần Xuyên cũng không để ý lắm
Trương Ngọc như vô ý nói:
- Thực ra, Trương gia cũng có mối quan hệ với thế gia cổ võ, mẹ tôi xuất thân Sở gia, chị hai Sở Thiên Khoát là gia chủ hiện tại, trước kia có nghe nói Tần gia ở vùng Đông Hoa, không ngờ lần đầu đến đã gặp được Tần đại thiếu gia rồi
Ông vừa dứt lời, khiến hai cha con Chu gia đều lắp bắp kinh hãi, Sở gia xếp thứ ba trong cổ võ thế gia, áp đảo Tần gia, Sở Thiên Khoát người có thực quyền trong quân đội lại là chị hai của ông ấy, là thông gia của Trương gia
Chả trách, ba người Trương gia nhìn thấy Tần Xuyên đều chẳng chút áp lực, hẳn là vì có Sở gia
Nhưng, thực lực bản thân Trương gia quả thực không tầm thường, đã mấy chục năm ở tỉnh Thái, mối quan hệ chính trị, e là lợi hại hơn Tần gia, chẳng qua không phải là gia tộc luyện cổ võ mà thôi
Trong lúc nhất thời, cha con Chu gia thầm cười khổ, giờ thì hay rồi, hai bên đều là đại gia, họ nói chuyện phải cẩn thận hơn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Chu lão đệ, chúng tôi đến cầu hôn hẳn là chuyện riêng của hai nhà, Tần thiếu gia đến, dù muốn tặng quà cho cháu gái anh, cũng không nên can dự vào, đúng không
Ông cụ Trương Minh mỉm cười nói
Chu Vân Phong lau mồ hôi lạnh, gật đầu nói:
- Dĩ nhiên rồi, nếu không chẳng phải thất lễ sao
- Tốt, quả nhiên là thư hương môn đệ, đã như vậy, nếu Tần thiếu gia muốn ngồi thêm lát nữa, cứ ngồi bên cạnh một chút, nhưng chúng tôi đang bàn chuyện hôn sự, cậu không nên can thiệp vào
mắt Trương Minh lóe lên tia lạnh lùng mà nói
Tần Xuyên suy nghĩ, nếu giờ mình nói Chu Phương Tình là người con gái của mình cũng đường đột quá, sẽ khiến Chu Phương Tình khó xử
Dù sao, hắn cũng chưa thương lượng với cô, lúc nào nên nói cho người Chu gia biết chuyện của họ
Nên, Tần Xuyên ngồi ở ghế bên cạnh, nói:
- Dĩ nhiên tôi sẽ không can thiệp, nhưng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn người ta dùng quyền lực để đè ép cướp cô dâu, quyền lựa chọn phải thuộc về Tình Nhi
Nói xong, Tần Xuyên nhìn Chu Phương Tình, ý bảo cô không cần phải sợ, cứ nói thẳng những gì mình nghĩ
mặt Chu Phương Tình hơi hồng, hoàn toàn yên tâm, tuy còn hơi căng thẳng, nhưng đã có chỗ dựa nên không sợ hãi nữa
Trương Khải Văn nhìn hai người liếc mắt đưa tình, rất căm tức:
- Tần Xuyên, chú ý thân phận của anh, không được gọi Phương Tình như vậy
Tần Xuyên nhếch miệng cười cười,
- Kỳ lạ, thân phận của tôi là người câm à
Không được nói chuyện à
Cô ấy cũng chẳng phải vợ anh, ngay cả bạn gái cũng chẳng phải, gọi cô ấy thế nào cũng do anh quản lý sao
Tôi cứ gọi Tình Nhi đấy, anh làm gì được nào