- Tôi từ chối
– Liễu Hàn yên trả lời không chút do dự
Trần Chí Hào nhướng mày, ngay sau đó bật cười lạnh lẽo:
- Cứng giọng thật đấy
Cô cho rằng có một cái danh hiệu Thất Tướng quân, thì có thể vờ như không thấy chỉ lệnh của Bộ Tham mưu chúng tôi
- Tôi cho cô biết
Lần này cô được điều tới đây là để lập công chuộc tội, chứ không phải để cho cô đứng làm anh hùng
Đuổi đám tị nạn này đi ngay cho tôi
- Tôi chỉ đang thực thi chức trách của một quân nhân, nên tôi từ chối chấp hành mệnh lệnh này
– Liễu Hàn Yên không chịu nhường bước
- Cô… Cô dám chống lại quân lệnh!
- Quân đội chính phủ không chịu đọn nhận nhóm dân này, một khi bước ra khỏi đây thì họ sẽ rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh
Trừ phi Thủ trưởng trực tiếp ra lệnh, bằng không thì tôi sẽ không nhận lệnh
– Liễu Hàn Yên đáp
Trần Chí Hào đỏ cả mặt lên:
- Trong bọn họ rất có thể có phần tử cực đoan
Rủi có chuyện gì, cô có gánh nổi trách nhiệm không
- Cảm ơn Trần Tham mưu quan tâm, tôi sẽ trông chừng nghiêm khắc
– Liễu Hàn Yên nói
Lửa giận bốc lên Trần Chí Hào mà không biết phải xả chỗ nào
Y bước thẳng đến trước mặt những binh sĩ Hàn Thứ, lớn tiếng nói:
- Nghe lệnh tôi, đuổi đám dân tị nạn này đi
Những người dân chạy nạn Sudan nghe không hiểu tiếng Hán, nhưng tất cả đều nhìn Trần Chí Hào bằng những đôi mắt sợ sệt
Toán binh sĩ Hàn Thứ nhìn nhau, nhưng không một ai nghe theo chỉ huy
Sự xấu hổ hiện rõ trên gương mặt Trần Chí Hào, y giật mình nhận ra là đám binh lính này chỉ biết có mỗi Liễu Hàn Yên
Dù cho y là con rêể Long gia, quyền cao chức trọng, đám lính này cũng sẽ không tuân theo chỉ thị của y
- Được… Tốt… Huấn luyện nghiêm khắc thật, hèn chi người ngoài nói, Hàn Thứ căn bản là lính của Liễu gia các người
Trần Chí Hào cảm thấy còn nán lại chỗ này chỉ tự làm mình thêm mất mặt
Y trợn hai con mắt khắc đầy vẻ thù hằn với Liễu Hàn Yên rồi quay đầu trở lên xe
Ngay lập tức, chiếc xe quay đầu trở về
Vốn Trần Chí Hào muốn thị sát công việc, nhưng giờ y chẳng còn lòng dạ nào mà bố trí tiếp gì nữa
Thái Văn Quân nhắc cô, trông vẻ mặt lo lắng lắm:
- Tướng quân, tôi nghi là Trần Tham mưu sẽ báo cáo lên cấp trên
- Tôi chỉ cần không thẹn với lương tâm, những thứ khác, đến lúc đó hẵng nói
Liễu Hàn Yên nói xong, liền đi về hướng cổng khu trú quân, cùng đứng đó giúp binh sĩ kiểm tra xem thân phận của dân chạy nạn có an toàn thật không
Thành phố Đông Hoa, sơn trang Bích Hải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau một đêm không ngủ, đấu tranh nội tâm không ngừng, cuối cùng Tần Xuyên vẫn không kiềm được
mới sáng sớm hắn đã dùng hệ thống Tiên Tri tra xét tình hình gần đây của Liễu Hàn Yên, và cả xung đột ở nam Sudan nữa
Quân đội chính phủ và quân địa phương Tang Ba đã kéo dài cuộc phân tranh rất lâu rồi
Sự khác biệt về tín ngưỡng giữa tôn giáo và bộ tộc nguyên thủy ở địa phương, khiến mâu thuẫn bị đẩy đến mức gần như không thể điều hòa
Chẳng qua là Tần Xuyên điều tra một lần, lại phát hiện vài tin tức cơ mật mà người thường không thể biết được
Những tin tức đó làm cho Tần Xuyên không tránh được sự lo lắng, mặc cho hiệp nghị ngừng bắn đã có chút hiệu quả, nhưng tình hình sau chuyện này phức tạp hơn tưởng tượng rất nhiều
Với tính cách thẳng thắn của Liễu Hàn Yên, khó đảm bảo cô sẽ không trở thành vật hi sinh của người chơi cờ phía sau màn che
Đương lúc Tần Xuyên cau có, cân nhắc xem nên giúp cô nàng như thế nào thì có người đến tìm hắn
Tần Xuyên bực bội trong bụng
Ai mà mới sớm ra đã tới tìm vậy
Nào ngờ người tới cư nhiên là Tần Hán và Tần Minh
Nhị gia Tần Minh thì hắn đã gặp không ít lần, nhưng mà Tần gia gia Tần Hán của mình thì chưa bao giờ ghé qua sơn trang Bích Hải
Sau khi mời hai ông lão vào sảnh lớn, Tần Xuyên nhận ra ngay là sắc mặt cả hai đều không tốt tí nào
- Ngọn gió nào mang cả hai ông đến đây, không phải lại đề cập với cháu về chuyện đại hội Chân Long gì đó chứ
Không phải đã đồng ý để Tần Khải đi rồi à
Tần Xuyên không nghĩ ra còn chuyện gì có thể khiến họ thận trọng đến thế
Chẳng ngờ Tần Hán ngay cả ngồi xuống cũng không, hừ một tiếng thật mạnh rồi nói:
- Chỉ cậu
Còn mặt mũi đi đại hội Chân Long hả!
Danh dự của mấy lão già Tần gia chúng tôi đều bị cậu vứt sạch hết rồi
Tần Xuyên nghe xong cảm thấy không đúng, hỏi:
- Sao vậy ạ
- Thằng ranh con này còn giả ngu hả!
Chuyện chính cậu làm còn muốn chúng tôi chùi đít giùm nữa hả!
– Tần Hán đã bắt đầu nói tục
Tần Minh vỗ vỗ vai anh cả:
- Anh hai, đừng kích động
Nhìn Tiểu Xuyên đi, hình như nó thật sự không biết rõ tình hình
Tần Xuyên không hiểu chuyện gì đã bị mắng như tát nước vào mặt
Nếu không xem hai ông lão này là ông nội của mình thì hắn đã đuổi thẳng ra khỏi cửa từ sớm rồi
Tần Minh nói bằng giọng ý vị thâm trường:
- Tiểu Xuyên, có phải con đối xử rất tốt với một con bé của Chu gia ở bản địa Đông Hoa
- Người nói Tình Nhi ạ
Đúng vậy, thì sao ạ
Tần Xuyên nhíu mày, trong lòng xuất hiện dự cảm xấu
- Chuyện của các con bị đăng lên internet rồi
Không biết người nào đã công bố tin tức con đã kết hôn, nói khó nghe hơn một chút thì chỉ sợ Chu tiểu thư đó đã biết tin này rồi, bởi vì tin này được đăng đầu tiên trên trang web của Đại học Đông Hoa
– Tần Minh nói
Thì ra mới rạng sáng nay, trên diễn đàn của Đại học Đông Hoa xuất hiện tin tức bạn trai của giáo sư mỹ nữ Chu Phương Tình là người đã có vợ
Tuy rằng chỉ đăng tin Tần Xuyên kết hôn mà xóa đi tin tức bên đằng gái, nhưng mà tin tức của Tần Xuyên là hàng thật
Không ít sinh viên từng thấy Chu Phương Tình tiếp Tần Xuyên, nên rất nhiều người xác nhận ngay và còn lan truyền tin tức này đi
Tốc độ truyền bá của Internet rất nhanh, cộng thêm nói về mỹ nữ, trừ đi cái mũ của người thứ ba, muốn người khác không chú ý cũng khó
Biết được hết thảy mọi chuyện, Tần Xuyên ngạc nhiên, gọi ngay cho Chu Phương tình nhưng cô không nhấc máy
Trong lòng Tần Xuyên nóng như có lửa đốt, muốn lái xe đến Chu gia ngay
Đang chuẩn bị ra ngoài thì bị Tần Hán gọi giật lại:
- Đứng lại
Con muốn đi đâu
Còn ngại chưa đủ mất mặt ư
Tranh thủ thời gian ngồi trực thăng tới Kinh Thành, tới Liễu gia giải thích rõ với cha vợ của con đi
thành khẩn nhận lỗi
Cắt đứt qua lại với con bé đó
Trong ánh mắt Tần Xuyên lóe lên một tia sáng lạnh lùng, quay đầu lại đáp:
- Cô ấy là người yêu của con, xảy ra chuyện tự con sẽ dọn dẹp
Nếu các người chê con làm mất mặt Tần gia, thì cứ trục xuất con ra khỏi gia môn, dù sao con cũng không quan tâm
- Con…
Sắc mặt Tần Hán liên tục thay đổi hết đỏ lại trắng, sửng sốt không nói được nửa lời
Tần Xuyên không muốn lãng phí nước bọt thêm nữa, lái một chiếc Mercesdes thể thao phóng như bay ra khỏi cửa
Khi hắn bước vào Chu gia, người gác cổng Chu gia nhìn hắn với sắc mặt kì lạ
Mà Chu Vân Phong và Chu Thanh Sơn, cộng thêm vài tên đệ tử quan trọng của Chu gia thì tụm lại bàn bạc chuyện gì đó
Rõ ràng là chuyện Chu Phương Tình đã dấy lên một hồi “gièm pha”, đối với những thương nhân và chính trị viên Chu gia đều rất bất lợi
Tần Xuyên xuất hiện đột ngột, khiến mọi người Chu gia thể hiện đủ các sắc thái biểu cảm
- Tần tiên sinh, ngài tới rồi…
Chu Vân Phong nói mà vẻ mặt đắng chát, nhìn thấy Tần Xuyên cũng không còn nhiệt tình như trước kia
Sắc mặt Chu Thanh Sơn thì tối sầm, nếu chẳng phải vì không chọc nổi, thì gã đã xông lên đánh nhau Tần Xuyên một trận nữa kìa
Tần Xuyên có thể hiểu cho sắc mặt của mọi người, nói thản nhiên:
- Chuyện lần này, tuyệt đối sẽ không làm mọi người chịu bất cứ một tổn thất nào
Tổn thất bao nhiêu thì tôi sẽ đền cho mọi người bấy nhiêu
Tôi nói được là làm được
Nói xong, để lại một đám người Chu gia đứng sững ra đó, Tần Xuyên đi về hướng khuê phòng của cô gái ở hậu viện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửa khuê phòng, Chu Phương Ngữ, còn chưa cởi áo blouse trắng, hiển nhiên là vừa chạy vội về từ bệnh viện, đang đập mạnh vào cửa phòng, nước mắt lưng tròng, gọi lớn:
- Chị
Chị
Chị ơi mở cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị cho em vào đi
Chị… Chị đừng làm gì ngốc nghếch nha
Vừa thấy Tần Xuyên tới, Chu Phương Ngữ đã gần như điên cuồng xông thẳng tới đánh mạnh vào ngực người thanh niên, chân thì đạp thẳng chân Tần Xuyên
- Anh còn mặt mũi tói đây hả?
Tại anh hết
Nếu không phải tại tên hao sắc như anh thì chị tôi đã không phải trở thành trò cười cho cả trường thế này
bây giờ cả Đông Hoa đều cười vào mặt chị tôi
Anh hài lòng chưa?
Tần Xuyên mặc cho cô gái đánh mình nửa phút, thấy Chu Phương Ngữ không còn sức mới bình thản hỏi một câu:
- Em đánh anh có thể giải quyết vấn đề sao
Chu Phương Ngữ cắn chặt răng ngà, hỏi lại:
- Vậy chứ anh giải quyết được sao
Anh có thể trả lại danh dự cho chị tôi ư
- Anh không biết
– Tần Xuyên nói như đóng đinh vào cột
– Nhưng vì cô ấy, anh sẽ cố hết sức
Nói xong, không quản Chu Phương Ngữ giật mình ở đằng kia, Tần Xuyên lách mình đến trước cửa, hỏi:
- Tình Nhi, mở cửa ra được không
Trong phòng không có tiếng trả lời, nhưng tai của Tần Xuyên rất tốt, có thể nghe được tiếng khóc đè nén của cô gái
Mỗi một tiếng nấc nghẹn ngào nức nở, đều khiến Tần Xuyên đau như cắt từng khúc ruột
Tần Xuyên không do ự nữa, dùng chân khí đánh bung khóa, đẩy cửa bước vào
Chu Phương Tình đang cuộn mình trên giường, ôm gối, phủ chăn, hai tay bưng mặt, người run bần bật
Nước mắt đã thấm ướt cả hai ống tay áo của cô
Người thiếu nữ khóc như một đứa bé bất lực không ai giúp đỡ
Cảnh này đập vào mắt hắn, giống như đã dẫn nổ một quả bom trong trái tim Tần Xuyên
Hắn xộc tới dùng sức ôm gọn cô gái vào lòng
Chu Phương Tình ngạt thở, tựa vào lồng ngực đầy nam tính, nói giọng buồn bã:
- Đồng nghiệp, sinh viên, cả bạn bè em nữa, họ đều…, đều nhìn em bằng ánh mắt rất kì lạ… Có phải em sai thật rồi không
Nhưng mà em chỉ muốn ở cùng anh, em không muốn làm tổn thương bất cứ ai hết… Em phải làm sao bây giờ?…
- Em không cần để ý người khác nhìn em ra sao đâu
Họ không biết chuyện giữa chúng ta
Nếu em làm tổn thương bản thân thì mới là đúng ý của đám người đó đấy
– Tần Xuyên nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô
Chu Phương Ngữ đứng ở cửa, chứng kiến đôi trai gái ôm chặt nhau trên giường thì từng cơn sóng thê lương và bi thương dâng lên trong lòng, quay người lại nhấc chân bước ra ngoài
Tần Xuyên cảm nhận được người con gái trong ngực mình đang run rẩy, đau buồn lắm
Trong cơ thể phảng phất như có một ngọn lửa hừng hực đang không ngừng thiêu đốt dây thần kinh lý trí của hắn
Trong lúc hắn chưa nhận ra, một cỗ năng lượng bóng tối càng dày đặc và ngưng trọng hơn quá khứ, bắt đầu khởi động trong mắt Tần Xuyên
Phẫn nộ và bi thương để cho trên người Tần Xuyên tản mát ra khí tức sát phạt khiến trống ngực người khác phải đập thình thịch…