Mọi người không khỏi đều nhìn Nạp Lan Thấm bằng ánh mắt kinh ngạc, như là lần đầu tiên quen cô vậy
- Anh… anh đem so sánh em với con bé béo múp Liễu Tiên Tiên kia à
Nạp Lan Thấm giận điên lên
- Không được nói em vợ của anh như vậy
Chẳng phải là ngực hơi to, mông hơi to một chút thôi sao
Tần Xuyên nói năng rất hùng hồn
Tất cả những người phụ nữ ở đây đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn Tần Xuyên, lúc này Tần Xuyên mới phát hiện mình nói quá thẳng thắn… Như là hắn luôn nhìn chằm chằm vào em vợ vậy
- Hừ, không phải anh lại làm gì cô hai nhà họ Liễu rồi chứ
Bạch Dạ như cười như không nói
Tần Xuyên dùng sức lắc đầu, đứng lên nói một cách nghiêm túc:
- Đùa gì thế
Anh làm sao làm ra loại chuyện này được chứ
Nó còn là một đứa trẻ con
- Chẳng phải cô nàng Minako ở Nhật kia cũng xấp xỉ tuổi của Liễu Tiên Tiên sao, chẳng phải anh cũng bảo cô ta làm người hầu cho mình sao
Chu Phương Tình nói
Tần Xuyên cảm thấy mình vừa bị người phụ nữ này đâm thêm một nhát dao, gượng cười nói:
- Tình Nhi, em nhắc đến chuyện này làm gì
- Ôi chà
Hóa ra anh còn muốn tìm người hầu của Nhật, anh đúng là củ cải lăng nhăng
Anh xem anh kìa, sắp làm em Tiểu Nhu khóc rồi kia kìa
Nạp Lan Thấm thừa cơ bắn súng
Diệp Tiểu Nhu bất đắc dĩ trúng đạn, lắc đầu như trống lúc lắc:
- Không có không có
Em không khóc
Đường Vi cười tủm tỉm nói:
- Tiểu Xuyên Xuyên, bảo sao cậu bận như vậy, không có thời gian đến Luân Đôn thăm tôi, hóa ra còn đang bận tìm người hầu à
Sao thế, có Freyja rồi mà cậu còn chê chưa đủ à
Tần Xuyên đen mặt, cứ tiếp tục thế này thì chết à, hắn sắp bị nói thành cầm thú rồi
Chu Phương Tình nhìn thấy thần sắc này của Tần Xuyên, cảm thấy cực kỳ thú vị, mấy ngày hôm nay cô toàn bị Tần Xuyên “ức hiếp”, thậm chí buổi sáng xuống lầu chân đều mềm nhũn, đúng lúc nhân cơ hội báo thù một chút
Vậy là cô tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu nói:
- Hơn nữa không chỉ một đâu, còn có người chị tên là Keiko, bọn họ là chị em cùng cha khác mẹ
- Cái gì
Anh còn ăn sạch cả hai chị em á
Anh có xứng với em Tiểu Nhu ở châu Phi không ngại cực khổ, gió thổi nắng chiếu cũng phải giúp anh làm từ thiện tích đức không
Nạp Lan Thấm vừa vặn phản kích Tần Xuyên, ai bảo tên này tiết lộ sở thích của cô
- Đúng thế, anh có thời gian đi tán gái như vậy mà lại không rảnh đi chạy đến vùng núi, đi sa mạc với Tiểu Nhu sao
Bạch Dạ đế thêm một câu
Diệp Tiểu Nhu vô tội lại lần nữa nằm cũng bị bắn súng, nước mắt cô nàng sắp tuôn ra rồi, lẩm bẩm nói:
- Em… em thật sự không sao, làm từ thiện là chuyện bản thân em thích, mọi người đừng nói đến em nữa… Em không ngại những chuyện này đâu…
Lục Tích Nhan vuốt tóc của Diệp Tiểu Nhu, bảo cô đừng coi là thật, mọi người chỉ đùa thôi
Tần Xuyên thì đặt mông ngồi xuống ghế, kém cỏi kêu lên:
- Nồi lẩu
Nồi lẩu
Không được ăn là anh sẽ hư thoát mất
Đợi đến khi nồi lẩu và thức ăn đều được mang lên rồi, trong khoang thuyền nóng hổi, Tần Xuyên cuối cùng cũng có thể thoải mái hơn
Ba người phụ nữ thành cái chợ, nhiều phụ nữ như vậy, đúng là nói không hết chuyện, cả khoang thuyền đều vô cùng náo nhiệt
Đợi đến khi ăn gần xong, Diệp Tiểu Nhu nhớ ra điều gì đó, lấy ra mấy món quà nhỏ bọc bằng vải màu đen từ trong túi mình mang đến ra
- Tiểu Nhu, đây là cái gì
Lục Tích Nhan hỏi
- Đây là bùa hộ thân em mua ở chỗ người dân địa phương khi đi đưa thuốc cứu tế ở Ecuador, em muốn dùng nó làm quà Giáng sinh tặng mọi người
Diệp Tiểu Nhu cười ngọt ngào, lấy một chuỗi vòng tay từ bên trong ra, bên trên là một viên đá hắc diệu
- Bên trên những viên đá hắc diệu này đều khắc hình vòng xoáy giống nhau, thổ dân ở đó nói thứ này có thể đuổi sức mạnh tà ác, em biết mọi người đều không thiếu tiền, món quà này cũng rất rẻ nhưng cũng là tấm lòng thành của em
Chu Phương Tình và Lục Tích Nhan đều nhận quà từ tay Diệp Tiểu Nhu, tự đáy lòng nói cảm ơn
Tần Xuyên cầm chuỗi của mình, vội đeo vào tay, khen ngợi:
- Tiểu Nhu Nhu, em đúng là người đẹp, tâm hồn còn đẹp hơn
Diệp Tiểu Nhu đỏ mặt, cũng không để ý tới lời nói đường mật của người đàn ông, lần lượt đưa vòng tay cho từng người
Khi cuối cùng Nạp Lan Thấm cũng nhận được một chiếc, cô kinh ngạc nhìn món quà nhỏ trong tay, không tự chủ được hỏi:
- Tôi cũng có à
Dtn bày ra vẻ mặt đương nhiên là có, cười nói:
- Đương nhiên rồi, chị Nạp Lan cũng là một thành viên của nhà chúng ta rồi, sao em có thể quên phần của chị chứ
Nhà
Một thành viên
Nạp Lan Thấm tim đập thình thịch
- Nạp Lan, có phải vì không chuẩn bị quà nên xấu hổ không
Không sao, tôi cũng không chuẩn bị
Đường Vi tiếp xúc với Nạp Lan Thấm ở Luân Đôn không ít thời gian, tính cũng rất hợp
Trong lòng Nạp Lan Thấm lại ngũ vị tạp trần, cô miễn cưỡng cười cười
Quả thật cô có chút hổ thẹn nhưng không phải vì không chuẩn bị quà mà vì nguyên nhân khác
- Được rồi, chuyện quan trọng nhất tối nay, người làm chủ nhà, quà Giáng sinh của cậu đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Vi cười tủm tỉm hỏi Tần Xuyên
Tần Xuyên sờ tóc, cuối cùng cũng đến phiên chính mình ra sân, hắng giọng một cái nói:
- Chuyện này đương nhiên anh đã sớm chuẩn bị, là người đàn ông của các em, sao có thể như xe bị tuột xích vào thời khắc mấu chốt này chứ, có đúng không
Tần Xuyên nói xong, búng tay ba phát, đây là ám hiệu cho người hầu trên thuyền để họ mang quà đến
Rất nhanh, Diệp Tiểu Nhu, Đường Vi, Lục Tích Nhan, Nạp Lan Thấm đều lấy được quà của mình, Chu Phương Tình thì đi mua với Tần Xuyên nên cầm từ lâu rồi
Châu báu, dao găm, đồng hồ nổi tiếng, căn cứ vào nhu cầu của từng người phụ nữ, Tần Xuyên lựa chọn món quà khác nhau, thậm chí ngay cả Freyja, Tần Xuyên cũng chuẩn bị một sợi dây chuyền
Nhưng chỉ có Bạch Dạ là chẳng được nhận gì
Sắc mặt cô liền trở nên u ám, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên
Mọi người cũng đột nhiên phát hiện ra sao chỉ có Bạch Dạ là không được nhận
- Hì hì, Tiểu Dạ Da, em đừng nhìn anh như vậy, đương nhiên anh không bỏ quên phần của em đâu
Tần Xuyên liên tục giải thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Dạ nghe xong, lúc này sắc mặt mới chuyển biến theo hướng tốt hơn, thở phì phò nói:
- Em cũng không phải ăn mày, anh không cần thương hại em, không có cũng chẳng sao, dù sao thì em biết trong lòng anh em chẳng có phân lượng gì hết, em chỉ là người làm thuê cho anh thôi
Tần Xuyên dịch chỗ ngồi của mình đến bên cạnh Bạch Dạ, cười híp mắt khẽ ôm vai người phụ nữ, nói:
- Tiểu Dạ Dạ, đừng như vậy, quà anh chuẩn bị cho em là đặc biệt nhất
Bạch Dạ liếc nhìn hắn, cũng có chút tò mò:
- Cái gì thế
Sao em không nhìn thấy
Tần Xuyên dùng tay quay mặt người phụ nữ lại, nghiêm túc nói:
- Tiểu Dạ Da, bản thân em có nhiều tiền như vậy, cộng thêm việc em lại thay anh quản lý tài sản, nắm giữ túi tiền của anh, anh cảm thấy dù có bỏ ra bao nhiêu tiền thì thứ mua về cũng chẳng cách nào xứng với em nên bắt buộc phải là món quà tiền không mua được mới xứng với em
Trong lòng Bạch Dạ thoải mái hơn không ít, hỏi:
- Thứ không mua được
Chẳng lẽ là vật vô giá gì sao
Tần Xuyên gật đầu, tình cảm nồng nàn nói:
- Nào, anh sẽ tặng món quà vô giá này cho em…
Nói xong, mặt Tần Xuyên chậm rãi tiến sát đến bên cạnh khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Dạ, miệng đối miệng định hôn lên…
Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Dạ sững lại, vội ôm mặt Tần Xuyên đẩy người đàn ông ra, kêu lên:
- Anh muốn làm gì thế
Tần Xuyên cười hì hì:
- Tặng em nụ hôn nóng bỏng nồng nhiệt nhất của anh mà
Vàng bạc cũng không bằng tấm chân tình của anh mà
Một nụ hôn, món quà này quá lãng mạn
Bạch Dạ hận không thể ném người đàn ông này xuống biển, đến lúc này rồi còn không hiểu rõ chuyện là thế nào
- Nói ngon nói ngọt… Chẳng phải anh chê bình thường em tiêu quá nhiều tiền, lúc này không muốn đặc biệt mua quà cho em à
Đi vòng một vòng lớn như vậy
Anh coi em là con heo ngốc à
Tần Xuyên xấu hổ cười cười:
- Em đừng nghĩ lệch lạc, anh thật sự vì lãng mạn mà, anh giống đồ đàn ông nhỏ mọn thế sao
Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, đẩy Tần Xuyên ra:
- Quà của anh anh tự nhận đi, hoặc là tặng cho em Tiểu Nhu, vừa nãy em ấy luôn nhìn anh, rất muốn nhận đấy
- Hả
Em… em không thế mà
Diệp Tiểu Nhu nghĩ thầm, tại sao lại là cô chứ
Tần Xuyên mặc kệ, lập tức tiến sát lại gần, ôm lấy khuôn mặt của cô nàng, “chụt chụt chụt” hôn mấy cái cho đến khi mặt của Tiểu Nhu biến thành quả táo đỏ rất lớn
Các cô nàng thi nhau mở quà ra xem, Chu Phương Tình tò mò nhìn hộp quà tinh xảo của Nạp Lan Thấm, nói:
- Nạp Lan, quà của chị là do Tần Xuyên chuẩn bị riêng đấy, anh ấy cứ tỏ vẻ thần bí mãi, tôi còn không biết là gì, chị bóc ra để chúng tôi xem với nào
Nạp Lan Thấm sững sờ, không khỏi liếc nhìn Tần Xuyên, khuôn mặt ửng hồng, tim đập rộn lên:
- Vậy… vậy sao… được
Cô cũng rất muốn biết Tần Xuyên chuẩn bị riêng cho cô cái gì
Tần Xuyên thì bày ra vẻ mặt đã tính trước, cổ vũ cô mau xem xem
Nạp Lan Thấm phát hiện không ngờ tay của mình lại hơi run rẩy, theo lý mà nói thì dù món quà có quý trọng đến đâu đi nữa thì cô cũng không quá căng thẳng, nhưng không biết tại sao tối nay tâm trạng cô vô cùng phức tạp
Sau khi món quà được bóc ra, bên trong xuất hiện một chiếc hộp nhựa trong suốt, mà bên trong hộp lại là một mô hình nhân vật hoạt hình vô cùng tinh xảo
Đại khái là một cô gái tóc dài bay bay, mặc chiếc váy màu đỏ, tư thế hiên ngang giơ đôi chân thon dài lên, vô cùng sinh động, chế tác cũng rất khéo
- Đây là nhân vật nào trong phim hoạt hình à
Sao chưa gặp bao giờ nhỉ
Mấy cô nàng ở bên cạnh còn chưa nhìn ra đây là cái gì
Nhưng đôi mắt đẹp của Nạp Lan Thấm lại sững lại, trong nháy mắt cô liền nhìn ra nhân vật này chính là mình
Khi cô dùng chiêu đôi chân thần ngàn cân đã dùng tư thế này đá Tần Xuyên
Nạp Lan Thấm bỗng ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, trong mắt có ánh sáng lấp lánh đang chớp chớp, đối với cô, món quá này đúng là quá đặc biệt
Không chỉ hợp với sở thích hoạt hình của cô mà còn dung hòa cả chuyện đã từng xảy ra giữa hai người, lưu lại hồi ức
- Thích không, anh đã đặt nhà máy Max ở Nhật cho em đấy, cả thế giới chỉ có một mẫu này, sáng nay vừa chuyển đến bằng đường hàng không
Tần Xuyên cười nói
Nạp Lan Thấm hít thở sâu hai cái, không trả lời mà đột nhiên cầm mô hình rồi chạy vội ra khỏi phòng ăn
Tần Xuyên cùng các cô nàng đều vẻ mặt kinh ngạc, không biết Nạp Lan Thấm làm sao vậy, dù có thích đến đâu đi nữa cũng không đến nỗi kích động đến mức này chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]