Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 554: Pháo hoa của một người




- Có phải vì chê anh không khảm kim cương lên mô hình nên tức giận không
Bạch Dạ nói đùa
Tần Xuyên vẻ mặt mờ mịt nhưng cũng không nghĩ nhiều, vội chạy ra ngoài
Trong màn đêm yên tĩnh, chiếc du thuyền xa hoa như một tòa thành sáng đèn khổng lồ, nổi trên bến cảng
Bên tai là tiếng sóng vỗ vào bờ, tiếng nghẹn ngào nức nở của gió biển, mạng theo cái lạnh giá của mùa đông
Nạp Lan Thấm đứng ở boong thuyền, nhìn món quà trên tay mình, nghĩ đến lời vừa nãy Diệp Tiểu Nhu nói với mình, tâm trạng nặng nề, vô cùng áp lực
Tần Xuyên đi đến bên cạnh Nạp Lan Thấm, cười hỏi:
- Thủy Tinh thân yêu, em làm sao thế
Nạp Lan Thấm xoay người sang chỗ khác, không muốn Tần Xuyên nhìn thấy vẻ mặt của mình lúc này, cúi đầu nói:
- Em không sao, chỉ là không vui lắm
Với kinh nghiệm của Tần Xuyên, con gái nói không sao thì chắc chắn là chuyện không nhỏ
Hắn vội tiến lên, khẽ ôm bờ vai của cô nàng:
- Tiểu Thấm Thấm, nếu em không thích món quà này thì có thể nói với anh mà, anh đổi cho em thứ khác
Em đừng không vui được không, ý nghĩ sống của đời anh là khiến người anh yêu vui vẻ mà
Nạp Lan Thấm nói thầm:
- Em đâu có nói là không thích, chỉ là trong lòng có chút khó chịu…
- Tại sao thế
- Chẳng tại sao cả…
Tần Xuyên khổ não, lòng của con gái như kim dưới đáy biển, trải qua khoảng thời gian yêu đương cùng Nạp Lan Thấm, hắn cũng biết chuyện Nạp Lan Thấm không muốn nói thì hỏi thế nào cũng vô ích
Nếu cô đã không muốn giải thích nhiều thì Tần Xuyên đành nghĩ cách khác vậy
Hắn gãi gãi đầu, nhìn nhìn bầu trời đêm, nghĩ ra một cách:
- Tiểu Thấm Thấm, hay là… Anh bắn pháo hoa cho em xem nhé
Chưa biết chừng nhìn màn pháo hoa đẹp mắt em lại thấy vui ấy chứ
- Anh còn mua cả pháo hoa à
Nạp Lan Thấm hỏi
Tần Xuyên cười thần bí:
- Đương nhiên là không nhưng anh bắn pháo hoa không cần mua, bắn lúc nào cũng được
Nạp Lan Thấm chớp chớp mắt, vẻ mặt hoang mang không hiểu gì
Đột nhiên Tần Xuyên nâng tay trái lên, một luồng kiếm khí màu xanh ngưng tụ trên đó, Tần Xuyên đánh một chưởng về phía bầu trời, trong nháy mắt mưa kiếm hình thành bởi kiếm ý mưa rào liền phun trào trong bầu trời đêm như là một vòi phun nước màu xanh vậy
Kiếm khí màu xanh chằng chịt như ngàn vạn sợi tơ qua lại như con thoi trong bầu trời đêm rồi biến mất, vô cùng rực rỡ
- Em thích không
Pháo hoa kiếm khí của anh
Tần Xuyên đắc ý cười
Trong đôi mắt đẹp dịu dàng của Nạp Lan Thấm chiếu rọi vô số kiếm quang, nhất thời cô ngơ ngác không nói được gì, cảnh đẹp này không chỉ đánh sâu vào thị giác mà còn đánh vào cả tâm hồn của cô
Đây là pháo hoa Tần Xuyên bắn vì cô, pháo hoa có một không hai trên đời
- Anh… anh tên ngu ngốc này, có chút tôn nghiêm của kiếm khách được không
Làm gì có ai coi kiếm khí là trò chơi như anh đâu
Nạp Lan Thấm giơ cánh tay chẳng dùng lực gì đánh vào ngực Tần Xuyên, hốc mắt đỏ hoe
Tần Xuyên chẳng quan tâm:
- Ngay cả người phụ nữ của mình còn không dỗ vui nổi thì chẳng phải càng không có tôn nghiêm hơn à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khuôn mặt Nạp Lan Thấm đỏ ửng, trong lòng tê dại, càng thêm áy náy
- Tiểu Thấm Thấm, em thấy vui chưa
Nếu chiêu này không có tác dụng, anh vẫn còn cách khác để chọc cho em vui
Tần Xuyên đang nghĩ xem có cần dùng tàu ngầm trên du thuyền đưa Nạp Lan Thấm đi khám phá thế giới dưới đáy biển không
Nạp Lan Thấm dở khóc dở cười:
- Được rồi, anh thu lại kiếm khí đi, con người kiểu gì cũng có lúc không vui
Hơn nữa nếu cả đời em cũng không vui vẻ nổi thì chẳng lẽ cả đời anh sẽ chọc cho em vui à
- Được
Chỉ cần em muốn thì cả đời anh sẽ chọc cho em vui
Tần Xuyên dứt khoát trả lời, đây chẳng phải là điều hắn nên làm sao
Nạp Lan Thấm giật mình, câu trả lời của Tần Xuyên lại đơn giản trực tiếp như vậy, nhưng điều này càng khiến cô thấy cực kỳ xấu hổ
Cô cắn cắn môi dưới, thấp giọng nói:
- Em… em chẳng thèm tin, củ cải lăng nhăng như anh, gặp ai là thích người đó, sao có thể đối xử tốt với em cả đời chứ
Tần Xuyên cười cười, hỏi:
- Tiểu Thấm Thấm, nước hoa trên người em là Cobsp đúng không
- Đúng thế, làm sao vậy
Nạp Lan Thấm buồn bực
- Cho anh nếm thử nhé
Tần Xuyên nói rồi bỗng nhiên cầm một tay của Nạp Lan Thấm, dùng lưỡi liếm liếm vào chỗ cổ tay xịt nước hoa của cô
Nạp Lan Thấm giật mình kêu lên, vẻ mặt thẹn thùng:
- YAA.A.A..
Biến thái ah
Anh ngửi thì ngửi, sao còn liếm thế
Tần Xuyên chậc chậc miệng, cười nói:
- Hình như chẳng có mùi vị gì… Dù sao thì thứ như nước hoa này mùi vị ngửi được và mùi vị nếm được từ miệng hoàn toàn khác nhau
- Anh nói gì thừa thế
Cho dù là xịt buổi sáng đến tối mùi cũng khác nhau
Nạp Lan Thấm lầm bầm
Tần Xuyên gật gật đầu, đưa tay sờ tóc cô nàng, dịu dàng nói:
- Ngay cả nước hoa còn như vậy, huống chi là con người chúng ta
Có thể em sẽ cảm thấy anh rất lăng nhăng, rất không chung tình nhưng không có nghĩa là anh không tốt với người phụ nữ của mình… Vì anh mà em nhìn thấy và anh chân thật luôn có rất nhiều điểm không giống nhau
Đôi mắt ngập nước của Nạp Lan Thấm như bị đóng băng một lúc, dường như trong lòng vừa bị búa tạ đập một cái rất nặng… Rất cảm động nhưng cũng mơ hồ thấy đau
Cô phức tạp khó tả cười cười, gật đầu:
- Đúng thế, anh nói đúng, thứ nhìn thấy… và thứ chân thật thường không giống nhau…
Dù Tần Xuyên cảm thấy vẻ mặt của cô nàng có chút kì lạ nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhéo nhéo gương mặt của cô nàng, nói:
- Được rồi, mau vào ăn lẩu đi
Anh đói chết đi được
Mọi người đều đang đợi em đấy
- Ừ…
Nạp Lan Thấm cố gắng đè những suy nghĩ rắc rối trong lòng xuống, tạm thời vứt bỏ những chuyện khiến cô thấy áp lực kia, cười quơ quơ mô hình nhân vật hoạt hình trong tay, nói:
- Lần sau lúc làm kiểu mô hình nhân vật cho em, anh nhớ không được để lộ quần lót
Anh đúng là đồ dê xồm
Tần Xuyên khoan thai cười, liên tục gật đầu, tỏ ý hiểu rõ
Các cô nàng nhìn thấy Tần Xuyên gọi được Nạp Lan Thấm trở về, đều có vẻ mặt ranh mãnh, trêu đùa hỏi Tần Xuyên sao trước đây không thấy hắn bắn pháo hoa kiếm khí cho các cô, nhao nhao tỏ vẻ ghen tỵ
Tần Xuyên đành đi an ủi từng người, đến cuối cùng đành dùng cuống họng hát tình ca, chọc cho mấy cô nàng cười khanh khách
Vào lúc buổi tụ tập ngày lễ Giáng sinh đang vui vẻ hòa thuận thì một người hầu da trắng trên thuyền tên là Fina lại hoảng hốt chạy vào
- Chủ nhân
Chủ nhân
Không xong rồi
Người hầu Fina là người Pháp, dù biết nói tiếng Trung nhưng lúc này quá sốt ruột, đã bắt đầu dùng tiếng Pháp
- Chuyện gì thế
Fina, cô nhìn thấy gì vậy
Tần Xuyên đang uống rượu giao bôi với Lục Tích Nhan thì bị chặn ngang, không khỏi buồn bực quay đầu lại hỏi
Tay Fina run run, chỉ ra ngoài boong tàu, nói:
- Có… có quái vật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quái vật
Tần Xuyên cùng mấy cô nàng đều hai mặt nhìn nhau, đều hoài nghi liệu có phải Fina thần chí không rõ không
Nhưng ở boong tàu tầng dưới cùng đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi của hai thuyền viên nam khác
Lúc này Tần Xuyên mới phát hiện tình hình bất ổn, vội lao ra ngoài đầu tiên, Đường Vi, Bạch Dạ, Nạp Lan Thấm, những cô nàng võ công tốt cũng theo ngay sau đó
- Đây là
Khi nhìn rõ “quái vật” trên boong thuyền tầng dưới cùng, Tần Xuyên và mấy cô nàng đều sững người không kịp phản ứng
Có ba thi thể nam giới toàn thân máu chảy đầm đìa, quần áo rách rưới, đi lại tập tễnh, khuôn mặt xám ngắt đang phát ra tiếng âm trầm, nửa đi nửa bò về phía tầng trên của boong thuyền
Không hề nghi ngờ, ba tử thi này từ bến cảng, lên thuyền thông qua cầu thang mạn, hơn nữa còn có người cố ý chỉ huy chuyện này
Diệp Tiểu Nhu và Lục Tích Nhan đã sợ đến run người, trốn ở phía sau, không khóc là tốt lắm rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thuyền viên và các người hầu càng tưởng là nhìn thấy ma, nếu không phải còn lo lắng vẫn còn thi thể đi lên thì những người này đã trốn xuống thuyền rồi
- Là Hài cốt vu thuật của vu sư
Điều khiển tử thi
Bạch Dạ cau mày nói
- Chẳng lẽ Hiệp hội Vu Sư tìm anh trả thù
Nạp Lan Thấm hoài nghi
- Anh không biết, nhưng trước giờ chúng đều thích giở trò sau lưng… Những thi thể này là người bình thường, không có tu vi, thậm chí không có sinh khí, may mà thuyền viên sớm phát hiện, nếu không rất có thể sẽ xảy ra chuyện lớn
Tần Xuyên cũng từng thấy điểm đáng ghét của hài cốt vu thuật này, nhưng điều khiến hắn tức giận là không ngờ Hiệp hội Vu Sư lại dám tìm đến cửa quấy rối cuộc sống của hắn
Cũng không biết vì lúc đầu hắn giết chết mấy vu sư ở Bắc Kinh hay là vì thân phận Kiếm Ma của hắn bị bại lộ rồi
Nói tóm lại là đêm Giáng sinh phái thi thể đến, rõ ràng là cố ý làm hắn buồn nôn
- Các em đều lui đi, anh lo những thi thể này khi nổ sẽ tỏa ra khói độc
Tần Xuyên để mấy cô nàng trốn vào bên trong khoang thuyền
Mấy cô nàng biết rõ lúc này không thể nghi ngờ quyết định của Tần Xuyên, bình thường có thể làm nũng trêu đùa nhưng quyết sách quan trọng mang tính nguyên tắc vẫn phải để hắn làm chủ
- Chúng ta mau vào đi, đừng để Tần Xuyên phân tâm
Đường Vi thúc giục, đưa Diệp Tiểu Nhu và Lục Tích Nhan vào khoang thuyền trước
Đợi sau khi mấy cô nàng đều được an toàn, Tần Xuyên mới lao xuống boong tàu, một cước hung hăng đạp bay thi thể đầu tiên, rơi trên bờ bến cảng
Dù những thi thể này không sợ đao thương đạn lạc gì nhưng lại chậm chạp, sức cũng không mạnh, chẳng có sức sát thương gì trước mặt Tần Xuyên
Tần Xuyên cũng không dùng kiếm khí cắt những tử thi này ra vì như vậy rất có khả năng sẽ phát tán khí độc, cách ổn thỏa nhất là đá ba thi thể này xuống thuyền trước
Đợi sau khi ba thi thể đều bị đá rơi, Tần Xuyên lần lượt dùng chân đá nát đầu lâu của ba thi thể này, chặt đứt mối liên hệ tinh thần của điều khiển tử thi
Nhưng Tần Xuyên không hề dừng lại ở đây, nếu đã có tử thi bị điều khiển thì có nghĩa là xung quanh đây chắc chắn có kẻ làm phép hài cốt vu thuật, hắn tập trung tinh thần khuếch tán lực cảm giác của mình, tìm tất cả dấu vết ở gần bến cảng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.