Quả nhiên, Tống Viện cau mày lại
Bà ta hiểu rất rõ sự lăng nhăng của Tần Xuyên, để cho hai cô con gái đến nhà hắn quả thực không đảm bảo lắm
Nhưng để hai đứa ở ngoài bà ta lại lo lắng chúng ăn ở không tốt, lại không an toàn, dù sao cũng vẫn chưa quen cuộc sống ở đây
- Mẹ , mẹ yên tâm đi
Tần tiên sinh là người rất tốt
Minako nói
- Đúng vậy
Khi ở Nhật Bản, con có quyến rũ thế nào ngài ấy cũng không động lòng đó
Keiko cười khanh khách kể lại
Tống Viện nghi ngờ:
- Keiko, con quyến rũ cậu ta
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra
Đúng rồi, ba người quen nhau thế nào, kể mẹ nghe xem
Ba người đàn bà ngồi với nhau là thành cái chợ, huống chi là ba mẹ con xa cách lâu năm, lần này máy hát đã mở coi như hỏng chốt, không dừng lại được
Khi nói đến chuyện Tần Xuyên trần truồng, bới đống rác, hai chị em đều cười không dứt
Tống Viện cũng không nghĩ được cảnh gặp nhau lại lúng túng như vậy
Liễu Hàn Yên lặng lẽ đứng ngồi cạnh nghe, đột nhiên cô nhận ra có hai cô gái vui vẻ như vậy trong nhà cũng là một chuyện tốt
Dù sao hai cô bé này cũng đơn thuần, là vì xuất thân nghệ kỹ nên rất tri thư đạt lễ
Liễu Hàn Yên xuất thân con nhà giàu, từ nhỏ bên cạnh không thiếu người hầu, phục vụ, cho nên không thấy khó chịu gì khi Tần Xuyên nói muốn đi tìm hai người giúp việc, chỉ cần tìm đúng người là được
Minako và Keiko rõ ràng vừa ý cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn chuyện Tần Xuyên có thể lằng nhằng gì với hai người không cô lại càng không quan tâm
Chuyện này, chỉ cần Tống Viện không phản đối, sẽ không có vấn đề gì nữa
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc, ba mẹ con nói rất nhiều, có cười có khóc, nhưng vẫn có rất nhiều điều muốn nói
Có điều trước mắt vẫn tạm thời quyết định để cho hai cô gái ở trong nhà Tần Xuyên, đến đầu xuân năm sau thì tùy theo lựa chọn của hai người, đăng ký ở đại học Đông Hoa, học lên đại học
Nguyện vọng của Tống Viện rất đơn giản, chỉ muốn cho hai con gái học ở Đông Hoa, sau này tìm lấy một công việc, có cuộc sống hạnh phúc như những cô gái bình thường là tốt lắm rồi
Dù sao cả đời này bà ta đã không thể lập gia đình được, có được hai đứa con gái, tuổi già cũng không quá buồn bã
Bữa cơm kết thúc, Tống Viện vẫn không nỡ rời hai đứa con gái
Bà ta định dẫn hai con đi uống cà phê ở đâu đó rồi tâm sự tiếp thì nhận được điện thoại
Là Nạp Lan Anh Kỳ gọi, ánh mắt bà ta trở nên phức tạp
Nhận điện thoại, Nạp Lan Anh Kỳ hỏi bà ta có về được không, y có chuyện quan trọng cần bàn
Tống Viện nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng đồng ý
- Keiko, Minako, mẹ có việc gấp, hôm nay cứ thế này đã, chờ mẹ xong việc sẽ đi tìm các con
Mẹ cam đoan đến Tết nhất định sẽ dành thời gian cho các con
Minako bịn rịn:
- Mẹ…lần này….mẹ thật sự sẽ quay lại tìm chúng con chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ôi trời, Minako ngốc nghếch này, đến lúc này rồi mẹ còn gạt chúng ta làm gì
Keiko đẩy em gái
Nhưng Tống Viện nghe vậy thiếu chút nữa thì rơi lệ, hai cô con gái trước mắt này, phảng phất như hai cô bé con năm đó
- Mẹ sẽ dùng nửa đời sau để đền bù các con, sẽ không bao giờ rời xa các con nữa
Đêm đó, Tần Xuyên dẫn theo hai chị em quay về Bích Hải Sơn Trang, lấy danh nghĩa hoan nghênh khách mới, tổ chức một bữa tiệc trên du thuyền
Trước kia vẫn không có cơ hội để cho Liễu Hàn Yên và những cô nàng khác ăn cơm chung một bữa, giờ thì hắn bắt được rồi
Xa xa, Đường Vi cùng Chu Phương Tình, Diệp Tiểu Nhu, Lục Tích Nhan, Bạch Dạ, Nạp Lan Thấm cùng lên thuyền
Hai chị em Toda cũng thấy được quả nhiên Tần Xuyên không khoác lác
Vị Tần tiên sinh này rất nhiều tiền, phụ nữ cũng nhiều, thật sự là một người đàn ông chuẩn hư
Nhưng hắn vẫn cứ không biết xấu hổ như thế khiến cho hai cô gái cũng khó mà quen được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy về mặt ngôn ngữ giao tiếp có phần khúc mắc nhưng dù sao hai chị em cũng xuất thân kỹ nghệ, rất dễ hòa mình với những phụ nữ khác, còn rất biết cách khuấy động không khí
Tần Xuyên nhìn cả bàn mỹ nữ, nghe tiếng cười của họ mà suy nghĩ bay tận đẩu tận đâu…
Chỉ còn mấy hôm nữa là sang năm mới, ban đầu vì chuyện của Cơ Vô Song hắn còn cho rằng Tết này sẽ không dễ chịu lắm
Nhưng không ngờ đệ nhất Thất Tướng quân Phong Thần đã giết y hộ mình
Hiện nay, hắn và tất cả những người phụ nữ bên cạnh đều tự do
Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, hắn chỉ mong có thể an tâm tu luyện chờ đại hội Tiềm Long vào tháng ba tới
Chỉ có điều, không hiểu sao, khi nhìn các cô cười, trong thâm tâm hắn vẫn ẩn ẩn một chút bất an, bởi vì dường như mọi thứ quá thuận lợi…
…
Cùng lúc đó, trong phòng một quán rượu năm sao của thành phố Đông Hoa
- Mọi chuyện là vậy, cô nàng tên Bạch Dạ ở bên cạnh Tần Xuyên là Thánh nữ Thánh giáo, địa vị rất cao, là người thừa kế thứ nhất ngôi vị Giáo chủ Thánh giáo
Nhất định Tần Xuyên biết điều này, rõ ràng quan hệ giữa hắn và Thánh giáo không hề tầm thường…
Nạp Lan Kỳ Anh chỉ vào laptop, trên đó có một bản hồ sơ về Bạch Dạ
Tống Viện nhíu mày
Khi tới nhà Tần Xuyên bà ta không chú ý đến những người sống trong khu nhà cao cấp
- Nhưng… Tần Xuyên đã giết nhiều cao thủ Thánh giáo như vậy, sao có thể thông đồng với Thánh giáo làm bậy chứ
- Không vào hang cọp sao bắt được cọp con
Thánh giáo đã có thể phái ra nhiều cao thủ cùng một lúc như vậy nhất định sẽ còn nhiều nữa
Rất có thể bọn chúng muốn diễn vở kịch này để chối bỏ quan hệ với Tần Xuyên, để cho Tần Xuyên đâm vào sau lưng Hoa Hạ chúng ta một đao
Ánh mắt của Tống Viện loáng lên, trong đầu hiện ra cảnh tượng ban ngày khi mình và hai đứa con gái nói chuyện với Tần Xuyên…
- Anh Anh Kỳ, em cảm thấy Tần Xuyên không giống kẻ ác
Thực ra bản tính cậu ta rất hiền lành
Có phải chúng ta quá thành kiến với cậu ta không
Tống Viện chần chờ hỏi
Nạp Lan Anh Kỳ nhìn bà ta một cách kỳ lạ:
- A Viện, sao đột nhiên em lại nói đỡ cho hắn
Đúng là đúng, sai là sai, tiểu tử này phạm pháp, làm ảnh hưởng đến an toàn quốc gia, phải nhận hình phạt của pháp luật chứ
Sao có thể vì hắn đã cứu được một vài người, giết một vài kẻ xấu mà coi chuyện hắn đã làm sai bằng không
- Em biết, anh là người một lòng vì nước, nhưng dù sao thì…các thủ trưởng cũng không muốn để ý nhiều đến Tần Xuyên
Anh không sợ chúng ta làm vậy sẽ khiến cho người khác không vui sao
Hơn nữa, Tần Xuyên cũng không phải kẻ có thể để mặc cho người khác bắt nạt mình
- Hừ
Người khác sợ Kiếm Ma của hắn, Nạp Lan Anh Kỳ này không sợ
Anh là quân nhân, hy sinh vì nước là đương nhiên
Nếu A Viện em cũng không muốn điều tra hắn cùng với anh thì em có thể rời đi
Tống Viện vội vàng lắc đầu:
- Không không… Anh Kỳ, em không có ý đó, em chỉ lo anh…
Nạp Lan Anh Kỳ nghe vậy sắc mặt cũng dịu đi, đứng dậy ôm lấy Tống Viện:
- A Viện, em yên tâm đi
Anh biết mà, chỉ cần chúng ta có chứng cứ, Tần Xuyên sẽ không làm gì được
Dứt lời, Nạp Lan Anh Kỳ giữ cằm Tống Viện, vuốt ve, hôn vào môi bà ta, đồng thời hai tay bắt đầu chậm rãi cởi bỏ cúc áo ngực của nhân tình…
Nếu là trước kia, khi bị hôn, Tống Viện sẽ nhiệt tình đáp lại, nhưng hôm nay trong đầu bà ta vẫn ẩn hiện bóng hình hai đứa con gái…
Đột nhiên bà ta đẩy Nạp Lan Anh Kỳ ra:
- Thực xin lỗi, anh Anh Kỳ
Chúng ta không thể tiếp tục như vậy được nữa
- Vì sao
A viện, rốt cuộc hôm nay em làm sao thế
Nạp Lan Anh Kỳ bực mình
Tống Viện dồn hết dũng khí đáp lại:
- Em chưa bao giờ giấu diếm anh bất kỳ chuyện gì
Vì em yêu anh, từ khi còn trẻ em đã yêu anh, cho nên em không lừa anh…
Vành mắt bà ta đỏ lên, kể lại chuyện năm đó ở Nhật Bản mình đã sinh hạ hai đứa con gái, và cả ý định sau này mình sẽ làm mẹ chúng, chăm sóc chúng, bà ta nói ra hết
Nạp Lan Anh Kỳ nghe vậy ngây ngẩn cả người
- Em…em đã nghĩ chờ thêm vài năm cha em sẽ đồng ý với hôn sự của chúng mình… Nhưng bây giờ em đã có hai con gái, em không thể làm ảnh hưởng đến anh… Anh là đàn ông, anh có thể tìm được một cô gái còn trẻ khác
Mà em lại không thể nào ôm theo hai đứa con gái gả cho anh
Em đã bỏ rơi chúng một lần, cảm giác nửa đêm bừng tỉnh, đau đớn thấu tim này, em không muốn trải qua nữa…
Tống Viện nghẹn ngào lắc đầu:
- Thật xin lỗi, anh Anh Kỳ, đến bây giờ em mới nói với anh
Chúng ta chia tay đi, em sẽ ủng hộ cho công việc của anh, nhưng em không thể làm người phụ nữ của anh được nữa rồi..
Vì em muốn làm mẹ của hai đứa nhỏ
Dứt lời, không kịp nhìn khuôn mặt đờ đẫn của Nạp Lan Anh Kỳ, bà ta quay người sải bước đi ra khỏi phòng
Bà ta đi qua hành lang thật dài, bước vào thang máy chuẩn bị xuống lầu
Khi bà ta chuẩn bị bước vào thang máy, Nạp Lan Anh Kỳ chạy nhanh ra, ôm chặt lấy từ sau lưng
- Đừng đi
Đừng bỏ lại anh
Nạp Lan Anh Kỳ khẩn thiết
Tống Viện run lên, lòng đau như cắt
Nạp Lan Anh Kỳ quay người bà ta lại, hai mắt sáng quắc:
- Anh phải nói xin lỗi với em mới phải… A Viện, thật ra em đã nhận ra từ lâu anh không cầu hôn em, cũng không cầu hôn Tống gia, là vì anh không có ý định ước hẹn cả đời với em phải không
Anh đã từng lợi dụng em như vậy, lợi dụng tình yêu của em dành cho anh, để em làm biết bao nhiêu việc sai trái như vậy… Anh cho rằng, cho dù em có rời bỏ anh, anh cũng sẽ không đau lòng đâu, chỉ đơn giản là mất đi một con cờ thôi… Nhưng anh sai rồi, anh nhận ra mình không thể không có em
Thật ra anh đã yêu em từ lâu rồi
Chỉ là anh cứ mãi hồ đồ không chịu nhận… A Viện, mặc kệ em có hai đứa con gái hay ba đứa con gái, hay mười, hay một trăm đứa con gái đi nữa
Mặc kệ bọn chúng là con của em với ai
Nói cho anh tên chúng đi, anh nguyện ý ở chung với em, làm cha mẹ của chúng, cho chúng một gia đình hoàn chỉnh…
- Anh Kỳ…
Tống Viện nức nở, nói không nên lời, cả khuôn mặt bà ta ướt đẫm
Nạp Lan Anh Kỳ ôm chặt lấy người yêu, trịnh trọng nói:
- Chờ qua năm anh sẽ đến Tống gia cầu hôn
Không ai có thể ngăn cản được anh
Cho dù phải rời khỏi gia tộc, anh cũng không thể để mất em… Anh nghĩ chắc em cũng sẽ vì con gái mà sẵn sàng từ bỏ tất cả, phải không
- Vâng
Tống Viện kiên quyết gật đầu
Thời khắc này, bà ta là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian