Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 605: Tôi thật sự rất bận




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe thấy những lời nghị luận của đám người này, Liễu Hàn Yên khẽ nhíu mày, trong lòng không thoải mái lắm nhưng dù sao cô cũng được gả đến nên không tiện mở miệng
Đúng lúc này, Tần Xuyên tay trái xách hộp cơm, tay phải cầm pháo hoa, bước từ bên ngoài vào sảnh chính
- Hình như có một số người rất có ý kiến về anh nhỉ
Tần Xuyên liếc nhìn đám Lão Tam, Lão Lục và Tần Uy, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Liễu Hàn Yên, vị trí chuẩn bị cho hắn
Cũng mặc kệ người bên cạnh nhìn nhận ra sao, Tần Xuyên mở hộp cơm còn đang nóng hổi ra, đưa cho Liễu Hàn Yên:
- Vợ ơi, em nếm thử bánh mật anh làm xem, gia vị cho hết rồi, ngọt lắm
Liễu Hàn Yên nhìn dáng vẻ chờ đợi của người đàn ông, dù trong lòng cảm thấy bầu không khí không đúng lắm nhưng cũng không tiện từ chối
Cô cắn một miếng trước mặt mọi người, phát hiện mùi vị đúng là không tệ, liền gật đầu, nói một câu “ngon lắm”
Tần Xuyên vui vẻ:
- Đúng mà, hi hi, nếu không đủ anh sẽ đi lấy thêm cho em
- Cậu xong chưa thế
Cùng kẻ dưới làm bánh mật, loại chuyện thô bỉ như vậy mà là chuyện thiếu gia của Tần gia nên làm sao
Cậu còn biết liêm sỉ không
Chú ba chỉ trích nói
Tần Xuyên liếc một cái:
- Tôi muốn làm gì thì làm, việc quái gì đến ông
Hơn nữa làm bánh mật sao lại thô bỉ, chẳng lẽ tổ tông Tần gia mấy trăm năm trước chưa từng làm sao
- Nói năng bừa bãi
Lại dám đem so sánh tổ tiên Tần gia chúng ta và bọn kẻ dưới kia sao
Có chút thành tựu liền cuồng vọng như vậy, dám bất kính với trưởng bối như vậy, phẩm hạnh như thế làm sao làm trưởng tôn được đây
Chú sáu nói
- Một người muốn người khác tôn trọng mình thì không nên dựa vào tuổi tác mà dựa vào thành tựu của người đó
Nếu chỉ lớn tuổi thì đúng là chỉ đặt nửa chân vào quan tài rồi thôi
Tần Xuyên nói một cách miệt thị
Hai ông chú đều xanh mặt, mấy người trong tộc ở mấy mạch khác cũng đều kinh hãi, chẳng ai ngờ tới Tần Xuyên lại phản kích một cách thô bạo như vậy, như là không chú ý đến hậu quả vậy
Tần Uy híp híp mắt, thầm giễu cợt
Tần Xuyên vẫn còn quá non, hơi khiêu khích một chút là bắt đầu không khống chế được, lúc này ông ta lên tiếng nói:
- Tần Xuyên à, mấy vị trưởng bối chỉ cảm thấy cách làm của cháu không được thỏa đáng lắm, cháu đừng hiểu lầm, các trưởng bối quan tâm đến cháu thôi
- Đương nhiên tôi không hiểu lầm
Tần Xuyên cười tà:
- Vì các người nhìn thấy tôi là không vui, nhìn thấy tôi là khó chịu là vì tôi mạnh hơn mấy cháu trai cháu gái của các người, các người ghen ghét tôi
Người của hai phe chú ba và chú lục đều tức đến đỏ mặt, Tần Hàng, Tần Dĩnh và những người khác ở phía sau cũng mắt đầy sự phẫn nộ
- Tần Xuyên
Mày đừng có không biết lớn nhỏ
Tần gia chúng ta chú trọng lớn nhỏ trên dưới, cho dù ở bên ngoài mày là Kiếm Ma gì đó người khác đều sợ mày, nhưng chỉ cần mày vẫn muốn ở trong gia tộc thì bắt buộc phải tuân theo quy củ của gia tộc
Chú ba giận dữ đập bàn nói
Tần Xuyên cười lạnh đáp:
- Ông cho rằng tôi thích ở cùng các ông à
Nếu không phải là sắp đến năm mới, giết người không may mắn thì tôi đã một kiếm chém chết các người rồi, mắt không thấy không bực mình
- Mày… mày còn dám dọa bọn tao
Người của hai phe Lão Tam và Lão Lục đều tức điên người
Tần Xuyên nhún vai:
- Dọa
Ông cảm thấy tôi giết người còn ít à
Giết có mấy người thôi mà, tôi có cần hù dọa các người không
- Tần Xuyên
Đủ rồi
Tần Hán nghiêm mặt khiển trách:
- Đừng coi giết người là chuyện đáng để kiêu ngạo, còn nữa, không được vô lễ với trưởng bối
- Gia chủ
Người nhìn thấy nghe thấy rồi chứ
Có lẽ nào còn không trừng phạt giáo huấn
Lão Tam mặt âm trầm nói
Tần Xuyên lại trực tiếp đứng dậy, bước về phía mấy người kia:
- Trừng phạt tôi
Chỉ bằng mấy người
Được… tôi cầu còn không được, không nghe thấy lời đồn hai ngày này sao
Bọn chúng nói tôi giết Nạp Lan Anh Kỳ, tôi chịu oan ức trong lòng không thoải mái đây, muốn tìm mấy người để giết, hay là các người giúp tôi thoải mái một chút
Trên người Tần Xuyên tản ra trừng đợt sát ý, khiến cả đại sảnh đều cảm nhận được không khí cực kỳ lạnh lẽo
Lúc này bọn Lão Tam và Lão Lục cuối cùng cũng sợ rồi, họ vốn tưởng dù thế nào đi nữa, Tần Xuyên cũng không dám đánh thật, nhưng ánh mắt này của hắn hình như không giống đang đùa
- Hàn Yên, mau khuyên chồng cháu đi, đừng gây chuyện nữa
Tần Minh phản ứng nhanh, biết rõ loại thời điểm này để Liễu Hàn Yên khuyên là có hiệu quả nhất
Nhưng Liễu Hàn Yên do dự một chút, cuối cùng khẽ lắc đầu
Cô biết đám người này vốn đã có thù với Tần Xuyên, sớm muộn gì cũng có lúc bộc phát mâu thuẫn, Tần Xuyên xử lý thế nào, chắc chắn đã có cân nhắc rồi
Huống hồ Liễu Hàn Yên trải qua tranh đấu nội bộ của Liễu gia, cũng biết nếu phân tranh của các phái hệ khác nhau trong gia tộc không có kết quả thì chắc chắn sẽ không ngừng lại
Nếu nội bộ Tần gia bất hòa là chuyện đã định thì chắc chắn cô sẽ đứng bên phía chồng mình, hà tất phải vẽ vời cho thêm chuyện mà đi làm giảm sĩ khí của bên mình
Thấy Liễu Hàn Yên cũng không chịu lên tiếng, Tần Minh cùng Tần Mãnh và những người khác đều sốt ruột
- Tần Xuyên, nể mặt chú hai, đừng gây chuyện không thoải mái vào những ngày vui như thế này, chúng ta đến tham gia lễ giỗ tổ trước đi
Lúc này Tần Uy đứng dậy, ở bên cạnh hòa giải, bày ra dáng vẻ của trưởng bối
Nhưng Tần Xuyên không có chút ý định nể mặt nào, cười nhạo nói:
- Ông là cái thá gì, sao tôi phải nể mặt ông
Sắc mặt của Tần Uy lập tức trở nên cứng ngắc, lúc đỏ lúc trắng, đè nén lửa giận trong lòng, xấu hổ cười nói:
- Đương nhiên ta là chú ruột của cháu, cháu à, gây mâu thuẫn thế này không có lợi cho Tần gia…
“Cút”, Tần Xuyên nhàn nhạt ném ra một chữ, cãi lại
Tần Uy sắc mặt tái xanh, loại nhục nhã này ông ta không bao giờ ngờ đến, khóe mắt động đậy, muốn mắng người nhưng lại lo Tần Xuyên thật sự giết mình
- Có phải ông cảm thấy rất nhục nhã không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hận không thể giết chết tôi
Nhưng ông lại biết mình không có bản lĩnh, ha…
Tần Xuyên nhìn Tần Uy, lại nhìn Tần Hà ở sau lưng ông ta:
- Cha con các người thật giống nhau, gan nhỏ như vậy, hà tất phải đấu với tôi
- Tần Xuyên
Mày gây chuyện đủ chưa
Đó là chú hai của mày đấy
Tần Xuyên giận dữ đập ghế, khuôn mặt vặn vẹo lạnh lùng nói:
- Ra ngoài
Về chỗ của mày đi, kiểm điểm cho nghiêm túc
- Anh cả
Tần Xuyên chỉ hành động quá cảm tính thôi, anh bớt giận
Tần Minh vội khuyên nhủ
- Quá bừa bãi
Còn ra thể thống gì nữa
Tần Tường Thụy chống quải trượng trách mắng:
- Hôm nay là lễ giỗ tổ, là ngày ăn cơm tất niên, các người để tổ tiên nhìn thấy Tần gia như thế này à
Tần Hà nhìn thấy ngay cả ông cụ cũng nổi giận, vội đứng dậy, lửa cháy đổ thêm dầu nói:
- Cụ ơi, cụ đừng tức giận, cha cháu chỉ tùy việc mà xét, cháu thấy anh cả cũng chỉ vì tâm trạng không tốt thôi, mọi người bình tĩnh đi đã
- Bình tĩnh
Đã bắt đầu luôn mồm muốn giết người nhà mình rồi còn bình tĩnh thế nào
Chú sáu tức giận đến mức khuôn mặt run run, nói:
- Cụ à, Tần Xuyên không hề coi chúng ta ra gì, hắn cũng chẳng có tý phẩm hạnh nào của con cháu Tần gia, hắn không xứng làm người nối nghiệp gia tộc, người phải giữ gìn lẽ phải
- Đúng thế, anh cả, anh còn muốn bao che cho cháu của mình à
Tính tình như hắn chẳng phải sau này sẽ khiến Tần gia không còn đường lui sao
Chú ba cũng châm ngòi thổi gió
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt âm tình bất định của Tần Hán lập lòe một lát, nói:
- Tần Xuyên, tao chỉ nói một lần nữa, cút ra ngoài, kiểm điểm cho nghiêm túc
Nếu không…
- Nếu không thì sao
Tần Xuyên trực tiếp cắt ngang lời của Tần Hán, hỏi ngược lại:
- Nếu không thì các người làm gì được tôi
Nói đi
Tiếng hét lên này của Tần Xuyên khiến người của Tần gia ở đại sảnh đều sợ ngây người
Đúng thế, làm gì được hắn chứ
Hắn đâu phải là con cháu Tần gia bình thường
Hắn là Kiếm Ma đấy, tông sư còn phải tránh hắn đi
Chính quyền Hoa Hạ đều vì hắn mà trực tiếp không để ý đến quan hệ ngoại giao của đất nước
Quốc gia đều coi hắn như là khách quý, nội bộ Tần gia làm gì được hắn đây
- Nghĩ ra chưa
Tần Xuyên dùng ánh mắt lạnh như băng lướt qua mấy khuôn mặt tái nhợt, nói:
- Ông đây ở đây là nể mặt các người, Tần gia ngoài cho tôi một cái họ ra thì chẳng làm gì cho tôi cả, nói cách khác… Thứ tôi mang lại cho Tần gia, các người chẳng ai làm được
Chỉ có các người nợ tôi, tôi chẳng nợ các người chút gì hết… Nếu các người thuận theo tôi thì thôi, các người kẻ nào làm tôi bực mình thì tôi sẽ giết kẻ đó
Tần Xuyên buồn chán lắc đầu:
- Các người nghe đây, người, việc tôi phải đối mặt rất nhiều, tôi thật sự rất bận, không hơi đâu mà lãng phí thời gian lên người loại tôm tép nhãi nhép như các người
Sở dĩ người là người là vì biết cảm ơn, những người làm việc nặng nhọc kia còn biết cảm ơn tôi đã giúp họ khám bệnh
Mấy người các ông ở bên ngoài dựa vào tôi được lợi lộc nhưng sau lưng lại giở trò hại tôi, còn chẳng bằng những người giúp việc kia
Nên nói là… còn không được tính là người
- Mày… mày dám chửi bọn tạo là tôm tép nhãi nhép
Tần Hàng nhảy ra, kêu gào với người của Tần gia ở xung quanh:
- Mọi người nghe thấy chưa
Hắn đã công nhiên hạ thấp tất cả chúng ta
Mọi người còn có thể chịu được việc hắn ở trong nhà này à
Người trong gia tộc của các phe đều sắc mặt khó coi, thái độ cuồng vọng này của Tần Xuyên đúng là khiến bọn họ cảm thấy tôn nghiêm bị chà đạp
Ông cụ Tần Tường Thụy mặt mũi tràn đầy thất vọng nói:
- Nghiệp chướng mà… Tần gia chúng ta sao lại sinh ra một đứa cháu bất hiếu thế này…
Tần Hán cũng hốc mắt đỏ lên, hô hấp nặng nhọc, hung hăng trừng mắt nhìn Tần Xuyên nhưng lại chẳng làm gì được đứa cháu này
Tần Uy trên mặt lướt qua rất nhiều sắc thái, lúc này lén lút nói vài câu bên tai con trai Tần Hà của mình
Tần Hà hai mắt tỏa sáng, gật đầu đứng ra nói:
- Tần Xuyên, nếu mày đã không coi bọn tao là anh em trong nhà thì bọn tao cũng không khách sáo với mày nữa
Mày luôn mồn nói mày mang lại tôn nghiêm cho gia tộc, nhưng mày tưởng thành công của một đại gia tộc chỉ dựa vào chém chém giết giết à
Có thể những người khác trong Tần gia võ không bằng mày nhưng bọn tao đều chỉ hơn chứ không kém mày về mặt kinh doanh chính trị
Nếu mày có gan thì hãy thi những bản lĩnh khác ngoài võ với bọn tao
Nếu mày không bằng bọn tao thì bắt buộc phải xin lỗi tất cả người của Tần gia, thừa nhận mình tự đại cuồng vọng và nhận xử lý theo gia pháp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.