Một khu cư dân ở cách Thủy Vân Tĩnh Trai khoảng 10 km đã được sơ tán khẩn cấp
Hàng trăm chiếc xe vũ trang của quân đội chật ních cả đường lớn đường nhỏ
Người dân bản địa nhìn thấy những viên đạn đạo trên xe quân dụng kia là biết chắc chắn sắp có chuyện lớn xảy ra, chẳng ai dám dừng lại lâu ở gần đó
Có hai người già tóc đã hoa râm đứng đầu, đó chính là Long Vô Cương và Tống Hiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phía sau hai người này là đám người bao gồm Long Diệp, Tống Bảo Khôn đang ngoan ngoãn đợi, không dám nói to chứ đừng nói là bọn Cơ Vạn Lý, Liễu Trung Hưng, gần như không dám ngẩng đầu quá cao
Chỉ có một già một trẻ dù chẳng mang theo bất cứ ai nhưng lại không hề có vẻ yếu thế
- Các người đang lãng phí thời gian thôi, đợi các người nhắm chuẩn toàn bộ đạn đạo, làm nổ Thủy Vân Tĩnh Trai xong, đến lúc đó chúng ta vẫn phải đi tìm thần vật trong đống đá hỗn loạn
- Với thực lực của chúng ta, nếu trực tiếp xông vào thì cho dù có Tử La, cộng thêm Lăng Vân và Tần Xuyên thì chúng cũng chỉ có một con đường chết
Người lên tiếng là Sở Trần Sa
Tống Hiền lên tiếng an ủi:
- Ha ha, Sở Trưởng lão, đương nhiên bọn tôi biết với thực lực của hai thầy trò các người thì Tử La và Lăng Vân đều chẳng là gì cả, Nhưng theo như những gì chúng tôi biết thì thực lực của Tần Xuyên vẫn là một ẩn số
- Nếu chúng ta lại gần hắn, để hắn thi triển kiếm ý “Diệt thế kinh hải” như khi ở Thanh Long Tự thì e là chúng ta sẽ chết rất nhiều người, mất nhiều hơn được
- Đồ bỏ đi đó thật sự có kiếm ý lợi hại vậy sao
Khuôn mặt Cát Thiên Tinh không thể tin được vào tai mình:
- E là các người quá đề cao hắn rồi, hắn chỉ là bại tướng dưới tay của chúng ta, trước đây còn không xứng so chiêu với tôi
Long Vô Cương híp mắt, nói:
- Hai vị hãy nghĩ xem lúc đầu hai người phế Tần Xuyên, đá khỏi Thanh Liên Môn, vốn dĩ hắn phải nếm hết đau khổ ở dưới núi nhưng tại sao hắn lại có thể khôi phục thực lực, còn đạt được trình độ như bây giờ, trở thành Kiếm Ma cả thế giới dưới ngầm ai cũng sợ hãi chứ
Nói đến đây, Sở Trần Sa và Cát Thiên Tinh đều hơi ngơ ngác, lúc đầu bọn họ thuận miệng bịa ra một lý do, nói Tần Xuyên ăn trộm bảo vật không có thật trong môn phái
Đương nhiên Tần Xuyên chẳng biết gì cả, hơn nữa lúc đó Phó Thanh Y lại không có mặt nên bọn họ đã bắt Tần Xuyên, phế bỏ tu vi
Lẽ ra tiểu tử này sẽ chẳng bao giờ có cơ hội xuất hiện trong tầm mắt bọn họ nữa, nhưng họ vừa xuống núi liền biết được không ngờ Tần Xuyên lại làm ra nhiều chuyện kinh thiên động địa như vậy
- Đây đúng là một bí mật, chắc là hắn đã trải qua chuyện gì đó rất đặc biệt
- Có phải Phó Thanh Y chưa chết, đang âm thầm giúp hắn không
Long Diệp ở phía sau hỏi
Sở Trần Sa lập tức quả quyết:
- Không thể
Lúc trước Phó Thanh Y trúng kịch độc, hơn nữa đã bị chúng ta đánh vào cấm địa, không ai có thể đi ra từ cấm địa
- Ha ha, Sở Trưởng lão đừng tức giận, đứa con trai này của tôi chỉ suy đoán thôi
Đương nhiên chúng tôi tin các ngài đã diệt trừ Phó Thanh Y rồi
Long Vô Cương ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Nhưng xét cho cùng trước khi chúng ta biết rõ át chủ bài thật sự của Tần Xuyên là gì thì vẫn nên dùng cách ổn thỏa nhất khiến hắn tan xác thì hơn
- Đúng vậy, chỉ cần Tần Xuyên chết thì ba thần vật trên tay hắn và hai thần vật chúng ta đã lấy được là thành năm thần vật
Số còn lại chỉ cần chúng ta tiêu diệt Tuyệt Ảnh thì bảy thần vật của Tinh Chi Bỉ Ngạn sẽ nằm hết trong tay chúng ta
- Chúng ta âm thầm lên kế hoạch nhiều năm như vậy rồi, tôi và Long lão đầu còn hơn chục năm chưa ra khỏi cửa nhà, để hai Thủ trưởng và Bàn Long Các đều không cảm thấy nghi ngờ cũng chỉ để đợi thời khắc này, không được để có sơ suất
Tống Hiền cũng nói
- Hừ, nếu các người cứ nhất định phải làm vậy thì tùy thôi, nhưng nếu các người muốn lợi dụng thầy trò tôi giống như lợi dụng Tuyệt Ảnh thì đừng trách chúng tôi không cảnh cáo các người…
Sở Trần Sa cười lạnh
Long Vô Cương khoát khoát tay:
- Sở Trưởng lão cứ yên tâm, bọn tôi lợi dụng Tuyệt Ảnh vì Tuyệt Ảnh lòng lang dạ thú, hơn nữa còn khi sư diệt tổ, làm chuyện ác độc, giữ y lại chẳng có lợi cho ai trong số chúng ta cả
- Nhưng hai người thì khác, chúng ta cùng chung chí hướng, hơn nữa nếu không có Đại Trưởng lão của Thanh Liên Môn như ngài dẫn đường thì sao chúng tôi có thể thuận lợi đến Thanh Liên Môn, tìm được Tinh Chi Bỉ Ngạn chứ
- Các người biết rõ thì tốt
Sở Trần Sa nhếch miệng
Đúng lúc này, một gã quan quân chạy đến báo cáo với mọi người, đạn đạo đã chuẩn bị xong hết
Long Vô Cương khẽ gật đầu, nói với Cơ Vạn Lý:
- Cơ Gia chủ, ngài chỉ huy bộ đội của ngài đi, Tần Xuyên hại không ít người của Cơ gia, đây là cơ hội để ngài báo thù đấy
Cơ Vạn Lý không giấu được ánh mắt kích động, chào một cái, vội vàng bước nhanh về phía đội hình bộ đội đạn đạo
Trong đầu y nghĩ đến Cơ Vô Song đã chết, nghĩ đến đủ loại nhục nhã mà Cơ gia phải chịu, lửa giận dâng lên, hét lớn:
- Phóng đi
Vừa mới nói xong, vốn dĩ nên nghe thấy tiếng điên cuồng châm lửa phóng đạn đạo
Nhưng sao bộ đội có mặt lại lâm vào cảnh yên tĩnh đến quỷ dị vậy
Bọn Long Vô Cương, Sở Trần Sa ở phía trước cũng đều cảm thấy khác thường, tất cả đều quay người lại
Chỉ thấy những binh lính có mặt đều mềm nhũn người ngã xuống, lâm vào hôn mê
Hơn một nghìn binh lính, bắt đầu từ hàng sau, một đường đến hàng trước, chỉ trong thời gian chưa đến nửa phút, toàn bộ đều nằm xuống đất
- Đây là…
Một số võ giả có chân khí tu vi như Cơ Vạn Lý đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt
Long Vô Cương nhíu mày, lớn tiếng nói:
- Toàn bộ võ giả vận công
Đây là Tinh Thần Ma Pháp
Ông ta chinh chiến cả đời trên lưng ngựa, kiến thức rộng rãi, cuối cùng cũng nhận ra chuyện này do cái gì gây ra
Jaymelai mặc pháp bào màu vàng, không biết đã đứng ở trên đỉnh một tòa nhà năm tầng ở gần đó từ khi nào, những binh lính canh giữ bên trên đều đã hôn mê
Ông ta giơ một cây pháp trượng có quả cầu thủy tinh lên, những gợn sóng tinh thần ẩn hình bắt đầu khuếch tán về phía cả đoàn quân
Thuật thôi miên này rất khó có hiệu quả khi đối phó với võ giả nhưng nếu đối phó với binh lính bình thường thì đủ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Sao lại… đột nhiên xuất hiện Ma Pháp Sư chứ
Loại pháp sư cấp bậc này chỉ có hiệp hội ma pháp Hồng Long mới có thể có
Tống Hiền giật mình nói
- Mặc kệ y là Hồng Long hay Hắc Long, chúng ta bắt buộc phải giết chết tên pháp sư đó
Long Vô Cương sầm mặt, bay lên, dù ông ta đã là lão già trăm tuổi nhưng tốc độ vẫn nhanh như chớp, sau hai lần lên xuống, chỉ trong nháy mắt đã đến phía trước mặt Jaymelai
Khi bay trên không, Long Vô Cương tung ra một chưởng, chân khí màu vàng như con rồng điên cuồng gào thét, lại như ngọn lửa đang cháy hừng hực, chỉ muốn đánh cho Jaymelai tan xác
Dù Jaymelai có lực tinh thần cực mạnh nhưng dù sao thì cơ thể cũng yếu ớt, hơn nữa thực lực tông sư của Long Vô Cương cũng chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn y
Một chưởng này bổ xuống, lẽ ra Jaymela sẽ chật vật chạy thục mạng nhưng y lại không hề động đậy
Đúng lúc Long Vô Cương đang định ra tay thì một người đàn ông da đen cường tráng như một ngọn núi nhỏ không biết nhảy ra từ đâu, dùng ngực chặn lại một chưởng này của Long Vô Cương
"OÀ..ÀNH
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tiếng vang dội, chân khí lan khắp nơi, làm vỡ cửa kính bằng thủy tinh của một số tòa nhà xung quanh
Long Vô Cương hạ mình xuống mặt đất, người da đen theo đó cũng hạ mình xuống đất
Nhìn người da đen không bị bất cứ vết thương nào trước mặt, dù Long Vô Cương trải qua trăm trận cũng không khỏi có chút giật mình
Trong đầu của ông ta, với mấy tỉ người trên thế giới, chỉ có một người duy nhất có thể dùng thân thể, không dùng bất cứ chân khí gì mà tiếp được chưởng này
- Man Vương
Long Vô Cương giật nảy mình, yết hầu khô khốc, nuốt khan