Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Sở Hữu Dị Năng

Chương 80: Trí nhớ không tốt




Chương 80: Trí nhớ không tốt
Cái bóng người cũng không cao lớn lắm, tan đi cái vẻ bá đạo vừa rồi, lộ ra dáng vẻ thẹn thùng của một cô bé
“Anh ~” Mã Hạo ngơ ngác, không thể thuyết phục bản thân rằng mắt có vấn đề, cũng không thể tai cũng có vấn đề chứ
Bốn người khác cũng không thể nghi ngờ những gì mình thấy trước mắt
Người treo lên đánh Man thần, đấm Ba Nhĩ lại là em gái Mã Hạo - Mã Trấn Thế
“Anh, anh về trước đi, đợi em đánh xong mấy người kia rồi sẽ tìm anh, sau này anh có thể về thành hưởng phúc, không cần ra chiến trường nữa.” Mã Trấn Thế cười ngọt ngào, nhảy lên vài trăm mét, thoáng cái đã biến mất trước mặt mấy người
“Ặc, Lão Mã, mày không biết em gái mày trâu bò thế à?” Cáp Tạp nuốt nước bọt, trước đây mình còn muốn để ý đến Mã Trấn Thế, giờ nghĩ lại thật muốn chết quá
Mã Hạo mắt vô thần, lẩm bẩm: “Mấy người nói xem, có phải em gái tao trở thành vật thí nghiệm của quân đội rồi không
Hay là bị đoạt xá?” “Em gái tao, một tay ta nuôi lớn lại là thế này sao?” Thấy Mã Hạo sắp nghi ngờ cuộc đời, Trương Cường Tráng vội nói: “Đừng nghĩ nhiều, nó vẫn là em gái mày, chúng ta về trước đi, về rồi sẽ biết.” “【Trấn Thế】.” Lý Trường An chậm rãi nhả ra hai chữ
“Này, mày đừng gọi thân mật thế!” Mã Hạo giật mình
Lý Trường An lắc đầu: “Không phải, ta chỉ nói dị năng của nó thôi, Trấn Thế hệ dị năng 【Trấn Thế】 trong Thí Luyện Sở là dị năng duy nhất một nhóm riêng.” “Khoảng hai mươi năm trước, nó thoáng hiện trong Thí Luyện Sở, sau đó thì không thể nào tìm thấy bất kỳ dấu vết nào, có người cho là do Thí Luyện Sở bị lỗi.” “Nhưng ta nghĩ Thí Luyện Sở sẽ không có lỗi, chỉ là người có dị năng đó vì một số nguyên nhân bị giấu đi.” “Giờ thì ta đã biết, chính là em gái của mày, mang tên Trấn Thế, có sức mạnh của Trấn Thế!” Mã Hạo nắm cổ áo Lý Trường An lắc mạnh: “Mày đừng có nói mấy lời kỳ quái đó, nó chắc chắn không phải em gái tao, em gái tao là một cô bé ngoan ngoãn, đáng yêu, thích màu hồng!” “Nó có thực lực mạnh cũng không cản trở việc nó thích màu hồng.” Lý Trường An thở dài, người mạnh có chút đam mê kỳ lạ cũng là chuyện bình thường, thích màu hồng cũng chỉ là sở thích dở hơi bình thường thôi
“Ta..
ta chưa bao giờ chán ghét cái miệng của mày đến thế.” Mặt Mã Hạo đen lại buông tay ra, hắn không thể không chấp nhận sự thật này
Em gái của hắn, Mã Trấn Thế, e rằng thật sự là một cường giả vạn người có một, mạnh hơn hắn rất nhiều
Vậy thì hơn mười năm qua ta đã bảo vệ cái gì
Bảo vệ không khí à
Mã Hạo không khỏi nhớ lại hồi bé, có mấy tên nhóc cho là hai anh em hắn không cha không mẹ dễ bắt nạt, thường xuyên ức hiếp em gái, có một lần hắn liều mạng chảy máu đầu mới đuổi được mấy tên đó đi
Còn tưởng rằng mình đã bảo vệ em gái, giờ nhìn lại mới thấy nực cười
Hồ Sài vốn muốn nói mấy câu ‘mày có em gái thế này, sau này đừng quên chiếu cố anh em mình’ nhưng nhìn sắc mặt Mã Hạo không tốt liền im bặt
Cái tốt không học lại còn học cái miệng của Trường An
Cuộc chiến trong thành dời đến một đầu khác bên ngoài thành, có lẽ là do Mã Trấn Thế cố ý tránh đội của bọn họ
Trở về doanh trại quân đội, theo lời đề nghị của Lý Trường An, cả đội đặc biệt vòng qua doanh địa của đặc chiến bộ
“Đánh nhau thì đánh nhau, sao những người này cứ thích phá nhà cửa.” Lý Trường An cau mày, doanh địa đã bị phá hủy hơn phân nửa, bên cạnh còn nằm hai thương binh
Ngải Lệ Tháp vừa trị liệu xong cho hai người, đứng dậy thấy Lý Trường An đang thăm dò ngoài doanh địa
“Này!” Lý Trường An vẫy vẫy tay, chỉ chỉ chân, ra hiệu xem có vào được không
“Vào đi, mấy người quản sự đều bị đánh rồi.” Ngải Lệ Tháp nhún vai, đột nhiên không vui: “Ngươi gọi ta cái gì?” Lý Trường An đáp đương nhiên: “Này thôi, như vậy thuận miệng.” Tức á, đây là đang lạt mềm buộc chặt à
Chắc chắn là thế
Ngải Lệ Tháp hít sâu một hơi, lại lần nữa tươi cười: “Mấy người không phải là sang đây xem đặc chiến bộ cười chê đấy chứ?” “Khuyên mấy người vẫn nên đừng cười, nếu không một đám tức tối ở đằng sau sẽ không nhịn được động tay đấy.” Mấy người nghiêng đầu trộm nhìn về phía sau mấy lần, ở chỗ khuất có vài tên người còn dính máu, mặt mày giận dữ
Mã Trấn Thế không chỉ đánh vào cơ thể bọn họ, mà còn đánh vào lòng tự trọng của đám người này
Vốn tưởng mình là thiên tài tuyệt thế, dù trong đặc chiến bộ thiên tài tụ tập, bọn họ cũng không cho là mình yếu hơn người khác
Thật không ngờ lại có một cô nhóc vô danh đột nhiên xuất hiện, một mình đánh cả đặc chiến bộ, hiện giờ những người mạnh nhất trong đặc chiến bộ còn đang đánh nhau bên ngoài
Mà kết quả chiến đấu cũng không mấy lạc quan, hiện tại vẫn là Mã Trấn Thế chiếm ưu thế
“Nàng mạnh lắm sao?” Mã Hạo lắp bắp, hắn tin rằng em gái mình là cường giả, nhưng ít nhiều muốn biết rõ thực lực của em gái mình
Ngải Lệ Tháp liếc Mã Hạo, gật đầu: “Rất mạnh, hạng mạnh nhất trong S cấp..
phải nói là một người ở cấp cao nhất, duy nhất một người.” “Trong đám trẻ tuổi của Đế Quốc chắc không ai so được với nàng, ban đầu ta còn không tin, nhưng vừa nãy đánh nhau ta coi như xem toàn bộ quá trình rồi.” “Có lẽ nàng cách đột phá S cấp không còn xa.” Vậy chẳng phải sắp đến Vương cấp
Lý Trường An âm thầm gật đầu, trong ba vị nguyên soái của Đế Quốc ít nhất phải có một người là Vương Cấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không thể hiện được sức mạnh chắp cánh hổ, năm đó sao có thể đuổi được con quái vật kia đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rốt cuộc thì trong Đế Quốc có bao nhiêu Vương Cấp
Mà trong đám quái thú lại có bao nhiêu Vương Cấp
Mấy năm nay, ba vị nguyên soái đã không xuất hiện bất cứ ghi chép nào, còn chắp cánh hổ cũng không huyết tẩy Tắc Bắc, có phải S cấp trở lên đã đạt được một loại hiệp định nào đó rồi không
Nếu đúng là như vậy, Mã Trấn Thế tuyệt đối không có khả năng đột phá đến Vương Cấp, cô ấy sẽ dùng thực lực của người mạnh nhất S cấp để chiến đấu, có lẽ là quân át chủ bài của Lâm Trấn
Về việc vì sao không phải là át chủ bài của Đế Quốc, Lý Trường An chỉ có thể nói đó là bản năng, hắn không tài nào liên hệ Mã Trấn Thế với Đế Quốc
Rốt cuộc Lâm Trấn muốn làm cái gì
Rất nhanh, Lý Trường An đã có đáp án
Một người lính liên lạc vội vàng chạy tới, ghé vào tai Ngải Lệ Tháp nói nhỏ vài câu rồi lại vội vàng rời đi
Lý Trường An nghi hoặc nhìn Ngải Lệ Tháp, thính lực của hắn cực tốt, nhưng vừa nãy rõ ràng không có âm thanh gì, có lẽ là dị năng truyền tin bằng tinh thần
Chẳng lẽ là có tin tức quan trọng sao
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Lý Trường An, Ngải Lệ Tháp lén vui, trong lòng hét lên – Đến hỏi ta đi, mau đến hỏi ta
Do dự một chút, Lý Trường An vẫn không mở miệng, ngược lại Ngải Lệ Tháp không nhịn được
“Đế Quốc có biến động, đại nguyên soái Vương Kiến Quân khởi xướng hội nghị bàn tròn, thông qua việc độc tài quân quyền Đế Quốc bằng toàn bộ phiếu.” “Các Đại thành Tây Châu tuyên bố, sẽ tách ra khỏi Đế Quốc, tự quản lý, xưng là Tây Quốc, tôn Tân Thế giáo là quốc giáo, thần quyền trị quốc, giáo tông sẽ là quốc vương đầu tiên của Tây Quốc.” Lý Trường An bừng tỉnh, hắn đại khái đã đoán được chuyện gì sẽ xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên tường thành vang lên tiếng chuông, nhưng không phải là cảnh báo, chỉ là nhắc nhở mọi người chú ý
Lâm Trấn được đông đảo giáo quan, tướng quân vây quanh lên đầu tường, giọng của hắn được khuếch đại có thể vang khắp toàn bộ Tắc Bắc
“Nguyên soái Đế Quốc Vương Kiến Quân ỷ vào vũ lực, dùng cường quyền ép các quan chức cấp cao tại hội nghị bàn tròn phải giao binh quyền, ý đồ làm loạn trật tự của Đế Quốc, gây hại đến xã hội yên bình.” “Tướng sĩ Tắc Bắc ta xông pha chiến trường vì nhân loại không màng sống chết, mà lại trở thành vật hi sinh trong cuộc tranh đấu quyền lợi, bản tướng xin dẫn dắt tướng sĩ phản kháng lại sự độc tài của Vương Kiến Quân, chặt bỏ sự chuyên chế.” “Từ hôm nay, thành Tắc Bắc sẽ từ chối quân lệnh của Đế Quốc, chúng ta sẽ liên hợp các quân trú đóng, đánh thẳng tới Thông Thiên Thành khi mặt trời chưa mọc.” “Mang theo chính nghĩa, bảo vệ Thái Bình!” Lý Trường An bĩu môi, lộn xộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.