Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 8: Quỷ đâu ?




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
**Chương 8: Quỷ đâu?**
Một ngôi mộ nhỏ rất đỗi bình thường, trên bia mộ đặt di ảnh của bà nội Vương Uyển Như, khuôn mặt hiền lành, thoạt nhìn đã biết là một lão nhân tính tình hòa ái
"Bà nội, cháu gái đến thăm bà đây
Vương Uyển Như run rẩy đứng trước bia mộ, miệng lẩm bẩm vài câu, nước mắt liền bắt đầu tuôn rơi lã chã
Hạ Phong đứng phía sau Vương Uyển Như, trong lòng dù rất không nỡ tiểu cô nương này, nhưng nghi hoặc còn nhiều hơn
Hắn nghi ngờ không biết có phải mình đã suy đoán sai rồi không, dù đã đưa Vương Uyển Như đến Ngô Cảnh Sơn này, nhưng vẫn không có cách nào khiến Quỷ Hồn của bà nội nàng xuất hiện, để gặp mặt nàng một lần
Nhưng nếu ngay cả như vậy cũng không gặp được, thì còn biện pháp nào khác nữa đây
Đừng nói là thật sự muốn hắn và Vương Uyển Như mời bút tiên, để chủ động đưa Quỷ Hồn bà nội nàng tới chứ
"Vương nãi nãi, bạn học của cháu tới thăm bà, nó thực sự rất nhớ bà, mỗi tối đều mơ thấy bà, ngày nào cũng buồn bã không vui
Nó nói với cháu, nguyện vọng lớn nhất của nó bây giờ là được tận mắt nhìn thấy bà, chính miệng nói cho bà biết, nó rất nhớ bà
Nếu bà có thể nghe được, mong bà có thể xuất hiện gặp mặt cháu gái của bà
Hạ Phong ở một bên nghĩ mãi không ra kết quả, liền thăm dò nói với di ảnh trên bia mộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Uyển Như quay đầu nhìn vẻ mặt chân thành của Hạ Phong, trong lòng cảm nhận được chút ấm áp, không biết nghĩ tới điều gì, lại càng khóc dữ dội hơn
"Vương nãi nãi, nếu bà trên trời có linh, thì hãy ra gặp cháu gái bà một chút đi, bà xem vì không gặp được bà, mà nó đau lòng biết bao
Cháu cũng thay bà không nỡ nhìn nó như vậy
Hạ Phong cảm thấy nếu Quỷ Hồn của bà nội Vương Uyển Như thật sự ở đây, thì xem như không nể mặt hắn thành tâm thành ý nói những lời này, ít nhất… cũng phải nể mặt Vương Uyển Như chứ
Nhưng trên thực tế, lòng đất trong mộ phần vẫn tĩnh mịch đáng sợ, chỉ có cây cối xung quanh, dưới sự cổ động của gió lớn, cành lá không ngừng lắc lư "ào ào"
"Hạ Phong, ta muốn nói chuyện với bà nội ta
Lúc này, Vương Uyển Như lau nước mắt trên mặt, ngẩng đầu có chút nghẹn ngào nhìn Hạ Phong
"Được, vậy ta đi một bên, có việc gì thì gọi ta
Vương Uyển Như xem ra cũng không để ý việc không gặp được bà nội, có thể trong lòng nàng, được tới đây cùng bà nội trò chuyện, đã là một chuyện rất vui mừng rồi
Hạ Phong cũng không biết Vương Uyển Như sẽ nói những lời gì riêng tư với mộ phần, hắn đi sang một bên, cách đó mấy mét, ánh mắt không nhịn được mà quét tìm xung quanh
Mà đúng lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy phía sau cách đó không xa, chợt vang lên một âm thanh:
"Hạ Phong
"Hạ Phong
"Ai vậy
Nghe được phía sau ở rất gần có người gọi tên mình, Hạ Phong không nhịn được, theo bản năng đáp lại một câu
Kết quả khi hắn xoay người, nhất thời làm hắn kinh hãi toát mồ hôi lạnh, bởi vì phía sau hắn không có gì cả, chỉ có một ngôi mộ hoang không biết từ đâu xuất hiện
Sở dĩ gọi là mộ hoang, là bởi vì ngôi mộ này không có bia mộ, kỳ quái hơn nữa là, trên ngôi mộ còn giống như là bị đạo mộ tặc "quan tâm chăm sóc" qua, phía trên tràn đầy những lỗ trống thiên sang bách khổng
"Thảo, còn chưa thấy chính chủ, lại đụng phải Dã Quỷ rồi
Hạ Phong sợ run cả người, vừa định đi sang một bên, để gần Vương Uyển Như hơn một chút, liền nghe thấy từ trong ngôi mộ thiên sang bách khổng kia, lại lần nữa truyền tới một chuỗi tiếng ho khan của nam nhân
"Ho khan khục..
Âm thanh ngắt quãng, nhưng bởi vì khoảng cách rất gần, cho nên Hạ Phong vô cùng chắc chắn, âm thanh chính là từ ngôi mộ hoang trước mặt hắn truyền tới
Liên tiếp có âm thanh quỷ dị từ mộ hoang truyền tới, điều này làm cho Hạ Phong không dám tiếp tục ở lại đây nữa, vội vội vàng vàng chạy về phía vị trí của Vương Uyển Như
Khi hắn tới, Vương Uyển Như có lẽ là nói quá nhập tâm, cũng có lẽ là do tiếng gió xung quanh thổi quá lớn, thế nên cũng không có chú ý tới hắn đến gần
"Bà nội, sau khi bà đi, ba ba bảo con về ở cùng với bọn họ
Con không thích nữ nhân kia, nhưng con lại muốn có một người thân có thể nương tựa, nhưng sau khi con trở về, nữ nhân kia không mắng con, thì lại để con gái của bà ta khi dễ con
Bà ta nói con là đứa có mẹ sinh, không có mẹ nuôi
Bà ta bảo con tự sinh tự diệt, bà ta nói ngay cả mẹ con cũng mặc kệ con, bọn họ dựa vào cái gì mà phải quan tâm đến con
Bà nội..
Con thực sự rất yếu đuối, con thường vào lúc trời tối người yên, nhớ tới khi còn bé bà dỗ con ngủ, kể cho con nghe những câu chuyện kia
Con hiện tại đang sống một mình trong căn nhà cũ, dù mỗi ngày con đều rất sợ, đều ngủ không được yên giấc, nhưng con cảm thấy chỉ có nơi đó mới ấm áp, mới thuộc về con
Hạ Phong nghe được Vương Uyển Như khóc kể những điều này, trong lòng không khỏi trào dâng một cỗ xúc động muốn tiến tới, ôm lấy Tiểu La Lỵ đáng thương này
Hắn cũng không biết, tiểu nữ sinh nhìn như tĩnh lặng, vô ưu vô lo này, trong lòng lại chứa đựng nhiều thống khổ như vậy
"Thôi vậy bà nội, sau này có thời gian con sẽ thường xuyên đến thăm bà, con còn có bạn học đang đợi ở bên kia, nên không nói chuyện với bà nữa
Nguyện bà ở thiên đường mọi sự bình an, Uyển Như cũng sẽ càng thêm kiên cường
Vương Uyển Như nói tới đây, liền xoa xoa nước mắt trên mặt, hướng về phía di ảnh của bà nội lộ ra một nụ cười kiên cường
Kết quả vừa xoay người lại, liền gặp Hạ Phong đang đứng ở nơi rất gần nàng, đôi mắt thâm thúy đang nhìn nàng chăm chú
"Ngươi..
Vương Uyển Như không biết Hạ Phong đến đây từ lúc nào, nói đúng hơn, là nàng không muốn để người ngoài biết bí mật trong lòng mình
"Bên kia hình như có ma quái, từ một ngôi mộ hoang không ngừng truyền ra tiếng ho khan của một lão già
Thời buổi này, con người sống đã khó, làm quỷ cũng không dễ dàng, ngay cả quỷ cũng học được cách đổ bệnh
Hạ Phong vội vàng giả bộ dáng vẻ vừa mới tới, không đợi Vương Uyển Như nói gì, liền trực tiếp đem những gì hắn vừa trải qua nói ra
Vương Uyển Như nghe xong cũng không nói gì nhiều, chỉ là gật đầu, giọng nói rất bình tĩnh nói với hắn một câu:
"Dù lần này ta không thấy được Quỷ Hồn của bà nội, nhưng ta vẫn rất cảm tạ ngươi, cảm ơn ngươi đã đi cùng ta tới đây
"Không có gì, dù sao giúp ngươi cũng chính là giúp ta thôi, hơn nữa, ngươi cũng không có thật sự nhìn thấy bà nội của ngươi
Hạ Phong nói tới đây, trong lòng bất giác trở nên lo lắng, dù sao nhiệm vụ màu trắng quy định là làm cho Vương Uyển Như nhìn thấy bà nội của nàng, chứ không phải di ảnh của bà nội nàng treo trên bia mộ
Nếu hắn và Vương Uyển Như cứ như vậy trở về, thì nhiệm vụ sẽ không thể hoàn thành, đừng nói đến điểm kinh nghiệm dùng để thăng cấp hệ thống không có được, hắn còn phải chịu sự xóa bỏ của hệ thống vì không thể hoàn thành nhiệm vụ
Nghĩ như vậy, Hạ Phong vội vàng nói thêm:
"Hạ Phong ta đã hứa với người khác việc gì, từ trước đến nay sẽ không nuốt lời, ta đã hứa với ngươi sẽ để ngươi nhìn thấy bà nội của ngươi, thì nhất định sẽ làm được
"Có thể tới đây trò chuyện cùng bà nội, ta đã rất vui rồi, thật sự
Ý của Vương Uyển Như rất rõ ràng, việc có thấy được Quỷ Hồn của bà nội hay không đã không còn quan trọng, phía nàng có thể không quan trọng, nhưng phía Hạ Phong là tuyệt đối không được
Trong lúc đầu hắn đang vận chuyển nhanh chóng, muốn tìm một lý do để Vương Uyển Như kiên định chuyện này, thì một luồng ánh mặt trời đột nhiên xuyên qua tán cây chiếu lên mặt hắn, nhất thời làm hắn có chút chói mắt không mở nổi
Hắn vô thức giơ tay lên che, lúc này mới chợt ý thức được điều gì đó, đột nhiên vỗ tay một cái, hưng phấn nói với Vương Uyển Như:
"Đúng rồi
Ánh mặt trời
Nghe nói Quỷ Hồn đều sợ ánh sáng, cho nên bà nội của ngươi mới không ra gặp ngươi, bởi vì đây là ban ngày, bà ấy không có cách nào lộ diện
Nhất định là như vậy, chỉ cần chúng ta buổi tối tới đây, thì nhất định có thể gặp được bà ấy."
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.