"Vèo
Trên mặt đất, trường kích không trọn vẹn của Liễu Vấn Phong đột nhiên bay lên, bị Từ Khuyết hút vào trong tay
Lúc này, mọi người ở đây đều hồi thần lại, ánh mắt đều tụ tập đến trên người Từ Khuyết, tràn ngập khiếp sợ
Trong mắt bọn họ, Liễu Vấn Phong chết vì đoạn kiếm trong tay Từ Khuyết
Nhưng trên thực tế, Liễu Vấn Phong là bị Từ Khuyết dùng Tử Khí bắn trúng, mới xoay chuyển được cục diện, sau đó mới bị một chiêu kiếm đánh chết, bằng không lấy uy lực thanh trường kích này, Từ Khuyết đúng là không thể dễ dàng giết y như vậy
Nhưng hiện tại, trường kích đã tới tay, Từ Khuyết lập tức dùng thần hồn thăm dò, xóa đi thần thức Liễu Vấn Phong lưu lại lúc trước, xoay tay rồi vứt vào trong hệ thống
Đồng thời, mấy chiếc nhẫn trữ vật trên mặt đất của đám người cũng bị Từ Khuyết lấy đi
Hắn quen tay thu dọn chiến trường, hành động thu thập chiến lợi phẩm thông thạo, khiến cho không ít người ở đây nhìn thấy mà không nhịn được mí mắt co giật
Hiển nhiên tên tiểu tử này không phải lần đầu tiên làm chuyện này
Nhưng giờ khắc này, Từ Khuyết cũng không vui
Hắn thật vất vả trang bức, thu hoạch hơn bốn vạn điểm điểm trang bức, nhưng sau khi giết đám cường giả Nhân Tiên cảnh sơ kỳ này, một xíu điểm EXP cũng không có
Mới đầu hắn còn suy nghĩ có phải là mấy người này đều nắm giữ tuyệt kỹ bảo mệnh gì, thậm chí chỉ là phân thân, nhưng xong sau khi giết hắn cũng xác định mấy người này đều là chân thân, nhưng sau khi giết lại không có một chút điểm kin nghiệm nào
Đây là tình huống thế nào
Hệ thống xuất hiện bug
Từ Khuyết nhíu mày, cũng không vội vã gọi hệ thống hỏi dò, dù sao tình huống bây giờ không quá lạc quan, người vây xem ở đây, mười người thì có tám người nhìn chằm chằm hắn, mơ ước gạo sinh cơ và Tiên Khí trên người hắn
Nếu không phải khi nãy hắn biểu diễn ra lực sát thương mạnh mẽ như vậy, sợ là đám người kia đã sớm cùng nhau xông lên, đánh giết hắn
- Ha, Kiếm Lâu Các chó má gì, ngay cả một người Tạc Thiên Bang ta cũng không đánh lại
Cuối cùng, Từ Khuyết bước ra, châm chọc nhìn mấy bộ thi thể trên mặt đất cười nhạo, rồi không quan tâm ánh mắt của mọi người ở đây, quay về phía Lam Tâm Nguyệt liếc mắt ra hiệu, rồi bước vào khách sạn
Lam Tâm Nguyệt phản ứng lại, vội vàng nâng Lam Hà dậy, cùng vài nam nữ trẻ tuổi cũng chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh, cùng tiến vào khách sạn
Trên đường phố đông đảo tu sĩ vây xem, trên mặt đều lộ vẻ chần chờ, chung quy không có ai dám dẫn đầu xuất thủ
Một mặt là kiêng kỵ thực lực Từ Khuyết, mặt khác là bởi vì Từ Khuyết chỉ tiến vào khách sạn, chứ không hề rời đi, vì thế bọn họ cũng không vội động thủ
Từ Khuyết cũng hiểu rõ điểm này, vì thế cũng không trực tiếp rời đi, ngược lại quang minh chính đại đi vào khách sạn
Tình hình hiện tại của hắn, không thích hợp chiến đấu cùng nhiều người như vậy, đầu tiên là thương thế trong cơ thể vẫn chưa khỏi hẳn, công năng tự động khôi phục của hệ thống tuy rằng trâu bò, nhưng tốc độ cũng không thể nhanh như trong tưởng tượng được
Thứ hai là đoạn kiếm của hắn đã xuất hiện vết nứt, nếu gặp phải Tiên Khí mạnh hơn, e rằng thật sự sẽ bị đánh nát, vì thế phải cẩn thận một chút
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là hệ thống
Trước đây hắn đã từng tiêu diệt Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh, vẫn luôn có thể thu hoạch EXP, nhưng khi nãy giết mấy tên Nhân Tiên cảnh, một chút điểm kinh nghiệm cũng không có
Từ Khuyết hoài nghi có phải hệ thống đã xảy ra vấn đề gì không, nhỡ may lát nữa đại sát tứ phương ở bên ngoài, cuối cùng một chút điểm kinh nghiệm cũng không vớt được, vậy chẳng phải là thiệt thòi lớn rồi sao
Phát hiện ra vấn đề thì phải giải quyết
Sau khi Từ Khuyết tiến vào khách sạn, lập tức gọi hệ thống
- Hệ thống, ngươi ra đây, dựa vào cái gì không cho ta EXP
Ta yêu cầu bồi thường tất cả EXP, đồng thời bồi thường phí tổn thất tinh thần
Từ Khuyết hò hét trong lòng
Hệ thống lập tức hờ hững đáp lại:
- Xét thấy kí chủ đã đột phá đến Bán Tiên cảnh, thoát ly phạm vi người mới, công năng hệ thống hộ tống kí chủ đã kết thúc, giết người sẽ không thu được EXP, mong kí chủ tự mình chăm chỉ tu luyện, sớm ngày đạt đến tiên ban
- Cái gì
Giết người không thu được EXP
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
CMN, vậy ta giết người còn có ý nghĩa gì nữa
Từ Khuyết nhất thời trừng lớn hai mắt
Hắn vốn còn chờ mong đến đến Lâm Tiên Giới, ngoại trừ tìm kiếm đám người Khương Hồng Nhan các nàng, còn có một nguyên nhân nữa là hướng về những cường giả ở nơi này, nhiều cường giả như vậy, đều sẽ có mấy kẻ không có mắt đến tặng đầu người, tất cả đều là EXP đó
Hắn thậm chí còn lên kế hoạch, trong vòng mấy năm phải dựa vào giết người đổi lấy kinh nghiệm, nỗ lực đạt đến Thiên Tiên Kim Tiên, tiếp theo sẽ xưng bá Lâm Tiên Giới
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, công năng ngưu bức nhất, hiện tại lại không còn
- Tiên sư nó, ngươi làm thế là quá vô lý rồi, ngươi muốn cắt thì đi cắt Miyamoto Musashi ấy, cắt của ta làm gì
Từ Khuyết cực kỳ bất mãn, hắn đã quen với kiểu thăng cấp này, bây giờ lại phải dựa vào bản thân mình tu luyện, thật sự rất gian nan
Chuyện này cũng giống như sinh hoạt vậy, từ tiết kiệm chuyển sang xa hoa thì dễ, mà chuyển ngược lại thì khó vô cùng
- Trước khi kí chủ Độ Kiếp, hệ thống đã phát thông báo, mời kí chủ kiểm tra hệ thống ghi chép
Hệ thống nhàn nhạt trả lời một câu
Từ Khuyết lập tức mở ghi chép hệ thống ra, đúng như dự đoán, trước khi hắn Độ Kiếp, hệ thống đúng là đã thông báo, chỉ có điều đã bị hắn bỏ quên
Từ xưa tới nay, hắn đều phiền não với tiếng nhắc nhở của hệ thống, bình thường tiếng thông báo nhận được điểm trang bức cùng EXP, phần lớn hắn đều đóng, không nghĩ tới lại bỏ qua thông báo quan trọng như vậy
Thế nhưng
cho dù không bỏ qua, cũng không có cách nào
Đạt tới Bán Tiên cảnh là chuyện sớm hay muộn, cũng không thể vì muốn lấy kinh nghiệm mà vẫn làm rùa rụt cổ ở lại tứ đại châu
Dù sao ở tứ đại châu cũng không có Bán Tiên cảnh và Nhân Tiên cảnh có thể giết, hắn cũng chỉ còn lại một con đường Độ Kiếp, căn bản không có cách nào dừng mãi ở cảnh giới Đại Thừa kỳ để lấy kinh nghiệm vô hạn
- Haiz, tính toán một chút, tu luyện thì tu luyện, cùng lắm thì sau này tìm hòa thượng hoá duyên nhiều một chút thôi
Từ Khuyết rất nhanh lựa chọn tiếp thu hiện thực
Dù sao con đường dựa vào giết người thu được EXP này, hắn cũng nhận ra là không thể đi mãi được
Hiện tại mỗi một lần thăng cấp, cần số lượng EXP quá nhiều, tới lúc cuối cùng có lẽ thời gian thăng cấp sẽ tương đương với thời gian tự mình tu luyện
Nhưng dựa vào giết người thu được EXP để thăng cấp, đạo uẩn cùng thần hồn sẽ không có tiến bộ quá lớn, ngược lại tự mình tu luyện ngộ đạo thì thần hồn cùng đạo uẩn sẽ phát triển nhanh chóng, có thể càng tốt hơn, càng phù hợp với bản thân hơn, càng củng cố hơn
Vì thế giờ khắc này sau khi tiếp thu tin tức giết người không kinh nghiệm, trong lòng Từ Khuyết cũng bình tĩnh lại, quyết định đi theo con đường tu luyện căn cơ vững chắc
Còn về hiệu suất tu luyện, cũng chỉ có thể tiếp tục đại sát tứ phương
Trước đây hắn tiêu diệt kẻ địch, là vì EXP và điểm trang bức, đồ vật của đối phương căn bản không lọt vào mắt hắn
Hiện tại hắn tiêu diệt kẻ địch, thuần túy là vì điểm trang bức và đồ vật của đối phương, chỉ cần có thể lấy được linh dược cùng Linh Tinh trợ giúp tu luyện, hắn sẽ làm, chỉ cần có Tiên Khí có thể tăng cao thực lực, hắn cũng muốn
- Từ đạo hữu
- Từ đạo hữu, ngươi làm sao thế
Lúc này, một giọng nói thanh thúy truyền đến
Từ Khuyết tỉnh táo lại, lúc này mới phát hiện Lam Tâm Nguyệt cùng Lam Hà và mấy tên nam nữ trẻ tuổi đều đứng trước mặt hắn, đang tò mò nhìn hắn
Từ Khuyết lắc đầu:
- Không sao, ta chỉ có một vấn đề không nghĩ ra mà thôi
- Ồ
Từ đạo hữu ưu sầu chuyện gì
Lam Tâm Nguyệt lập tức hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Khuyết giúp nàng nhiều như vậy, nàng vẫn muốn tìm cơ hội báo lại
- Haiz
Từ Khuyết lúc này thở dài:
- Yên tĩnh trống vắng cô đơn
- Hả
Lam Tâm Nguyệt nhất thời ngẩn ra
- Không có gì, ta chỉ là không nghĩ ra, tại sao luôn có người muốn cùng ta không chết không thôi, lẽ nào ta thật sự đẹp trai đến mức khiến người khác không thể khoan dung sao
Từ Khuyết một mặt ưu sầu nói
Mấy người ở đây trong nháy mắt tức xạm mặt lại
Luôn có người cùng ngươi không chết không thôi
Lời này hình như không đúng lắm
Vừa nãy Liễu Vấn Phong muốn rời đi, cuối cùng còn không phải ngươi gọi người ta lại, bay thẳng làm thịt
Chuyện này chả có một chút xíu quan hệ nào đến việc ngươi đẹp trai hay không
- À
Lúc này, Lam Tâm Nguyệt cũng lúng túng cười nhẹ, chắp tay nói ra:
- Lần này cảm ơn Từ đạo hữu trượng nghĩa cứu giúp, không biết nên cảm tạ đạo hữu thế nào, nếu như ngày sau Từ đạo hữu có chuyện gì chỗ cần hỗ trợ, Lam Tâm Nguyệt ta nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ
- Không có gì không có gì, những thứ này đều là chuyện nhỏ
Đúng rồi, Lam đạo hữu, trước tiên giúp ta tìm một gian phòng đặt chân đi, tuy rằng ta không ngại cùng ngươi chung một phòng, cùng nằm một giường, nhưng ta dù sao vẫn chỉ là một hài tử thuần khiết, nếu như việc này truyền đi, sợ là ảnh hưởng sẽ không tốt
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, cực kỳ thành thật
Đám người Lam Tâm Nguyệt đều ngây người
Lam Hà càng trừng lớn mắt, suýt chút nữa đã nhảy lên đến đánh chết Từ Khuyết
Có người nói như vậy sao
Cái gì gọi là ngươi không ngại cùng ở một phòng, cùng nằm một giường
Ngươi mơ quá đẹp đi
Như ngươi mà còn gọi là hài tử thuần khiết
Ta còn chưa nói tỷ ta là hoang hoa khuê nữ đây
- Từ đạo hữu chờ chốc lát, ta đi chuẩn bị
Lúc này, Lam Tâm Nguyệt khẽ mỉm cười, mở miệng nói ra, vẫn không để ý tới lời Từ Khuyết
Đây là một thế giới thực lực vi tôn, cường giả nói như thế nào, là tự do của cường giả
Nhưng Lam Tâm Nguyệt cũng rõ ràng, mặc dù Từ Khuyết nói chuyện vô lại mười phần, còn thích vô sỉ chiếm tiện nghi, nhưng không có chút ác ý nào, bằng không lấy thực lực Từ Khuyết, nếu như thật sự muốn thì đã sớm có thể mạnh mẽ bắt ép nàng
Cuối cùng, Lam Tâm Nguyệt nhanh chóng chuẩn bị tất cả, thuê cho Từ Khuyết một phòng nhỏ thượng đẳng xa hoa, còn tự mình đưa hắn đến cửa phòng
Từ Khuyết là loại người mà kẻ khác đối xử tốt với hắn, hắn cũng sẽ đối tốt với đối phương, vừa vào gian phòng, lập tức nhiệt tình mời mấy người Lam Tâm Nguyệt ngồi xuống uống trà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tâm Nguyệt mấy người không tiện từ chối, nên đều ngồi xuống
Kết quả sau khi ngồi xuống, Từ Khuyết chỉ ném một câu "Coi như phòng của mình, không cần khách khí", rồi trực tiếp ngồi trên ghế không chuyển động, căn bản không hề muốn đứng lên mời khách dùng trà
Đương nhiên, mấy người Lam Tâm Nguyệt cũng không dám thật sự để Từ Khuyết đứng lên mời trà, lập tức tự mình động thủ đun nước pha trà
"Vèo
Đang lúc này, Từ Khuyết đột nhiên vung tay lên, từ dưới khố móc ra một cái gậy vừa thô vừa đen gậy, vẻ mặt tươi cười
- Một thanh tuyệt thế tiên côn tốt a