Ba vị Đổng gia gia chủ, trực tiếp choáng váng
Nữ tử cũng sửng sốt
Từ Khuyết lẳng lơ bất thình lình, suýt chút nữa làm lưng bọn họ phát lạnh
Tuy rằng mấy người đều không rõ ràng "Dùng miệng" của Từ Khuyết là có ý gì, nhưng cuối cùng hắn làm ra bộ dáng đáng yêu hèn mọn kia, kêu "Meo meo, ah ah ah", quả thực làm mấy người suýt chút nữa không nhịn được xông lên đánh chết hắn
Cũng may sức chịu đựng của mấy người rất mạnh, tâm tình cũng đầy đủ ôn hòa, nên có sự nhẫn nại thì vẫn có, lúc này liền ngừng sự kích động lại
Nữ tử lạnh giọng mở miệng:
- Vương Đại Chùy, nếu ngươi không nói chuyện cẩn, vậy điều kiện này liền không nói nữa
- Không nói nữa thì không nói nữa, ngươi cho rằng ta muốn nói à
Không phải chỉ là há miệng ra thôi à, bên ngoài có đầy người tranh nhau muốn kìa
Từ Khuyết lúc này tỏ vẻ cao ngạo lạnh nhạt nói
Vèo
Lúc này, cách đó không xa bỗng nhiên thoát ra một vệt bóng đen, giống như gió xoáy nhanh chóng lao ra, rơi vào trước mặt bọn Từ Khuyết, trợn to hai mắt, lè lưỡi ra, tỏ vẻ vui vẻ nói:
- Tiểu tử, cái gì há miệng, là đồ ăn sao
Nhanh, để cho bản thần tôn một cái
- Miệng em gái ngươi
Có còn một chút tố chất nào hay không
Khóe miệng của Từ Khuyết lúc này co giật, vội vàng một chân đá văng Husky ra, cả người phát lạnh
- Gào
Đậu phộng, tiểu tử ngươi lại chơi đánh lén
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Husky bay ra xa mấy mét rơi xuống đất, lộ ra vẻ tức giận, nhe răng trợn mắt hướng về phía Từ Khuyết quát
Nhưng đột nhiên, ánh mắt của nó rơi vào nữ tử bên cạnh Từ Khuyết, bỗng nhiên rụt cổ lại, tỏ vẻ sợ hãi:
- Đậu phộng, là ngươi, ngươi chính là vị Tiên Nhân Cảnh kia..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gào, bản thần tôn có chuyện quan trọng trên người, cáo từ
Nói xong, nó quay đầu muốn chạy trốn
Vèo
- Trở về
Đột nhiên, cổ tay của nữ tử kia nhẹ giương lên, cánh tay ngọc bỗng nhiên kim loại hóa, càng có một tầng hoàng kim óng ánh, toả ra ánh vàng hừng hực, nhìn qua cả người giống như là Hoàng Kim Thánh Nữ
"Ầm
Cùng với cánh tay của nàng vung lên, một đạo ánh vàng lập tức lướt ra, trực tiếp đánh xuống trước mặt Husky, sàn nhà lúc này bị nổ tung, đá vụn bay tung tóe
"Gào
Husky sợ hết hồn, vội vàng quay đầu lại chạy trở về, nghiêm túc nói:
- Bản thần tôn vừa mới nhớ ra, chuyện kia kỳ thực cũng không phải đặc biệt quan trọng, vì thế không đi nữa cũng được
- Thú vị, lại là một con chó biết nói
Lúc này, nữ tử rất hứng thú nhìn chằm chằm vào Husky, hiếu kỳ nói nhỏ
Cả người Husky chấn động, muốn phản bác, nhưng lập tức lại kinh hãi, mạnh mẽ đem câu "Bản thần tôn là sói" thường treo ở bên mép nó kia nuốt trở vào
- Vương Đại Chùy, điều kiện thứ hai của, còn nói nữa hay không
Nếu như không nói, bản tọa thu thú sủng của ngươi lại trước, lúc ngươi từ Luyện Nguyệt Cung trở lại thì mang nó đi
Nữ tử mở miệng lần nữa, con ngươi lạnh lùng quét về phía Từ Khuyết
Hiển nhiên, nàng đã nhìn ra Từ Khuyết quen biết Husky, uy hiếp muốn bắt Husky để bức bách Từ Khuyết thay các nàng làm việc
- Ngươi..
tại sao ngươi có thể làm như vậy
Từ Khuyết lập tức trợn to hai mắt
Lập tức, hắn lộ ra vẻ bi phẫn, ưỡn ngực lên, lớn tiếng nói:
- Không, muốn bắt thì bắt ta đi, đừng động tới Husky, ta coi nó như huynh đệ, tuyệt không thể để cho nó chịu một chút cay đắng nào
- A, như vậy quá hợp lý, đã như thế, chúng ta cũng không cần phải lo lắng ngươi không cố gắng làm việc nữa rồi
Ba người các ngươi, còn đứng ngây ra đó làm gì, bắt con chó kia lại
Nữ tử nói xong, trực tiếp nhìn về phía ba vị Đổng gia gia chủ
Ba người phục hồi lại tinh thần, lập tức không nói hai lời, hướng Husky lao đi
Husky trực tiếp há hốc mồm, chờ lúc nó kịp phản ứng lại, vài cái bàn tay lớn đã nhào tới trước mặt nó
- Gào
Đậu phộng x 3
Tiểu tử, CM ngươi, bản thần tôn không quen ngươi
Husky điên cuồng kêu to, ở trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bằng tốc độ kinh người, trực tiếp tránh ra một trảo của ba tên cường giả có thể so với Đại Thừa Kỳ
- Ồ
Lập tức, mấy người ở đây đều cả kinh, có chút kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới một con chó lại nắm giữ thân thủ như thế
- Tiên sư nó, các ngươi chớ bị tiểu tử này lừa, bản thần tôn không quen hắn, vừa rồi hắn còn đá bản thần tôn, suýt chút nữa đã một chiêu chí mạng, làm sao có khả năng sẽ vì bản thần tôn giúp các ngươi làm việc
Husky chạy ra xa mấy chục mét, hiếm thấy cơ trí một lần nói ra chân tướng
Nữ tử lập tức thức tỉnh, kịp thời phản ứng lại, ánh mắt lập tức quét về phía Từ Khuyết
Nàng mặc dù mới quen Từ Khuyết, nhưng hầu như đã rất rõ ràng, tên này chính là một tên lưu manh vô sỉ không có ranh giời, quả thực xấu đến tận trong xương, làm sao có khả năng vì một con chó, đi giúp bọn họ làm việc đây
Tên này là đang diễn trò
- Vương Đại Chùy, ngươi quả thật là người mang các loại tài nghệ, suýt nữa đã bị ngươi lừa
Nữ tử mở miệng, tựa như cười mà không phải cười nói ra
- Haizz
Từ Khuyết lắc đầu thở dài, con chó ngu Husky này, lại cũng có thời điểm cơ trí, đúng là không kịp chuẩn bị
- Được rồi, sự kiên trì của bản tọa có hạn, ngươi đừng tiếp tục dùng thủ đoạn nữa, nói ra điều kiện thứ hai của ngươi, nếu như có thể làm được, chúng ta hoàn toàn có thể hỗ trợ
Nữ tử mở miệng một lần nữa, ôn hòa nhã nhặn nói
Từ Khuyết cười nhẹ, gật đầu nói:
- Được, kỳ thực điều kiện thứ hai của ta, chính là muốn tìm hai loại tro cốt, một đen một trắng, mà phải xuất từ cường giả khi còn sống có thực lực tương đương với ngươi
- Tro cốt của cường giả có thực lực tương đương với bản tọa
Nữ tử nghe vậy, lập tức nhíu mày
Ba vị Đổng gia gia chủ, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc
Đổng Nhạc sợ hãi nói:
- Vương Đại Chùy, ngươi muốn thứ đồ chơi kia làm gì
Từ Khuyết hờ hững cười nói:
- Các ngươi cũng biết, ta là một nhà nghệ thuật gia, ta muốn vẽ tranh, vẽ một bức vẽ kinh thiên địa khiếp quỷ thần, vì thế cần loại tro cốt này để làm thuốc màu
- Ngươi muốn lấy tro cốt của cường giả Hoàng Kim, làm thuốc màu
Mấy người Đổng Nhạc lập tức kinh hãi thất sắc, khó có thể tin
Lấy tro cốt của Hoàng Kim cường giả làm thuốc màu, bức vẽ vẽ ra sẽ là tồn tại ra sao
Xác thực có thể nói là kinh thiên địa khiếp quỷ thần
- Vương Đại Chùy, bản tọa còn tưởng rằng trong miệng ngươi không có một câu nói thật, nhưng bây giờ xem ra, ngươi đúng là chưa đi qua Luyện Nguyệt Cung, chuyến này cũng không phải là vì Luyện Nguyệt Cung mà đến
Lúc này, nữ tử đột nhiên mở miệng, trên mặt mang theo ý cười
- Ồ
Từ Khuyết liếc mắt tới
Nữ tử lạnh nhạt nói:
- Nếu như ngươi đã biết Luyện Nguyệt Cung, liền không thể còn tìm ta đòi hỏi tro cốt Hoàng Kim cường giả, bởi vì bên trong Luyện Nguyệt Cung, di cốt của cường giả cấp bậc Hoàng Kim còn nhiều hơn cả bảo vật
- Cái gì
Ở trong đó có di cốt của Hoàng Kim cường giả
CMN, ta không đọc sách nhiều, ngươi đừng gạt ta nha
Từ Khuyết trừng to mắt
Hoàng Kim cường giả một giới này, hẳn là có thể so với Tiên Nhân Cảnh
Chỉ là nữ nhân này nói bên trong Luyện Nguyệt Cung có tro cốt của Hoàng Kim cường giả, ngược lại làm Từ Khuyết rất hoài nghi
Nếu như Hoàng Kim cường giả có thể đi vào, tại sao nữ nhân này không tự mình đi
Hoặc là dẫn hắn cùng đi
Trái lại còn muốn ủy khúc cầu toàn như vậy
- Chuyện này ta không hề lừa ngươi, ngươi không tin đều có thể đi ra ngoài hỏi thăm, người đã tiến vào trong Luyện Nguyệt Cung, đều biết bên trong có rất nhiều di cốt của cường giả cấp bậc Hoàng Kim, đồng thời đều đã chết qua hàng ngàn hàng vạn năm rồi
Chỉ là bản tọa cũng không rõ ràng tại sao bọn họ lại ở bên trong, bởi vì Luyện Nguyệt Cung chỉ có cấp bậc Hoàng Kim trở xuống mới có thể đi vào
Nữ tử hờ hững giải thích
Từ Khuyết lập tức liền tin tám phần mười
Không phải là bởi vì nữ nhân này nói chuyện có thể tin, mà là hắn đột nhiên nhớ tới tình cảnh lúc trước ném giày hỏi đường, mũi giày liên tiếp mấy lần đều nhắm ngay lên bầu trời
- Luyện Nguyệt Cung ở đâu
Từ Khuyết mở miệng hỏi
Nữ tử lắc lắc đầu:
- Nó đến từ bầu trời mênh mông, không ai biết đến cùng là nó ở đâu, nhưng mỗi cách 100 năm, nó sẽ xuất hiện một lần
- Vậy thì không thành vấn đề gì, bên trong Luyện Nguyệt Cung tám phần mười là có tro cốt trắng đen
Từ Khuyết lập tức liền vui vẻ
Bây giờ tài liệu luyện chế Phá Không Phù của hắn, cũng chỉ thiếu hai loại này mà thôi
- Ồ
Nói như vậy, ngươi đã đáp ứng rồi
Con ngươi của nữ tử kia hơi tỏa sáng
Từ Khuyết cười nhẹ:
- Đương nhiên không thành vấn đề, nhưng chí ít ngươi cũng phải nói cho ta biết trước, trong cái hộp mà các ngươi muốn kia, đến cùng chứa thứ gì chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ tử nhợt nhạt nở nụ cười:
- Chuyện ấy đương nhiên có thể nói cho ngươi, vì thế ngươi mới cần đi lên lầu tháp một chuyến, bởi vì chỉ có người ở phía kia, mới biết đến cùng là trong hộp chứa cái gì
- Ồ
Nói hơn nửa ngày, ta vẫn phải leo tháp sao
Không được, các ngươi đều có thể từ phía trên bay xuống, ta còn không bay lên nổi sao
Từ Khuyết nhún nhún vai, lúc này cất bước đi lên phía trước
- Chờ đã
Đột nhiên, Đổng gia lão tam Đổng Nhạc mở miệng gọi hắn lại
Từ Khuyết xoay người, Đổng Nhạc tỏ vẻ nghiêm túc nói:
- Tòa tháp này chỉ có thể từ cửa đi lên, từ phía trên bay xuống, đây là quy củ
Hơn nữa đây là vị kia chấp thuận chúng ta đi tới, chúng ta mới có thể bình yên vô sự đi tới, nhưng bây giờ y yêu cầu ngươi tiến hành thử thách một hồi, vì thế ngươi chỉ có thể từ cửa chính tiến vào
- Không sao, ta liền từ bên ngoài tiến vào, chỉ cần có thể đi vào là được
Từ Khuyết khoát tay áo một cái
Lầu tháp này tuy rằng có cơ quan tầng tầng, nhưng đối với hắn mà nói, những cơ quan này đừng nói là phá giải, coi như phá hủy cả tòa tháp đi cũng là chuyện dễ dàng
Còn chuyện từ cửa tiến vào hay là từ bên ngoài bay lên, căn bản liền không có hạn chế gì, bởi vì lầu tháp này cũng không tồn tại sức mạnh cấm chế
- Không được
Nhưng mà, Đổng Nhạc vẫn đứng dậy, tỏ vẻ nghiêm túc yêu cầu:
- Vị này muốn thử thách ngươi, ngươi nhất định phải từ cửa chính đi vào, bằng không ta sẽ không để cho ngươi đi tới
- Đậu phộng, chuyện này khác nhau ở chỗ nào sao
Từ Khuyết lập tức căm tức, rõ ràng đi ở nơi nào đều giống nhau, từ bên ngoài bay vào hiển nhiên sẽ càng nhanh hơn một chút, làm gì nhất định phải tính toán tới chuyện này
- Có khác nhau, ngươi xác thực phải đi cửa chính, đây là nguyên văn lời vị kia nói
Lúc này, nữ tử mở miệng, nhẹ giọng nói ra:
- Hơn nữa nói thật cho ngươi biết, không phải chúng ta lựa chọn ngươi, mà là vị phía trên kia tuyển chọn ngươi
- Cái gì mà tuyển chọn với không tuyển chọn, không phải là muốn ta đi cửa chính sao
Kỳ thực ta cũng là vì muốn tốt cho ngươi, đi cửa chính sợ ngươi sẽ không chịu được
Từ Khuyết cười dài mà nói
- Tại sao lại không chịu được
Nữ tử ngẩn ra, nghi hoặc hỏi
- Bởi vì ta quá mạnh, vì thế cá nhân ta kiến nghị vẫn là đi cửa sau thì tốt hơn, hơn nữa cũng có một chút tình thú cùng lãng mạn
Từ Khuyết đáp
- Không cần, ngươi liền đi cửa chính đi, ta tiếp nhận là được rồi
Nữ tử lắc lắc đầu
- Đúng, ngươi đi cửa chính, chúng ta đều nhận là được rồi
Đổng Nhạc cũng gật gật đầu, tỏ vẻ nghiêm túc nói
- Được, cửa chính thì cửa chính
Từ Khuyết trợn tròn mắt, cũng lười nói nhảm nữa, lúc này cất bước đi tới lầu tháp
Muốn ta đi cửa chính đúng không
Được, bản bức thánh đi cho các ngươi xem, các ngươi đừng hối hận là được
Nhìn theo bóng Từ Khuyết hướng lầu tháp mà đi, Đổng gia Đại đương gia cùng Nhị đương gia đều nhìn lẫn nhau một chút, yên lặng gật đầu cảm thán:
- A Nhạc thật sự rất nghiêm ngặt
Đôi mắt đẹp của nữ tử kia nhìn kỹ bóng lưng của Từ Khuyết, nhàn nhạt nở nụ cười:
- Xem ra, tiểu lưu manh này sẽ ăn trước một phen vị đắng ở bên trong lầu tháp