Tôi Dựa Vào Xinh Đẹp Mà Ăn No Chờ Chết

Chương 51: Chương 51




Lục Diệc Bách vươn tay, trực tiếp kéo Thời Án trở lại bên cạnh mình, khẽ gật đầu với ba người ca ca kia, “Thời Án ta liền mang về.” “Khoan đã.” Lục Hòa Hạ cười híp mắt ngăn lại, “Ngươi xác định nàng muốn cùng ngươi trở về sao?” Lục Diệc Bách lạnh lùng liếc hắn một cái, rồi cúi đầu nhìn Thời Án, “Ngươi nói.” Thời Án rụt rè nói: “Nói gì ạ?” “Nói muốn đi cùng ta.” Lục Diệc Bách nói
Thời Án: À cái này..
Đâu có cho nàng lựa chọn nào đâu
Lục Nghiệp Từ thấy Thời Án sắp mở miệng, liền lên tiếng cắt ngang trước, “Hiện tại mấu chốt không phải Thời Án đi cùng ai, mà Hạ gia bên kia cũng yêu cầu chúng ta giao Thời Án ra.” Lục Diệc Bách nhíu mày, “Hạ gia nào?” Lục Hân Vũ nói: “Ngươi có một học sinh, tên Hạ Tân, hắn nói là học sinh của ngươi, đến đón Thời Án rời khỏi nơi này.” “Nói vớ vẩn.” Lục Diệc Bách cười lạnh, “Thời Án của ta cần hắn đón sao?” “Vậy Hạ gia đó là ý gì
Người đã đến tận chủ trạch này, hiện tại chết sống không chịu đi.” Lục Nghiệp Từ làm động tác mời, “Hay là ngươi ra tay giải quyết người đó trước đi?” Lục Diệc Bách nhìn ca ca mình như thể hắn là kẻ ngu ngốc, “Hắn có đi hay không kệ hắn, ăn uống ở đều đừng cho hắn an bài, đói quá tự nhiên sẽ đi.” Sau đó, hắn lại nhìn về phía Thời Án, hỏi: “Ngươi không muốn cùng ta đi sao?” “Không không không.” Thời Án nào dám nói mình không muốn, “Ta đi với ngươi.” Lục Hòa Hạ liền biết Thời Án sẽ nói như vậy, lúc này cũng đưa ra quyết định: “Ta cũng đi cùng ngươi.” Lục Diệc Bách:
“Bị bệnh sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục trạch lớn như vậy không đủ chỗ cho ngươi ở?” Lục Nghiệp Từ nói: “Ta cũng không muốn đối phó với đám người Hạ gia kia, ta cũng đi cùng ngươi.” Lục Hân Vũ tự nhiên gật đầu: “Các ngươi đều đi thì ta đương nhiên cũng muốn đi cùng.” Lục Diệc Bách cười lạnh: “Ta lại chẳng hay các ngươi từ khi nào đã đoàn kết yêu thương nhau đến mức một khắc cũng không thể tách rời như vậy.” Sau đó hắn cúi đầu nhìn Thời Án, hỏi: “Ngươi muốn bọn họ đi cùng ngươi sao?” Thời Án:… Sao lại hỏi nàng
Đây là cái gì đáng chết Tu La trận vậy
“Đừng nhỏ mọn vậy chứ.” Lục Hòa Hạ cười híp mắt nói, “Thời Án bây giờ lại không thích ngươi, cho nàng thêm vài lựa chọn không phải tốt hơn sao?” Lục Diệc Bách cười: “Nàng không thích ta ư?” Hắn lại cúi đầu nhìn Thời Án: “Trả lời, ngươi không thích ta sao?” Lục Hân Vũ nói: “Cái ngữ khí như ngươi nói không phải là ép nàng phải thừa nhận thích ngươi sao.” Lục Diệc Bách hỏi lại Thời Án: “Ta ép ngươi trả lời sao?” Lục Hòa Hạ: “Ngươi chính là ép nàng trả lời đó, mặt lạnh như tảng băng vậy, nhìn vào là thấy đáng sợ rồi.” Lục Nghiệp Từ gật đầu: “Sợ đến mức nàng chẳng dám nói gì nữa.” Lục Diệc Bách không tin tà, tiếp tục hỏi Thời Án: “Ta nhìn đáng sợ lắm ư?” “Ai nha, ngươi đừng ép nàng trả lời nữa.” Lục Hòa Hạ cười bá vai Lục Diệc Bách, “Làm nàng sợ quá khóc thì ngươi chịu trách nhiệm sao?” Lục Diệc Bách gật đầu: “Ta chịu trách nhiệm.” “Nàng chưa chắc đã muốn ngươi chịu trách nhiệm đâu.” Lục Hân Vũ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Diệc Bách một lần nữa nhìn về phía Thời Án, hỏi: “Ngươi không muốn để ta chịu trách nhiệm sao?” Lục Nghiệp Từ: “Sao ngươi lại hỏi nàng?” Lục Diệc Bách: “Vậy ta hỏi ngươi sao
Bị bệnh à?” Thời Án: Mệt mỏi, thế giới này hủy diệt đi thôi
Chỉ cần vấn đề liên lụy đến nàng, Lục Diệc Bách liền cúi đầu hỏi nàng
Mà ba người nam nhân kia lại ngươi một lời ta một câu, khiến nàng không có một chút cơ hội lên tiếng, Nàng sắp nghẹn đến chết rồi
“Ca..
các ca ca.” Thời Án run rẩy mở miệng, muốn ngăn cản tình thế tiếp tục nghiêm trọng xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bốn người đồng thời: “Ngươi gọi ai ca ca?” “...” Thời Án gần như khóc, “Tổ tông, các ngươi đều là tổ tông của ta được rồi!” “Không được.” Lục Diệc Bách bác bỏ, “Loạn bối phận, ta còn muốn kết hôn cùng ngươi.” “Trùng hợp, ta cũng thật thích Thời Án, kết hôn cùng ta đi.” Lục Hòa Hạ là người đầu tiên trong nhóm ca ca đại diện giành lão bà
“Sao, bây giờ là ai thích ai thì có thể kết hôn với nàng sao
Vậy ta cũng thật thích nàng.” Lục Hân Vũ tựa vào tường, trầm ổn mở miệng, “Gả cho ta thì toàn bộ Lục Gia đều là sính lễ.” Lục Nghiệp Từ:
“Lục Gia từ khi nào đã là của ngươi
Ngươi là lão đại thì có quyền kế thừa sao?” Lục Nghiệp Từ cười, nói với Thời Án, “Gả cho ta, ta có thể đoạt quyền kế thừa Lục Gia từ tay đại ca đó.” Lục Diệc Bách cũng vì điều này, mới không muốn để ca ca mình nhìn thấy Thời Án
Hắn đã sớm dự liệu được cái mị lực quỷ dị trên người Thời Án sẽ làm bọn họ mê đến đầu óc choáng váng, ngay cả chính hắn cũng đã sa vào
“Đủ rồi, Thời Án vốn dĩ là vị hôn thê của ta.” Lục Diệc Bách ôm Thời Án vào lòng mình, đôi cánh đen hiện lên ánh bạc đột nhiên mở ra, hoàn toàn bao bọc Thời Án vào trong lòng, trông như một bộ dáng che chở con cái
“Vị hôn thê
Vị hôn thê gì
Đã tổ chức tiệc rượu
Đính hôn
Trao đổi nhẫn chưa?” Lục Hòa Hạ tiến lên một bước, chặn hướng đi của Lục Diệc Bách, “Ngươi lấy loại lời hoang đường này lừa chúng ta thì chẳng có ý nghĩa gì.” “Cạnh tranh công bằng không tốt sao?” Lục Nghiệp Từ cũng mở miệng, “Cuối cùng Thời Án thích ai, thì đi theo người đó.” Thời Án bị che trong lòng Lục Diệc Bách, muốn giãy giụa mở miệng nói đôi câu, nhưng lại bị Lục Diệc Bách giữ chặt gáy, mạnh mẽ ấn trở lại, miệng tựa vào người hắn, ô ô yết yết không nói được một câu nào
Nàng cảm thấy nếu cứ bị che như vậy, mình sẽ ngạt thở mất, nàng thân kiều thể yếu tại sao phải chịu ủy khuất này chứ
“Vốn dĩ là của ta, cạnh tranh với các ngươi cái gì?” Lục Diệc Bách cười lạnh, đôi cánh đột nhiên mở ra, vung mạnh một cái, một trận gió lốc che khuất tầm nhìn của ba người kia, hắn trực tiếp phá nóc nhà bay vút lên trời
Lục Nghiệp Từ nhanh chóng mở cánh, dẫn đầu đuổi theo
Lục Hân Vũ và Lục Hòa Hạ cũng đồng loạt đuổi theo
Cánh của bọn họ đều là màu bạc, rõ ràng là tứ bào thai, nhưng chỉ có Lục Diệc Bách có đôi cánh màu đen đặc biệt
“Đâu phải chỉ có mình ngươi biết bay, cướp người như vậy không thích hợp đâu chứ?” Lục Hòa Hạ bay lơ lửng đến bên cạnh Lục Diệc Bách, “Thời Án còn chưa nói muốn đi cùng ngươi mà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.