Tuy nhiên, lần này là Tiểu Tang thi mới từ trong sông bắt được cá lúc đi ra gặp phải tập kích
Đêm qua vết thương đã khép lại dưới năng lực hồi phục cường đại của hắn
Bạch Tín th·i·ế·p có năng lực cận chiến mạnh hơn Túc Lang một chút, không đầy một lát đã lưu lại vết thương mới trên thân Tiểu Tang thi
Tiểu Tang thi ngậm cá trong miệng, không thể tru lên thành tiếng, nhưng đôi mắt đỏ tươi hơn biểu hiện hắn đã phẫn nộ đến cực hạn
Bạch Tín và Túc Lang khác biệt, hắn không muốn đánh g·i·ế·t Zombie này mà mong muốn bắt sống mang về, thế nên khi giao thủ với Tiểu Tang thi cũng không hướng vào chỗ hiểm trí m·ạ·n·g của hắn
Điều này khiến hắn bị thua thật nhanh
Phát giác mình không địch lại con Zombie này, Bạch Tín liền rút lui
Nhưng Tiểu Tang thi đã nổi giận, hết lần này đến lần khác đ·á·n·h lén hắn, thật coi hắn là kẻ dễ b·ắ·t n·ạ·t hay sao
Phát giác đối phương muốn chạy trốn trong khoảnh khắc đó, Tiểu Tang thi trực tiếp ôm bổng cái cây đại thụ mà hai cánh tay Thời Án cũng không ôm nổi
Bạch Tín bị vung mạnh bay ra ngoài
Trước một giây hôn mê, Bạch Tín nghĩ: Xong rồi, đợt này cho không
Con cá trong miệng Tiểu Tang thi tức tối đã bị hắn c·ắ·n c·h·ế·t
Liếc nhìn con người trên mặt đất một cái, Tiểu Tang thi quay người ngồi xổm bên bờ sông bắt cá lại
Khi trở về, Tiểu Tang thi ngậm con cá tươi mới vừa bắt được trong miệng, một ngón tay ôm lấy cổ áo Bạch Tín, một đường kéo hắn về nhà
Vừa về đến nhà, Tiểu Tang thi liền đặt con cá trong miệng xuống đất, hướng về phía Thời Án "ngaoo ngaoo ngaoo" gọi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị thương
Đau nhức
Muốn ôm một cái
"Ân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nào
Thời Án nghe được trong thanh âm Tiểu Tang thi mang theo sự ủy khuất không nói nên lời
"Ngaoo ngao, ngao ngao ngao
Tiểu Tang thi tiến đến trước mặt Thời Án, đầu thẳng hướng vào ngực nàng chui
Thời Án đưa tay muốn đẩy hắn ra, kết quả sờ soạng một bàn tay dính thứ ẩm ướt trơn bóng, lại gần vừa nghe, là mùi m·á·u tanh nồng quyện lẫn mùi nước sông, lập tức nhíu mày, "Ngươi bị thương sao
"Ngao ô ô
Tiểu Tang thi tuy đần, nhưng giả bộ đáng thương lại rất nhuần nhuyễn, lúc này liền lẩm bẩm thấp giọng kêu rên lên
"Chỗ nào bị thương
Nghiêm trọng không
Thời Án không dám tùy tiện sờ loạn, nhưng lại nghe không hiểu lời nói của Tiểu Tang thi
Túc Lang Mặc Mặc nhìn xem Tiểu Tang thi trên thân chỉ bị xé mấy lỗ nhỏ rịn một chút m·á·u mà đã gào giống như sắp c·h·ế·t, còn người đàn ông quen thuộc nằm ở cửa ra vào thì đầu đầy m·á·u, không biết sống c·h·ế·t..
"Trên người hắn chỉ rách mấy lỗ nhỏ thôi
Túc Lang cắt ngang màn bán thảm của Tiểu Tang thi, "Dựa theo năng lực khép lại của hắn, chậm thêm chút nữa vết thương đều đã lành rồi
Tiểu Tang thi xông Túc Lang nhe răng hung hắn một tiếng, sau đó lẩm bẩm tức giận như thể muốn nói với Thời Án rằng mình thật sự rất đau
"Có đúng không, vậy là tốt rồi
Thời Án nhẹ nhàng thở ra, đưa tay thuận tiện vuốt ve mái tóc còn ướt của Tiểu Tang thi, "Có thể đi tắm rửa không
Vừa vặn thay quần áo khác
Tiểu Tang thi hít hà trên người mình, "Y
Thật khó ngửi
Không thơm
Lập tức chui vào phòng tắm
"Đừng tắm nước lạnh
Thời Án tuy không biết Zombie có sợ lạnh hay không, nhưng vẫn theo bản năng quan tâm một chút
"Ngao ngao
Tiểu Tang thi lại chạy đi nấu nước
Túc Lang nhìn Tiểu Tang thi châm củi nhóm lửa, lại nhìn Bạch Tín đang nằm trên mặt đất không biết sống c·h·ế·t, cuối cùng vẫn mở miệng: "Ngươi cùng lo lắng hắn tắm nước lạnh, không bằng lo lắng người bị hắn mang về vứt trên mặt đất không biết sống c·h·ế·t đi
Hắn không tùy tiện tiết lộ rằng mình biết Bạch Tín, nhưng cũng không thể cứ như vậy nhìn Bạch Tín nằm đó
Mặc dù tình huống của mình hiện tại cũng không khá hơn hắn là bao
Thời Án nghe vậy giật nảy mình, "Lại dẫn người về ư
Còn không biết sống c·h·ế·t
Tiểu Tang thi tiếp tục đốt nước, nghe được hai người đối thoại, ngao ngao kêu hai tiếng
Hắn đ·á·n·h lén ta
"Không c·h·ế·t chứ
Thời Án đứng lên, "Tang tang, dẫn ta đi
Tiểu Tang thi không cam tâm tình nguyện dẫn Thời Án đi, ngao ngao nói, "Đây là sủng vật số 2
Hắn nhận ra Thời Án rất hứng thú với loài người, và rõ ràng rất vui vẻ khi nói chuyện với sủng vật số 1, thế nên mới không g·i·ế·t Bạch Tín
"Còn tốt, không c·h·ế·t
Thời Án lung tung lục lọi trên mặt đất một lúc thì thăm dò được hơi thở của hắn, mặc dù có chút yếu ớt, nhưng ít ra còn sống
"Kéo hắn vào đi, nằm ở đây cũng không phải chuyện gì
Nàng nói
Tiểu Tang thi nghe lời kéo hắn vào, kéo đến bên cạnh sủng vật số 1 và thay chỗ nằm cho hắn
Sau đó Tiểu Tang thi rất thuần thục lột quần áo Bạch Tín, thu giữ tất cả súng và chủy thủ, trói bằng xiềng xích, khóa cổ vào một cây cột khác cách sủng vật số 1 một khoảng
Túc Lang nhìn động tác lột quần áo thuần thục của hắn, đột nhiên nghĩ đến chính mình cũng từng bị lột sạch sẽ như thế, lập tức trong lòng không vui
"Là ngươi dạy Zombie c·ở·i quần áo sao
Hắn chất vấn Thời Án
"" Thời Án mờ mịt, "Không có a
"Vậy tại sao hắn lại muốn lột quần áo người kia
Thời Án trầm mặc một hồi, thăm dò tính trả lời: "Ác..
Ác thú vị
"Ngươi ác thú vị
A, thật là thấp kém
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Túc Lang cười nhạo
"Đã nói rồi không phải do ta dạy, tang tang hắn có năng lực suy tính riêng của mình
Thời Án tức giận, "Ngươi còn nói ta thấp kém, vừa mới *** Thạch Canh là ai thì không biết đâu
Túc Lang từ trước đến nay không nghĩ tới một người phụ nữ xinh đẹp như vậy lại có thể nói ra hai từ đó, đồng thời ý tứ trong lời nói của nàng lại một lần nữa kéo ký ức lúc trước của hắn về
"Ngươi..
Ngươi, ngươi không biết xấu hổ
Túc Lang thẹn quá hóa giận, "Ngươi sao có thể thản nhiên nói loại lời này
"Ngươi muốn sĩ diện, ngươi muốn sĩ diện thì đừng Thạch Canh chứ
Thời Án hừ lạnh một tiếng
Túc Lang xấu hổ đỏ bừng vành tai, ngẩng đầu một cái, đối mặt với ánh mắt của Zombie, và cả Bạch Tín vừa mới mở mắt tỉnh dậy
Bạch Tín nghe được câu nói cuối cùng của Thời Án, ánh mắt lướt xuống dưới thân Túc Lang..
Túc Lang cách cái c·h·ế·t tại chỗ còn một chút nữa thôi
-
Tiểu Tang thi vui vẻ dán dán lấy lão bà, từ từ đi tắm rửa
Thời Án buồn ngủ, nép vào ghế sofa nhắm mắt nghỉ ngơi, không bao lâu liền ngủ m·ấ·t.