Tôi tạo nên kỳ tích trong truyện ngược nhờ làm cá muối

Chương 48: Tôi có thể cho cô ấy tất cả mọi thứ: Hai người học văn cùng một lớp tổng giám đốc bá đạo đấy à





Úc Tưởng xuống dưới tầng trước
Hà Vân Trác vừa kiềm chế cơn giận ứng phó với đối tác làm ăn do ba Hà giới thiệu anh ta, thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía Ninh Nhạn một cái
Ninh Nhạn ăn ké theo ánh sáng của Ninh Ninh nên mới được đi nhờ xe của Lăng Sâm Viễn
Hà Vân Trác nhìn thêm vài lần cảm thấy hơi nghẹt thở, anh ta vừa quay đầu lại thì liếc thấy bóng dáng của Úc Tưởng
Tại sao cô lại đi từ trên tầng xuống vậy
Hà Vân Trác cảm thấy căng thẳng
Hà Vân Trác vội vàng giữ một người phục vụ lại hỏi: "Ba tôi đâu rồi
Người phục vụ: "Tầng, tầng trên..
"Tại sao ông ấy lại đi lên tầng rồi hả
Hà Vân Trác nhíu mày hỏi
"Tôi không biết nữa, hình như vì không thấy cậu cả Trữ kia đâu nữa nên tổng giám đốc Hà mới đi tìm anh ấy
Hà Vân Trác nghe thấy vậy thì cười nhạt, tại sao Trữ Lễ Hàn lại mất tích được cơ chứ
Nếu có thì đâu đến lượt ba của anh ta đi tìm
Hà Vân Trác xoay người mỉm cười đuổi mấy ông chú đi trước rồi mới đi về phía Úc Tưởng
Vì chậm trễ một chút nên khi anh ta đến trước mặt Úc Tưởng thì cấp dưới của ba anh ta tiến lên cản anh ta lại, vừa cản trở vừa nói: "Cậu chủ muốn đi đến chỗ nào vậy
Hà Vân Trác: "Tôi muốn tìm ba của tôi
Người kia cau mày giọng điệu có vẻ vừa chân thành lại vừa lo lắng: "Đột nhiên bệnh cũ của tổng giám đốc Hà tái phát nên bây giờ vẫn đang nghỉ ngơi đó ạ, ông ấy sợ nếu lộ tin này ra sẽ dẫn đến việc bữa tiệc bị gián đoạn, để khách quý giật mình vì chuyện này không tốt lắm đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu Hà cứ tiếp đón khách quý thay tổng giám đốc Hà một lát đi ạ
Đột nhiên bệnh cũ tái phát hả
Tái phát tốt ghê ha
À không, phát đúng lúc ghê ha
Hà Vân Trác nhìn xung quanh Úc Tưởng một vòng
Anh ta cảm thấy chắc chắn Úc Tưởng có liên quan đến chuyện này
"Tôi biết rồi
Hà Vân Trác kiềm chế cơn giận trả lời một tiếng, chờ đến khi đuổi được người này đi rồi thì anh ta mới chạy đến chỗ Úc Tưởng nói: "Có phải ba tôi đã đến tìm cô rồi không
Úc Tưởng nhìn chằm chằm anh rồi mới nói: "Hình như là thế
Cái gì gọi là hình như là thế hả
Cảm xúc của Hà Vân Trác hôm nay vốn đã rối tung lên, vừa nghe thấy cô nói như vậy thì tâm trạng của anh ta càng rối tung rối mù hơn
"Làm sao Ninh Nhạn biết được trong nhà anh có quần áo của con gái thế
Úc Tưởng nghiêng đầu hỏi
Những suy nghĩ lộn xộn ban nãy như bị kéo ra khỏi đầu của Hà Vân Trác
Tại sao Ninh Nhạn lại biết được
Đúng vậy, anh ta chưa từng nhắc đến trước mặt cô ta, vậy thì tại sao cô ta lại biết được
Úc Tưởng hỏi anh bằng giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ: "Anh thích làm thằng ngốc lắm à
Đến chính bản thân cô cũng không nhận ra những câu mình nói bây giờ đã có chút hương vị của Trữ Lễ Hàn rồi
Mà Hà Vân Trác ở đối diện nghe thấy vậy khuôn mặt cũng cứng đờ, sắc mặt cũng anh ta cũng dần biến thành màu xanh lét
Anh ta không lên tiếng trả lời mà nhìn Úc Tưởng bằng ánh mắt lạnh như băng
"Đàn chị
Ninh Ninh ở bên kia vội vàng gọi Úc Tưởng đến đó ngồi
Cô ấy nhận thấy bầu không khí có vẻ không đúng cho lắm nên cũng có ý tốt gọi Úc Tưởng sang đó nói chuyện
Cô ấy cứ nghĩ đàn chị cũng không biết ai giống như mình nên chỉ có cô ấy mới giúp được đàn chị thôi, hơn nữa..
Cô ấy còn có thể xem giữa đàn chị và anh Lăng đã từng xảy ra chuyện gì..
Úc Tưởng liếc xéo một cái rồi chậm rãi đi đến đó
Hà Vân Trác bấm mạnh vào lòng bàn tay một cái sau đó khôi phục nụ cười trên mặt
Anh ta cũng đi theo
Vì trong nháy mắt đó hình như anh ta đã nhìn thấy một cái gì đó trên cổ Úc Tưởng… Dấu hôn
Dấu vết này giống như đang siết chặt lấy trái tim Hà Vân Trác từng chút từng chút một
Anh ta biết rất rõ tính cách của ba Hà
Vì anh ta biết nên trong giây phút này anh ta thật sự hy vọng dấu vết đó không phải do ba Hà làm
Đầu óc của Hà Vân Trác hơi loạn, anh ta ngồi xuống cùng theo bản năng
Ninh Nhạn nhìn thấy sắc mặt của bọn họ thì thầm vui vẻ
Hai người đó cãi nhau rồi hả
Tất nhiên Ninh Nhạn sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp đó là tự đến hỏi thẳng bọn họ, cô ta đảo mắt sau đó đột nhiên lên tiếng: "Vì sao trên cổ cô Úc đây lại có thêm một sợi dây chuyền thế
Tôi nhớ lúc cô vào thì chưa có
Hừm..
Có người vừa mới đưa cho cô à
Bỗng chốc ánh mắt của mọi người tụ lại đây
Dây thần kinh trong đầu Hà Vân Trác càng căng chặt hơn, anh ta căng thẳng đến mức đầu anh ta hơi đau
Chẳng lẽ là..
Ba của anh ta đưa à
Ninh Nhạn cười nhìn về phía Hà Vân Trác: "Có phải là anh mới đưa đúng không
Hà Vân Trác không nói gì nhưng khuôn mặt lại trở nên căng thẳng hơn
Ninh Nhạn đã thấy được kết quả mà cô ta mong muốn từ bầu không khí như này
Không ngờ cô ta chưa kịp làm gì mà Úc Tưởng đã tự dâng mình đến cửa rồi..
Ngay từ đầu Ninh Nhạn đề nghị Úc Tưởng thay quần áo, tất nhiên chẳng cần nói cũng biết cô ta chẳng có ý tốt gì
Cô ta làm nhiều chuyện như vậy nên giờ có làm thêm vài chuyện thì cũng đơn giản như ăn cơm uống nước thôi, cho dù thành công hay thất bại cô ta cũng không cảm thấy áy náy hay hối hận vì những chuyện cô ta đã làm
Mà bây giờ khỏi phải nói cũng biết trong lòng Ninh Nhạn đang vui vẻ biết bao nhiêu
"Hình như tôi nhớ bác Hà cũng rất thích tặng trang sức cho các cô gái thì phải, cô Úc không biết là..
Ninh Nhạn nhếch môi cố tình làm ra vẻ kinh ngạc
Ninh Ninh cũng vô cùng kinh ngạc
Cô ấy nghĩ thầm, tại sao ba của Hà Vân Trác lại muốn tặng quà cho Úc Tưởng chứ
Ninh Ninh nhỏ giọng hỏi: "Lễ gặp mặt à
Dường như Hà Vân Trác đã trải qua một cuộc đấu tranh tâm lý vô cùng to lớn
Đột nhiên anh ta ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen trắng có chút trầm xuống, anh nói: "Ừ, có lẽ ông ấy hy vọng tôi và cô Úc Tưởng có thể ở bên nhau thật tốt
Úc Tưởng cười khẽ một tiếng: "Mọi người đang nói cái gì vậy
Hà Vân Trác quay đầu lại nhìn cô
Cô đang muốn phủ nhận những điều anh ta vừa nói ư
Nhưng bây giờ cô không nên phủ nhận mới có thể chứng minh bản thân trong sạch..
Bây giờ tâm trạng của Hà Vân Trác trở nên vô cùng phức tạp
Có lẽ tất cả mọi người ở đây đều có suy nghĩ riêng
Úc Tưởng lại nhìn về phía Lăng Sâm Viễn: "Anh Lăng đã quên bản thân từng nhìn thấy món đồ này rồi à
Trí nhớ của anh Lăng đây kém đến vậy cơ á
Cô vừa nói vừa xoay xoay viên đá quý làm cho người ta lóa mắt trên chiếc vòng cổ
Lăng Sâm Viễn: "..
Muốn anh ta lên tiếng lại còn mắng trí nhớ anh ta kém
Không phải chỉ là khuy măng sét của Trữ Lễ Hàn thôi à
Vừa nãy cô đi gặp Trữ Lễ Hàn rồi hả
Người bên cạnh Trữ Sơn nói cô đã cầm tiền rồi cơ mà
Lá gan của cô khá là to đấy, còn dám đi gặp Trữ Lễ Hàn cơ
Lăng Sâm Viễn: "Đúng là đã từng thấy
Câu nói nhẹ nhàng này của Lăng Sâm Viễn làm cho vẻ mặt của mọi người càng thêm phấn khích hơn
Trong lòng Ninh Nhạn chẳng có chút vui vẻ nào, Hà Vân Trác không rõ ràng lắm, Ninh Ninh cũng vẻ như không rõ ràng lắm
Chẳng lẽ món đồ đó do Lăng Sâm Viễn tặng
Hai người họ có chung một suy nghĩ
"Không phải tôi khinh thường nhà họ Hà, nhưng mà tổng giám đốc Hà thật sự không đấu giá nổi viên đá quý ngọc lục bảo đó đâu
Lăng Sâm Viễn lạnh lùng nói
Ninh Nhạn không cười nổi, cho nên sợi dây chuyền đó không phải do Hà Khôn Dân tặng
Hà Vân Trác đứng một bên cụp mắt xuống, nhưng không hề cảm thấy tức giận gì câu nói này
"Đồng hồ tôi từng tặng cô đâu
Lăng Sâm Viễn đột nhiên hỏi
Tất cả mọi người lại rơi vào trạng thái kích động
Còn có đồng hồ cơ à
Lăng Sâm Viễn từng tặng đồng hồ cho cô
Úc Tưởng nhìn sắc mặt của Ninh Nhạn
Đây là muốn chọc Ninh Nhạn tức chết đúng không..
Chỉ một người tức chết làm sao được
Úc Tưởng mỉm cười ngọt ngào: "Tôi bán từ lâu rồi
Hai triệu bốn đô la đấy
Lăng Sâm Viễn: "..
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nhìn cô: "Chỉ bán được cái giá như vậy thôi à
Ninh Nhạn càng sợ hãi đến mức mất hết cả tinh thần, sự sợ hãi lên đến đỉnh điểm biến thành cơn tức giận
Quan trọng là chỉ bán được giá đó thôi à
Lẽ ra anh ta nên hỏi tại sao cô lại dám bán đồng hồ tôi tặng cho cô chứ
Đó là Lăng Sâm Viễn đấy..
Tại sao Úc Tưởng lại có thể cứ bán đi như vậy
Thứ mà Ninh Nhạn không có được mà xem nó như báu vật, đến tay Úc Tưởng lại biến thành qua tay bán đứt, chỉ nhắc đến đến tiền không cân nhắc đến tình cảm
Sao cô lại có cái nhìn nông cạn đến vậy
Ninh Nhạn tức giận đến mức sắp nôn ra máu đến nơi
"Còn khuy tay áo của anh cả tôi thì sao
Lăng Sâm Viễn chưa từ bỏ ý định mà hỏi tiếp
Úc Tưởng: "Cũng bán rồi
Lăng Sâm Viễn thở phào nhẹ nhõm bỗng nhiên lại cảm thấy cân bằng một cách kỳ lạ
Nếu Hà Vân Trác biết ý nghĩ của anh ta thì chắc chắn cũng sẽ có quyền lên tiếng, dù sao tâm trạng của anh ta cũng cân bằng theo cách đó
Lăng Sâm Viễn hỏi lại bằng giọng điệu dịu dàng hơn: "Bán bao nhiêu
"Sáu triệu đô la
"..
Thân thể Lăng Sâm Viễn bất giác nghiêng về phía cô, đây là một tư thế không chủ động nhưng có tính công kích, nhưng trong mắt những người khác thì tư thế này giống như không tiếng động lại gần vậy
Lăng Sâm Viễn: "Nếu tôi nhớ không nhầm thì một chiếc khuy áo của anh cả tôi không đáng cái giá này
Úc Tưởng: "Vậy thì anh phải đi hỏi thợ kim hoàn chứ
Lăng Sâm Viễn giận quá hóa cười: "Được đấy, anh cả của tôi rất giỏi tính toán nên anh ta đã đoán được cô muốn làm gì từ lâu rồi
Mọi hành động của cô đều trong tầm mắt của anh ta hết, chắc chắn thợ kim hoàn kia cũng là cấp dưới của anh ta
Úc Tưởng:
Nếu nói theo cách này thì..
Quả thật..
Lúc đó người quản lý kia ra giá khuy tay áo với vẻ vô cùng liều lĩnh sau đó ra cái gì vô cùng khắt khe với chiếc đồng hồ kia
Nhưng mà Úc Tưởng cũng sẽ không thừa nhận
"Đúng vậy à
Cô trả lời vô cùng nhẹ nhàng
Lăng Sâm Viễn yên lặng một lát sau đó lại hỏi: "Ký hợp đồng vào lúc nào
"Anh đây đang nói đến cái gì thế
"Hợp đồng chia tay
Lăng Sâm Viễn nói xong lại nhìn lướt qua Ninh Ninh
Ninh Ninh không để lộ biểu cảm gì, nhưng là Ninh Nhạn lại có vẻ ngơ ngác, mẹ nó chứ cuối cùng thì cô ta đã bỏ lỡ những gì rồi
Vì sao đột nhiên lại chuyển đến chuyện hợp đồng chia tay rồi hả
Úc Tưởng nói đúng sự thật: "Thì một trăm hai mươi triệu tệ tiền mặt và một biệt thự cao cấp trị giá một trăm hai mươi triệu tệ
"Cô đã cầm tiền rồi đúng chứ
Lăng Sâm Viễn hỏi
Úc Tưởng gật đầu
Câu nói này làm Ninh Nhạn và mấy người bạn toàn là cô chiêu nhà giàu giật mình suýt thì không ngồi vững được nữa
Tiền của Úc Tưởng ở đâu ra
Sao lại nhiều đến vậy
Nếu Lăng Sâm Viễn chính miệng hỏi đến thì chắc chắn không có chuyện làm giả hay tạo dựng nên
Bây giờ các cô nghĩ lại ban nãy họ khoe khoang trước mặt cô như thế nào thì ước gì được đào một cái lỗ dưới đất để chui xuống..
Cái gì mà du thuyền mấy triệu, bảy triệu đá thô..
Úc Tưởng còn chưa kể đến biệt thự trong khu nhà cao cấp trị giá một trăm hai mươi triệu tệ kia kìa
Có phải lúc đó cô cảm thấy họ giống hệt mấy con ngốc đúng không
Mà lúc này Lăng Sâm Viễn lại nói tiếp: "Vậy thì cô cảm thấy hai bản hợp đồng này ứng với ai
Úc Tưởng: "Anh đoán xem
Lăng Sâm Viễn: "..
Lăng Sâm Viễn: "Cô đã đi thăm quan căn biệt thự chưa
Úc Tưởng lắc đầu: "Vẫn chưa
Lăng Sâm Viễn: "Một lát sau bữa tiệc này kết thúc, tôi đưa cô đi
Úc Tưởng: "Đừng, có người đưa tôi đi rồi
Lăng Sâm Viễn: "Trữ Lễ Hàn
Úc Tưởng suy nghĩ một chút sau đó vẫn quyết định nói với anh ta: "Anh đoán xem
Lăng Sâm Viễn cảm thấy sớm hay muộn thì anh ta sẽ sẽ bị Úc Tưởng làm cho tức chết
Vẫn nên dùng cô đi chọc tức Trữ Sơn đi, chỉ cần cô đi chọc tức người khác thì anh ta được thoải mái rồi
Bây giờ Ninh Nhạn không nhịn được nữa mà đến gần nói: "Hợp đồng chia tay gì cơ
Là hợp đồng để cô Úc đây chia tay à
Vì sao lại có hai bản
Nói tới đây, biểu cảm trên khuôn mặt Ninh Nhạn có vẻ hơi quái dị: "Đừng nói là để cô ấy đồng thời chia tay anh và cậu cả Trữ đấy chứ
Lăng Sâm Viễn không có ý định kể cho người ngoài nghe về khúc mắc giữa họ nên anh ta chỉ trả lời lại một tiếng: "Ừm
Ninh Nhạn nghĩ bản thân nghe nhầm rồi
Hả
Anh ta nói ừm
Như vậy thì đừng nói là Ninh Nhạn, đến cả mấy cô chiêu nhà giàu bên cạnh cũng muốn phát điên lên rồi
Ninh Nhạn thích Lăng Sâm Viễn cũng được vì các cô không thích anh ta bao nhiêu
Nhưng mà cậu cả Trữ… Đây chính là cậu cả Trữ đấy
Là vị Trữ Lễ Hàn cao xa vời vợi, cao quý cấm dục và chưa bao giờ nhìn phụ nữ không phải đối tác làm ăn thêm một cái đấy
Vậy mà anh từng qua lại với Úc Tưởng á
Không, phải là chuyện tình tay ba của Úc Tưởng mới đúng..
Hóa ra những tin vịt đó đều là thật
Tâm trí của các cô gái quay cuồng rất lâu và không thể dừng lại
Ninh Nhạn tìm được giọng nói của mình về trước: "Có phải chủ tịch Trữ yêu cầu chia tay
Lăng Sâm Viễn: "Ừm
Ninh Nhạn mỉm cười: "Nếu như đã chia tay mà ở cùng một chỗ như vậy thì không phù hợp lắm đâu
Chỉ sợ chủ tịch Trữ mà nhìn thấy thì sẽ vô cùng tức giận..
Bây giờ cô ta muốn đuổi Úc Tưởng đi, bây giờ, ngay lập tức
Thậm chí cô ta còn chẳng thèm nghĩ đến những cách cao cấp hơn
Lăng Sâm Viễn đứng lên: "Chuyện này do cô ấy đồng ý với chủ tịch Trữ mà thôi
Ninh Nhạn ngây người: "Có ý gì chứ
Lăng Sâm Viễn: "Có ý là, từ trước đến nay tôi và anh cả vẫn chưa đồng ý
Anh ta nói xong không nhịn được mà liếm răng một cái, trong mắt anh như hiện lên vẻ lạnh lùng pha chút điên cuồng
Nói cho bọn họ nghe chẳng có chút ý nghĩa gì cả, những câu này anh ta phải để dành để nói cho Trữ Sơn nghe
Lăng Sâm Viễn liếc nhìn Úc Tưởng: "Tôi nói có đúng không
Hơn nữa người anh cả kia của anh ta có vẻ thật lòng yêu thương Úc Tưởng
Ninh Nhạn không nhịn được nữa, cô ta cười khổ sở: "Vì sao anh cứ phải đối kháng với ba mình vì cô ta chứ
Anh tìm được ba không dễ dàng mà, chủ tịch Trữ rất thương anh..
Cô ta vốn không biết rằng những câu nói này của bản thân như đang điên cuồng dẫm lên nỗi đau của Lăng Sâm Viễn
Chấp nhận đối mặt với tất cả mọi thứ vì người phụ nữ mình yêu thương
Mẹ của anh ta đã từng hy vọng Trữ Sơn sẽ làm như vậy, khi còn nhỏ anh ta cũng từng hy vọng ba của mình cũng sẽ làm được như vậy
Nhưng thật đáng tiếc, không hề có
Bây giờ anh ta đã lớn rồi, anh ta hy vọng bản thân có thể làm như vậy vì Ninh Ninh
Nhưng anh ta không thể
Anh ta không có dũng khí giống như Trữ Sơn
Vì anh ta biết trước khi bản thân trở nên mạnh mẽ thì không nên để lộ người trong lòng mình cho người khác biết, thậm chí không thể mở miệng nói lời yêu như vậy thì sẽ chẳng hại đối phương chưa cưới mà có bầu, thế rồi bị ép rời khỏi quê hương, cuối cùng qua đời trong bệnh tật ở một đất nước xa lạ
Lăng Sâm Viễn sắp điên đến nơi rồi
Tất cả những cảm xúc trỗi dậy của anh ta như mượn câu nói này để gửi gắm ra ngoài
"Nhưng mà tôi tình nguyện từ bỏ tất cả vì cô ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lăng Sâm Viễn nói bằng giọng điệu lạnh lùng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ
Ninh Nhạn nghe thấy câu nói này giống như bị sấm sét đánh trúng người vậy, hơi thở của cô ta bắt đầu trở nên dồn dập, đầu óc của cô ta cũng trống rỗng như thể không có cách nào đối mặt với câu nói này
Những người khác cũng bị sốc nhưng mức độ lại khác nhau
Chỉ có Úc Tưởng là câm nín: "..
Giỏi thật đấy
Người trước đứng đó nói những lời như châu như ngọc, người sau đứng đây nói gì mà tình nguyện từ bỏ tất cả
Có phải hai người báo danh cùng một lớp học văn của tổng giám đốc bá đạo không đấy
Mà hệ thống lại càng cảm thấy hoảng sợ hơn
Nó bắt đầu tự kiểm điểm
Cốt truyện thật sự bất ổn lắm à
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu vậy
Nam chính điên rồi đúng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trời ạ tôi phải làm thế nào đây
Một nơi khác
Trữ Lễ Hàn nhìn lướt qua ba Hà
Biểu hiện của ba Hà giống như bệnh tim tái phát, ông ta hoảng sợ che ngực lớn tiếng cam đoan với anh, bất giác mồ hôi chảy từng giọt từng giọt từ trên trán mà ông ta cũng không dám lau
Trữ Lễ Hàn không nhìn ông ta nữa mà nhanh chóng đẩy cửa vào phòng tắm
Ba Hà nghe thấy tiếng đẩy cửa của cũng không dám dừng lại
Ông ta vẫn cam đoan hết lần này đến lần khác: "Cậu, cậu có thể dùng tôi làm bình phong bất cứ lúc nào, còn nữa, chuyện của cô Úc cũng là chuyện của tôi, không không tôi không xứng
Nếu cậu cần tôi làm gì thì cậu cứ nói với tôi, còn Hà Vân Trác thì cậu cứ yên tâm là nó không dám có ý gì với cô Úc đâu
Nó không dám không làm theo ý của tôi đâu, tất nhiên là tôi không hề có ý gì khác..
Ba Hà khó khăn giải thích, đầu ông ta ngày càng choáng váng
Cảm giác tù túng ngột ngạt này làm cho ông ta cảm thấy bản thân sắp nhồi máu não gục xuống đến nơi
Vệ sĩ vỗ nhẹ lên vai ông ta: "Yên tâm đi, món nợ ngày hôm nay coi như xong
Trong phút chốc ba Hà lại càng không hít thở nổi
Còn Trữ Lễ Hàn đang làm gì đây
Anh đang soi gương ngắm nhìn bản thân trong gương
Dưới hầu kết của anh có một dấu răng nhàn nhạt
Yết hầu Trữ Lễ Hàn khẽ lăn, trong đôi mắt anh như chợt lóe lên một tia u ám
Anh cụp mắt gửi cho Úc Tưởng một tin nhắn
[Bây giờ tôi đưa cô đi xem biệt thự.]



Vừa gửi xong thì cậu cả Trữ lại cảm thấy mình nói như vậy hơi cứng rắn
Vì thế anh nhắn thêm một câu: [Được không?]



Bầu không khí bên chỗ Úc Tưởng vẫn đang trong trạng thái trì trệ
Trữ Sơn nhìn biểu cảm tức giận trên khuôn mặt của Lăng Sâm Viễn từ xa, mặc dù ông ta cảm thấy hơi đau lòng nhưng ông ta đoán chắc rằng Lăng Sâm Viễn đang cãi nhau với Úc Tưởng
Làm sao càng tức giận càng tốt, Trữ Sơn nghĩ bụng
Lúc này Ninh Nhạn không thể ngồi yên, cô ta cảm thấy mình phải làm một cái gì đó rồi
Cô ta không hiểu vì sao mọi chuyện lại trở nên như thế này, rõ ràng Lăng Sâm Viễn thích em gái của cô ta là Ninh Ninh cơ mà
Nếu đã như vậy..
Bây giờ Ninh Nhạn chĩa súng về phía Ninh Ninh
"Ninh Ninh, em sao rồi
Ninh Nhạn ân cần hỏi
Gương mặt của cô ấy khác hẳn với Úc Tưởng, cô ấy cao quý tao nhã, chỉ cần nhíu mày một cái thôi đã khiến cho người ta cảm thấy tất cả cảm xúc của cô ấy đều rất chân thật
Trước đó hệ thống bảo cô nhìn người ta mà học tập
Nhưng mà Úc Tưởng cảm thấy chẳng có gì hay để xem, cô cũng không muốn học
Dù sao cô có những chiêu thức kỳ lạ kia đủ để chọc giận người ta rồi, hờ cứ như vậy người ta sẽ cảm thấy khó chịu hơn so với việc trưng bộ mặt đó lên
Bên này Ninh Ninh run rẩy ngẩng đầu lên, bây giờ tâm trạng của cô ấy cũng rối bời giống như Hà Vân Trác
Cô ấy không hề chú đến việc Ninh Nhạn đang che giấu cơn tức giận không cam lòng của mình dưới bộ mặt buồn bã không vui
Cô ấy cứ nghĩ Ninh Nhạn thật sự quan tâm đến cô ấy
Vì thế cô ấy thật lòng nói: "Em không sao, nhưng mà em… Em cảm thấy đàn chị ngầu lắm luôn ý
Ninh Nhạn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.