Tôi tạo nên kỳ tích trong truyện ngược nhờ làm cá muối

Chương 89: Cô bé này mới có hai mươi mấy tuổi mà đã có kinh nghiệm đúc kết của tuổi bốn mươi rồi!





Bỗng dưng chẳng ai trong số họ tiếp lời Cao Học Huy cả, điều này khiến Cao Học Huy có hơi căng thẳng
Anh ta không kiềm chế được mà mở miệng nói tiếp: “Hay là tôi lấy cớ dụ mẹ tôi với mẹ anh đến đây còn chúng ta thì ra ngoài kia chơi nha?”



Úc Tưởng đã được tấm thiệp mời của Cao Học Huy, nếu để cô đụng phải tổng giám đốc Tang rồi xảy ra chuyện gì thật là anh ta không thể nào thoái thác tội của mình được
“Rốt cuộc mẹ của cậu cả Trữ là người như thế nào
Chi bằng bây giờ anh cứ nói với tôi đi.” Úc Tưởng cắt ngang lời nói của Cao Học Huy
“Ầy, thôi được rồi
Thôi để tôi nói với cô vậy, đến bản thân cậu cả Trữ còn không hiểu rõ lắm ấy chứ.” Theo bản năng, Cao Học Huy giơ tay ra muốn kéo cánh tay của Úc Tưởng, anh ta muốn kéo cô sang chỗ mình một chút
Nhưng tay của Cao Học Huy vừa giơ ra một cái là anh ta lại rụt về dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Trữ Lễ Hàn
Úc Tưởng bày ra vẻ mặt khó hiểu
Cao Học Huy quay đầu lại nhìn Trữ Lễ Hàn một cái, anh ta nhỏ giọng hỏi: “Tôi có thể nói không thế?”



Trữ Lễ Hàn gật đầu
Cao Học Huy: “Thế thì được… Cách mà tổng giám đốc Tang làm người khác nhục nhã khá là cao siêu, không hề giống với chủ tịch Trữ đâu.”



Úc Tưởng khẽ than: “Thôi anh đừng nói nữa, anh uống trà đi.”





Cao Học Huy bày ra vẻ mặt khó hiểu
Úc Tưởng: “Dù sao chúng tôi vẫn phải gặp nhau cả mà.”



Cao Học Huy: “Cô nói như vậy cũng không sai nhưng mà…”



Cao Học Huy còn chưa dứt lời là Úc Tưởng đã dứt khoát bước về phía trước
Trữ Lễ Hàn cầm chiếc túi xách của cô, vững vàng bước đi theo phía sau cô
Cao Học Huy nhìn chăm chú vào hai người họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôi trời ơi, cậu cả Trữ lúc nào cũng được người khác xoay quanh ấy thế mà lúc này cũng có thể đi theo đằng sau người khác
Chuyện này đúng là thật mới mẻ
Cao Học Huy cũng vội vàng đi lên theo, anh ta hỏi: “Cô không nghe nữa thật à?” Cứ vậy mà tiến lên luôn ấy hả
Úc Tưởng: “Tôi đứng lâu quá, chân hơi mỏi
Hay là anh đi thử giày cao gót của tôi đi?”



Cao Học Huy bày ra vẻ mặt không thể tin được
Chỉ bởi vì mỏi chân mà cô tình nguyện đi gặp thẳng mặt tổng giám đốc Tang sao
Trữ Lễ Hàn nghe thấy thế thì cụp mắt nhìn xuống chân của Úc Tưởng
Trữ Lễ Hàn tự tay mang lắc chân vàng cho Úc Tưởng, đã vậy anh còn móc nó vào trên cổ chân của cô
Đang khi nói chuyện, bọn họ đã trở lại trước cửa phòng riêng
Cao Học Huy vội nghiêng người, anh ta đẩy cửa ra trước
Ở bên trong cánh cửa, mẹ Ninh vừa ngẩng mặt lên thì bà ta đã thấy bộ áo quần của Cao Học Huy, bà ta vội cười nói: “Cậu cả Cao đã về rồi à.”



Cao Học Huy không tiếp lời của bà ta
Không phải Úc Tưởng đang mỏi chân sao
Cao Học Huy suy nghĩ một chút rồi nói: “Tiểu Kim, dọn ra một chiếc ghế sofa trống đi.”



Mẹ Ninh bày ra vẻ mặt khó hiểu
Vừa rồi họ đến đây anh ta cũng chỉ dọn ra một cái ghế tựa, sao tự dưng lại phải dọn ra thêm một chiếc ghế sofa nữa chứ
Ngay khi Cao Học Huy vừa nói vậy thì theo bản năng, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía sau anh ta
Sau đó, bọn họ đã thấy Cao Học Huy nghiêng người tránh sang một bên để một người bước vào cửa
Chiếc váy màu hồng khói nhạt dài quét đất, đôi hoa tai kim cương dáng dài nhẹ nhàng lay động theo từng bước chân của Úc Tưởng và chạm vào gò má của cô
Chiếc áo choàng lông nhân tạo màu trắng nhẹ nhàng vắt hờ trên đầu vai của Úc Tưởng, một đầu khác thì trượt xuống chỗ khuỷu tay để lộ ra một phần da trắng nõn của cô
Quả là một đóa hoa cao quý, đoan trang và tuyệt đẹp
Ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía Úc Tưởng
Đến cái người ngày đó đã bắt bẻ Úc Tưởng ở khu trang viên là Trâu Bành cũng không thể không thừa nhận lúc Úc Tưởng mặc trang phục lộng lẫy đúng là có vẻ đẹp độc nhất vô nhị chốn trần gian
Sắc mặt của Mẹ Ninh bỗng trở nên khó coi ngay tại chỗ
Cho dù Ninh Nhạn có xinh đẹp đến mấy thì con bé cũng chỉ là một đoá hoa u lan trong sơn cốc, so sánh Ninh Nhạn với vẻ xinh đẹp rạng ngời của Úc Tưởng thì Ninh Nhạn cũng chỉ đành để bị lép vế mà thôi
“Người này là…?” Mẹ Cao là người lên tiếng đầu tiên
“Gương mặt này lạ quá
Học Huy, cô ấy là bạn của con sao?”



Mấy người thuộc tầng lớp như họ không phải ngày nào cũng rảnh để quan tâm đến mấy tin tức của giới giải trí
Cho nên mẹ Cao cũng không nhận ra được Úc Tưởng là ai
Úc Tưởng bước vào cửa, cô vẫn lễ phép cúi chào hai người lớn trước
“Ầy, cô ấy không phải là bạn của con…” Cao Học Huy nói xong thì cảm thấy không đúng
Hay là cứ nói cô ấy là bạn của mình luôn nhỉ
Lúc này, Trữ Lễ Hàn từ đằng sau Úc Tưởng mà đi lên
Cơ thể anh cao lớn, cho dù anh có mặc một bộ đồ vest màu xám khói, màu sắc có khiêm tốn đến thế nào thì cũng vẫn không thể che giấu được hào quang của anh
Trữ Lễ Hàn gọi một tiếng với chất giọng trầm thấp: “Mẹ.”



Mọi người đều ngây người ra, sau đó họ mới phản ứng kịp… Cậu cả Trữ đi ở phía sau Úc Tưởng ư
Gì thế cậu cả Trữ mà lại đi ở đằng sau Úc Tưởng hả
Vừa rồi Cao Học Huy cũng mở cửa cho cô nhỉ
“Cháu tên là Úc Tưởng.” Úc Tưởng còn chưa đợi Trữ Lễ Hàn lên tiếng là cô đã mở miệng nói trước
Mẹ Ninh thì đã từng nghe thấy cái tên này, bà ta bỗng dưng thay đổi sắc mặt: “Ồ… Cô là… cô là cô Úc kia sao?”



“Tiểu Kim, vẫn chưa dọn sofa tới đây sao?… Thôi.” Cao Học Huy đá vào chỗ mà Trâu Bành ngồi: "Anh nhường một chút trước đi"
Chỗ này ở sát phía ngoài nhất, Úc Tưởng ngồi ở đây thì sẽ an toàn hơn
Trâu Bành ôm một bụng đầy những từ chửi thề không biết có nên nói hay không
“Sao tôi lại…” Sao tôi lại phải nhường cho cô ấy chứ
Trâu Bành còn chưa dứt lời, anh ta ngẩng đầu nhìn Trữ Lễ Hàn một cái, sau đó nhẫn nhịn mà đứng lên một cách im hơi lặng tiếng
Cao Học Huy cúi người sờ lên mặt ngoài của chiếc sofa một chút rồi ngẩng đầu mắng: “Trâu Bành, cái mông của anh được làm từ bàn ủi hả
Sao mới ngồi có tí mà đã nóng ghê thế?”



Trâu Bành bày ra vẻ mặt hết nói nổi
Cả một bụng đầy mấy từ chửi thề của anh ta đã sắp tràn ra ngoài rồi
Mẹ Cao nhìn mà ngạc nhiên hết sức
Bà ấy không kiềm chế được mà liếc mắt nhìn qua người Úc Tưởng, như thể bà ấy đang muốn phân biệt quan hệ giữa cô và Cao Học Huy từ trên người cô vậy
Sắc mặt của Mẹ Ninh lại càng phức tạp hơn
Bà ta cũng biết cô Úc này nhưng cũng không đến mức… mấy người này phải đối đãi ân cần với cô như vậy chứ
Mẹ Ninh vừa nghĩ đến đây thì Trữ Lễ Hàn đã cởi bỏ cúc áo bằng một tay
Anh cởi áo khoác ra, sau đó ném lên trên chiếc sofa
Anh nói: “Em ngồi đi.”



Úc Tưởng nhìn hai người họ một cái
Trữ Lễ Hàn nhàn nhạt lên tiếng: “Không phải áo khoác của anh là để em cầm lấy che chân sao
Em ngồi đi.”



Mọi người đều không thể tin nổi
Cao Học Huy cũng thầm nói một câu "đậu má" trong lòng
Mình đã bao giờ nghe câu này đâu?
Ghê gớm đến vậy sao
Ở bên này, Úc Tưởng muốn đè tà váy xoè của mình xuống rồi cô phủ chiếc áo vest của Trữ Lễ Hàn lên trên rồi ngồi xuống
Cao Học Huy tò mò muốn chết nhưng anh ta lại không dám hỏi ở ngay trước mặt tổng giám đốc Tang
Anh ta cúi người rót ly trà nóng, tiện tay đưa cho Úc Tưởng, anh ta nói: “Ầy, hôm nay tôi là chủ nhà, tôi vẫn khách sáo lắm nha.”



Chỉ là Úc Tưởng còn chưa đáp lại thì Trữ Lễ Hàn đã nói trước: “Anh rót nước ấm đi, đừng rót trà.” “Hoặc là uống thứ gì khác không?” Câu nói này là Trữ Lễ Hàn nói với Úc Tưởng
Úc Tưởng: “Nước trái cây thì sao?”



Cao Học Huy cảm thấy có gì đó là lạ nhưng lại không nói ra được chỗ lạ là ở chỗ nào
Anh ta lên tiếng nói trước: “Có, nước trái cây thì có đó
Có nước ép lựu, nước chanh, nước nho thì sao?”



Cuối cùng Úc Tưởng chọn nước ép lựu
Cao Học Huy cũng gọi người đi lấy ép nước lựu thật
Cảnh tượng này khiến mẹ Ninh nhìn mà hoảng hốt
Cô Úc này ra vẻ đến vậy sao
Đợi đến khi Cao Học Huy sắp xếp xong cho Úc Tưởng rồi thì anh ta mới xoay người hít sâu một hơi, xoay người lại mặt dày la lên: “Dì Tang.”



Úc Tưởng dựa vào tay vịn sô pha, lúc này cô mới ngẩng đầu nhìn sang tổng giám đốc Tang ở phía bên kia
Tổng giám đốc Tang mặc một chiếc váy màu tím nhạt, bà không hề đeo bất kì món trang sức nào trên người mà chỉ mang một đôi khuyên tai ngọc bích
Khí chất của bà vô cùng cao quý, mặt mũi bà thuộc vẻ đẹp tiêu chuẩn của Hoa Quốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất cứ ai khi nhìn bà thì luôn luôn bỏ qua tuổi tác của bà
Có cảm giác như thể dấu ấn tuổi tác đã dừng lại trên gương mặt bà
… Thế này mà đáng sợ sao
Úc Tưởng nói với hệ thống: Tôi thích phụ nữ xinh đẹp
Hệ thống câm nín
Hệ thống: [Cô đứng đắn một chút đi!]



Tổng giám đốc Tang cũng đang nhìn cô như thể bà đang cảm thấy khó hiểu về thân phận của cô
Có điều rất nhanh là tổng giám đốc Tang đã dời ánh mắt đi
Bà nhìn về phía Cao Học Huy và hỏi: “Gần đây cháu làm việc ở tập đoàn Huy Quang hả
Cháu làm việc thế nào rồi?”



Cao Học Huy bỗng cảm thấy áp lực rất lớn
Úc Tưởng nhẹ nhàng chớp mắt
Hửm
Bà ấy hỏi Cao Học Huy mà không hỏi cậu cả Trữ sao
Ánh mắt của Úc Tưởng vừa nhìn qua thôi mà cô đã có thể cảm nhận được mối quan hệ nhạt nhẽo của Trữ Lễ Hàn và mẹ của anh
“Dạ cũng… cũng được ạ…” Cao Học Huy lên tiếng một cách cứng nhắc
Đâu phải chỉ có mỗi Cao Học Huy là người duy nhất mất tự nhiên chứ
Còn có cả Ninh Nhạn nữa
Đặc biệt là khi Tiểu Kim đưa nước ép lựu lên thì cảm giác bức bối, khó chịu của Ninh Nhạn bỗng dưng lên đến đỉnh điểm
Làm sao bây giờ
Ninh Nhạn quay đầu nhìn Ninh Ninh, Ninh Ninh không nói một lời nào, cô ấy vẫn còn ngơ ngác nhìn chằm chằm Úc Tưởng giống như thể đã nhập tâm vô vậy
Đồ vô dụng
Ninh Nhạn thầm mắng, biết ngay là không thể trông cậy vào Ninh Ninh để làm tiêu tan sự bực bội trong lòng mà
Bên này, vì để né tránh câu hỏi của tổng giám đốc Tang mà Cao Học Huy đã quay đầu ân cần hỏi Úc Tưởng: “Thế nào
Có ngon không
Không ngon thì để tôi đổi ly khác cho cô nha.”



Trong lòng, Cao Học Huy cảm thấy hết sức phiền muộn
Cô Úc trông tự tại hết sức nhưng sao tự nhiên mình lại thảm như vậy cơ chứ
Ninh Nhạn đột nhiên thì thầm nói với mẹ Ninh: “Mẹ, cậu cả Cao thích cô Úc.”



Mẹ Ninh bất ngờ
Hả
Mẹ có hỏi gì con đâu
Cao Học Huy cũng ngây người ra
Hả
Cô nói cái gì thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao tôi dám chứ
Chúng ta đang ở ngay trước mặt cậu cả Trữ đấy
Cô muốn tôi chết sao
“Đừng nói bậy nha
Tôi… tôi không liên quan gì đến cô Úc hết.” Cao Học Huy nhanh chóng phủi sạch quan hệ, anh ta sợ tới mức nói cà lăm
"Hả
Vậy sao
Xin lỗi nhé, có thể là tôi đã nhầm lẫn với mấy tin đồn kia rồi
Ninh Nhạn nhíu mày lại, trên mặt cô ta hiện lên vẻ hối lỗi
“Lần trước có phóng viên chụp được ảnh hai người nói chuyện với nhau trong hoạt động của tập đoàn Huy Quang
Tôi cứ nghĩ là… Xin lỗi…”



Ninh Ninh bỗng nhiên sốt ruột, cô ấy lên tiếng nói: “Chị à, chị đừng nói bậy…”



Suýt chút nữa là Ninh Nhạn đã cười ra tiếng
Cô ta biết ngay với tính cách của Ninh Ninh thì chắc chắn Ninh Ninh sẽ nói thay cho Úc Tưởng nhưng với cái năng lực giải thích kia của Ninh Ninh thì chỉ cần Ninh Ninh mở miệng một cái là sẽ khiến mọi chuyện càng đi càng xa
Cao Học Huy: “Cô đừng nói bừa nha
Lúc ấy tôi chỉ đang nói chuyện phiếm với cô Úc thôi, đó là bởi vì cậu cả Trữ…”



Đậu má
Cao Học Huy nói tới đây thì anh ta không dám nói gì nữa
“Cô Úc là…” Người tôi thích
Trữ Lễ Hàn nói chen vào với giọng nhàn nhạt nhưng anh chỉ mới nói được có một nửa là anh đã bị Úc Tưởng ngắt lời
Úc Tưởng nhấp một ngụm nước ép lựu, giọt nước còn vương lại nhuộm cánh môi của cô trông càng xinh đẹp hơn
Cô cười nói: “Người thích tôi nhiều như thế, trong đó còn có cậu cả Cao sao?”



Ninh Nhạn nói quanh co lòng vòng mệt biết bao nhiêu
Cô đành giúp Ninh Nhạn một tay vậy
“Có Hà Vân Trác nè, Lăng Sâm Viễn nè…” Úc Tưởng tự mình đếm giúp cô ta
Tổng giám đốc Tang vừa nghe thấy ba chữ “Lăng Sâm Viễn” thì ngay lập tức bà quay đầu nhìn cô
“Có điều tôi nghe nói lúc trước Hà Vân Trác cũng từng thích cô Ninh có đúng không?” Úc Tưởng đột nhiên chuyển đề tài
Đương nhiên là Ninh Nhạn không muốn thừa nhận
Một khi thừa nhận là tất cả mọi người sẽ biết bây giờ Hà Vân Trác không còn thích cô ta nữa mà thích Úc Tưởng
Nhưng lúc này vấn đề đã không còn là Ninh Nhạn có thừa nhận hay không nữa rồi
Úc Tưởng "chậc" một tiếng: “Tôi không thích người mà trong lòng họ đã từng có người con gái khác, người đó không đủ sạch sẽ.”



Tổng giám đốc Tang nghe thế thì ánh mắt bà nhìn cô đã có sự thay đổi
Ninh Nhạn: “…”



Cô nghĩ cô sạch sẽ lắm hay sao??
Úc Tưởng: “Còn về Lăng Sâm Viễn ấy mà, nghe nói cô Ninh rất thích anh ta hả?”



Bỗng dưng, Ninh Nhạn toát ra mồ hôi lạnh
Ở trước mặt tổng giám đốc Tang, đương nhiên, cô ta không thể thừa nhận việc bản thân mình thích Lăng Sâm Viễn được
Nhưng Úc Tưởng lại không đợi Ninh Nhạn mở miệng giải thích
Úc Tưởng: “Cô thích anh ta thì tôi càng coi thường anh ta.”



Dường như Ninh Nhạn đã bị Úc Tưởng làm cho tức điên lên nhưng cô ta vẫn cố gắng giữ dáng vẻ đoan trang: “Cô Úc cho rằng cô đang chọn đồ vật sao
Không biết cô Úc thích kiểu nào nhỉ
Kiểu người nào mới có thể lọt được vào mắt của cô Úc đây?”



Ninh Nhạn cười khẩy ở trong lòng
Để tôi xem cô dám nói như thế nào ở trước mặt cậu cả Trữ
Cô muốn làm vua biển cả thì đừng có vì bất cẩn mà khiến cả ao cá của mình nổ tung.*



*Câu đầy đủ: Cứ tưởng đã bơi vào ao cá của bạn nhưng chẳng ngờ bạn lại là vua biển
Đây là một câu nói phổ biến trên mạng mang ý nghĩa cứ tưởng đã có được tình yêu của một người nhưng không ngờ người đó lại là một tên lừa tình, vua biển cả ở đây được ám chỉ là một người có nhiều mối quan hệ tình cảm mập mờ
Ở bên này, Úc Tưởng thong thả đáp trả, cô lại bắt đầu nói nhảm giống như bình thường cô hay nói: “Thế thì đương nhiên là phải để anh ấy xem tôi như đôi mắt của anh ấy rồi
Anh ấy phải nâng tôi như trứng hứng như hoa cô có hiểu không
Phải nâng niu tôi trong lòng bàn tay như thể sợ tôi bị tổn thương, cô có hiểu không
Tôi nói đông là anh ấy không dám đi hướng tây
Ghê gớm đến vậy đó, còn phải thuộc kiểu hễ cứ mở miệng ra là lại muốn giao mạng sống cho tôi đó, hiểu không?”



Mẹ Cao và tổng giám đốc Tang - những người phụ nữ giàu có đều yên lặng, thầm bày tỏ sự đồng tình với cô từ tận đáy lòng
Cô bé này mới có hai mươi mấy tuổi mà đã có kinh nghiệm đúc kết của tuổi bốn mươi rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.