Tôi Thật Sự Có Bệnh [Vô Hạn]

Chương 38: (c89b176a00b18c3b6f86d539b12d83de)




Nếu như người chơi muốn làm quỷ, liền sẽ bị quy tắc ăn mòn, trở thành con quỷ chỉ có thể ở lại nơi này
Cho nên chỉ có thể để tiểu quỷ làm quỷ, trong lúc trò chơi không bị bắt được, liền có khả năng đạt được phiếu rời khỏi sân chơi
Nếu bị bắt, liền sẽ bị tiểu quỷ nuốt chửng
Nhưng mọi người đều biết, ngay cả bậc thang trong khu vui chơi này đều là “sống”, căn bản không có nơi nào thật sự có thể che giấu người
Bất luận người chơi ẩn náu ở đâu, quỷ đều biết
Chúng không lập tức tìm tới người chơi, đó là bởi vì để người chơi trải nghiệm sự tra tấn tinh thần là một trong những niềm vui thú của chúng
Bí quyết để thông qua cửa ải nhỏ này chính là: lợi dụng tâm lý tra tấn của tiểu quỷ, đánh đòn chênh lệch thời gian, không ngừng thay đổi chỗ ẩn nấp
Người có tốc độ nhanh hoặc mang theo đạo cụ đặc thù, có thể làm nhiễu phán đoán của tiểu quỷ, sẽ có ưu thế lớn trong cửa này
Nhưng đám người chơi căn bản không vui, chưa nói đến việc liệu phiếu rời khỏi sân có xuất hiện biến số hay không, chỉ riêng việc ghép các hạng mục trò chơi lại với nhau đã khiến độ khó không còn có thể so sánh với trước đây
Đúng lúc này, một chuyện tồi tệ hơn đã xảy ra —— Lộc Duy nở nụ cười, tuyên án tử hình cho mọi người, “Việc coi quá trình tìm kiếm lũ trẻ con như trò trốn tìm, thật có ý tứ
Vậy chúng ta làm quỷ đi, phụ trách bắt lũ trẻ.”
Tất cả người chơi đều cảm thấy một luồng ác ý lạnh lẽo
Vừa mới nói qua, người chơi khi làm quỷ trong trò chơi trốn tìm sẽ vĩnh viễn bị giữ lại nơi này làm quỷ
Chỉ một câu nhẹ nhàng của Lộc Duy đã phá hỏng cơ hội sống sót của bọn hắn
“Không!” Có người chơi muốn vùng vẫy giãy chết, hắn còn không muốn chết
Lộc Duy bị tiếng gào thét chất chứa bi phẫn và tuyệt vọng kia làm giật mình, liền lùi về sau một bước
Nàng chớp mắt mấy cái, thăm dò hỏi: “Ách, nếu như ngươi không muốn làm quỷ cũng được chứ
Cái này tùy tiện thôi.” Nàng không ngờ có người lại khao khát mạnh mẽ muốn trở thành bên đi trốn như vậy
Được thôi, Lộc Duy có thể lý giải
Bởi vì chính nàng là người rất coi trọng trải nghiệm niềm vui thú
Có người cảm thấy “bị tìm” thú vị hơn “tìm người”, chẳng phải rất bình thường sao
Chỉ là phản ứng của người chơi này thực sự kịch liệt một chút
“A?” Lần này đến lượt những người khác ngây ngẩn
Tên boss này dễ nói chuyện đến vậy sao
Hóa ra đây không phải trò chơi buộc phải chết
Người chơi chưa kịp phản kháng cho thân phận của mình cũng ngơ ngác nhìn nhìn hai tay, cơ thể, rồi lại nhìn bảng hệ thống
Bọn hắn không hề phát sinh dị biến nào
“Ta không có biến thành quỷ!” Có người kêu lên
“Cái gì gọi là ngươi không có biến thành quỷ?” Lộc Duy không hiểu rõ hắn đang nói gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ý tứ chính là, ta làm quỷ, nhưng không có biến thành quỷ!” Người kia biểu hiện hưng phấn cứ như là nhặt được một mạng sống vậy
Có lẽ sự thật chính là như thế
Lộc Duy đại khái nghe hiểu lời hắn, nhưng không thể sinh ra cộng hưởng, “Thế nhưng là.....
Tại sao phải có người cho rằng, khi làm quỷ trong trò chơi trốn tìm thì sẽ biến thành quỷ chứ?” Cái này không phải quá ngoại lệ sao
Nàng thoáng rời xa gã này một chút
E rằng bệnh tình của người này còn nặng hơn cả chính mình
So sánh, Lộc Duy cảm thấy mình cũng giống như một người bình thường
Chẳng lẽ ta vì quá mức bình thường nên mới không hợp với người khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lộc Duy rơi vào trầm tư
Đám người nghe được giọng nói của Lộc Duy, vẻ mặt hiện lên sự trống rỗng: cái gì gọi là khi làm quỷ trong trò chơi sẽ không biến thành quỷ
Cho nên, cơ chế trò chơi này quả nhiên đã thay đổi rồi đúng không
Thái độ quá mức đương nhiên của Lộc Duy khiến cho tất cả mọi người không biết nên ứng phó thế nào
“Đúng rồi, còn có ai muốn làm người đi trốn không
Nếu có thì nên chuẩn bị trốn đi thôi.” Lộc Duy nhắc nhở
Đám người nhìn nhau, ngoại trừ người ban đầu muốn phản kháng vận mệnh biến thành quỷ kia ra, ngược lại là không còn ai nói không muốn làm quỷ nữa
Nghĩ cũng biết, nếu không có cái cơ chế buộc phải chết này, người bình thường chắc chắn sẽ muốn làm “người truy kích”, chứ không phải “người đào vong”
Đương nhiên, dưới sự quấy rối của đại boss Lộc Duy, thế cục rất không rõ ràng, là bên đi trốn có ưu thế, hay là bên làm quỷ có ưu thế, thật khó mà nói
Còn có một loại khả năng: song phương đều là con mồi của nàng
Nếu cơ chế đã xảy ra thay đổi bất khả kháng, và 【 Thân Phận 】 tạm thời nhìn không ra điều gì, vậy thì không cần thiết phải tranh giành, cứ bước một bước xem một bước vậy
Tạm thời mà nói, là Lộc Duy đã xóa bỏ hình phạt tử vong khi làm quỷ cho bọn hắn
Nhưng các người chơi cũng sẽ không vì vậy mà lơ là: trong phó bản, điều không thể trông cậy nhất chính là thiện ý của những dị thường đối với người chơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đầu tiên là để ngươi vui vẻ một chút, sau đó mới để ngươi rơi vào vực sâu vô tận, đây đều là thủ đoạn phổ biến của quái vật
Hai tiểu quỷ lặng lẽ đưa mắt nhìn về phía bên này, muốn quan sát động tĩnh của Lộc Duy
Lộc Duy chú ý tới tầm mắt của bọn chúng, rồi nhìn miếng pizza bị chúng đâm nát nhưng lại không hề động đậy một miếng nào, lông mày hơi nhíu: thói quen dùng bữa của mấy đứa trẻ này không tốt lắm a
Tiểu quỷ tiếp xúc với ánh mắt của nàng, nhanh chóng lại cúi đầu xuống
Tiểu ca giao đồ ăn nhanh chóng ý thức được điều gì đó, xung phong nhận việc nói, “Ta giúp ngươi giám sát bọn hắn ăn cơm!”
“Thế nhưng là ngươi không cần đi đưa một đơn hàng sao?” Lộc Duy khá lo lắng công việc của hắn
Hắn lập tức lắc đầu, “Chỉ cần có thể hỗ trợ, ta rất tình nguyện cống hiến sức lực.” Hắn cũng không phải thật sự yêu thích việc giao đồ ăn, chỉ là bị quy tắc hạn chế nên chỉ có thể làm vậy
Đương nhiên, nếu là bình thường, bảo hắn lựa chọn giữa đối mặt với Lộc Duy và đưa đồ ăn kiểu bệnh tự kỷ, hắn sẽ kiên định lựa chọn đưa đồ ăn
Bất quá bây giờ tình huống lại không quá giống, mục tiêu của Lộc Duy không phải là mình, hắn có thể nhìn người khác gặp xui xẻo, nhất định không thể bỏ qua cơ hội trợ Trụ vi ngược này
Đối mặt với tiểu ca giao đồ ăn nhiệt tình lại tốt bụng, Lộc Duy nào sẽ cự tuyệt
“Vậy liền nhờ ngươi.” Lộc Duy lại quay đầu đối với hai đứa trẻ nói, “Lúc ăn cơm cũng phải chuyên tâm
Không được kén ăn a.” Nàng muốn bắt đầu trò chơi
“Các tiểu bằng hữu trong khu vui chơi.....
Cùng các lớn bằng hữu, chúng ta sẽ đếm tới hai mươi, sau đó liền đến tìm các ngươi, xin hãy chuẩn bị kỹ lưỡng!” Gặp Lộc Duy không còn quan tâm đến bàn ăn, hai tiểu quỷ hung ác ngẩng đầu lên, “Không biết ngươi là làm thế nào tiến vào, nhưng ta khuyên ngươi sớm làm xéo đi
Đây không phải địa phương ngươi có thể tới
Chúng ta cũng không phải ngươi có thể gây sự!” Một gã yếu ớt như vậy, lại dám ở trên sân nhà của bọn chúng mà làm càn
Đổi lại bình thường, hắn đã sớm chết không thể chết lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.