Người phụ nữ vừa tiến đến đã quỳ rạp xuống đất làm Bàng Lệ Nhã giật mình
Cô nhớ ra người này bị ung thư vú, mấy năm trước đã phẫu thuật mấy lần, sau đó không biết vì sao lại tái phát, nên mới được sắp xếp vào phòng bệnh của Bàng Lệ Nhã để dưỡng bệnh
Tần Diệp mặt không cảm xúc, cảnh giác nhìn người đang quỳ, phòng hờ người đó có bất kỳ hành động gây tổn thương nào đến mẹ mình
Tần Trạch Xuyên ngồi cạnh giường bệnh của Bàng Lệ Nhã, tay đang cầm quả hạch đào, bóc vỏ cho cô
Người phụ nữ bi thương khóc nức nở, Bàng Lệ Nhã nhìn cô ta vẫn còn mặc đồ bệnh nhân, thở dài nói:
"Cô là Viện Viện đúng không
Tôi nghe bác sĩ gọi cô như vậy
Nếu cô quỳ ở đây là để cầu xin cho bà chồng, thì không cần thiết đâu
Bà ta dính líu đến hành vi giúp người khác phạm tội, cảnh sát đã điều tra rõ ràng, phải chịu hình phạt thích đáng rồi
Tất cả đều là theo luật mà thi hành, cầu xin tôi cũng vô ích thôi
Từ nhỏ đã mồ côi, Bàng Lệ Nhã vốn không có quá nhiều lòng thương cảm dư thừa, huống chi vừa trưởng thành cô đã phải nuôi một đứa con lớn lên, nếu cô mềm yếu một chút, e là đã bị người ta bắt nạt đến nơi, sao có thể nuôi Tần Diệp tốt được như bây giờ
Phương Viện Viện nước mắt lưng tròng, nghe Bàng Lệ Nhã nói xong mới nức nở kể lể:
"Bàng tiểu thư, tôi biết bà tôi bị trừng phạt là đúng tội, nhưng bà tôi chỉ là một tội phạm, tội không nên liên lụy người khác chứ
Từ khi bà tôi bị bắt, bố chồng tôi bị sa thải, chồng tôi cũng bị công ty đuổi việc, ngay cả những người thân thích của nhà chồng tôi cũng có người bị mất việc
Tôi biết nhà cô có quan hệ rộng, nhưng cô cũng phải cho cả nhà tôi một con đường sống chứ..
Cô ta vừa nói vừa khóc lóc thảm thiết, quỳ rạp ở đó trông vừa đáng thương vừa thảm hại, khiến Bàng Lệ Nhã mới nhận ra đối phương không đến để cầu xin cho bà chồng
Bàng Lệ Nhã quay đầu nhìn Tần Trạch Xuyên vẫn đang cúi đầu bóc vỏ hạch đào, biết chắc đây là do anh ta làm
Tần Diệp cũng nhìn sang, Tần Trạch Xuyên giữa ánh mắt dò xét của hai người thì ngẩng đầu, không cần kẹp, tay không bóp nát quả hạch đào, bóc ra rồi đưa thịt quả cho Tần Diệp
"Ăn nhiều hạch đào, bổ não
Trong mắt anh ta hoàn toàn không có sự hiện diện của người phụ nữ đang quỳ trên đất, như thể chỉ có mỗi quả hạch đào này
Tần Diệp nhận quả hạch đào, nhìn sang mẹ mình
Bàng Lệ Nhã chỉ thoáng ngạc nhiên rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, cô nhìn người phụ nữ đang quỳ nói:
"Nếu tôi là cô, tôi sẽ không quỳ ở đây cầu xin người khác
Cô nói bố chồng và chồng cô đều không có việc làm, vậy tại sao bọn họ không đến chỗ tôi mà quỳ cầu xin
Mà lại để một người vừa phẫu thuật không lâu như cô đến đây cầu xin tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ lúc bà chồng cô bắt đầu tính kế tôi đến giờ, bà ta còn chưa nói một tiếng xin lỗi, người nhà cô càng không hề có một chút ăn năn nào, ngược lại cô là người ngoài lại đến quỳ cầu xin tôi thả cho cả nhà bọn họ
Theo lời cô nói, tay tôi có thể chạm tới trời, vậy sao tôi không ra tay với người nhà cô
Mà lại cố tình để người thân của chồng cô thất nghiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Trạch Xuyên làm những điều này là vì ai, Bàng Lệ Nhã không phải không biết, cô cũng sẽ không đi chất vấn anh ta trước mặt người ngoài
"Nhưng..
nhưng bà ấy đã bị cảnh sát bắt đi rồi, đã trả giá đắt rồi
Bàng tiểu thư, tôi có thể xin lỗi cô, van xin cô hãy tha cho người nhà tôi được không
Cầu xin cô
Nếu người nhà không ai có việc làm, sau này cuộc sống của chúng tôi cũng không thể nào qua nổi..
Phương Viện Viện nói xong dập đầu về phía Bàng Lệ Nhã, kết quả Tần Diệp lập tức xoay người che trước mặt Bàng Lệ Nhã đang ngồi trên giường, quay lưng lại với Phương Viện Viện đang dập đầu, sau khi nhìn qua kính râm thấy cô ta ngừng dập đầu thì mới lại đứng sang một bên
Người ta tốt xấu gì cũng đang dập đầu với người khác, chẳng phải là làm giảm tuổi thọ của người khác hay sao
Bàng Lệ Nhã thực sự không ngờ Phương Viện Viện lại như vậy, đợi con trai tránh ra mới nhìn người phụ nữ đang quỳ và nói:
"Cô không cần phải cầu xin tôi, cô xem bọn họ là người nhà, nhưng bọn họ có coi cô là người nhà đâu
Cô có biết bà chồng cô liên quan đến vụ án gì không
Là liên quan đến âm hôn đấy
Bà cô ta thông đồng, giật dây để hung thủ kết hôn với người phụ nữ bị ung thư, sau khi vợ chết thì đem xác đi bán để tổ chức âm hôn, một lần có thể kiếm ít nhất ba trăm nghìn, mỗi lần bà ta rút thành mười nghìn, cô đoán xem bố chồng và chồng cô có biết chuyện này không
Phương Viện Viện nghe vậy theo bản năng lắc đầu, vẫn còn nước mắt đầy mặt, nhưng ánh mắt lại kiên định
"Bọn họ thật sự không biết, tất cả là do bà tôi làm, bố chồng và chồng tôi đều vô tội
Bàng tiểu thư, cô không thể vì chuyện của bà tôi mà giận chó đánh mèo sang những người khác chứ..
"Được rồi, cô im miệng đi
Ngắt lời Phương Viện Viện, Bàng Lệ Nhã mặt đã lạnh lùng đến cực điểm
"Cô Phương Viện Viện, bây giờ tôi nói thật cho cô biết, bất kể là bố chồng hay chồng cô hay những người thân thích khác của anh ta, nếu phải nhận liên lụy từ bà chồng cô, thì đúng là đáng đời
Còn cô, đã là hàng hóa của bọn họ mà không biết, xem ra bọn họ đã giấu kín thông tin điều tra của cảnh sát về cô rồi
Cô đến đồn cảnh sát hỏi thì sẽ biết, cô sớm đã bị chồng mình dự định đem bán, dựa theo ngày giờ sinh của cô để định cho một gia đình hiếm muộn, chỉ chờ cô chết, bọn họ sẽ nhận được số tiền đó
Tàn nhẫn vạch trần tất cả sự thật, Bàng Lệ Nhã giống như hàng ngàn cây kim đâm vào tim Phương Viện Viện, khiến người phụ nữ này mình đầy thương tích, cả người ngã ngồi xuống, mặt đầy hoảng hốt và kinh sợ
Lúc này Tần Diệp mới lên tiếng:
"Sáng sớm cảnh sát Vương Duệ đã đến, nói về tình hình vụ án, cô không tin có thể tìm cảnh sát Vương Duệ để hỏi
Bố chồng và chồng cô chắc chắn đã bị cảnh sát mời lên lấy lời khai, đơn dự bán cô vẫn còn trong tay cảnh sát
Cô bây giờ vẫn muốn đi cầu xin cho những kẻ muốn giết mình sao
Phương Viện Viện lúc này bị tin tức này đả kích đến toàn thân run rẩy, có thể từ tận đáy lòng, cô ta vẫn tình nguyện tin mẹ con nhà họ Bàng, dù sao bà chồng cô ta đã thật sự giúp người khác phạm tội, bố chồng và người nhà chồng cũng đã phải chịu liên lụy
Ngược lại, gia đình Phương Viện Viện vẫn bình yên vô sự, dường như không biết gì về chuyện này
Trong phòng bệnh chỉ còn tiếng khóc của Phương Viện Viện và tiếng hạch đào vỡ vụn thỉnh thoảng vang lên do Tần Trạch Xuyên bóp nát
Quả hạch đào kia như không phải bị Tần Trạch Xuyên bóp nát, mà như đang tan nát cõi lòng của Phương Viện Viện
Người bệnh vốn nhạy cảm, lại thêm việc bà chồng tham gia vụ án đáng sợ như vậy, đầu óc Phương Viện Viện lúc này rối như tơ vò
Nhưng cuối cùng, cô ta cũng tìm lại chút lý trí, nước mắt khô trên mặt, giọng vẫn nghẹn ngào:
"Xin lỗi, Bàng tiểu thư, xin lỗi, xin lỗi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ta nói không mạch lạc, chỉ liên tục xin lỗi Bàng Lệ Nhã, sau đó cố gắng đứng dậy nhưng toàn thân lại yếu ớt ngã xuống đất
Bàng Lệ Nhã không đành lòng, lên tiếng:
"Đưa cô ta về phòng bệnh đi, đưa số điện thoại của cảnh sát Vương Duệ cho cô ta, để tự cô ta đến hỏi rõ
Đôi khi người ta là như vậy, chưa đến Hoàng Hà chưa chịu từ bỏ ý định
Một bảo tiêu nhận lệnh, hai nữ bảo tiêu dìu Phương Viện Viện mềm nhũn đứng lên, cô ta ngoan ngoãn bị đưa ra khỏi phòng bệnh, không có chút phản kháng nào
Trong phòng bệnh của Bàng Lệ Nhã lại lần nữa yên tĩnh, cô quay đầu nhìn Tần Trạch Xuyên, đưa tay ra
Tần Trạch Xuyên đặt quả hạch đào đã bóc vỏ vào tay cô
"Vậy người nhà Vương Nguyệt Hương đều có tham gia vào chuyện này sao
Dù không tham gia, cũng là người biết chuyện, đúng không
Cô tin Tần Trạch Xuyên không phải người tùy tiện giận cá chém thớt
"Em nghĩ thế nào
Lúc em phát hiện một con gián, em sẽ cho rằng trong phòng của em chỉ có một con gián sao
Đưa tay ra một bên, bảo tiêu đưa khăn ướt cho Tần Trạch Xuyên
Anh ta vừa lau tay, vừa tùy ý đáp lại
Tần Diệp thì không hỏi nhiều, vì cậu biết dù Tần Trạch Xuyên có làm gì, thì cũng đều là vì mẹ con bọn họ, cũng là để bảo vệ mẹ và mình
Bàng Lệ Nhã gật đầu, không hỏi thêm, chỉ im lặng ăn hết quả hạch đào đã được bóc vỏ
Cô rất trân trọng cuộc sống yên tĩnh khó có được này
Vài ngày sau, nghe bảo tiêu nói Phương Viện Viện đã xuất viện, hình như đã biết chuyện gì đó từ phía cảnh sát, nên trực tiếp tìm bố mẹ đến bệnh viện đón về nhà
Cô ta còn dự định ly hôn với chồng, trước khi đi còn mua giỏ trái cây đến cảm tạ Bàng Lệ Nhã
Bàng Lệ Nhã không gặp cô ta, cuối cùng cho các bảo tiêu chia nhau ăn những giỏ trái cây đó
Từ khi mẹ bị bệnh, Tần Diệp vẫn luôn tìm các loại việc làm thêm, thực ra cũng bận rộn suốt nửa năm, nhất là ba tháng trước thì phải luân phiên làm ở quán trà sữa, quán bar, còn phải học ban ngày, cũng rất mệt
Bây giờ được rảnh rỗi ở bệnh viện chăm mẹ, cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều
Trong phòng bệnh thỉnh thoảng có luật sư lui tới, Tần Diệp mới biết bố mình giàu có cỡ nào, chỉ để sa thải một người xa lạ, bố đã chọn cách bơm tiền vào công ty của người đó, nhờ vậy mà mới thành công khiến người kia bị đuổi việc
Chuyện này khiến Tần Diệp vừa tức cười vừa bó tay
Đối với lần này Tần Trạch Xuyên có lời muốn nói
"Con trai ta ngốc ạ, con phải biết, trên thế giới này, tiền có thể giải quyết 99% sự tình, còn lại một phần trăm không phải tiền không giải quyết được, mà là bởi vì tiền của con không đủ nhiều
Những ngày này hệ thống tiêu tiền thực tế vẫn luôn tuyên bố nhiệm vụ, mặc dù Tần Trạch Xuyên người ở bệnh viện, cũng đã tốn không ít tiền, nhưng mà những điều này không cần phải nói quá rõ với Tần Diệp
Nhưng mà cuối cùng Tần Trạch Xuyên không đợi được người giám thị ẩn trong bóng tối kia, gần tới tháng chín, liên hệ tốt bên sở nghiên cứu dược phẩm Mỹ đã chuẩn bị xong, Tần Trạch Xuyên cùng Tần Diệp tự mình đưa Bàng Lệ Nhã lên máy bay tư nhân xuất ngoại, toàn bộ hành trình có hai mươi vệ sĩ đi theo, đợi có thuốc đặc trị, Bàng Lệ Nhã chỉ cần tiếp tục uống thuốc là được rồi
Nhìn chiếc máy bay từ trên đỉnh đầu lướt qua, Tần Diệp ngược lại có cảm giác thở phào nhẹ nhõm, dù sao bệnh của mẹ ở trong nước tìm không thấy thuốc thích hợp, hiện tại ra nước ngoài chữa bệnh, mới là tốt nhất
"Cảm ơn ba
Tần Diệp thật tâm nói cảm ơn, Tần Trạch Xuyên thì khoát tay
"Ta có thể là cha con, cảm ơn cái gì
Hắn cà lơ phất phơ, khiến Tần Diệp bật cười, ở bệnh viện chăm sóc mẹ lâu như vậy, sáng mai hắn phải khai giảng, mặc dù có một người cha có tiền có thế như thế, nhưng Tần Diệp cũng không nghĩ không học hành chăm chỉ
Đến sáng ngày thứ hai, Tần Diệp cự tuyệt ý định của Tần Trạch Xuyên mở chiếc siêu xe hào nhoáng đưa mình đến trường, mà ngồi chiếc xe lao vụt màu đen kín đáo của vệ sĩ đến trường làm thủ tục nhập học
Mới một học kỳ, Tần Diệp đã trở thành sinh viên năm hai, mà khi hắn từ phòng học trở về ký túc xá, đã bị mấy người bạn cùng phòng vây quanh
"Tần Diệp
Cuối cùng thì cậu cũng đến rồi
Hai ngày nay điện thoại của cậu làm sao gọi không được
"Tiểu Diệp tử cậu có biết trên diễn đàn trường xảy ra chuyện gì không
Sao cậu bình tĩnh thế
"Tần Diệp, cậu nói thật cho bọn tôi biết, có phải cậu đắc tội ai không
Trong phòng ngủ hết thảy có ba bạn cùng phòng, anh cả Đường Hiên Vui, anh hai Đinh Húc Dương, anh ba La Anh Hào, Tần Diệp tuổi nhỏ nhất, là em út trong phòng, ba người điều kiện gia đình cũng tốt hơn nhiều so với Tần Diệp cô nhi quả mẫu này, nên một năm đại nhất luôn chiếu cố Tần Diệp, ngay cả việc gia sư của Tần Diệp trước đây cũng là thông qua ba người mà có
Mà bây giờ, ba người quả thực sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, ngay lập tức đã vây quanh Tần Diệp
Mùa hè này ba người ít liên lạc, chẳng qua là vì biết Tần Diệp đang đi làm, sợ liên lạc sẽ ảnh hưởng công việc của đối phương, có thể vừa tới trường đã thấy những tin tức đáng tởm thế này, thực sự khiến ba người kinh ngạc, ngay lập tức đều cảm thấy Tần Diệp e là đắc tội ai đó
"Hả
Tần Diệp không biết chuyện gì, hai ngày nay tắt máy cũng chỉ vì bận rộn thu xếp những việc cuối cùng cho mẹ xuất ngoại, không có thời gian nghe điện thoại, lúc này nhìn thấy ba người bạn cùng phòng sốt sắng, mặt đầy mờ mịt
Ba người nhìn bộ dáng ngơ ngác của hắn như thế, quả thực chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Đường Hiên Vui càng cau mày
"Xem ra cậu cái gì cũng không biết, có người trên diễn đàn trường bôi nhọ thanh danh của cậu, nói cậu bán mình ở quán bar, hơn nữa còn không kị nam nữ các kiểu, thậm chí còn chụp không ít ảnh đăng trên diễn đàn..
Tác giả có điều muốn nói:
Thật xin lỗi, có chút việc nên bị chậm trễ
Đêm nay 0 giờ ra chương V
Chương 03: Chín ngàn chữ ha
Thương các bạn
Xin mọi người ghé trang tác giả sưu tầm a a cộc!..