Tần Diệp cảm thấy người cha này cuối cùng cũng có lúc để hắn được yên, tuy nhiên với kiểu sủng ái này, Tần Diệp vừa mừng vừa sợ, trong lòng lại càng thêm mềm mại, giống như là dù ngươi làm gì đi nữa, đều có người vì ngươi làm chỗ dựa, khiến ngươi đối với thế giới này không còn e ngại, không còn hoảng loạn
Có người nói thế giới này chính là sân chơi rộng lớn, có người trời sinh đã là người chơi, ở đây tùy ý làm bậy, nhưng cũng có những người trời sinh không hợp với sân chơi, luôn sống nơm nớp lo sợ, mà Tần Diệp trong lòng Tần Trạch Xuyên, chính là siêu cấp người chơi cấp cao nhất ở trên sân chơi này
Thương lượng xong chuyện đầu tư năm trăm triệu một cách thuận miệng, Tần Trạch Xuyên liền dẫn con trai cùng đám bạn nhỏ của con trai đi đón Bàng Lệ Nhã về nhà
Lần này Bàng Lệ Nhã đi máy bay riêng đáp thẳng xuống Hương Giang, đây là nơi nàng đã từng đến từ tương lai, cũng là nơi nàng sinh ra
Trên máy bay, Bàng Lệ Nhã đã biết tất cả những gì đã xảy ra với mình, sự thật hoang đường này khiến Bàng Lệ Nhã kinh ngạc, đồng thời cũng biết mình nên làm gì, và mình đã từng tác động đến nhân sinh của Tần Trạch Xuyên như thế nào
Tại bãi đỗ máy bay riêng ở Hương Giang, Tần Diệp có chút hồi hộp, tuy gần như hai ngày lại có thể nhìn thấy tình hình của mẹ qua video, nhưng nhìn thấy mẹ bằng xương bằng thịt vẫn không giống video, bệnh tình của mẹ hình như đã đỡ hơn nhiều
Tần Trạch Xuyên cũng mong chờ dáng vẻ Bàng Lệ Nhã được sống lại từ tro tàn, sau khi Bàng Lệ Nhã xuất ngoại, hắn liền đưa hết tất cả tài liệu cho Bàng Lệ Nhã, để Bàng Lệ Nhã tự lựa chọn có muốn mở chiếc hộp Pandora này ra không, bởi vì mở chiếc hộp này ra, cuộc đời Bàng Lệ Nhã sẽ thay đổi long trời lở đất
Có ai có thể chấp nhận cuộc đời mình luôn bị người khác khống chế, lại có ai chấp nhận vừa mới sinh ra đã bị người khác đảo lộn vận mệnh
Vận mệnh trớ trêu này đã khiến Bàng Lệ Nhã chịu khổ bao nhiêu năm, sau khi có được hạnh phúc ngắn ngủi, thậm chí sinh con trai Tần Diệp mà cũng suýt nữa kế thừa cái vận mệnh đau khổ đó của nàng, thật là châm biếm làm sao
Khi Bàng Lệ Nhã bước xuống máy bay, được nhân viên công tác dẫn đến gần lối đi khách quý, rất nhanh đã thấy đám người nổi bật ở phía kia, Tần Trạch Xuyên vốn dĩ không có vẻ gì là già, ở giữa đám thiếu niên thì lại càng có vẻ tinh thần phấn chấn, Bàng Lệ Nhã nhìn con trai đầy vẻ vui mừng, uất khí trước đó đã tan biến, lại có thêm vài phần tự tin, có thể thấy Tần Trạch Xuyên thật lòng xem con trai là báu vật
Mà Tần Diệp lúc này cũng sáng mắt lên, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ mình ăn mặc như vậy
Bàng Lệ Nhã lần này mặc bộ vest Chanel màu đen, cả người lại toát ra cảm giác sắc bén như bảo kiếm mới ra khỏi vỏ, khi đi đôi giày cao gót về phía đám người, càng có một loại khí chất đáng sợ khó nói thành lời
Tần Diệp không ngờ rằng mẹ chỉ xuất ngoại một chuyến, lại biến thành bộ dạng này, sau kinh ngạc cũng có chút bất ngờ
"Mẹ
Hắn gọi một tiếng, mắt có chút ửng đỏ, Tần Diệp từ nhỏ sống nương tựa vào mẹ, thật ra rất ít khi rời Bàng Lệ Nhã lâu như vậy, cho dù là khi còn bé đi học, Bàng Lệ Nhã đi làm cũng đều rất gần, vẫn có thể nhìn thấy con trai
Huống chi Bàng Lệ Nhã bị bệnh, Tần Diệp vốn chỉ lo lắng, bây giờ thấy mẹ mình sắc mặt rất tốt, lập tức bước tới ôm Bàng Lệ Nhã
Được vòng tay rộng lớn của con trai bao quanh, khóe mắt Bàng Lệ Nhã cũng hơi đỏ lên, vươn tay xoa lưng con trai an ủi
"Ngoan nào, mẹ về rồi đây, bệnh trong người cũng không có gì lớn, chỉ cần uống thuốc đúng giờ là được rồi
Bàng Lệ Nhã an ủi con trai, dù sao lần này xuất ngoại chữa bệnh, quả thật là vô cùng hữu hiệu, bệnh máu hạt mãn tính di truyền trong gia tộc của Bàng Lệ Nhã, có thể nói là rất hiếm trên thế giới, các biện pháp chữa trị trong nước cũng chỉ là các biện pháp trị ung thư thông thường, nên sau khi phá hủy tế bào cơ thể, lại càng dễ xảy ra chuyện
Lần này đi sang bộ phận nghiên cứu bên nước Mỹ, vì trả đủ tiền nên người ta trực tiếp rút máu của Bàng Lệ Nhã, tiến hành nhân bản một tế bào, sau đó mới nghiên cứu ra dược vật phù hợp với Bàng Lệ Nhã, tuy cả quá trình rất phức tạp, nhưng sau khi uống thuốc thì quả thật là có tác dụng, tất nhiên, cũng rất đắt
Khi biết giá mỗi viên thuốc mình uống đáng giá mấy ngày lương của người Mỹ, Bàng Lệ Nhã thừa nhận rằng, nếu không có Tần Trạch Xuyên, mình có lẽ đã không thể sống được rồi
Bệnh đốt tiền như vậy, nếu gặp người bình thường, chỉ có thể chờ chết mà thôi
Mẹ con ôm nhau xong, Tần Diệp nhìn mặt mẹ mình có vẻ vô cùng tươi tắn, lập tức cười tươi, thật sự rất vui
"Mẹ, trông mẹ đã khỏe hơn nhiều
So với lúc ở bệnh viện hoàn toàn khác, cả người như không còn chút bệnh khí nào, tất cả mới diễn ra chưa đầy hai tháng, liền thấy mẹ khỏe mạnh, Tần Diệp làm sao có thể không vui cho được
"Mẹ con đương nhiên không sao rồi, sau này còn sống lâu trăm tuổi nữa đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Trạch Xuyên cũng bước tới, vươn tay ra, Bàng Lệ Nhã dù đã không còn tình cảm gì với hắn, nhưng cũng chìa tay ra ôm lấy đối phương
Có lẽ bây giờ giữa họ không còn tình yêu như xưa, nhưng họ lại có một đứa con trai, cho nên xét về quan hệ máu mủ, họ là người thân thiết nhất trên đời này
"Cảm ơn anh, Trạch Xuyên, tôi sẽ sống thật khỏe, giống như anh nói đó, sống lâu trăm tuổi
Tần Trạch Xuyên vỗ nhẹ lưng Bàng Lệ Nhã, giống như lúc nãy Bàng Lệ Nhã an ủi Tần Diệp, giọng nói êm dịu
"Đó là đương nhiên, chúng ta còn phải xem Tần Diệp lớn lên khỏe mạnh nữa chứ
Hai người buông nhau ra, Đường Hiên Nhạc và mấy đứa trẻ khác cũng tranh thủ tới gọi người, mỗi đứa một tiếng dì ngọt ngào, khiến Bàng Lệ Nhã rất vui
Sau khi đón người xong, mọi người về nhà ăn cơm, đầu bếp tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối, ai nấy đều ăn rất vui vẻ
Sau đó Đường Hiên Nhạc thấy người nhà họ Tần có vẻ có chuyện muốn nói, hiểu ý dẫn theo hai thằng ngốc huynh đệ đi về phòng nghỉ, còn Tần Trạch Xuyên thì dẫn Bàng Lệ Nhã và con trai Tần Diệp đi thư phòng
Căn thư phòng vốn dĩ trống không này cuối cùng cũng có tác dụng, ba người ngồi đó, Tần Trạch Xuyên lấy thiệp mời tiệc sinh nhật nửa tháng nữa của Cố lão thái thái ra đưa
"Sinh nhật của Cố lão thái thái là nửa tháng nữa, đây là thiệp mời
Bàng Lệ Nhã nhận lấy, mở ra xem qua rồi ngẩng đầu nhìn Tần Trạch Xuyên
"Tôi sẽ đến, chúng ta cùng đi
Nàng đã quyết định rồi, lúc này cũng không còn gì phải e ngại, huống chi vì nàng mà trước mắt Tần Trạch Xuyên đã mất đi cha mẹ, có thể từ giây phút cha mẹ nhà họ Tần qua đời, cho dù hai người bọn họ lúc ấy không tách ra, có lẽ bao nhiêu năm tình cảm cũng đã không còn nữa rồi
Trong lòng Bàng Lệ Nhã vô cùng áy náy, nàng nhất định phải trả thù cho chú dì nhà họ Tần, đó là việc nàng phải làm
Tần Diệp nhìn cha mẹ hình như đã hiểu ý nhau về điều gì, cuối cùng cũng lên tiếng
"Cha, mẹ, rốt cuộc chúng ta có quan hệ gì với nhà họ Cố và nhà họ Khổng
Mấy ngày nay hắn có một vài suy đoán, nhưng dù suy đoán thế nào cũng chỉ là ý nghĩ của mình, chưa có gì kiểm chứng cả, nên lúc này thấy mẹ có vẻ như đã biết điều gì đó mới có câu hỏi này
Bàng Lệ Nhã biết chuyện này không thể lừa gạt con trai thêm nữa, đang định kể ra cái âm mưu hoang đường từ nhiều năm trước, thì thấy Tần Trạch Xuyên trước mặt lấy một tập tài liệu đưa cho con trai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Diệp nhận lấy tập tài liệu, mở ra thì thấy ảnh chụp, trong tấm ảnh có chút cảm giác xưa cũ, là hình một cô gái trẻ mặc váy dài, nàng đang tham dự một bữa tiệc, hình ảnh này khiến cả người nàng nổi bật giữa bữa tiệc, đôi mắt sáng ngời mang theo dã tâm không giấu nổi và sự trông chờ vào tương lai
Tay cầm ảnh chụp khựng lại, đây chẳng phải mẹ mình sao… Sau đó lật xem mấy tấm hình tiếp theo, phát hiện đều là những tấm hình cũ, người trên ảnh có tướng mạo giống mẹ mình y hệt, ngay cả đôi mắt cũng giống nhau như đúc, cứ như là mẹ hồi trẻ vậy
Đây… Đây là bà ngoại sao
Chẳng lẽ là mẹ ruột của mẹ
Tần Diệp nhìn, có chút không dám tin, mà Tần Trạch Xuyên thì lại nói một câu, trực tiếp vạch trần sự thật
"Mấy tấm ảnh con nhìn thấy là tiệc sinh nhật của Cố lão thái thái lúc trước, trước khi bà trở thành Cố lão thái thái, bà là thiên kim tiểu thư duy nhất của nhà họ Khổng, tên là Khổng Mộng Nhàn, ban đầu là danh viện nổi tiếng của Hương Giang, so với sự tao nhã và tự phụ của các danh viện khác, Khổng Mộng Nhàn nổi tiếng nhất là dã tâm của mình
Năm đó nhà họ Khổng gặp chuyện, Khổng Mộng Nhàn đã nhờ kết thông gia với nhà họ Cố mà kéo nhà họ Khổng đang suy sụp dậy, sau đó càng là tuân theo lời hứa với nhà họ Cố, sau khi chồng qua đời, đã một mình gồng gánh nhà họ Cố đến tận bây giờ
Tần Trạch Xuyên nói về người phụ nữ đáng kính này, sau đó nói thêm
"Bà chính là mẹ ruột của mẹ con, cũng là bà ngoại của con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện cuối cùng đã có kết quả, những suy đoán đủ kiểu trước đó của Tần Diệp trong lòng, giờ đây đã có lời giải
Quả nhiên, trách sao mẹ và Cố lão thái thái lại có dáng vẻ giống nhau, hóa ra là mẹ con
Trách sao mình và người nhà họ Khổng lại có tướng mạo tương tự, là bởi vì cháu trai giống cậu, thuộc về di truyền cách đời, chỉ là số ít có vài phần giống Cố lão gia tử
Người chú nhỏ của nhà họ Khổng kia và bà ngoại là quan hệ tỷ đệ, cho nên mình gần như là được đúc ra từ cùng một khuôn với đối phương
Lúc này Tần Diệp đã hiểu rõ mọi chuyện, trong đầu lập tức nghĩ đến con trai và cháu trai của tên phế vật nhà Cố kia, còn có cả con Tiểu tam không rõ đầu cua tai nheo bị nuôi dưỡng kia
"Vậy tại sao mụ mụ lại lưu lạc ra bên ngoài
Mà còn là ở một nơi cách xa Hương Giang như vậy
Trong đầu hắn hiện lên đủ loại suy đoán, nhưng đều không mấy hoàn chỉnh
Tần Diệp nghi ngờ về cái gọi là Tiểu tam kia, cũng nghi ngờ về việc Cố Khải Vinh của nhà Cố hiện tại rốt cuộc là người như thế nào
Mà Tần Trạch Xuyên thì không hề giấu giếm, nói thẳng:
"Bởi vì mụ mụ ngươi vừa sinh ra đã bị người tráo đổi, chính là do người đàn bà mà Cố lão gia tử nuôi trước kia gây ra
Cố lão gia tử bị bệnh, lòng đầy cầu Phật mong mình có thể sống lâu trăm tuổi, kết quả lại gặp một người đàn bà
Hắn cùng người đàn bà đó tư thông, Cố lão thái thái và người đàn bà kia gần như cùng lúc mang thai, đến khi sinh ra thì mụ mụ ngươi đương nhiên bị tráo thành bé trai, thậm chí bị vứt đến một cô nhi viện bên bờ biển, còn bị giám sát nhiều năm
Đây chính là chân tướng, là nguồn gốc thân thế của mụ mụ ngươi
Nếu Bàng Lệ Nhã cả đời không biết chuyện này, Tần Diệp cũng sẽ không biết
Hắn sẽ chỉ bị lợi dụng đến chết, đến chết cũng không biết mình chết trong tay ai
Vận mệnh có những lúc thật tàn nhẫn, nó trêu đùa tất cả mọi người
Tần Diệp nghe được sự thật khó tin này, nhìn mụ mụ trước mắt, rồi nhìn ba ba Tần Trạch Xuyên, có chút suy sụp hỏi:
"Lúc trước mụ mụ bị tráo đổi rồi bị vứt đi, là do Cố lão gia tử làm, hay là do người đàn bà kia làm?"