Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70

Chương 537: Ly trà xanh thứ năm trăm ba mươi bảy





Buổi sáng chủ nhật Đồng Tuyết Lục trở về trường học
Trong ký túc xá ngoài Lâm Lan Quyên, những người khác đều đã ra ngoài
Điền Phượng Chi và Tạ Hiểu Yến tới giảng đường tự học, hai ngày nay chồng Thôi Nhu Nhu mới tới Kinh Thị, mấy hôm nay cô ta đều đi sớm về trễ
Tương Bạch Hủy lại càng không cần phải nói, là một người phóng khoáng lạc quan, bình thường không phải đi xã giao thì chính là trên đường đi xã giao, thời gian ở ký túc xá vô cùng ít
Đồng Tuyết Lục cất xong đồ đạc, đang chuẩn bị đi tham gia buổi tập luyện, bỗng nhiên bị Lâm Lan Quyên gọi lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tuyết Lục, cậu chờ một chút.”
Đồng Tuyết Lục nghe thấy tiếng của cô ta thì ngẩn ra, quay đầu lại: “Sao thế
Cậu có chuyện gì muốn nới với tôi à?”
Tính cách Lâm Lan Quyên vô cùng tự ti yếu đuối, bình thường cảm giác tồn tại trong ký túc xá cực kỳ thấp, nhưng cũng may cô ta chưa từng gây chuyện, vì thế Đồng Tuyết Lục cũng không ghét cô ta
Lâm Lan Quyên đối mặt với đôi mắt như nước mùa thu của Đồng Tuyết Lục, tự ti cúi đầu, im lặng một lúc lâu mới nói: “Dạo..
dạo này tốt nhất cậu nên cẩn thận với Cao Mẫn.”
Đôi mi thanh tú của Đồng Tuyết Lục khẽ nhíu lại: “Sao lại nói như vậy
Có phải Cao Mẫn nói gì với cậu không?”
Lâm Lan Quyên lắc đầu: “Cậu ta không nói gì với tôi
Nhưng mà..
dạo gần đây cậu ta khá kỳ lạ, luôn lầm bầm lầu bầu
Lần trước tôi..
Thấy cậu ta viết tên cậu lên quyển sổ rất nhiều lần, sau đó lại gạch nát từng cái một.”
Cô ta cũng không biết nên hình dung như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc ấy đôi mắt đỏ bừng của Cao Mẫn trợn trừng nhìn vào quyển sổ, cứ như quyển sổ là kẻ thù của cô ta vậy, dáng vẻ gạch xóa ấy cực kỳ điên cuồng
Cô ta có thể chắc chắn một điều, nếu như lúc ấy Đồng Tuyết Lục đứng trước mặt đối phương, chắc chắn cô sẽ bị ăn tươi nuốt sống
Lúc ấy Lâm Lan Quyên bị dọa sợ, trái tim nhỏ đập thình thịch
Hai hôm nay Cao Mẫn rủ cô ta đi học, cô ta đều từ chối nói mình không thoải mái, không dám quá thân cận với cô ta
Đồng Tuyết Lục không ngờ Lâm Lan Quyên sẽ nói với mình mấy lời này, dù sao thì bình thường quan hệ giữa cô ta với Cao Mẫn cũng tốt hơn
Cô gật đầu một cái: “Cảm ơn cậu, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.”
Ra khỏi ký túc xá, Đồng Tuyết Lục vẫn đang suy nghĩ đến chuyện Cao Mẫn
Cô không rõ lắm, rốt cuộc Sử Tuấn Dân đã cho Cao Mẫn uống thuốc gì lại có thể khiến cô ta nghe lời như vậy
Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể kết luận rằng lụy tình thực sự quá đáng sợ
Đi được nửa đường, đột nhiên cô bị một nam sinh ngăn lại
Mặt nam sinh kia đỏ bừng, nhìn Đồng Tuyết Lục, tay chân luống cuống, nói: “Chào bạn học Đồng..
À ừm mình...”
Đồng Tuyết Lục nhìn mà khó chịu thay anh ta: “Nào, hít thở sâu theo tôi nào, hít vào, thở ra, lại hít vào, thở ra..
Ổn hơn chưa?”
Nam sinh được hướng dẫn hít thở sâu mấy hơi, gật đầu cười xấu hổ nói: “Tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn cậu.”
Đồng Tuyết Lục xua tay: “Không cần khách sáo.”
Ngay sau đó cô vòng qua nam sinh tiếp tục đi về phía trước
Nam sinh: ??
Mọi người xung quanh: ?
Nam sinh kịp phản ứng lại, vội vàng quay người đuổi theo: “Bạn học Đồng, cậu chờ một chút, mình có chuyện muốn nói với cậu.”
Đồng Tuyết Lục dừng bước nhìn anh ta: “Sao thế?’
Mặt nam sinh lại lần nữa đỏ phừng phừng: “Mình..
Mình cảm thấy cậu cực kỳ ưu tú, mình muốn cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ với cậu, không biết cậu có thể cho mình cơ hội hay không?”
Đồng Tuyết Lục bình tĩnh lắc đầu: “Không được, tôi không chỉ có người yêu, mà còn đính hôn rồi.”
Nam sinh như bị sét đánh giữa trời quang, nhìn cô: “Cậu..
Cậu đã đính hôn rồi?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Đúng thế, cho nên cậu vẫn nên tìm bạn học nữ khác để cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ đi, tạm biệt.”
Nam sinh: “...” Trái tim tan nát rơi đầy đất
Những người xung quanh cũng xôn xao, ồn ào
Chuyện lần trước Đồng Tuyết Lục bị Cao Mẫn nhét thư tình, chỉ lan truyền trong khoa Ngoại ngữ, những người khác thấy cô mỗi ngày đều đi đi lại lại một mình, thì cho rằng cô chưa có người yêu
Một màn này đúng lúc bị Cao Mẫn trông thấy
Nhìn Đồng Tuyết Lục đi tới, cô ta lập tức giở giọng quái gở nói: “Vẻ ngoài xinh đẹp đúng là khác biệt thật đấy, đã đính hôn rồi còn được một đám con trai tre già măng mọc thi nhau chạy đến tỏ tình.”
Đồng Tuyết Lục liếc mắt nhìn qua đầu cô ta một cái: “Cao Mẫn, đầu óc cô có vấn đề à?”
Cao Mẫn lập tức bị chọc giận: “Đồng Tuyết Lục, đừng tưởng rằng giáo viên và giáo sư đều thích cô thì tôi không làm gì được cô
Nếu cô còn dám nói linh tinh, tôi sẽ đi tố cáo cô.”
Đồng Tuyết Lục: “Nếu đầu óc cô không có vấn đề, sao lại vừa ý cái loại đàn ông như Sử Tuấn Dân?”
Ai ngờ Cao Mẫn vừa nghe thấy lời này, còn tức giận hơn khi nghe thấy Đồng Tuyết Lục nói cô ta bị điên: “Sử Tuấn Dân tốt hơn chồng sắp cưới của cô gấp trăm lần
Nói ra thì cô mới là kẻ đầu óc có vấn đề, nếu không cô sẽ không đính hôn với một kẻ phạm tội g.i.ế.c người!”
Kẻ phạm tội g.i.ế.c người
Đồng Tuyết Lục nhíu mày: “Cao Mẫn, lời này của cô là có ý gì
Nếu như cô không nói rõ ràng, tôi sẽ đi tố cáo cô vu oan cho người khác.”
Cao Mẫn hừ mũi một cái, đắc ý nói: “Ý trên mặt chữ
Khi còn bé chồng sắp cưới của cô từng tự tay hại c.h.ế.t em trai ruột của mình, chẳng lẽ anh ta không nói với cô sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.