**Chương 48: Ký Túc Xá Nữ Sinh**
"Ngươi
Ngươi là học sinh lớp nào?
Lúc đầu người cầm cờ đâu?
Nghi thức kéo cờ vừa mới kết thúc, lão sư phụ trách liền hùng hổ chạy đến trước mặt Lâm Thất Dạ, chất vấn
Lâm Thất Dạ giờ phút này căn bản không có thời gian để ý tới hắn, trực tiếp lách người hướng nơi xa đi đến
Lão sư phụ trách trợn mắt há hốc mồm, hắn dạy học nhiều năm như vậy, chưa từng gặp qua học sinh nào không hợp thói thường như thế!
"Ngươi đứng lại đó cho ta
Lão sư nói chuyện với ngươi, ngươi đây là thái độ gì!
Ngươi có tin ta hiện tại liền đem ngươi áp giải tới phòng hiệu trưởng, toàn trường thông báo xử lý!
Hắn túm lấy bả vai Lâm Thất Dạ, giận dữ hét
Phía trước, Lâm Thất Dạ dừng bước
Chậm rãi quay đầu
Trong hai con ngươi
Hai đóa lửa vàng chợt bùng lên
Trong khoảnh khắc này, một cỗ áp lực chưa từng có bao phủ trong lòng lão sư phụ trách
Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt này, hắn chỉ cảm thấy mình phảng phất như đang ngóng nhìn toàn bộ vũ trụ, trong bóng tối mênh mông vô ngần và vô định, hắn tựa như một hạt cát nhỏ bé
Cảm giác áp bách
Đây là cảm giác áp bách vượt qua cả sinh mệnh
Chỉ trong nháy mắt, lưng lão sư phụ trách liền ướt đẫm mồ hôi lạnh, cả người phảng phất như muốn suy sụp
Ngọn lửa trong mắt Lâm Thất Dạ lóe lên rồi biến mất, trong cặp con ngươi đen nhánh kia, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua bất cứ thứ gì
"Chuyện vừa rồi, là ta không đúng, ngươi có thể thông báo phê bình ta trước toàn trường, thậm chí có thể đến Sở sự vụ khiếu nại
Lâm Thất Dạ nhìn lão sư phụ trách đang thở hổn hển, bình tĩnh nói:
"Nhưng, ngươi phải đợi ta làm xong công việc của ta
Nói xong, Lâm Thất Dạ xoay người, trong ánh mắt hoảng sợ của lão sư phụ trách, chạy như bay
"Đội trưởng
"Thất Dạ, báo cáo tình trạng của ngươi
"Toàn bộ thầy trò trong trường học ta đều đã kiểm tra một lần..
Tình huống rất tồi tệ, ta cảm thấy muốn lặng lẽ giải quyết chuyện lần này, khó như lên trời
"Nói rõ hơn
"Trong ba khối lớp, lớp 10 và lớp 12 số người lây bệnh tương đối ít, cộng lại cũng không quá mười người, lớp 11 tình huống nghiêm trọng nhất, tổng cộng có ba mươi sáu người lây bệnh, có một lớp thậm chí có một nửa số người đều là người lây bệnh
Đây vẫn chỉ là học sinh, trong số các lão sư và lãnh đạo, cũng có gần hai mươi vị người lây bệnh
Cho nên ta có thể phỏng đoán, trong toàn bộ Nhị Trung, đã có ít nhất sáu mươi thầy trò bị chuyển hóa thành quái vật
Trong tai nghe lâm vào một mảnh trầm mặc
"Đội trưởng, hơn sáu mươi người lây bệnh
Coi như mỗi người lây bệnh đều chỉ là Ngọn Cảnh, thì trong ngôi trường trung học phổ thông này, cũng tồn tại hơn sáu mươi quái vật cấp Trản
Nếu như chúng ta phát hiện bản thể sinh vật thần thoại này, hơn sáu mươi người lây bệnh cấp Trản này tất nhiên sẽ tiến vào trạng thái cuồng bạo, công kích các thầy trò xung quanh
Hơn nữa số lượng của chúng quá nhiều, một khi có cá lọt lưới chạy ra khỏi trường học, vậy sẽ là một trận tai nạn ảnh hưởng đến toàn bộ thành phố Thương Nam
Lâm Thất Dạ bình tĩnh nói ra suy đoán của mình
"Thất Dạ, không phải một khi có cá lọt lưới chạy ra khỏi trường học..
Đầu bên kia tai nghe truyền đến một trận âm thanh cắt ngang, Trần Mục Dã chậm rãi nói, "Chúng, đã bắt đầu thẩm thấu ra bên ngoài
Giờ phút này, cách Nhị Trung vài cây số, trong một căn nhà cho thuê nào đó
Trần Mục Dã dẫn theo đao, giẫm qua đống thịt nát trên đất, bên cạnh hắn là Ngô Tương Nam với vẻ mặt ngưng trọng
"Chúng ta điều tra Lưu Tiểu Diễm và Hàn Nhược Nhược mà ngươi nói, cùng với nhà của giáo viên chủ nhiệm, phát hiện người nhà của bọn họ cũng bị lây nhiễm, chúng ta vừa mới quét sạch chúng
Tình hình so với chúng ta tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn
"Vậy..
"Chúng ta cần phải dần dần đến những gia đình có người bị lây, nhanh chóng ngăn chặn người lây bệnh lan rộng, cho nên tạm thời không thể đến chi viện các ngươi, nhưng sinh vật thần thoại khó giải quyết như vậy, bản thân nó chiến lực tất nhiên không cao, ta tin rằng bằng ba người các ngươi hẳn là có thể quét sạch nó
"Thế nhưng, nếu như vậy, trường học tất nhiên sẽ dẫn đến rối loạn, có thể sẽ bại lộ sự tồn tại của chúng ta và sinh vật thần thoại
"Điều này không cần lo lắng, chúng ta có một món cấm vật, tên là 【 Mộng Cảnh Thì Thầm 】, có thể tạo ra một giấc mộng trong phạm vi nhất định, xóa đi một phần ký ức của con người
Còn nữa, ta sẽ để Lãnh Hiên tạm thay người canh gác, mở ra 【 Vô Giới Không Vực 】 xung quanh Nhị Trung, bất kỳ ai cũng không được ra vào, trong khoảng thời gian tiếp theo..
Nhị Trung sẽ biến thành một hòn đảo hoang bị ngăn cách
Trần Mục Dã đi đến bên cửa sổ, hai mắt nhìn về phía ba người Lâm Thất Dạ, bình tĩnh nói:
"Lần này, kẻ địch của chúng ta cực kỳ khó giải quyết, không cần lưu thủ, không cần che giấu, nhất định phải tìm ra bản thể của nó trong thời gian ngắn nhất..
Giết chết nó
Đồng thời bảo vệ tốt sự an toàn của các thầy cô và học sinh, không thể để xuất hiện quá nhiều người hy sinh
Lần này..
Các ngươi có thể buông tay đánh cược một lần
Đầu bên kia tai nghe, Lâm Thất Dạ trầm mặc một lát, gật đầu thật mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta đã biết
Lâm Thất Dạ ngắt tai nghe, Ngô Tương Nam đứng bên cạnh Trần Mục Dã nhíu mày, nói:
"Lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã đụng phải chuyện lớn như vậy, với hắn mà nói có phải là quá khó khăn không
"Tương Nam, đứa nhỏ này khác với ta và ngươi
Trần Mục Dã khẽ lắc đầu, "Hắn có tiềm lực, có tâm tính, có tính bền bỉ, chúng ta chỉ cần cho hắn một con đường rõ ràng, một sân khấu rộng lớn
Hắn, sẽ tự mình đạp mây mà lên
Nhị Trung, ký túc xá nữ sinh
Hồng Anh từ bên cửa sổ ló đầu ra, nhìn một cái, sau đó vẫy tay với người phía sau
"Đi mau, quản lý ký túc xá a di không có ở đây
Tư Tiểu Nam nhanh chóng từ bên ngoài chạy vào, nhẹ nhàng nhảy qua cổng, vọt đến phía sau phòng trực ban
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồng Anh bắt chước làm theo, hai người sau khi tránh khỏi phòng trực ban, trực tiếp chạy thẳng lên lầu, ba bước thành một, bước đi như bay
Trong khoảnh khắc, bọn họ đã đi tới lầu năm
Lúc này, nghi thức kéo cờ vừa mới kết thúc, các học sinh đều trực tiếp trở về phòng học chuẩn bị lên lớp, trong lầu ký túc xá trống rỗng, cửa phòng hai bên đều khóa chặt, hành lang tối tăm, cả tầng lầu chỉ có phía trước nhất sân thượng là có một tia nắng chiếu xuống
Hồng Anh cẩn thận dựa vào vách tường, mượn tia sáng mờ tối, đánh giá tầng lầu này
"Lâm Thất Dạ nói ký túc xá của mấy nữ sinh kia là phòng nào
Hồng Anh quay đầu nhỏ giọng hỏi
"Mặt phía bắc, đếm ngược từ thứ hai
Tư Tiểu Nam trả lời
Hồng Anh nhìn về phía ký túc xá cánh bắc, lặng lẽ bước tới, Tư Tiểu Nam nắm chặt vạt áo nàng, trong mắt hiện lên một chút sợ hãi
"Hồng Anh tỷ, ngươi đi chậm một chút
"Biết rồi, biết rồi, ngươi nha đầu này, chặt quái vật không sợ chút nào, thế mà lại sợ bóng tối
Hồng Anh bất đắc dĩ trả lời
Hai người dần dần tới gần cửa túc xá, Hồng Anh lại lần nữa dùng kim nhỏ khều ổ khóa, cửa túc xá liền từ từ mở ra..
Đúng như Hồng Anh dự liệu, trong túc xá không có một bóng người
Hai người đi vào ký túc xá, nhanh chóng tìm kiếm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chậc, ký túc xá trường này không tệ a..
Ban công còn rất lớn
Hồng Anh mở cửa đi ra ban công, cảm thán một câu
Đột nhiên, nàng dường như nhìn thấy thứ gì đó, con ngươi bỗng nhiên co rút lại
Chỉ thấy trên giá treo quần áo trong ký túc xá, ngoại trừ treo một đám quần áo lót, áo ngực trắng trẻo, đầy đặn..
Còn có bốn tấm da người mỏng manh
Đung đưa theo gió.