Trảm Thần: Ta Học Trảm Thần Ở Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 49: Trường thương ra hộp




Chương 49: Trường thương rời vỏ
"Chị Hồng Anh..
Tư Tiểu Nam cũng chứng kiến cảnh tượng này, sắc mặt có chút tái nhợt
Hồng Anh cau mày, xuyên qua mấy tấm da người, đi đến rìa ban công, nhìn ra bên ngoài
Tòa ký túc xá này là kiến trúc rìa ngoài cùng của toàn bộ trường học, đối diện ban công, ngoại trừ một mảnh đất hoang chưa khai thác, không còn bất kỳ kiến trúc nào khác, cũng khó trách bọn chúng dám nghênh ngang treo da người ở phía trên như vậy
Nhưng nếu có người khác đến gõ cửa thì sao
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hồng Anh ngưng tụ, bước nhanh ra khỏi ký túc xá, mở cửa ký túc xá bên cạnh
Ở ban công gian phòng kia, cũng có bốn tờ da người đón gió tung bay..
Sát vách, sát vách, lại sát vách
Hồng Anh liên tục tìm tòi xung quanh mấy gian ký túc xá, bên trong phần lớn ban công đều treo da người, có một tấm, có hai tấm, có lại là bốn tờ
Điều này có nghĩa là, tầng lầu này đã có một lượng lớn học sinh bị chuyển hóa thành quái vật
"Chị Hồng Anh, phiền phức rồi..
Tư Tiểu Nam đứng ở ngoài cửa, lẩm bẩm
"Đúng là phiền phức
Hồng Anh thở dài, chuyển đề tài, "Bất quá, điều này cũng ngược lại nói rõ, con quái vật này lây nhiễm người khác tất nhiên tồn tại hạn chế
"Vì sao
"Nếu nó thực sự có thể lây nhiễm vô hạn, vậy ta đoán chừng nhiều nhất chỉ cần hai đêm, nó liền có thể lặng yên không một tiếng động đem toàn bộ tầng lầu lây nhiễm, nhưng sự thật lại không phải như thế
Chúng ta không biết nó rốt cuộc đã hoạt động trong bóng tối bao lâu, nhưng ít nhất có thể xác định, tuyệt đối hơn hai ngày, mà thời gian lâu như vậy nó chỉ có thể lây nhiễm bốn, năm cái ký túc xá này, nói rõ..
"Nói rõ số người nó có thể lây nhiễm có hạn mức cao nhất
"Có khả năng, nhưng cũng có một khả năng khác, chính là năng lực lây nhiễm của nó tồn tại thời gian hồi chiêu, tỷ như trong vòng một ngày một t·ử thể chỉ có thể lây nhiễm một người..
Con mắt Tư Tiểu Nam dần dần sáng lên, "Cũng đúng, nếu nó thật sự có năng lực lây nhiễm vô hạn, thì toàn bộ trường học đã sớm xong đời
"Cho nên, kỳ thật chúng ta có thể suy luận ra rất nhiều thứ
Hồng Anh theo mạch suy nghĩ nói,
"Từ tình báo Thất Dạ cung cấp, trong số những người bị lây, học sinh nội trú chiếm tỷ lệ lớn hơn nhiều so với học sinh ngoại trú, bởi vì học sinh ngoại trú bình thường không ở tại trường học, ở trường học thời gian lại phần lớn tụ tập thành đám cùng một chỗ, quái vật rất khó lặng yên không một tiếng động đem bọn họ lây nhiễm
Mà lại, trong số những người bị lây, tỷ lệ nữ sinh lớn hơn nhiều so với nam sinh, không chỉ vì nữ sinh tương đối dễ ra tay hơn, dễ dàng lạc đàn, mà còn bởi vì..
Hồng Anh khẽ nheo mắt, quay đầu nhìn về phía hành lang lờ mờ chật hẹp này
"Con kia thần thoại sinh vật bản thể, ngay tại nơi này
Tư Tiểu Nam kinh ngạc há to miệng, "Chị Hồng Anh, sao chị đột nhiên thông minh như vậy
"Hửm
Hồng Anh nhíu mày, "Trong mắt ngươi, ta cứ đần như vậy sao
"Ừm a, luôn luôn cực kỳ đần, kiểu không đến thời khắc mấu chốt sẽ không dùng đầu óc ấy
"..
Hồng Anh bất đắc dĩ nhìn lên trần nhà, một lúc sau, đem tai nghe từ trên lỗ tai gỡ xuống,
"Được rồi, ta thừa nhận, vừa rồi những điều kia là Thất Dạ nói với ta..
Tư Tiểu Nam: (
`∧′)
"Cậu ta đúng là rất thông minh
Tư Tiểu Nam bĩu môi nói
Hồng Anh thở dài, "Mặc dù ta cũng không muốn thừa nhận, nhưng cậu ta hình như xác thực thông minh hơn ta một chút
Giọng nói Lâm Thất Dạ từ tai nghe yếu ớt vang lên:
"Ngươi xác định là một chút
"...Ngậm miệng
"À đúng rồi, ta muốn nhắc nhở các ngươi
Giọng nói Lâm Thất Dạ nghiêm túc, "Ngay vừa rồi, ta nhìn thấy có một nhóm lớn nữ sinh hướng lầu ký túc xá đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồng Anh nhướng mày, "Là người bị bệnh
"Khoảng cách quá xa, ta cảm giác không được, các ngươi cẩn thận
"Biết rồi
Hồng Anh đội tai nghe lên, ra hiệu cho Tư Tiểu Nam, hai người cấp tốc chạy về phía hành lang
Đúng lúc này, mấy nữ sinh vừa nói vừa cười từ hành lang đi tới
Hồng Anh ánh mắt ngưng lại, kéo Tư Tiểu Nam dừng bước, nhìn về phía ánh mắt các nàng tràn đầy cảnh giác
Mấy nữ sinh kia thấy trong hành lang đứng hai nữ sinh lạ lẫm, hơi kinh ngạc đánh giá bọn họ một phen, sau đó bắt đầu xì xào bàn tán
"Các nàng là ai vậy
"Không biết, có thể là lớp khác
"Tầng này không phải chỉ có mấy lớp chúng ta thôi sao
Bình thường cũng chưa từng thấy các nàng nha
"Có thể là tìm người
"Cũng đúng, để ta hỏi thử
Một nữ sinh tóc dài đi tới trước, lễ phép mở miệng: "Xin chào, xin hỏi các ngươi là tìm người sao
Hồng Anh nở nụ cười trên mặt, "Đúng vậy, ta tìm bạn Vương Nam lớp 6, nhưng quên mất bạn ấy ở ký túc xá nào..
"Vương Nam
Nữ sinh tóc dài nghiêng đầu, "Lớp 6 không có người này, có phải ngươi nhớ nhầm rồi không
"Nơi này không phải ký túc xá lớp 12 sao
"Không phải, đây là lớp 11, lớp 12 ở tầng một
"Thì ra là vậy
Hồng Anh có chút xin lỗi gãi đầu, kéo tay Tư Tiểu Nam, vừa đi vừa trả lời, "Thật xin lỗi, đã quấy rầy
"Không có gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ sinh tóc dài lễ phép mỉm cười
Hồng Anh và Tư Tiểu Nam vòng qua nữ sinh tóc dài, trực tiếp đi về phía hành lang, những nữ sinh tụ tập một chỗ thấy các nàng đi tới, cũng rất lễ phép nhường đường cho các nàng
"Nữ sinh kia dáng dấp thật xinh đẹp
Khi đi ngang qua bên cạnh bọn họ, Hồng Anh nghe được các nữ sinh xung quanh nhỏ giọng nói, trong mắt tràn đầy hâm mộ
"Đúng vậy, ngũ quan vừa tinh xảo, làn da lại đẹp, thật hâm mộ
"Cô gái thấp thấp đằng sau cũng đẹp, trông thật đáng yêu
"Đáng yêu đến..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn ăn một miếng
Trong nháy mắt Hồng Anh và Tư Tiểu Nam lướt qua đám nữ sinh, trong mắt những nữ sinh kia đồng thời bộc phát ra ánh sáng đói khát, toàn bộ đầu trực tiếp như nụ hoa nở bung, lộ ra huyết nhục đỏ tươi cùng răng nhọn dày đặc dữ tợn
Hành lang ký túc xá vốn đã hẹp, lại bị mấy nữ sinh này chiếm hơn nửa chỗ, không gian còn lại cho Hồng Anh và Tư Tiểu Nam quá nhỏ..
Nhỏ đến mức bọn họ ngay cả né tránh cũng không làm được
Nhưng ngay lúc này, Hồng Anh nhếch miệng cười nhạt, một dải hồng quang lấy nàng làm trung tâm ầm vang nổ tung
Oanh ――

Hỏa diễm màu hoa hồng lấy nàng và Tư Tiểu Nam làm trung tâm, quét ngang bốn phương tám hướng, sinh ra sức đẩy kinh khủng trực tiếp hất tung đám quái vật trong hành lang ra ngoài
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Hỏa diễm cuồn cuộn, nhiệt độ nóng bỏng khiến đèn khẩn cấp hai bên hành lang trực tiếp nổ tung, toàn bộ hành lang lập tức chìm trong bóng tối
Chỉ còn lại đóa đóa hỏa diễm một mình thiêu đốt
Sau đó, một thiếu nữ vác hộp dài chậm rãi bước lên cầu thang
Hỏa diễm làm rõ khuôn mặt của nàng
Nàng đưa tay gõ nhẹ lên hộp dài sau lưng, một trận ngâm khẽ từ trong hộp truyền đến, một cây trường thương liền từ cạnh hộp bắn ra
Vững vàng rơi trên tay nàng
Hồng Anh khẽ vung trường thương, múa ra một đóa thương hoa, không nhanh không chậm xuyên qua hỏa diễm màu hoa hồng, ngạo nghễ nhìn về phía mấy con quái vật đang hoảng sợ phía trước,
"Hừ, ta biết ngay, các ngươi không phải người tốt lành gì
Hồng Anh vác trường thương lên vai, đưa tay gõ gõ tai nghe,
"Ta xem sau này, ai còn dám nói ta đần!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.