Trận Vấn Trường Sinh

Chương 55: Dạo phố




Thả xong đèn hoa sen, thời gian cũng chưa muộn lắm, mấy người lại dọc theo đường phố đi dạo bắt đầu
Có lẽ là nói chuyện mấy lần, Bạch Tử Thắng vậy mà đã quen với Mặc Họa, cũng liền không còn khách khí, nói chuyện cũng nhiều hơn
"Mặc Họa, những tu sĩ kia là đang làm gì
Bạch Tử Thắng chỉ vào một cái bàn, tò mò hỏi
Mặc Họa theo hướng đó nhìn lại, thấy một cái bàn giản dị, mấy tu sĩ ăn mặc như thợ săn yêu, đang vật lộn với một con "yêu thú" hình dáng trâu
Con "yêu thú" kia đầu đồng da gấm, màu lông sáng bóng, trông sống động như thật, nhưng kỳ thật chỉ là tu sĩ mặc da thú giả trang
"À, là đấu yêu kịch
"Đấu yêu
Đấu yêu thú sao
Bạch Tử Thắng lập tức hứng thú
"Tu sĩ ở Thông Tiên thành phần lớn sống bằng việc săn yêu, ngày thường không thể thiếu việc chém giết với yêu thú, cho nên mỗi khi có ngày hội khánh điển, sẽ có thợ săn yêu chuyên môn biểu diễn đấu yêu kịch, vừa là để cho náo nhiệt, cũng là một hạng mục truyền thống của thợ săn yêu
Nói xong, màn đấu yêu trên sân khấu đến đoạn đặc sắc
Mấy thợ săn yêu một người cầm đao, hét lớn một tiếng, trên đao liền trong nháy mắt quấn một tầng liệt hỏa, một người vung quyền, quyền phong vù vù rung động, còn một người đứng ở đằng xa, nắm vuốt thủ quyết, mấy quả cầu lửa liền hiện ra trước mặt, thoáng chốc lại cùng con "yêu thú" kia giao chiến, trong chốc lát linh lực tràn khắp, ánh sáng lưu chuyển
"Oa, liệt diễm đao, quấn gió quyền, Hỏa Cầu thuật
Bên cạnh có mấy đứa trẻ phấn khích đến kêu, tay nhỏ vỗ đến ba ba vang
Bạch Tử Thắng cũng chẳng khá hơn, mặt đỏ bừng cả lên
Mặc Họa nhịn không được hỏi:
"Ngươi đã luyện khí hậu kỳ rồi, đạo pháp cũng đã học rồi chứ..
Sao cứ như một người chưa thấy việc đời vậy..
Bạch Tử Thắng liếc Mặc Họa một cái, "Đạo pháp ta tự nhiên biết, chỉ là mẹ ta không cho dùng, mẹ ta bảo Luyện Khí kỳ tu sĩ đánh nền tảng là quan trọng nhất, học mấy đạo pháp ba hoa kia, đánh nhau với người ta, đúng là kẻ lỗ mãng
Nhỡ bị thương, tổn hại căn cơ thì hỏng tương lai tu hành
"Nha
Mặc Họa ừ một tiếng
Đối với thế gia mà nói, Luyện Khí kỳ chỉ dùng để đánh căn cơ, chỉ cần chuyên tâm tu hành thuận tiện, có học đạo pháp cũng không dùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn tán tu bình thường, cả đời có khi chỉ ở Luyện Khí kỳ, nên không thể không học các loại đạo pháp ở Luyện Khí kỳ, cùng yêu thú chém giết, trên đầu lưỡi đao kiếm sống để mưu sinh
"Khi nào tầng lớp thấp nhất của tán tu cũng không cần sống khổ cực như vậy thì tốt
Mặc Họa tâm tình phức tạp thở dài
Ngoài đấu yêu kịch, còn có một số màn xiếc đạo pháp mới lạ, kịch đèn chiếu thú vị, những con rối chó sẽ chạy tới chạy lui khi nhét điểm linh thạch vào, các loại quà vặt thơm nức mũi..
Mấy người đi dạo một vòng, Bạch Tử Thắng mặt mày hớn hở, vẫn chưa thỏa mãn, mặt nhỏ của Bạch Tử Hi cũng đỏ bừng, trông còn rực rỡ hơn đèn đuốc trên trời mấy phần
Đến khi sắc trời dần tối, mấy người vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng không thể không chia tay, mỗi người về nhà
"Lần này đa tạ ngươi, đã cho bọn ta biết phong thổ Thông Tiên thành
Tuyết Di nói lời cảm tạ với Mặc Họa, sau đó không biết từ đâu lấy ra một cái hộp nhỏ đưa cho Mặc Họa
"Đây là ta tiện đường mua một chút điểm tâm, coi như quà tạ, cũng không đáng mấy linh thạch, ngươi đây chắc không từ chối đâu nhỉ
Mặc Họa không từ chối nữa, tự nhiên hào phóng đón lấy, vui vẻ nói, "Cám ơn Tuyết di
Tuyết Di khẽ gật đầu cười
Bạch Tử Thắng liền nói với Mặc Họa:
"Sau này ngươi có rảnh đến Càn Châu, ta dẫn ngươi đi xem tế thiên đại điển, dù không hoạt bát náo nhiệt bằng ở đây, nhưng quy mô rất lớn, có các loại Linh thú và phi thuyền bộ liễn quý hiếm, bảo đảm sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt
"Ừm ừm
Mặc Họa hơi có chút mong chờ, không biết những thế gia và tông môn truyền thừa vạn năm ở Càn Châu, là có khí tượng long trọng đến thế nào
Bất quá hắn cũng không biết đời này có đi được không
Tu đạo giới rộng lớn vô ngần, chỉ riêng Ly Châu đã có vô số Tiên thành, Thông Tiên thành chỉ là một tiểu Tiên thành không đáng kể trong số vô vàn Tiên thành đó, với tu vi của Mặc Họa, ra khỏi Thông Tiên thành cũng không dễ dàng, huống chi là rời khỏi Ly Châu, đến một nơi Càn Châu không biết ở đâu
Sau khi tạm biệt hai anh em Bạch gia, Mặc Họa mới tìm được ba người Đại Hổ
Ba đứa trẻ chơi cũng rất vui vẻ, thấy Mặc Họa, liền nhét vào ngực Mặc Họa một đống đồ kỳ lạ, có các loại đồ chơi nhỏ, còn có một cái đồ chơi tiểu lão hổ bằng đường màu trắng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đồ chơi bằng đường phải ăn nhanh, không thì tan ra
Tiểu Hổ dặn Mặc Họa, sau đó lại tràn đầy hứng thú giới thiệu cho Mặc Họa những món đồ chơi nhỏ kia, nói cho Mặc Họa biết cách chơi
Những thứ này không tính là đắt, cơ bản một hai phần linh thạch vụn là mua được một món, nhưng hay ở chỗ mới lạ xảo diệu, có cái Mặc Họa thật sự chưa từng thấy qua
Mặc Họa đem điểm tâm Tuyết di đưa cho phân cho ba người bạn nhỏ, rồi vừa liếm láp đồ chơi bằng đường, vừa nghiên cứu đồ chơi trong tay
Ba người Đại Hổ vừa ăn điểm tâm, vừa cùng Mặc Họa đi về nhà, giữa đường Tiểu Hổ đột nhiên hỏi:
"Mặc Họa, sau này ngươi sẽ không định lúc nào cũng đi cùng thiếu gia và tiểu thư Bạch gia chứ
"Sao vậy
Tiểu Hổ lắc đầu, không nói gì
Mặc Họa còn tưởng là bọn chúng có hiềm khích với hai anh em nhà họ Bạch, ai ngờ một lúc lâu sau, Tiểu Hổ lại do dự nói:
"Vị tiểu cô nương nhà họ Bạch kia, đẹp quá đi mất..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc Họa ngẩn ra, "Xinh đẹp không tốt sao
Tiểu Hổ nói:
"Không được chơi cùng các cô nương xinh đẹp
Đại Hổ và Song Hổ cũng vội vàng gật đầu
"Vì sao..
Song Hổ nghiêm mặt nói:
"Mẹ ta nói, con gái xinh đẹp sẽ làm đàn ông hóa đần, càng là gái xinh, đàn ông sẽ càng đần
"Chính là, cha ta là vì thấy gái xinh, mới bỏ nhà trốn đi, kết quả bị người ta lừa cả người cả của, cuối cùng đến mạng cũng mất
"Không sai không sai, ta cũng nghe nói, không ít tu sĩ có linh căn tốt, cũng bởi vì cưới đạo lữ xinh đẹp, hoang phế tu luyện, cuối cùng chẳng làm nên trò trống gì
"Đúng vậy đúng vậy, ta vừa nãy chỉ nhìn cô bé kia một chút thôi đã bối rối, đầu óc không nghĩ được gì nữa, nếu nhìn nhiều vài lần, có khi biến thành đồ ngốc luôn, đáng sợ thật đấy..
"Thật là đáng sợ..
Song Hổ vỗ vai Mặc Họa, "Mặc Họa, ngươi thông minh nhất trong đám chúng ta, tương lai còn có thể thành trận sư, nếu biến thành đồ ngốc thì phiền
Đại Hổ và Tiểu Hổ đều lo lắng nhìn Mặc Họa
Mặc Họa dở khóc dở cười, cuối cùng nghĩ lại thấy..
cũng có lý, nhân tiện nói:
"Vậy cũng đâu còn cách nào, chúng ta đều theo tiên sinh học trận pháp, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp
"Thế thì xong rồi
Ba đứa trẻ đều mặt mày nặng nề
Mặc Họa cười nói:
"Vẽ trận pháp sẽ giúp người thông minh, vậy sau này ta sẽ vẽ nhiều trận pháp hơn, không đến nỗi quá đần đâu
"Vẽ trận pháp có thể làm người ta thông minh thật sao
Tiểu Hổ hỏi
"Đương nhiên, " Song Hổ nói, "Trận pháp của Mặc Họa chẳng phải là vẽ rất tốt, cho nên cũng thông minh hơn chúng ta sao
Mặc Họa nói:
"Vậy các ngươi có muốn học trận pháp không, ta có thể dạy các ngươi
Ba đứa luyện thể tư chất cũng không tệ, nhưng lại không có chút thiên phú nào với vẽ trận pháp, thấy những trận văn chằng chịt đã cảm thấy đau đầu
Tiểu Hổ do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm nói:
"Thôi bỏ đi, nếu vẽ trận pháp mới thông minh thì ta thà cả đời làm đồ ngốc!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.