Phùng lão tiên sinh lắc đầu, "Chắc là do dùng lâu năm rồi, lần trước sửa chữa trận pháp, hình như là mười năm trước, hoặc hai mươi năm gì đó, dùng lâu như vậy mà không xảy ra vấn đề, đã xem là không tệ
"Vậy cái lò đan này..
Phùng lão tiên sinh vặn lớp vỏ ngoài lò đan có chạm khắc hình tiên hạc, hai lớp bên ngoài lò đan liền tự xoay, cuối cùng tách rời nhau, những trận pháp trên vách trong lò đan liền lộ ra
"Việc đã hứa với ngươi, đương nhiên sẽ không đổi ý, nhưng ta muốn thử ngươi trước đã
Phùng lão tiên sinh chỉ vào trận pháp trên vách trong lò đan nói, "Ngươi hãy nhận biết những trận pháp này là gì
Mặc Họa tới gần nhìn kỹ, suy tư một lúc rồi nói:
"Dung Hỏa Trận, Mộc Khí Trận, Tụ Linh Trận..
Đây là một trận pháp phục hợp bao hàm ba đạo trận pháp
Phùng lão tiên sinh có chút kinh ngạc, "Ngươi ngay cả phục trận cũng đã học rồi
Trận pháp đơn lẻ tạo thành từ các văn trận là đơn trận, nhiều đơn trận kết nối lại, liền tạo thành phục trận
Hiệu quả của phục trận mạnh hơn so với đơn trận, đồng thời có thể tạo ra hiệu ứng linh lực phức tạp hơn, nhưng người không có nền tảng và sự truyền thừa của trận sư thì không thể học được, càng đừng nói đến những tán tu bình thường
Phùng lão tiên sinh biết Mặc Họa đang học trận pháp, cũng biết thần thức của Mặc Họa hơn người, có chút thiên phú với trận pháp, nhưng không ngờ Mặc Họa hiện tại đã có thể nhìn ra được cả phục trận
Mặc Họa ngại ngùng nói:
"Phục trận ta không vẽ được, chỉ là xem qua trong sách, đơn trận bình thường bây giờ ta còn học chưa xong
Phùng lão tiên sinh gật nhẹ đầu, "Ở tuổi ngươi mà biết được vậy cũng không tệ rồi
Đây là một bộ phục trận tên là Mộc Hỏa Khống Linh Trận, có hiệu ứng linh lực của hai hệ hỏa và mộc, mộc khí nuôi dưỡng dược thảo, hỏa hệ luyện hóa dược lực, hai cái có thể điều hòa thông qua trận pháp, luyện chế ra đan dược mong muốn
"Cái này có vẻ phức tạp hơn so với lò luyện khí nhiều..
Mặc Họa tặc lưỡi
"Còn muốn thử chút không
"Ừm, " Mặc Họa nói, "Phục trận ta sẽ không vẽ, nhưng chỉ sửa chữa trận pháp thì xem mèo vẽ hổ chắc là không thành vấn đề
Liễu Như Họa kéo tay Mặc Họa, khẽ nói:
"Nếu không chắc thì thôi, đừng làm phiền Phùng lão tiên sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phùng lão tiên sinh cười cười, "Không sao, cứ để hắn tùy tiện vẽ, sai cũng không sao, xem như luyện tập
Luyện đan cũng được, vẽ trận cũng thế, nếu sợ sai, sẽ không có lĩnh ngộ sâu sắc được
"Đa tạ Phùng gia gia
Mặc Họa cũng không khách khí nữa, xin Phùng lão tiên sinh linh mực hai hệ mộc và hỏa, bắt đầu sửa chữa trận pháp
Bộ Mộc Hỏa Khống Linh Trận này là do luyện đan lâu ngày, một phần văn trận bị hao mòn, không thể truyền linh lực, khiến toàn bộ trận pháp mất đi hiệu lực
Việc Mặc Họa muốn làm rất đơn giản, là khôi phục lại những văn trận ảm đạm, mất hiệu lực, khiến toàn bộ linh lực của trận pháp lưu chuyển thông suốt, là xem như thành công
Tay nhỏ của Mặc Họa cầm bút trận, chấm linh mực, bắt đầu đặt bút vẽ văn trận
Phùng lão tiên sinh trong lòng âm thầm khen ngợi, bút hạ thong dong, không hề ngập ngừng, xem ra là kết quả của sự luyện tập chăm chỉ, có thể thấy đứa nhỏ Mặc Họa này thật sự đã bỏ ra không ít công sức cho trận pháp
Trong ba trận pháp, tổng cộng có hai văn trận bị thiếu sót, mất hiệu lực, nhưng các văn trận ảm đạm khác cũng có sáu bảy chỗ, cần phải vẽ lại một chút
Thần thức của Mặc Họa không chống được việc vẽ nhiều văn trận như vậy, linh lực tiêu hao cũng khá nhiều, giữa chừng đã phải nghỉ ngơi hai ba lần, sau đó mới sửa chữa xong trận pháp
Luyện khí tầng ba, có thể xây được tổng cộng tám chín đạo văn trận, mặc dù ở giữa có nghỉ ngơi một chút, nhưng thần thức này, cũng đã mạnh hơn nhiều so với dự kiến của Phùng lão tiên sinh
Ánh mắt Phùng lão tiên sinh nhìn Mặc Họa, thêm vài phần trịnh trọng
"Phùng gia gia, ta vẽ xong rồi, ngài xem lò luyện đan tốt chưa
"A, tốt, ta xem một chút
Phùng lão tiên sinh lấy lại tinh thần, thu lại cảm xúc, kiểm tra lại lò đan, dù trong lòng đã mong chờ, nhưng vẫn khó nén kinh ngạc, từ đáy lòng tán thưởng nói:
"Không sai, vậy mà đã sửa xong thật, lần này xem như giúp lão phu một đại ân
Mặc Họa cười hì hì
Liễu Như Họa nhẹ nhàng gõ vào trán Mặc Họa, "Phùng lão tiên sinh khen con vài câu, con cũng không biết khiêm tốn
Ngữ khí có chút trách móc, thần sắc lại vui vẻ an ủi
Phùng lão tiên sinh mở lò luyện đan, bỏ ra một canh giờ luyện xong đan dược, sau đó bỏ đan dược vào một cái bình sứ thanh hoa, đưa cho Liễu Như Họa
"Mỗi ngày uống sáng tối một lần, mỗi lần hai viên, ăn xong lại tới tìm ta xem sao
Liễu Như Họa thi lễ một cái, "Làm phiền Phùng lão tiên sinh
Mặc Họa cũng nói theo tạ, "Làm phiền Phùng gia gia
Trước khi đi, Phùng lão tiên sinh đột nhiên gọi Mặc Họa lại, trầm tư một lát, nhắc nhở nói:
"Họa Nhi, sau này nếu gặp những tu sĩ nghèo khó, trong khả năng có thể giúp được thì nên giúp một tay
Mặc Họa gật đầu nhẹ, nhưng vẫn hiếu kỳ nói:
"Phùng gia gia, vì sao đột nhiên lại nói điều này
Phùng lão tiên sinh nhìn Mặc Họa nói:
"Ta đã già, cả đời này, cũng chỉ có thể giúp những tán tu nơi góc nhỏ này luyện đan, chữa bệnh, nhưng con không giống, tương lai con có thể giúp đỡ được cho nhiều tu sĩ hơn..
"Thể ngộ thiên đạo, tạo phúc vạn sinh, đây là câu mà năm đó sư phụ ta dặn dò ta, người đã cứu ta khi nghèo túng, truyền cho ta thuật luyện đan, ta mới có được ngày hôm nay
Sư phụ của Phùng lão tiên sinh tuân theo ý niệm này, đã cứu được Phùng lão tiên sinh, và Phùng lão tiên sinh cũng nhờ thiện niệm đó, đã cứu Mặc Họa yếu ớt khi sinh ra và Liễu Như Họa bị hỏa độc xâm nhập
Trong lòng Mặc Họa xúc động, trịnh trọng gật đầu "Phùng gia gia, con nhớ kỹ
Trong mắt Phùng lão tiên sinh lộ ra một tia vui mừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc Họa nghĩ lại rồi hỏi:
"Vậy nếu, có những người không đáng để tạo phúc thì sao
"Không tạo phúc cho người không đáng, cũng là một kiểu tạo phúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phùng lão tiên sinh nói một cách đầy ý vị
Sau khi về đến nhà, Mặc Họa tiếp tục ở trong phòng nghiên cứu trận pháp
Liễu Như Họa thì sau khi thu dọn xong quán ăn, ngồi ở sảnh trước may vá quần áo
Đến giờ Tý, Mặc Sơn đi săn yêu về đến nhà trong vẻ phong trần mệt mỏi
Trên vai hắn khoác mấy bộ da lông yêu thú, bên hông đeo mấy túi trữ vật, quần áo trên người có vài vết cắt, dính chút máu
Gặp vợ con, vẻ mệt mỏi liền dịu đi:
"Sao còn chưa ngủ
Liễu Như Họa thay Mặc Sơn tháo xuống da lông và túi trữ vật, lấy quần áo sạch cho hắn thay, "Chàng không về, ta không yên lòng
Lần này bị thương sao
"Chút xước da thôi, bôi thuốc là được, không sao
Họa Nhi đâu
"Đang ở trong phòng đọc sách, chắc giờ đang ngủ thiếp rồi
"Ừm
Liễu Như Họa bưng đồ ăn, Mặc Sơn liền ăn ngấu nghiến
Ánh nến mờ nhạt lặng lẽ lay động, trong phòng một mảnh tĩnh mịch
Mặc Sơn thấy khóe miệng Liễu Như Họa nở nụ cười, liền cười hỏi:
"Có chuyện gì vui sao
"Ừm, " Liễu Như Họa nói, "Hôm nay Phùng lão tiên sinh khen Họa Nhi vẽ trận pháp rất giỏi..
Liễu Như Họa kể lại chuyện ban ngày, sau đó nói:
"Ta thường nghe người khác khen Họa Nhi có thiên phú, con nít thông minh một chút, liền dễ bị người ta khen, không nhất định có thể làm được thật
Nhưng Phùng lão tiên sinh kiến thức rộng, người nói Mặc Họa có thiên phú, rõ ràng Họa Nhi có lẽ thật sự có thể trở thành trận sư..
Liễu Như Họa thở dài, "Ta thể chất yếu, làm liên lụy Họa Nhi sinh ra đã thể hư
Thường nói đi săn kiếm ăn, xung quanh Thông Tiên thành yêu thú nhiều, phần lớn tu sĩ đều chỉ có thể dựa vào làm thợ săn yêu để mưu sinh, mà Họa Nhi người yếu, không làm thợ săn yêu được, không có chén cơm đó
Chúng ta cũng không thể chăm sóc cho nó cả đời, trước đó ta chỉ lo nếu có bất trắc gì, chúng ta không thể ở bên cạnh nó, Họa Nhi thì yếu ớt làm sao mà sống
Bây giờ nó có hy vọng trở thành trận sư, không cần chém chém giết giết với yêu thú, ta cũng yên lòng
Mặc Sơn nhẹ nhàng cầm tay vợ, "Yên tâm đi, Mặc Họa đứa nhỏ này thông minh hiểu chuyện, tương lai nhất định sẽ có tiền đồ, chúng ta cũng sẽ luôn dõi theo nó lớn lên, nhìn nó trở nên xuất chúng, lấy vợ sinh con
Cho nên, nàng nhất định phải chăm sóc tốt bản thân, thời gian tương lai còn dài..
"Ừm
Liễu Như Họa nhẹ nhàng tựa vào lòng Mặc Sơn
Trong phòng Mặc Họa mở mắt, từ khi ngày dài đêm thâu luyện tập trận pháp đến giờ, thần thức của hắn đã mạnh lên rất nhiều, cho nên lời cha mẹ nói đều nghe được
Khóe mắt Mặc Họa có chút ướt át, hắn nhẹ nhàng lau khóe mắt, sau đó thần thức chìm vào thức hải, tiếp tục luyện tập trận pháp trên Đạo Bia.