Điện thoại nhận được hồi sáng làm cho cô ta rất không thoải mái, nhưng theo bản năng cô ta cảm thấy NPC chỉ là một đống số liệu, loại chuyện ấy nói cho NPC này cũng không có tác dụng gì, cô ta cũng sẽ không nói
Dù sao nhiều người như vậy, cô ta không tin mỗi người đều sạch sẽ
Ngày cứ như vậy yên ả trôi qua
Bào Mạt Mạt vốn cho rằng tài nguyên mà bản thân biết cũng đủ rồi, thăng cấp là chuyện sớm hay muộn
Nhưng dù cho cô ta thử nghiệm thế nào, từ đầu đến cuối món ăn của cô ta kẹt ở phẩm chất màu xanh lam không thể đi lên
Trong lúc đó cô ta có nghĩ tới đổi loại đồ ăn khác thử xem, nhưng mà đổi lấy đổi đi, người mới trong cùng phòng bếp đã có người trở thành đầu bếp học việc giống cô ta, cô ta lại không có chút tiến triển
Rơi vào đường cùng, cô ta đành phải lựa chọn dùng phương thức công thức đổi công thức, đi quan sát quá trình nấu bánh thịt thỏ của Thẩm Tiêu một lần, cái giá phải trả là thể hiện quá trình nấu của cua Tây Thi trước mặt Thẩm Tiêu
Đối với trao đổi của cô ta, Thẩm Tiêu vui vẻ đồng ý
Khi hai cô một mình ở phòng bếp “Trao đổi lẫn nhau”, Chử Đình đã trở lại
Anh vừa vào cửa thì thấy hai người hết sức chăm chú, theo bản năng dừng lại bước chân ở cửa bếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy cô gái trước mặt trong mắt không có việc khác chuyên chú vào công việc trong tay, Chử Đình cảm thấy mình nên lui ra ngoài không quấy rầy cô, nhưng người lại không tự chủ đứng ở cửa, muốn nhìn đầy đủ quy trình
Anh rất thích loại cảm giác chuyên chú đến không cảm giác này, bởi vì con người ở giây phút ấy, rất sạch sẽ, rất thuần túy
Thẩm Tiêu đã làm bánh thịt thỏ trên vạn lần, hiện giờ mây bay nước chảy lưu loát sinh động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi cô làm bánh thịt thỏ xong, đột nhiên nhìn thấy Chử Đình ở cửa, đầu tiên là ngạc nhiên, tiếp theo phản ứng lại đẩy một ổ bánh thịt thỏ đến bên cạnh bếp ở trước mặt anh: “Đã trở lại à
Nếm thử chút đi.”
Chử Đình cũng không khách sáo, qua đó nắn một vòng bỏ vào miệng, ừm, giống với trong tưởng tượng của anh, hương vị xốp ngon, không khiến người ta thất vọng chút nào
“Tôi tới lấy hàng.” Anh chỉ ăn một miếng, rồi không tiếp tục
Dù cho là thứ gì, miếng đầu tiên vĩnh viễn đều kinh diễm nhất
Anh chỉ cần giữ lại ký ức đẹp ấy là được
“Vậy anh phải đợi một chút, dựa theo ước định, 10 giờ Thu Nhĩ Trư Mao mới đến.” Thẩm Tiêu nói
Hai người bọn họ trò chuyện một cách bình thản ung dung, Bào Mạt Mạt ở bên cạnh lại sinh ra vô số dấu chấm hỏi
Không phải chứ, NPC mấy người nói chuyện đều nhân tính hóa như vậy à, cô ta thậm chí thiếu chút nữa nghĩ rằng trước mặt là hai người sống…
Bởi vì thời gian còn sớm, Bào Mạt Mạt cũng biểu diễn cách thực hiện cua Tây Thi một lần cho Thẩm Tiêu
Thẩm Tiêu nhìn sơ qua một lần, cua Tây Thi này thực hiện có chút độc đáo, không giống với hấp hoặc là chiên xào bình thường, món cua Tây Thi này là hấp thịt cua chín rồi bóc ra, lại thêm bột khoai gia vị nấu một lần nữa, sau đó bọc bên ngoài một lớp đậu hũ trắng, một lần nữa bỏ vào trong vỏ cua
“Vốn dùng phô mai sẽ tốt hơn, nhưng thế giới trò chơi tạm thời còn chưa có phô mai xuất hiện, trước hết dùng đậu hũ tạm vậy.” Bào Mạt Mạt nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Tiêu nếm thử một chút, thịt cua tươi, bột khoai trơn nhẵn, hai dạng phối hợp khác biệt quả thật rất mới mẻ
Đương nhiên, tâm tư của người nấu món này rất tài tình, kết hợp hai loại gần như không liên quan một cách tuyệt vời
“Quả thật rất tuyệt.” Thẩm Tiêu không hề keo kiệt những lời khen ngợi của mình chút nào
Nhìn thấy vẻ mặt hưởng thụ của NPC trước mặt, Bào Mạt Mạt rất khó có thể gắn chung cô với những số liệu
Cũng may lúc này, tới 10 giờ rồi, Thu Nhĩ Trư Mao đúng giờ xuất hiện
Mỗi ngày 10 giờ Thu Nhĩ Trư Mao đều sẽ đến trước mặt Thẩm Tiêu giao giấy tờ và thu nhập của ngày hôm qua cho Thẩm Tiêu, kiên trì không nản
Sau khi Thu Nhĩ Trư Mao giao tiền lãi ngày hôm qua cho Thẩm Tiêu, Bào Mạt Mạt gọi anh ta qua một bên: “Bọn họ thật sự là NPC?”
Thu Nhĩ Trư Mao nhìn cái tên màu xanh biếc của Thẩm Tiêu và Chử Đình: “Nếu không thì sao?”
“Nhưng chẳng lẽ anh không thấy, bọn họ… Rất chân thật sao?” Bào Mạt Mạt cứ luôn cảm thấy có loại quỷ dị nói không nên lời
“Có từng nghe qua NPC nhân công chưa.” Thu Nhĩ Trư Mao nói: “Tuy rằng tôi biết cái này có hơi không quá chân thật, nhưng trò chơi này quả thật có NPC nhân công.”
Nhân công… Bào Mạt Mạt sợ run, người thật sắm vai, vậy trách không được
Cô ta nhớ rõ lúc trước phía chính phủ tuyên truyền, có thứ này làm đặc sắc