Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 431: Sống lại 9




Nhìn thấy mọi người hai mặt nhìn nhau, ngón tay Chử Đình gõ mặt bàn, nói: “Tôi chỉ thuận miệng nói thôi
Có phương án tốt hơn thì càng tốt, nếu không có, thì dùng cái này.”
Ồ, thì ra chỉ là một chốc hứng khởi, không phải thật sự muốn sửa phương án
Mọi người lập tức sáng tỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này gần như quyết định như vậy, ai cũng không muốn tìm việc cho mình
Ngay khi những người khác đều tỏ vẻ không ý kiến, một người ở trong góc hội nghị lại đột nhiên nói: “Thật ra tôi cảm thấy nếu không xây khách sạn ở đây, còn có một nơi cũng không tệ.”
Người nọ nói xong, thấy ông chủ nhìn về phía mình, biết mình có thể vào mắt ông chủ được hay không là dựa vào ngay lúc này, anh ta vội vàng nói ra từng tư liệu mà mình điều tra được: “Ở nơi giao nhau với hồ bên cạnh hồ Lễ, có một hồ sen mười dặm
Xung quanh hồ sen bao trùm rừng đào, nếu xây khách sạn ở trong này, thì chính là xuân có hoa hạ có sông, thu ngắm dãy núi đông đắm vào đàn thiên nga
Hơn nữa nơi này còn tiếp giáp cổ trấn, có thể nhìn thấy cảnh sắc cổ trấn, lại có thể không bị khách du lịch trong cổ trấn quấy rầy
Chỉ là không thể xây một cách độc đáo giống như trong hồ.”
Khách sạn cao cấp, không chỉ có phong cảnh đẹp, còn phải có đặc điểm không thể bị thay thế
Xây ở trong hồ Lễ, đặc sắc này cũng rất hiển nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thay đổi địa phương khác sẽ không thấy có hiệu quả như vậy
Chử Đình vốn chỉ thuận miệng nói thôi, không nghĩ tới thật sự có địa điểm thích hợp khác
Anh không qua loa trực tiếp sửa phương án, mà mở miệng bảo cấp dưới viết phương án đưa tới một lần nữa
Đến lúc đó cái nào tốt, thì dùng bản đó
Vị cấp dưới kia không nghĩ tới mình thật sự có thể nghênh đón một cơ hội như vậy, vội đồng ý ngay
Mặt khác, trong lòng anh ta vô cùng rõ ràng, phương án đầu tiên là ông chủ tự mình đề ra, tuy rằng không rõ hiện tại vì sao ông chủ bỗng chốc hứng khởi lại muốn phương án khác, nhưng anh ta biết, nếu phương án anh ta làm ra không xuất sắc vượt qua cái thứ nhất, e rằng ông chủ vẫn sẽ chọn bản thứ nhất
Vì nắm chắc cơ hội trước mắt này, anh ta chỉ có thể toàn lực ứng phó

Chuyện ở đây, Thẩm Tiêu không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên ngày hôm sau, cấp dưới của Chử Đình đột nhiên đến mời cô làm hướng dẫn viên du lịch, cô còn có hơi ngơ ngác
Mà khi biết bọn họ muốn xem hồ sen ngoài trấn, cô nghĩ một lúc, không từ chối
Thật ra trong lòng Thẩm Tiêu rất rõ ràng, đừng nói là Chử Đình, đổi lại là một vài người bản địa, nếu bọn họ biết chỉ cần hy sinh miếng đất nơi đàn chim di trú sống trong hồ, có thể đem lại đầu tư lớn, e rằng cũng không cần Chử Đình mở đầu, bọn họ có thể xông vào phía trước giúp đỡ san bằng miếng đất đó
“Được, ngày mai mấy giờ?”
“Buổi sáng bảy tám giờ đi, thời tiết mát mẻ chút.”
“Được.”
Hẹn xong thời gian với bọn họ, đến ngày hôm sau, xuất phát từ lo lắng cho sự an toàn của bản thân, Thẩm Tiêu dẫn theo em trai 18 - 19 tuổi nhà hàng xóm cùng đi với mình, lại không nghĩ rằng khi tới địa điểm, Chử Đình đã ở cùng trợ lý
Trong sự trố mắt của Thẩm Tiêu, trợ lý đã thấy cô, anh ta cũng có chút kinh ngạc: “Thì ra hướng dẫn viên du lịch hôm nay của chúng tôi là cô.”
Thật ra, chủ yếu vẫn là bởi vì ba bữa của Chử Đình đều giải quyết ở nhà họ Thẩm
Mà sau khi cấp dưới của anh vào nơi này, cũng là khách quen của tiệm cơm nhà họ Thẩm
Hơn nữa lúc trước Thẩm Tiêu đã dẫn Chử Đình đi qua hồ Lễ, cho nên so với tìm người khác, cấp dưới của Chử Đình cảm thấy còn không bằng tìm Thẩm Tiêu
Vì thế lại có cuộc chạm trán hôm nay
Mọi người đã tới rồi, dù Thẩm Tiêu không thích Chử Đình, không có lý nào quay đầu bỏ đi
Cô gật đầu với trợ lý: “Phải.” Về phần Chử Đình, vẫn bị làm lơ
“Vậy bây giờ đủ người rồi, nhân lúc trời chưa nóng, chúng ta nhanh xuất phát đi.”
Vì lần điều tra này, không biết bọn họ kiếm xe ngắm cảnh từ đâu ra
Xe ngắm cảnh không lớn, kmỗi người một vị trí, mà trọng trách lái xe thì giao cho trợ lý
Trợ lý vừa lên ghế lái, những người khác rất tự giác đưa vị trí hàng đầu cho Chử Đình
Làm chủ nhà, Thẩm Tiêu không vội vã giành vị trí, chờ mọi người ngồi xong, khi cô chuẩn bị lên xe nhìn, cả chiếc xe chỉ còn lại có chỗ trống bên cạnh Chử Đình
“Đều ngồi xong chưa?” Trợ lý đã gấp gáp muốn thi triển kỹ năng lái xe của anh ta
Thẩm Tiêu nhìn thấy Chử Đình không ngồi xe lăn, ngồi xuống bên cạnh anh: “Tôi xong rồi.”
“Đều ngồi xong, trợ lý Từ lái xe đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.