Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 51: Cầu sinh sa mạc 12




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn mười phút sau, nước ấm được đưa lên trước
Theo nước ấm được mang lên, mỗi người còn có một bộ quần áo
Đương nhiên, việc này cần trả thêm phí là được
Ngâm thân thể trong thùng tắm, cảm thụ cảm giác được nước ấm bao vây, Thẩm Tiêu thoải mái mà thở dài một tiếng
Rốt cuộc cô cũng có thể sống đến giờ
Bởi vì bùn cát trên người, Thẩm Tiêu tắm rửa hai lần mới sạch sẽ
Sau khi thay trường bào giao lĩnh sạch sẽ, Thẩm Tiêu xấu hổ phát hiện một chuyện… cô không có tiền
Tích phân trân quý, lúc ấy cũng không nghĩ tới chuyện phải dùng tiền, cho nên bây giờ toàn thân cô không có đồng nào
Lúc này tiểu nhị ở bên ngoài đến gõ cửa hỏi bọn họ đồ ăn đã chuẩn bị xong, khách quan tính để chỗ nào
Thấy cửa phòng của người đàn ông vạm vỡ bên cạnh đóng chặt, Thẩm Tiêu chủ động nhận lấy nói: “Để chỗ tôi đi.”
“Vâng
Bây giờ đã muộn, sau bếp không có gì ăn, tôi chỉ nấu mấy bát mì kéo sợi cho mọi người, đồ còn lại đều thừa từ hôm qua, tôi đã hâm nóng lên, thịt dê nướng là mới, dự định bán vào mai, các vị yên tâm ăn.” Tiểu nhị vừa nói vừa bày đồ ăn lên trên bàn, ba món mặn một món canh, bên cạnh còn có lu nước, đoán chừng biết bọn họ khát, cho nên mang lên để bọn họ uống
“Đồ đặt ở đây, tôi ngủ ngay dưới lầu, các vị có chuyện gì có thể gọi tôi bất kỳ lúc nào.”
Không nghĩ tới ở một nơi cằn cỗi như vậy còn có thể có phục vụ chu đáo như thế, Thẩm Tiêu có hơi ngoài ý muốn: “Được rồi, cậu đi nghỉ ngơi trước đi.”
Tiểu nhị vừa mới đi, người đàn ông anh tuấn đã tới
Trường bào giao lĩnh của anh ta có hơi ngắn, lúc vào cửa có thể nhìn thấy mắt cá chân của anh ta
Hai người mặt đối mặt ngồi chờ, người đàn ông vạm vỡ còn chưa tới, dưới sự cân nhắc, Thẩm Tiêu dẫn đầu phá vỡ không khí quá mức im lặng: “Trên người anh có bạc không?”
Người đàn ông anh tuấn ngẩng đầu: “Không phải miễn phí.”
“Ra chín trả mười ba.”
“2 tích phân 1 khắc, có muốn hay không.”
Thẩm Tiêu: “…”
Lúc này bên ngoài người đàn ông vạm vỡ dẫn Giang Vân Chỉ lại đây
Anh ta thấy đồ ăn trên bàn vẫn còn y nguyên, trong lòng bỗng chốc suy tính
Đi đến ghế trống ngồi xuống, anh ta kêu mọi người lấp đầy bụng trước: “Đã lâu không ăn bữa cơm nghiêm chỉnh, hai vị không cần khách sáo với tôi.”
“Chỉ chút đồ ăn này, có thể hơi ít hay không.” Giang Vân Chỉ cùng ngồi xuống nói, cô ta cảm thấy bây giờ cô ta có thể ăn một con trâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba người khác không ai để ý cô ta, cầm lấy đũa bắt đầu ăn
Nói thật lòng, mì sợi này nấu không tính là ngon, mì không đủ dai, nước dùng cũng hơi nhạt
Nhưng mà đây là thức ăn nóng đầu tiên mà bọn họ được ăn từ khi đi vào thế giới này, dù cho hương vị dở tệ, bọn họ cũng vẫn ăn vừa lòng thỏa ý
Sau mười lăm phút, bốn người buông bát đã không còn sức chiến đấu nữa
Ở trong sa mạc chỉ ăn thức ăn năng lượng cao duy trì thể lực đã sớm khiến dạ dày bọn họ héo rút hơn không ít, một bát mì này cũng đủ để bọn họ no căng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ăn uống no đủ, người đàn ông vạm vỡ dùng khăn lông ướt bên cạnh chùi miệng, nói: “Kế tiếp mọi người có tính toán gì, tiếp tục đi hay là ở lại chỗ này?”
Đối với người đàn ông vạm vỡ, ấn tượng của Thẩm Tiêu không xấu: “Tôi định tạm thời ở lại này trước, sau đó lại xem tình huống.”
Bọn họ đi vào bản đồ này, quan trọng nhất là vì thu hoạch tích phân
Nếu có thể thu hoạch tích phân ở đây, vậy lưu lại cũng không phải không được
“Tôi giống với cô ấy.” Người đàn ông anh tuấn lau tay đáp
Người đàn ông vạm vỡ gật đầu: “Tôi tạm thời cũng tính toán như vậy.” Anh ta không hỏi ý kiến của Giang Vân Chỉ: “Nếu kế tiếp tất cả mọi người đều ở lại ốc đảo này, nói không chừng sau này sẽ tiếp tục qua lại
Vậy tôi tự giới thiệu qua về mình, tôi tên là Trương Huy Quang, trước mắt đã trải qua bảy thế giới.”
Bảy thế giới
Thẩm Tiêu mới trải qua hai thế giới cũng đã cảm nhận sâu sắc sống sót không dễ dàng, Trương Huy Quang có thể trải qua nhiều thế giới như vậy, thực lực quả thật không tầm thường
Không nghĩ tới mình đi theo người đàn ông mạnh như vậy, trong mắt Giang Vân Chỉ hiện lên một tia sáng kỳ dị: “Anh thật lợi hại, tôi mới trải qua ba thế giới
A, tôi tên là Giang Vân Chỉ.”
“Thẩm Tiêu, đây cũng là thế giới thứ ba của tôi.” Vẻ mặt Thẩm Tiêu không đổi nói dối
Ba người đồng thời đều nhìn về phía người đàn ông anh tuấn còn đang lau tay, nói một cách tương đối, bọn họ quả thật rất hiếu kỳ với anh
Gương mặt đẹp trai, thân thủ bất phàm, còn mang theo súng ống trân quý bên người, điều này hoặc là từng có vận may lớn, hoặc là xông vào không ít trạm kiểm soát
Nhưng dù như thế nào đều khiến người ta ước ao hâm mộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.