Thứ 65 chương trong pháo đài không đầu người 17
“Ngươi tốt.” Người đàn ông Tây phương chủ động tự giới thiệu, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Diệp Không Thanh, chứ không phải Hạ Tịch, hiển nhiên hắn nhận định Diệp Không Thanh là người làm chủ giữa Hạ Tịch và hắn
“Ta gọi Mạch Khắc.”
“Có việc?” Diệp Không Thanh giữ thái độ lạnh nhạt
Mạch Khắc không bận tâm thái độ của Diệp Không Thanh, hắn lễ phép nói: “Sáng sớm hôm nay, sau khi trời vừa sáng, ta thấy được nhiệm vụ cá nhân của mình, đó là cần tổ chức mọi người cùng nhau tham dự một buổi khiêu vũ trong phòng nhảy
Mặc dù có chút làm phiền các ngươi, nhưng nhiệm vụ này dù sao cũng không hề mâu thuẫn với lợi ích của mọi người, hi vọng các ngươi có thể giúp ta hoàn thành.”
“Khiêu vũ sao?” Hạ Tịch tò mò chớp chớp mắt, “Có cần phải nhảy múa không?”
“Nếu như không biết cũng không nhất thiết phải nhảy,” Mạch Khắc nhìn về phía Hạ Tịch, giải thích, “Nhiệm vụ của ta chỉ là muốn tổ chức một buổi khiêu vũ, nhưng hoàn toàn không yêu cầu người tham dự buổi khiêu vũ phải nhảy múa.”
“Vậy ngươi định sắp xếp thời gian cho buổi khiêu vũ khi nào?” Hạ Tịch cười híp mắt nhìn Mạch Khắc, dường như rất có hứng thú với buổi khiêu vũ này
“Hôm nay ta sẽ cố gắng thuyết phục những người khác không quen thuộc, nếu như thuận lợi, ta muốn tổ chức buổi khiêu vũ vào chiều mai.” Mạch Khắc không hề giấu giếm ý định của mình
“Nếu như buổi khiêu vũ của ngươi có thể tổ chức thành công, ta và ca ca sẽ tham gia.” Hạ Tịch nhìn về phía Diệp Không Thanh, “Ca ca ngươi thì sao?”
“Không có gì.” Diệp Không Thanh trưng ra vẻ mặt như thể mọi chuyện không liên quan đến mình, nhưng lại không từ chối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy ta xin cảm ơn hai vị trước.” Mạch Khắc khẽ gật đầu bày tỏ sự cảm kích, “Cảm ơn các ngươi sẵn lòng phối hợp cùng ta.”
“Chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi, không cần khách khí rồi,” Hạ Tịch xua xua tay, đột nhiên tò mò hỏi, “À đúng rồi, ta thấy ngươi vừa nãy cứ mò qua mò lại bên kia, là có gì tốt sao?”
“Nói là có gì tốt thì cũng coi là phải,” Mạch Khắc cười cười, “Các món đồ trang sức ở đây đều là vàng ròng và bảo thạch thật, từ bé đến lớn ta chưa từng thấy nhiều bảo thạch đến vậy, nên không nhịn được muốn kiểm tra thử.”
Nói đến đây, hắn tiến lại gần một chút, giọng hơi hạ thấp: “Đáng tiếc là, ta vừa thử qua, những bảo thạch và vàng ròng này đều không có cách nào chứa vào không gian trữ vật để mang đi được.”
Hạ Tịch lộ ra vẻ tiếc nuối: “Ôi, vậy thì thật là đáng tiếc.”
Dường như nàng trước đó cũng từng có ý định muốn lén trộm vài viên bảo thạch giấu đi vậy
“Cũng chỉ có thể sờ sờ cho đã cơn nghiền thôi,” Mạch Khắc thở dài, nhưng rất nhanh thu dọn lại tâm tình, nói, “Vậy ta xin phép đi trước để tìm những người khác thương lượng chuyện tổ chức khiêu vũ, cáo từ.”
Hạ Tịch vẫy tay từ biệt: “Tạm biệt.”
Đưa mắt nhìn Mạch Khắc biến mất ngoài cửa vũ trường, lúc này nàng mới đi đến chỗ Mạch Khắc vừa lục soát, đánh giá xung quanh
Diệp Không Thanh đứng cạnh Hạ Tịch, cũng nhìn ngó bốn phía
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn hạ giọng hỏi: “Đang nghi ngờ gì sao?”
Cách đó không xa có vài người chơi đang cảm thán tiêu bản động vật treo trên tường làm rất tinh xảo, không có chút hư hại nào
Để tránh bị những người đó nghe thấy, hắn đành phải đè thấp giọng xuống
“Ta cũng không nói rõ được,” Hạ Tịch dùng giọng thì thầm cực nhỏ trả lời, “Chỉ là ta cảm thấy hắn không thật sự đang nhìn bảo thạch.”
Nàng đưa tay chạm vào một khối bảo thạch màu tím thử một chút, xác nhận rằng đúng là không thể thu vào không gian trữ vật
Điều này chứng tỏ Mạch Khắc đã thật sự thử rồi
Nhưng việc này không thể chứng minh rằng hắn chỉ muốn thu thập bảo thạch, cũng có thể đó chỉ là hành động che mắt người khác, nhằm làm cho lời nói của mình có sự chuẩn bị trước
Bởi vì nàng có chú ý đến ánh mắt hắn nhìn bảo thạch, không có lòng tham hay dục vọng chiếm hữu, chỉ có sự thử dò, dường như là muốn thông qua bảo thạch này để đạt được một thứ gì khác
Nhưng cụ thể là thứ gì, nàng không biết.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]