Thứ 88 chương: Trong pháo đài không đầu người 40
“Ngươi làm vậy quá nguy hiểm,” Diệp Không Thanh nhíu chặt lông mày, “Lúc ấy ngươi có thể xác định 【 Cấp Đống Thương 】 có hữu hiệu với không đầu người không
Lời nói rõ của đạo cụ không phải nói chỉ hữu hiệu với sinh vật, không đầu người lại là oan hồn cơ mà.”
“Vẫn có chút nắm chắc,” Hạ Tịch nghiêng đầu một chút, trong mắt ánh lên tia ranh mãnh, “Mặc dù trong lời nhắn của tộc phổ ghi không đầu người là oan hồn, nhưng cứ theo điểm căn cứ là viên đạn vẫn có thể bắn trúng không đầu người mà xét, tuy hiệu quả công kích của đạn dược không lớn, nhưng nó vẫn có thể chạm trúng không đầu người.”
Ngừng một lát, nàng lại nói: “Thêm vào đó, không đầu người cũng có thể chạm trúng ta, ta cảm thấy hắn phải là trạng thái thân thể thực chất, chứ không phải hồn phách thật sự.”
Nàng đối diện Diệp Không Thanh hơi nhếch cằm, lộ ra vẻ đắc ý nho nhỏ: “Hơn nữa ta trước đó đã dùng 【 Cấp Đống Thương 】 bắn trúng không đầu người một lần, điều đó đã nói rõ bản thân đạo cụ 【 Cấp Đống Thương 】 này là hữu hiệu đối với không đầu người
Cho nên nói tóm lại, ta vẫn có phần chắc chắn.”
“Vậy ngươi bảo ta ném lựu đạn là có tác dụng gì?” Diệp Không Thanh hỏi
“Ta đoán rằng sau khi bị thương, không đầu người không thể biến mất không thấy được
Lần trước bị súng bắn trúng xong, hắn phun đạn ra khỏi thân thể rồi mới tiếp tục hành động.” Hạ Tịch nói, “Trước tiên dùng lựu đạn làm hắn bị thương, hắn không thể biến mất tránh né, ta liền có thể đảm bảo 【 Cấp Đống Thương 】 nhất định có thể bắn trúng hắn.”
Phân tích của Hạ Tịch rất có lý lẽ, Diệp Không Thanh cũng không thể không thừa nhận nàng đã cân nhắc tương đối chu toàn, hoàn toàn không phải làm việc theo xúc động
“Vậy ngươi cảm thấy không đầu người đã thật sự c.h.ế.t rồi sao?” Diệp Không Thanh đột nhiên hỏi như thế
Bước chân Hạ Tịch khựng lại, nàng nhìn về phía Diệp Không Thanh, ánh đèn pin trong tay cũng chiếu về phía khuôn mặt đẹp đẽ kia của Diệp Không Thanh: “Ngươi cảm thấy quá dễ dàng?”
Diệp Không Thanh gật đầu: “Đúng vậy, nếu không đầu người là một cửa quan trọng nhất trong trò chơi này, vậy thì không thể dễ dàng giải quyết như thế mới phải.”
“Kỳ thật ta cũng có cùng một nỗi ưu tư như ngươi,” Hạ Tịch nhấc chân tiếp tục bước đi, “Bất quá bây giờ lo lắng chuyện này cũng không có ích gì, đợi đến ngày mai sẽ rõ.”
Có lẽ sẽ xuất hiện quy tắc trò chơi mới, xuất hiện nhiễu loạn mới, hay là chuyện khác..
Tóm lại, đêm nay nhìn có vẻ là không có chuyện gì
Vậy chuyện của ngày mai cứ để ngày mai rồi tính
Hai người thuận lợi đến đỉnh tầng Chung Lâu, bất quá khoảng cách giữa tầng lầu và gác mái thực sự hơi cao, ngay cả Diệp Không Thanh đưa tay cũng không đủ với tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng, Diệp Không Thanh đành để Hạ Tịch cưỡi lên vai mình, mới có thể lên đến phía trên gác mái
Gác mái này không bị phong kín, mà là dùng các thanh gỗ dựng thành kết cấu như bàn cờ, cách mỗi một khoảng cách đều có một khe hở vừa đủ để người chui vào
Nửa thân trên của Hạ Tịch chui vào bên trên gác mái, nàng cầm đèn pin rọi một vòng khắp gác mái: “Không có, đừng nói đầu người, ngay cả một sợi tóc cũng không nhìn thấy.”
Với kết cấu của gác mái, đèn pin có thể dễ dàng chiếu sáng đến mỗi khu vực, nếu có cái gì ở phía trên thì không thể nào không thấy được, huống chi là một cái đầu lớn như vậy
Đối với kết quả này, Diệp Không Thanh có chút ngoài ý muốn, nhưng vì Hạ Tịch đã từng nhắc đến trước đó, cho nên hắn càng thêm kinh ngạc rằng Hạ Tịch lại thật sự đoán trúng
Diệp Không Thanh đặt Hạ Tịch xuống, hỏi: “Trước ngươi đã nói đầu của không đầu người phải là không ở chỗ này, vì sao?”
Hạ Tịch nở nụ cười rạng rỡ: “Không phải lời nhắn ở phía sau tộc phổ đã nói sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
‘Dốc hết sức muốn đem không đầu người vĩnh viễn vây c.h.ế.t ở chỗ này’, lại còn nhắc đến nhân vật phù thủy, cho nên ta cho rằng phải là một loại phong ấn nào đó.”