Bốn manh mối đã được thu thập, ngoài thám tử, không ai cần phải chơi thêm dự án nào nữa, trừ khi có quá ít manh mối, nghi phạm không thể xác định được hai thần phận
Hình bóng Lăng Hằng và Dư Hạnh dần biến mất, đến khi không còn thấy nữa, Tạ Trạch mới xoa bụng khó chịu, duỗi chân bị nhiệt độ làm tổn thương, bắt đầu trò chuyện với Trần Cửu về thành tích nghiên cứu của bạn trai cô ấy: “Cô quan tâm đến anh ấy như vậy, chắc là rất yêu anh ấy đúng không?” Trần Cửu ngừng lại, sau đó gật đầu: “Tất nhiên, hừ, lúc đầu là tôi theo đuổi anh ấy
Tính anh ấy vốn dĩ lạnh lùng, làm gì cũng điềm đạm, tôi cảm nhận được anh ấy cũng thích tôi, nhưng nếu muốn anh ấy chủ động tỏ tình, có lẽ là điều không thể.”
“Hahaha, vậy thì anh ấy cũng thú vị đấy.” Tạ Trạch cười vài tiếng, sau đó hỏi, “Nếu, tôi nói là nếu
Anh ấy bận nghiên cứu mà bỏ bê cô, nhiều lần hứa hẹn rồi không thực hiện, cô có giận không?”
“Tất nhiên là giận
Công việc sao quan trọng bằng bạn gái
Hứa rồi thì phải làm chứ.” Trần Cửu liếc mắt về hướng Lăng Hằng rời đi
Tạ Trạch mắt tối sầm lại: “Cô có vì thế mà cãi nhau, đòi chia tay không?”
Trần Cửu ngẩn ra
Bị hỏi nhiều câu như vậy, cô ấy đột nhiên nhận ra điều gì đó
Tạ Trạch tại sao lại quan tâm đến những vấn đề này như vậy
Trần Cửu trong lòng nghỉ ngờ, không nhịn được nhìn Tạ Trạch
Cô ấy đang ngồi đối diện Tạ Trạch, giữa hai người là một bàn tròn nhỏ, góc nhìn này giống với lúc Dư Hạnh và Tạ Trạch ngồi trong ghế xoay cà phê
Cô ấy nhìn thấy khi Tạ Trạch ngồi xuống, cổ áo vest của hắn ta bị kéo lên, lộ ra phần lót bên trong mà khi đứng không thể nhìn thấy
Vô tình liếc qua, cô ấy nhận thấy ở phần cổ áo bên trong đó có một vết đỏ sậm bằng ngón tay cái
Đó là gì
Trần Cửu thắc mắc
“Tôi hỏi cô đấy, cô có chia tay bạn trai vì chuyện này không?” Tạ Trạch không để ý đến ánh mắt của cô ấy, vẫn nhìn chằm chằm vào môi cô ấy, chờ đợi câu trả lời
Trên người Tạ Trạch có một mùi nước hoa thoang thoảng bay vào mũi Trần Cửu
Đó là nước hoa dành cho phụ nữ, vì hơi rẻ tiền nên mùi không thơm lắm, có chút hăng hắc
Trần Cửu nghĩ, mùi nước hoa này có lẽ là của bạn gái Tạ Trạch để lại trên người hắn ta
Nhưng, Tạ Trạch không nói bạn gái hắn ta đã đòi chia tay sao
Mùi nước hoa này còn lưu lại được đến giờ, chứng tỏ trước khi vào trò chơi không lâu, Tạ Trạch và bạn gái vẫn gặp nhau
Ừm, dù không loại trừ khả năng là của người phụ nữ khác..
nhưng nhìn bộ vest trên người Tạ Trạch, công ty của hắn ta chắc cũng không tệ, đồng nghiệp nữ ở đó có dùng loại nước hoa rẻ tiền này không
Cô ấy lại nhìn vết đỏ trong lớp lót của Tạ Trạch
Chắc là máu
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Trần Cửu, ánh mắt cô ấy khẽ động, nhớ lại câu hỏi mà Dư Hạnh đã hỏi Tạ Trạch trong ghế xoay cà phê
Vì bạn gái đòi chia tay, không thể níu kéo
“Cậu liền giết cô ấy?”
Quảng trường trung tâm Alice nằm ở trung tâm công viên giải trí, điều này đã được Dư Hạnh xác nhận trong quá trình hắn chạy khắp nơi
Dư Hạnh hiểu lý do Lăng Hằng dẫn hắn đến quảng trường trung tâm, về lý thuyết thì từ đây đến các cơ sở khác đầu gần như nhau, nếu có chuyện gì xảy ra, đây là nơi dễ tìm nhất
Tất nhiên, đó chỉ là lý do mà Lăng Hằng muốn cho hắn biết
Dư Hạnh nhìn bàn tay Lăng Hằng đang nắm chặt cánh tay mình và nghe giọng nói phấn khích không bình thường của anh ta, gương mặt xanh xám của hắn hiện lên một nụ cười khó phân biệt
Hung thủ nằm giữa cặp đôi này
Thực ra kết luận này hắn đã sớm có, việc rời khỏi nhóm của Triệu Nhất Tửu và Vương Tuyệt để đến gặp ba người này, thực chất là để quan sát Trần Cửu và Lăng Hằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các thành viên của Đan Lăng Kính đều có điểm chung là ẩn chứa những cảm xúc tiêu cực
Bạo lực, tàn nhẫn, vô tổ chức,..
bao gồm cả sự cuồng nhiệt không còn kiềm chế
Những người này khi thăng tiến lên cấp phân hóa đều thuộc tuyến sa ngã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bánh xe thế tục bị tách ra khỏi ý thức, mang theo tất cả đạo đức và thiện lương, rơi vào bóng tối vô biên, từ đó chỉ còn lại hỗn loạn và suy đồi
Ngay cả những thành viên yếu hơn không đạt đến cấp phân hóa, ở cấp sơ cấp, trung cấp và cao cấp cũng có thể thấy dấu hiệu của sự sa ngã
Dư Hạnh biết được thân phận thám tử của Triệu Nhất Tửu khi ở trên trò tháp rơi tự do
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đó hắn đã nhận được tờ giấy có manh mỗi, liền quan sát Triệu Nhất Tửu, manh mối là về thám tử, hắn đọc xong rồi vứt tờ giấy đi, không cho Triệu Nhất Tửu xem
Tính cách Triệu Nhất Tửu không phải là người bất cẩn như vậy, và Dư Hạnh tự nhủ trong lòng Triệu Nhất Tửu hẳn luôn nghĩ hắn đang nói dối, manh mối quan trọng như vậy, lại trong tình huống này..
không nghi ngờ chút nào, không phải là điều Triệu Nhất Tửu sẽ làm
Trừ khi, Triệu Nhất Tửu không cần nhìn tờ giấy cũng có thể chắc chắn manh mối là đúng
Thực ra, với một người đã sống lâu như hắn, những chuyện nhân tình thế thái đã thấy quá nhiều, có những việc không cần truy cứu đến tận cùng, không cần chứng cứ xác thực, hắn chỉ cần một chi tiết nhỏ
Vì vậy, khi chơi trò máy gắp thú, hắn đã bàn bạc với Triệu Nhất Tửu một việc.