Vì vậy, Dư Hạnh đã sử dụng cách giao tiếp của người lớn để đối xử với Susan
"Em tên là Susan, năm nay em mười lăm tuổi
Đôi mắt màu hổ phách của Susan nhìn chằm chằm vào Dư Hạnh, sau đó đột nhiên nhút nhát che khuôn mặt của mình lại: "Không làm phiền chút nào cả, một chút cũng không
Dư Hạnh: "..
Trẻ con đã đến tuổi yêu đương rồi đấy
Hắn không nghĩ rằng Susan sẽ thẹn thùng ở trước mình nên chỉ có thể lùi một chút, để Susan có cơ hội giảm bớt áp lực
Khi ánh mắt của Dư Hạnh chuyển hướng liền dừng lại trên hộp nhạc ở trên bàn trà
Sau hòm nhạc có một lò xo với nơ, trên đế tròn có một cô gái giống như một nàng công chúa
Cô gái được ăn mặc rất thơ mộng, khoác lên một chiếc váy nhiều lớp có màu hồng, vương miện và tóc tết phức tạp nhưng điều duy nhất khiến Dư Hạnh chú ý lại là cô ấy đang ngồi
Lại là ngồi
Giống như bức tranh được treo trên tường phòng khách, tư thế đều gần giống nhau
Thực ra việc ngồi không có gì đáng nói
Chỉ cần nhìn hộp nhạc cũng không có gì sai nhưng Dư Hạnh chỉ quá nhạy cảm, nhạy cảm đến mức chỉ cần nhìn một cái là nhận ra sự không ổn đến từ đâu..
Các cô gái trong bức tranh thường được mô phỏng như búp bê không hồn
Nghĩ đến đó, Dư Hạnh không thể không ngẩng đầu, đối mặt với một trong những cô gái trong bức tranh được treo trên tường
Ồ, đã đối mặt nhìn nhau rồi
Dư Hạnh cười nhẹ với cô gái
Dư Hạnh vẫn nhớ rõ rằng lúc nãy hắn đã nhìn thấy cô gái tóc vàng mặc váy đen trong bức tranh này vẫn đang nhìn chăm chú vào con mèo trong lòng mình
Sự chú ý của Susan đều đặt lên người Dư Hạnh
Cô bé cũng không buồn đọc sách trong tay nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù anh trai Alex đang nhìn Susan với ánh mắt khinh bỉ nhưng cô bé đã quen với việc phớt lờ người anh trai khó tính này
Susan nhìn thấy Dư Hạnh đang quan sát kỹ lưỡng bức tranh: "Anh thích bức tranh này à
Dư Hạnh thu hồi tâm mắt đang nhìn thiếu nữ ôm mèo ở trong bức tranh của mình rồi nói: "Tôi không thích nó
Bức tranh này cứ nhìn tôi chằm chằm khiến tôi sởn cả da gà
Susan giải thích: "Mẹ tôi rất thích phong cách vẽ kiểu này
Toàn bộ trong nhà đầu là những thứ giống như cái này
Dư Hạnh: "Tại sao bà Brown lại thích loại phong cách này
Susan nói: "Điều đó..
Anh đi hỏi mẹ tôi đi, tôi cũng không biết
Dư Hạnh nhìn vào cô bé
Khi thấy ánh mắt lảng tránh đột ngột của Susan, hắn biết rằng rất nhiều thông tin trong cuộc trò chuyện có thể được hỏi ra
Susan nói rằng bức tranh là do mẹ cô bé treo lên nhưng lại không dám nói lý do
Cứ giả sử rằng bản thân bức tranh thực sự có vấn đề, chứ không phải là vì ai đó trong căn biệt thự này đã cố tình làm thay đổi bức tranh để dọa sợ một người nào đó
Có vẻ như trong trận suy diễn này, hắn cần phải để ý nhiều hơn đến những gì gia đình Brown nói, và phải giải đáp kịp thời
"À, tên anh là gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Susan vừa nhỏ nhắn vừa nghịch ngợm với một chút tóc mai bên tai, dáng ngồi đoan trang hơn một ít
Khi ở bên ngoài, bọn Dư Hạnh đã tự giới thiệu bản thân mình cho bà Brown nghe nhưng Alex và Susan đều không nghe thấy
Hắn liếc nhìn qua Alex đang im lặng đọc sách rồi giới thiệu bản thân mình lại một lần nữa trước hai đứa trẻ: "Tôi tên là Roy, hai người bạn đồng hành với tôi là York và Martha
Bọn họ là anh em thân thiết, giống như các em.”
Alex nghe xong nhíu mày lên
Hắn ta có mái tóc xoăn gọn gàng, dáng người cũng ổn, thuộc loại trai đẹp mà các cô gái rất thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Alex nhanh chóng tập trung vào sách, dường như đã nói nhỏ phản đối một câu: "Ai là anh em thân thiết với Susan chứ
Con bé luôn mang theo hộp nhạc ở bất cứ thời điểm nào, ồn ào, phiền chết đi GÌ Ú Susan nghe thấy, cô bé nhăn mày rồi ôm chặt hộp nhạc công chúa nhỏ vào lòng, không nói nữa
Phân chia phòng sớm có kết quả
Cả hai tầng của biệt thự đầu có người ở, tầng một bao gồm phòng của Alex, phòng của Susan và hai phòng dành cho khách, cùng với nhà bếp, phòng tắm
Tầng hai là phòng của vợ chồng ông bà Brown và phòng của Angel
Bên cạnh có một phòng học nhỏ, cũng có hai phòng dành cho khách
Ban đầu bà Brown dự định sắp xếp cho Dư Hạnh và York ở tầng hai
Còn Martha vì còn nhỏ nên sẽ ở cùng với Susan ở tầng một, như vậy sẽ có bạn chơi cùng
Thế nhưng Martha nghe xong liên rùng mình một cái
Vào buổi tối, có thể tầng một chỉ có một mình cô ấy
Nếu người bên cạnh lại đến gõ cửa gì đó..
Cô ấy có thể ngất ngay lập tức
Nhìn thấy sự kháng cự của Martha, York tự chủ động nói để cậu ấy ở tầng một cùng Martha
Vì vậy, chỉ còn lại Dư Hạnh là ở tầng hai
Dư Hạnh: "Khá tốt, thuận tiện cho việc gây chuyện
Bà Brown nói rằng bà ta sẽ đi chuẩn bị bữa tối và sau đó đưa chìa khóa phòng cho ba người.