[Hãy về phòng của mỗi người
Nếu thực sự cần trao đổi thông tin thì sẽ bị trừ 60 điểm thể lực.}
Đây chính là ngăn cấm không cho Dư Hạnh nói chuyện mà
"..
Dư Hạnh cũng không biết rằng liệu hệ thống đã nhận ra hắn đã tìm ra được trọng điểm hay không hoặc là chỉ là thiết lập của ba nhân vật không muốn trao đổi vào ban đêm
Nếu bị trừ hẳn 60 điểm thể lực thì quá lỗ
Dù sao thì điểm thể lực bị trừ hết thì hắn sẽ phải ngủ ngay tại chỗ..
Hiện tại Dư Hạnh chỉ có tổng cộng 60 điểm thể lực
Điểm thể lực quay về 0, lập tức cưỡng chế đi ngủ
Vậy thì thôi, hắn sẽ về phòng
Quả nhiên York cũng nói: "Không được
Sau một ngày làm việc mệt mỏi thì mọi người hãy đi ngủ trước đi
Dù sao chúng ta vẫn cần tỉnh táo vào buổi tối
Công việc của bọn hắn không chỉ là đến để trừ ma
Ba người nhắc nhở nhau vài lời
York đi về phòng trước
Dư Hạnh cũng lên tầng hai dưới đôi mắt đầy nước mắt của Martha
Ở tầng hai, trong phòng của ông bà Brown vân vang lên tiếng ho
Còn trong khi phòng ngủ của Angel lại rất yên tính
Không thích ồn ào..
Dư Hạnh tự vấn lương tâm của bản thân rồi hắn đi đến cửa phòng của Angel, giơ tay lên và bắt đầu gõ cửa
"Cộc cộc
[Bạn đã gõ cửa phòng của Angel
Điểm thể lực bị trừ đi 10 điểm.]
Dư Hạnh cũng không quan tâm
Hắn nhớ hệ thống đã nói rằng chỉ khi thực hiện hành động quan trọng thì mới trừ trực tiếp điểm thể lực
Trước đó, mỗi lần điểm thể lực đều bị trừ đi 1, trừ đi 1, từ từ mà trừ hết cũng không có lời nhắc nhở điểm thể lực đang bị trừ
Việc đó chứng tỏ việc gõ cửa phòng Angel là hành động quan trọng
Vì vậy Dư Hạnh tiếp tục làm phiền
"Cộc cộc cộc
"Cộc cộc cộc cộc cộc cộc cộc..
Sau một loạt tiếng cộc cộc, trong phòng vẫn không có tiếng động gì
Thậm chí tiếng ho của ông Brown cũng đã ngừng lại
Dư Hạnh như mở ra trào phúng của tank
Hắn chạy vụt như một cơn gió vào phòng của mình
Đóng cửa, Dư Hạnh đặt tai vào cửa và nghe ngóng một chút
Khi nghe thấy cửa phòng của ông bà Brown mở ra, một loạt bước chân hỗn loạn vang lên trên hành lang dường như đang tìm kiếm điều gì đó nhưng rồi không tìm thấy đành quay trở lại phòng
"Ông Brown có thể đi ra ngoài nhưng hành vi của ông ta không giống như người bình thường
Dư Hạnh thầm nghĩ trong lòng
Người bình thường ai không ai là không hỏi câu "Ai đang gõ cửa vậy?", "Có chuyện mà gõ cửa vậy
nhưng ông ta lại đi quanh hành lang như tuần tra một vòng
Xác nhận điều này, Dư Hạnh quay đầu nhìn xung quanh trong phòng
Con rỗi sau khi "phân chia ra" đã trở nên ngoan ngoãn hơn, không hề di chuyển lung tung
Đúng là cần phải đi ngủ để chuẩn bị cho buổi tối
Bà Brown đã chuẩn bị áo ngủ cho họ và nói rằng đã giặt sạch, mọi người có thể yên tâm mà mặc
Dư Hạnh do dự trong hai giây rồi hắn vẫn quyết định thay áo ngủ thoải mái đó và nằm trên giường ngủ một giấc ngon lành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù hoàn cảnh hỗn loạn khiến hắn không có điện thoại, không có đồng hồ báo thức
Nhưng nếu Dư Hạnh muốn kiểm soát thời gian ngủ của mình thì hắn vẫn làm được
Trong phòng có một chiếc đồng hồ nhỏ hiển thị là bây giờ là tám giờ đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tám giờ trời mùa thu, ở bên ngoài đã hoàn toàn là một màu đen
Dư Hạnh thay đồ, kéo chăn lên, tắt đèn
Cả căn phòng chìm vào bóng tối
Hắn tựa đầu vào gối mềm rồi cọ xát vài cái, hài lòng đóng nghiền hai mắt
Sau khi vừa nằm xuống, hắn chưa kịp cảm nhận sự ấm áp đến từ chiếc chăn thì một âm thanh soàn xoạt soàn xoạt bông vang lên trong không gian im lặng, vang vọng vào trong tai Dư Hạnh
Hắn lăn người sang một bên, trong lòng thầm nghĩ: "Được rồi, con rối không có thân thể không thể bò nên nó bắt đầu chọn cách lăn
Cùng lúc đó hai thông báo đột ngột xuất hiện trong đầu Dư Hạnh:
[Nhiệm vụ chính đã được cập nhập
]
[Tìm ra cách giải quyết, không bị quỷ giết chết vào tối nay.]
Nhiệm vụ phát động đột ngột hiện ra khiến sự buồn ngủ của Dư Hạnh biến mất đi mấy phần
Hắn nhìn chằm chằm vào và thấy rằng nhiệm vụ này không xung đột với nhiệm vụ chính trước đó mà là hoàn toàn là nhiệm vụ mới
"..
Tại sao mỗi lần tôi đầu không thể ngủ một giấc ngon lành vậy.”
Dư Hạnh phiên bản nóng nảy ngay lập tức ngồi dậy, bật đèn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bóng đèn nhấp nháy hai cái, rồi tắt
Dư Hạnh: "..
Bóng tối ngập tràn, hắn lắng nghe tiếng đầu con rối đang lăn trên sàn và cố gắng làm quen với môi trường không có ánh sáng để nhìn về hướng bức tranh
Dư Hạnh chỉ có thể nhìn thấy một số bóng dáng nhưng đủ để thấy rằng bức tranh trên tường dường như đã trống trơn
Và trong tủ đầu giường của hắn tiếng động bắt đầu vang lên
Thân thể của con rối cũng bắt đầu quấy rối
Dư Hạnh dụi dụi con mắt, ngáp một cái
Nhiệm vụ chỉ nói rằng là tìm ra cách giải quyết mới không bị quỷ giết chết, cho thấy con quỷ đêm nay có khả năng giết người.