Trò Chơi Suy Diễn

Chương 136: Miễn cưỡng và đối lập (1)




Hắn cảm thấy mình đã vào sai thứ tự rồi, nên trước khi những người trong tranh cùng nhau đi ra, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại rồi chạy đến trước cửa phòng Angel
Người trong tranh sợ con rối, đó mặc dù chỉ là suy đoán của hắn nhưng có lẽ không OdmfŠ GZVuwVậ đâu
Vậy nên nếu muốn vào phòng ông bà Brown để khám xét, cần dẫn theo một số con rối vào để trấn áp mới được, đồng thời, hắn còn phải tìm cách để không bị con rối giết chất
Mà con rối trong phòng gọi hắn là mẹ kia, có lẽ một con rối không trấn áp nổi nhiều người trong tranh như vậy
Toàn bộ biệt thự, người bí ẩn nhất chính là con gái lớn Angel
Cho đến giờ, Dư Hạnh vẫn không thể xác định được cô ta có ở trong nhà không
Bà Brown nói cô ta đã ra ngoài nhưng Susan giả không biết từ đâu ra lại bảo rằng Angel đang ở nhà
Vừa đúng lúc nhân dịp này, hắn phải xác nhận lại một chút
Hắn lấy một sợi dây thép quấn quanh đỉnh cây gậy khảm bạc xuống, dây này được hắn rút ra từ chụp đèn trong phòng hắn, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào
Dây thép, thần khí cần thiết để bẻ khóa khi ra ngoài



Hắn cắm dây thép vào ổ khóa cửa phòng Angel, chỉ chốc lát sau đã mở được cửa
Dư Hạnh đẩy cửa ra một khe nhỏ, nhìn vào trong một cái
[Bạn đã mở cửa phòng của Angel, giá trị thể lực -5.] Trong đầu vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở, Dư Hạnh đã quen
Hắn nhìn vào bên trong
Ồ, thật sự không có ai
Trong phòng rất yên tĩnh, Dư Hạnh cẩn thận đi vào, xoay người khép cửa lại, đồng thời đặt gậy baton ở khe cửa
Ừm..
Cái này hắn học từ Triệu Nhất Tửu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn mở đèn, không thấy trong phòng có người trong bức tranh hay con rối, vì thế cơ thể hơi thả lỏng, thưởng thức cách bài trí trong phòng
Angel hẳn là một cô gái có ý tứ
Phòng của cô ta rất sạch sẽ, không dễ thương mà lộ ra sự thanh lịch, màu sắc trầm lắng nhưng không lỗi thời, một vài đồ vật nhỏ của thiếu nữ tô thêm chút sống động cho căn phòng
Phòng của Angel cũng có cửa sổ, rèm cửa đang rũ xuống, Dư Hạnh ởi lên phía trước, vén rèm cửa nhìn mưa lớn bên ngoài
Trong đêm, mọi thứ ở phía xa đều mơ hồ không rõ ràng, hình dáng kiến trúc của tòa nhà lờ mờ, giống như tất cả màu sắc đã bị người ta bôi đen
Khu vườn bên ngoài cỏ dại mọc lên um tùm, những đóa hoa diễm lệ mất đi ánh sáng mặt trời, đã khoác trên mình chiếc áo màu tối, đung đưa trong mưa để tồn tại
Dư Hạnh trầm mặc thu hồi ánh mắt, không để lãng phí thời gian, bắt đầu tìm kiếm manh mỗi trong phòng của Angel
Trước mắt quan hệ của những người trong nhà này có chút quỷ dị, hắn cảm thấy hẳn là có thể tìm được một ít vật phẩm làm manh mỗi trợ giúp suy diễn giả thu hoạch nội dung kịch bản
Rất nhanh, hắn tìm được một cuốn sách dưới gầm giường của Angal
Một cuốn Sổ tay chế tác con rối)
[Bạn đã tìm thấy Sổ tay chế tác con rối) , giá trị thể lực -10.]



Cầm trên tay cuốn sách đã phủ bụi, Dư Hạnh mở ra xem thử
Cuốn sách này thực sự hướng dẫn phương pháp chế tác con rối cơ bản, bên trong dạy cách may con rối, lắp ráp con rối và một ít phương pháp làm con rối tỉnh xảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lật đến giữa, bên trong rơi ra một chiếc thẻ đánh dấu sách
Dư Hạnh nhặt thẻ đánh dấu lên, không có gì bất ngờ khi thấy có chữ viết trên thẻ đánh dấu
Một loạt các từ tiếng Anh, viết rất tinh tế
Dư Hạnh dịch lại những từ trên thẻ đánh dấu: "Tôi thích chế tác con rối, chỉ khi đối mặt với con rối, tôi mới không cảm thấy cô đơn, mới có thể tạm thời quên đi những mối đe dọa tiềm tàng từ mẹ, cha và chính tôi.” Mẹ, cha và chính mình
Bà Brown có quá nhiều vấn đề, suy diễn đến bây giờ, Dư Hạnh vẫn luôn cảm thấy gia tộc Brown do bà Brown nắm quyền
Ông Brown sợ bà Brown và Susan
Trong lời ghi của Angel lại không nhắc đến Susan, mà là ông Brown và chính cô ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn tiếp tục tìm kiếm, manh mối cũng không xuất hiện ở chỗ dễ thấy, một lúc lâu sau, hắn mới phát hiện giấy dán tường chỗ góc giường so với những chô khác có chút không thích hợp, lồi ra một chút xíu, mắt thường nếu không nhìn thật kĩ căn bản sẽ không nhìn ra
Hắn sờ sờ, quả nhiên tìm được một đường dán vừa vặn, theo đường dán mở ra, hắn nhìn thấy một tờ giấy bị gấp lại
[Bạn đã tìm thấy lời thú nhận của Angel, giá trị thể lực -10.] Sau khi lấy ra, hắn có thể nhìn xuyên qua mặt trước để thấy dấu vết màu nâu ở mặt sau của tờ giấy
"Do mực bị dính nhiều quá
Dư Hạnh cẩn thận từng li từng tí trải phẳng tờ giấy, đập vào mắt là chi chít những chữ bằng máu "Tôi không bị điên, tôi không bị điên, tôi không bị điên, tôi không bị điên...” Ở cuối trang chữ máu, vài dấu chấm than cực lớn thể hiện rõ tâm trạng nóng nảy của người viết, mà sau khi Dư Hạnh phân tích chữ viết, hắn xác định đây là chữ của Angel.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.