Trò Chơi Suy Diễn

Chương 145: Coi như mày gặp may (2)




Trong chăn, Susan không có chút dấu hiệu buồn ngủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt của cô bé tràn đầy sự lạnh lùng lướt qua trên lưng của Roy
Roy rất ưa nhìn, cô bé nghĩ
Hơn bất kỳ bức tranh nào trong nhà Susan, bất kỳ con búp bê nào
Hơn cả người anh trai Alex vẫn luôn luôn nổi tiếng với vẻ đẹp trai ở trong trường học, hơn cả mẹ cô bé và cả bản thân Susan cũng thấy hắn rất đẹp, đẹp tựa như một thiên thần được Thượng Đế phái xuống
Thật đáng tiếc
Thiên sứ lại biết quá nhiều
Như vậy, cô bé sẽ đại diện cho quỷ giúp cho vị thiên sứ này bước vào giấc mơ ngọt ngào vô tận
Dù sao điều đó cũng sẽ tốt hơn so với việc bị mẹ và chị gái của cô bé giết chết phải không
Dư Hạnh cảm nhận được phía sau lưng mình có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn
Hắn vốn định giữ vững tỉnh thần nhưng điều phán đoán của Dư Hạnh về hệ thống lại hoàn toàn chính xác
Cơn buồn ngủ cực độ ập đến, Dư Hạnh chỉ có thể chịu đựng nhiều nhất hơn một phút đồng hồ rồi bị hệ thống cưỡng chế vào trạng thái mệt nhọc, ngủ say
Khi Dư Hạnh tiến vào Suy Diễn thì thời gian ở thế giới thực vẫn đang trôi qua
Mặc dù tốc độ dòng chảy thời gian của hai không gian này là khác nhau
Giống như khi trong giấc mơ, bạn đã đi được hết sa mạc nhưng ở hiện thực thì chỉ vừa mới qua một đêm, hoặc cũng có thể là năm phút vừa trôi qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thành phố Di Kim, buổi đêm
Lúc này, khu phố thương mại cách Đại học Duệ Bác hai con đường đang có lưu lượng người đi lại rất lớn
Có nhiều xe ô tô cá nhân đang đỗ dọc ven đường
Một chiếc Lincoln đậu tại góc đường vị trí đỗ xe, lẫn lộn giữa những chiếc xe khác
Trong ánh đêm không quá nổi bật
Cửa sổ xe cách âm tiếng ồn phía ngoài đường cũng nhưữ cách biệt ánh nhìn của người qua đường
"Vất vả cho cháu rồi, Chúc Yên
Hàn Giang miệng ngậm một điếu thuốc lá nhưng không châm lửa
Ông ấy nhìn sang cô gái trẻ ngồi ở ghế phụ đang lật một trang của cuốn ghi chép ra, trang này ghi chép rất kỹ lưỡng
Chúc Yên mặc một bộ toàn màu đen, áo đen, quần đen, tóc dài tuỳ ý thả ra, không hề kiêng nể ngáp một cái khi đang ngồi cạnh Hàn Giang: "Đội trưởng Hàn, những manh mối kiến nghị này có giúp ích cho vụ án không?” "Có, hơn nữa còn vô cùng có ích
Chú sẽ ghi công cho cháu
Hàn Giang dùng cây bút trong tay gõ vào cuốn ghi chép
Trong mắt của ông ấy hiện lên vẻ thưởng thức: "Cháu không nghĩ đến việc gia nhập đội và làm cố vấn cho bọn chú à
Cháu chỉ làm gián điệp cung cấp thông tin thì chú lại có cảm giác bản thân mình không biết trọng dụng nhân tài
Lần trước Hàn Giang đã đề cập đến vấn đề này với Chúc Yên nhưng cô ấy đã từ chối một lần rồi
Lần này, Chúc Yên vẫn từ chối lời đề nghị đó
Bởi vì phương pháp điều tra của cô ấy thực ra không phải là điều có thể tiết lộ trước mặt mọi người
Chưa kể rằng sau lưng Chúc Yên còn có Dư Hạnh
Chúc Yên cười nói: "Được rồi, cháu chỉ muốn làm gián điệp cung cấp thông tin giúp chú là mà thôi
Nếu cháu mà đi làm cố vấn thì sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của cháu mất
Và cháu cũng không thiếu kẻ thù ẩn nấp nên thân phận của cháu phải giữ bí mật
Nếu một ngày nào đó vị trí cố vấn bị tiết lộ thì chẳng phải cháu sẽ trở thành mục tiêu bị trả thù rồi hay sao
Biệt danh Vô Thường vẫn được những tên tội phạm ghi nhớ kỹ càng
Hàn Giang vuốt nhẹ râu mọc trên cằm, cảm thấy râu hơi cứng, cứng đến nỗi khó có thể giải quyết
Thực ra Hàn Giang cũng có tư tâm riêng
Nếu Chúc Yên chính thức trở thành cố vấn của đội cảnh sát thì chắc chắn cô ấy sẽ tiết lộ từ đầu mà Chúc Yên có được nguồn thông tin đó
Đằng sau Chúc Yên có người, Hàn Giang biết điều đó
Trải qua nhiều vụ án như vậy, sự nhạy bén của Chúc Yên đối với hung thủ thậm chí còn cao hơn cả so với Hàn Giang
Đây không phải là khả năng mà một sinh viên bình thường nên có
Tuy nhiên, cuối cùng đối phương cũng có ý tốt muốn giúp đỡ nên Hàn Giang cũng không có hứng thú tìm hiểu tận gốc như khi điều tra vụ án
Ông ấy chỉ là mong muốn nhìn thấy mặt chân thật nhất của Chúc Yên và cũng mong muốn tạo mối quan hệ với người đứng sau Chúc Yên
Nếu Chúc Yên không muốn, Hàn Giang cũng không ép buộc
Cùng lắm thì có thể sau này ông ấy sẽ hỏi lại
"Được, chú tôn trọng ý kiến của cháu
Hiện tại chú đang rảnh, chú đưa cháu về nhà nhé?” Hôm nay Chúc Yên lại cung cấp cho Hàn Giang nhiều manh mối nên sau khi trò chuyện xong, Hàn Giang quyết định đưa cô ấy về
Chiếc Lincoln này là xe riêng của Hàn Giang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúc Yên không ở ký túc xá mà cô ấy ở trong khu nhà ở gần trường
Sau khi nghe xong, Chúc Yên gật đầu
Dù sao thì cô ấy cũng lười đi bộ về: "Vâng ạ
Cháu làm phiền chú rồi, đội trưởng Hàn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.