Trò Chơi Suy Diễn

Chương 149: Pháp sư chưa từng xuất hiện




Bởi vì nàng công chúa trên hộp nhạc đồng thời có hai đặc điểm đặc biệt
Nó giống như người trong bức tranh nhưng cũng giống như con rối
Dư Hạnh suy nghĩ một chút, xé tờ giấy
Sau đó đặt ngăn kép đó trở lại như cũ
Nếu nhìn từ bên ngoài thì không ai biết được rằng bên trong thiếu cái gì
Chỉ trừ khi Susan tự mình mở ra xem
Dư Nhạc đặt chiếc hộp nhạc bên cạnh Susan đang hôn mê rồi nhìn về phía bức ảnh
Đó là một bức ảnh gia đình
Bức ảnh không được bảo quản cẩn thận cho nên đã xuất hiện nứt
Trong bức ảnh đó có năm người đang đứng
Đó chính là gia đình Brown
Đây có lẽ là một bức ảnh gia đình đã được chụp từ rất lâu rồi
Ba đứa trẻ vẫn chưa trưởng thành
Susan dường như chỉ có mười tuổi và đứa con cả là Angel nhìn trông vẫn rất non nớt
Cuối cùng Dư Hạnh cũng nhìn thấy được diện mạo của Angel
Giống như bà Brown và Susan, Angel cũng có mái tóc vàng
Cô ta đứng cạnh em trai Alex, trên khuôn mặt là nụ cười điềm tĩnh
Chỉ là cô ta cố ý tránh xa các thành viên khác trong gia đình giống như đang cố gắng chống cự điều gì đó
Bà Brown nắm tay chồng, nở nụ cười vui vẻ
Thế nhưng Dư Hạnh có thể nhận ra bà ta dùng sức thật mạnh nắm lấy tay ông Brown, ép buộc ông Brown khiến ông ta không thể thoát ra
Alex rất thân thiết với chị gái Angel còn phía Susan thì trên khuôn mặt của cô bé không có một chút cảm xúc
"Bức ảnh này không chỉ chứng minh rằng Angel cũng có khả năng mắc căn bệnh tỉnh thần được di truyền từ bà Brown
Ngoài ra nó còn phản ánh mỗi quan hệ trong gia tộc Brown
Điều này có vẻ hơi vô dụng đối với mình
Dư Hạnh cũng không nghĩ đến việc mang bức ảnh đi
Cuối cùng hắn mở cuốn nhật ký ra
Chữ viết của Susan không hề đẹp, giống như chó leo cây
Susan cũng không phải là đang viết nhật ký vì cô bé không có viết ngày tháng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dường như cô bé rất tuỳ ý viết nó, thích lúc nào là viết lúc đấy, tuỳ tiện viết dăm ba câu vào
Đại đa số là mấy lời oán hận
Tuy nhiên lượng thông tin nhiều đến bất ngờ
[Angel thực sự rất đáng ghét
Mình và chị ta giống nhau mà
Vậy mà chị ta lại luôn tỏ ra không hài lòng với bản thân chị ta
Chị ta còn không hài lòng với điều gì chứ, không phải chỉ là gen thôi sao
Chị ta sao lại ghét bỏ sự điên cuồng vốn đã tồn tại trong người nhà chúng ta chứt]



[Dường như chị ta luôn luôn cảm thấy những "người bình thường" ở bên ngoài đầu tốt đẹp hơn so với gia tộc Brown
Chính vì như thế mà chị ta luôn học hỏi họ
Thật buồn cười
Tại sao chị ta lại cố gắng học hỏi bọn họ cơ chứ
Việc đó có thể thay đổi được điều gì sao
Angel, mẹ là người điên, tôi cũng là người điền
Vậy nên chị không thể nào thoát khỏi điều đó đâu
Chị cũng là người điên]



[Sự cao quý, kiêu ngạo, ưu nhã vốn dĩ không phải bản chất thật của Angel
Thế mà thằng ngu Alex vẫn đứng về phía chị ta rồi ảo tưởng rằng sẽ có một ngày có thể rời khỏi căn nhà cùng với chị taI Đúng là mơ mộng giữa ban ngày!] [Mẹ là đồ ngu xuẩn
Mọi người cũng như thất]



[Cha đã vẽ một bức tranh cảnh núi
Mình rất thích bức tranh đó.]



[Mẹ lại điên cuồng hét toáng lên với cha, nói rằng cha muốn trốn khỏi núi
Mẹ còn xé bức tranh đó nữa
Hừ, người phụ nữ này thật ghê tởm
Bà ấy không biết rằng nếu bà ấy cứ đối xử như vậy với chồng của mình như thế thì chỉ khiến chồng càng ngày càng xa cách bà ấy hơn hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôi trời ơi, gen của mình thật là thấp kém
Tất cả đầu là lỗi của bà ấy.] [Cha đã giết mẹ, mình đã nhìn thấy
Ông ấy che miệng mình để mình không thể kêu lên
Thế nhưng mình chỉ muốn nói với cha rằng mẹ đang ở trong bức tranh phía sau lưng ông ấy
Mẹ đang nhìn ông ấy.]



[Mẹ trở về rồi
Cha cũng phát điên rồi.]



[Rốt cuộc thì mẹ có biết rằng mình đã trưởng thành rồi hay không
Mỗi ngày mẹ đều phải ru mình ngủ
Bà ấy cứ làm như thể mình với bà ấy rất thân thiết lắm
Nhưng thực tế thì mình chỉ cảm thấy ghê tởm
Lúc này mình rất ghen tị với Angel và Alex
Bọn họ luôn sống trong nhà như những người vô hình
Angel có thể học cách làm con rối còn Alex thì chơi cờ ngày càng giỏi
Chỉ có mình vẫn mãi mãi như một đứa trẻ.] [Mẹ lại bắt đầu giết người rồi
Bà ấy dụ người từ bên ngoài vào nhà rồi giết họ
Bà ấy đi xuyên qua giữa các bức tranh
Thật kinh khủng
Mình phải nghĩ ra cách trốn thoát khỏi nơi này
Mình không thể bị giam cả đời ở đây.]



[Mình đã giúp mẹ giữ khách ở lại.]



[Angel và Alex đang sợ hãi.] [Hôm nay có một người tự xưng là Pháp Sư đến nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mình thậm chí không nhìn rõ khuôn mặt của hắn ta
Hắn ta dường như rất thích Angel
Ha, Angel vẫn luôn tự cao tự đại, vẫn luôn coi thường gen của chúng tôi.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.