Trò Chơi Suy Diễn

Chương 166: Sự thật (1)




Còn một chuyện nữa..
Khoảng thời gian này cô ta không ăn uống gì cả, làm sao có thể sống sót đến bây giờ
Không nghĩ đến thì không sao, nhưng vừa nghĩ đến, cơn đói cồn cào dâng lên trong cơ thể, cô ta cảm nhận rõ ràng dạ dày mình đã co lại thành một quả bóng, theo sau là các cơ quan nội tạng khác, sau đó là mô thịt và máu..
Mỗi một bộ phận trong cơ thể cô ta bị khô lại, mục rữa, cổ họng cũng bị bóp chặt..
Đau quá
Cảm giác này đau lắm
Cô ta đang dần khô héo
"Pháp sư, anh sẽ bị trừng phạt
Angel dùng hết chút sức lực cuối cùng, cổ họng gần như nói không lên những lời chửi rủa
Đôi tay của cô ta cũng trở nên khô héo, ngay khoảnh khắc đó, cô ta khó khăn chộp lấy con rối ở gần mình nhất và đặt nó lên mặt
Hấp thụ linh hồn
Vào giây phút cuối cùng trước khi hóa thành một cái xác khô, Angel đã chọn cách hấp thụ linh hồn để bảo toàn linh hồn của mình trong con rối
“Xoạch.”



Con rối rơi xuống đất, và cơ thể Angel biến thành một cái xác khô đáng sợ
Không có cô ta khống chế, tất cả con rối đầu trở nên im lặng và đứng yên tại chỗ
Kế hoạch thu thập bốn mươi bốn linh hồn cũng bị hủy hoại chỉ trong phút chốc
Ngọn lửa bùng cháy, đốt cháy một con rối vô hồn
Sau đó, lửa lan đến hết con này lại đến con khác, nhiệt độ trên căn gác mái đột nhiên tăng lên, có vẻ lửa đang lan ra rất nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Từ lâu cậu đã biết tôi là pháp sư, mà không phải Alex
Dưới nhiệt độ cao, da thịt của pháp sư Alex có chút nhăn lại
Hắn ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Dư Hạnh như muốn khắc sâu khuôn mặt của hắn trong tâm trí mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Hạnh nhìn phản ứng của hắn ta thì biết rằng không có trận chiến nào với boss cả
Tìm cơ hội để tiêu diệt tất cả vải lụa trắng trước đội quân con rối đã là một thử thách khó khăn đối với những suy diễn giả sơ cấp, trung cấp và cao cấp như họ
Điểm mấu chốt là thu thập hộp nhạc và các đạo cụ khác
Nếu hắn không lợi dụng con rối giết bà Brown ở ngoài vườn thì lúc này đã xuất hiện thêm một nữ quỷ rồi
Nếu hắn không xé tờ giấy ghi chú sinh nhật của Susan ra khỏi hộp nhạc thì Susan đã không chết vì con rối
Song song với đó họ cũng không thể làm nhiễu loạn Angel với chiếc hộp nhạc trên gác mái
Tất cả những chuyện này đầu đã được liên kết chặt chẽ với nhau
Dưới ngọn lửa, điểm sinh mệnh của Dư Hạnh tụt giảm không ngừng nhưng hắn vẫn thảnh thơi đứng đó
Nếu pháp sư đã thành tâm đặt câu hỏi, vì điểm suy diễn tích lũy, hắn không ngại giải đáp cho hắn ta một chút
Ngược lại là Martha luôn trong trạng thái căng thẳng, từ đầu đến cuối đầu toát mồ hôi lạnh, cô ấy không muốn đến gần đống lửa nên đứng xa xa dựa vào cửa, dựng tai lên nghe ngóng
Cô ấy không phải lên dây cót nữa, sau khi thở phào nhẹ nhõm, cô ấy cũng muốn biết Roy đã nhìn thấy trước bao nhiêu và hắn đã bí mật thực hiện bao nhiêu kế hoạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
York chơi đùa với con dao gọt trái cây một cách chán nản, trông dáng vẻ vềnh tai lắng nghe chẳng khác gì nhau
Dư Hạnh lùi lại mấy bước, hắn chống cây gậy baton nạm bạc, cà lơ phất phơ đứng yên: “Chỉ dựa vào những miêu tả đầy rẫy sơ hở của anh trong phòng sách, nếu tôi không đoán ra được thần phận của anh, vậy chỉ cần tìm một miếng đậu hủ đông lạnh rồi đập chết anh luôn cũng được.”



Martha:
Đập chết ai cơ
Pháp sư không hiểu câu tục ngữ của Trung Quốc, nên đương nhiên hắn ta không biết bản thân trong câu nói đó nghe như thế nào
Hắn ta chỉ cảm thấy hình như suy luận của Dư Hạnh không đúng lắm
York cười lớn
Không hiểu sao, cậu ấy cảm thấy Roy có chút giống với một vài bạn bè của mình, đều thuộc dạng độc miệng
Dư Hạnh không quan tâm người khác nghĩ gì, dù sao hắn lấy miếng đậu phụ đông lạnh đập mình cũng không thể đập chết được
Do đó, sẽ tốt hơn nếu giết chết nguồn gốc của vấn đề một lần và mãi mãi
"Trước hết, York phát hiện pháp thuật được đặt trong phòng làm việc của biệt thự, khi anh miêu tả nó trong thân phận của Alex, anh đã nói đúng rằng pháp sư đã dạy cho Angel pháp thuật hấp thụ linh hồn
Nhưng bản thân điều này rất mâu thuẫn, chẳng lẽ trước khi pháp sư rời đi hắn đã bỏ lại cuốn sách mà hắn luôn mang theo bên mình sao
“Thứ hai, sau khi gia tộc Brown chuyển đến biệt thự thường xuyên xảy ra chuyện không hay, theo lý thuyết thì lúc này anh vẫn chưa đến đây
Vì vậy, trước khi anh đến, anh có thể giải thích ra sao về những điều bất thường trong biệt thự
"Thứ ba, người gia tộc Brown có mức độ điên cuồng khác nhau, nhưng chỉ có “Alex” là bình thường
Trong tình huống không có năng lực đặc biệt gì thì thử hỏi sao cậu ấy có thể ba lần bốn lượt tỏ ra coi thường Susan, thờ ơ với bà Brown và gọi ông Brown là kẻ phiền phức?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.