Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 486: - Cơ hội







Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cũng tranh thủ gọi điện về Bắc Hà, bảo Tô Đại Trụ báo Tống Ngọc Hoa đến đây ứng tuyển
Lần này xưởng quần áo cũng dành vài suất cho những người từ công xã trong thôn
Thế nhưng thường thông báo sẽ không quá kỹ càng
Chỉ tuyển ở công xã trấn trên là hết rồi, Tô Mạn lo Tống Ngọc Hoa không nhận được thông báo
Vẫn nên để Tô Đại Trụ đi báo tin thì tốt hơn
“Em gái, em cứ yên tâm, bên xưởng hai của các anh cũng có mấy người nhận được thông báo từ xưởng một, còn bảo bọn anh qua đó kiểm tra thử, đỗ thì ở lại đó luôn
Anh cũng có phần, để anh về đưa em dâu hai lên huyện luôn.”
Buổi chiều tan tầm, Tô Đại Trụ nhanh chóng chạy về đại đội Đại Kiều Loan
Bây giờ nhà họ Tô đã đập bỏ nhà cũ, đang xây dựng nhà mới rồi
Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ đều không ở nhà, Tô Đại Trụ ngủ trong nhà bếp, Lâm Tuyết Cúc và Tống Ngọc Hoa ngủ cùng con trong phòng trước kia của Tô Mạn, Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn thì ngủ trong phòng Tô Thu Nguyệt
Lúc Tô Đại Trụ trở lại, thợ hồ xây nhà đã về rồi, người trong nhà đang chuẩn bị ăn cơm
Thấy anh ta về, Lâm Tuyết Cúc vô cùng kinh ngạc: “Đại Trụ à, sao anh lại về rồi
Có phải làm biếng không
Không phải đã bảo anh về nhà ít thôi à?”
Khó có khi Tô Đại Trụ vui như bây giờ, anh ta cười đắc ý nói: “Anh về báo tin tốt cho mọi người, bên xưởng một bảo anh tham gia sát hạch làm công nhân, nếu anh đậu thì sẽ được điều lên xưởng một, đến lúc đó anh thành công nhân trong thành rồi.”
Một nhà già trẻ lớn bé đều nhìn về phía anh ta
Lâm Tuyết Cúc kích động nói: “Đại Trụ, là thật sao?”
“Đương nhiên rồi, hôm nay vừa gọi đến tên anh đó
Ha ha ha.”
Lý Xuân Hoa đi tới vỗ vai anh: “Con trai, con thật có tiền đồ, mẹ đã nói mà, con là đứa có tiền đồ nhất nhà chúng ta
Đứa con trai lớn này thật giống y như cha con.”
Tô Đại Trụ cảm thấy lời này nghe có hơi quen tai, chỉ có điều trong lòng cũng được lấp đầy, cảm thấy thỏa mãn vô cùng
Anh ta vui vẻ gãi đầu, nhớ tới cuộc gọi của Tô Mạn mới nói: “Đúng rồi em dâu hai, em gái có gọi điện về bảo xưởng quần áo trong huyện lý đang tuyển người, còn bảo em cũng đến thử chút đi.”
Tống Ngọc Hoa suýt chút nữa đã đánh rơi cái bát cầm trong tay: “Thật không?”
“Em gái đã nói thế thì chắc chắn là thật.”
Tống Ngọc Hoa kích động đến mức hai tay run run, sau đó lại nhìn về phía Lý Xuân Hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Xuân Hoa nói: “Nhìn mẹ làm gì, muốn đi thì cứ đi đi
Chỉ cần con thi đậu, mẹ sẽ trông Tiểu Mễ Lạp giúp con.”
Tống Ngọc Hoa vui vẻ đến giương cao khóe môi: “Vâng, cảm ơn mẹ!”
Tiểu Mễ Lạp không hiểu mọi người nói gì nhưng cũng học theo mẹ nói: “Cảm ơn nội.”
Tối đến sau khi về phòng, Tống Ngọc Hoa vẫn còn vui vẻ cười cười
Tuy không biết bản thân có đậu không nhưng đã bao nhiêu năm mới có một cơ hội như lần này, khiến cô ta có cảm giác hạnh phúc khi mơ mộng đến việc được chọn
Lâm Tuyết Cúc nói: “Chị nói này, em có tiền đồ chút được không, đợi đậu rồi vui cũng chưa muộn.”
“Dù có thi không đậu em cũng vui
Tốt xấu gì cũng có cơ hội thử một lần.” Hai người ngủ cùng một phòng, bình thường cũng trò chuyện đôi câu với nhau, tình cảm đương nhiên cũng tốt hơn trước
“Chị dâu, chị nói xem những ngày tháng chúng ta từng sống trước đây, em luôn cảm thấy không có hy vọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao bây giờ lại trở nên tốt thế nhỉ, chúng ta còn có cơ hội tham gia sát hạch công nhân
Bây giờ em mới cảm thấy bản thân sống ra dáng một con người.”
Lâm Tuyết Cúc nghĩ tới dáng vẻ trước đây của Tống Ngọc Hoa khi ở nhà, thực sự sống không ra hình người
Trong số những người hùa vào bắt nạt cô ta còn có cả phần của mình nữa
Vì thế cô ta luôn có chút áy náy với Tống Ngọc Hoa
Cô ta nói: “Vậy em cố mà nắm chắc cơ hội lần này đi, tranh lấy một suất làm người huyện thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Em vào huyện rồi, Nhị Trụ làm trong công xã, sau này chú ấy còn phải xem sắc mặt của em đấy
Chị nói cho em biết, phụ nữ chúng ta không thể làm việc kém hơn cánh đàn ông, phải trấn áp họ để họ ngoan ngoãn
Đó mới là cuộc sống mà phụ nữ chúng ta nên sống
Em đừng để Tô Nhị Trụ đè đầu cưỡi cổ em nữa, mất mặt quá.”
Tống Ngọc Hoa nghe thấy thế thì bật cười
Lúc trước cô ta cũng không thích người chị dâu này, nhưng sau đó cô ta lại nhận ra, tuy tính cách của chị dâu không tính là tốt nhưng cuộc sống của chị ấy lại khiến người khác hâm mộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.