Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 60: Mưa dột gặp cúp điện




Diệp Diệu Đông sau khi tắm rửa xong không mặc quần áo, chỉ mặc độc một chiếc quần đùi rồi ngồi xuống bên cửa sổ
"Chọn xong chưa
Ta xem một chút
Hắn hiếm khi nào lại dịu dàng, kiên nhẫn giúp nàng chọn hạt cát như vậy
Lâm Tú Thanh nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hắn, cảm thấy trái tim luôn giữ vững bình tĩnh bấy lâu nay, lại nổi lên chút gợn sóng
"Suỵt..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đau lắm hả
Ta nhẹ tay một chút..
Nói xong, hắn còn nhẹ nhàng thổi hai cái, rồi mới tiếp tục giúp nàng lấy hạt cát ra khỏi lòng bàn tay
Nếu như không chọn cho sạch sẽ, vết thương sau khi đóng vảy vẫn sẽ mưng mủ
Một lúc lâu sau, hắn kiểm tra xong mới nói:
"Hẳn là sạch sẽ rồi, hai ngày này bớt làm việc lại, vừa hay trời bão cũng không có việc gì
Kéo ống quần lên, cho ta xem đầu gối một chút
Lâm Tú Thanh làm theo, kéo ống quần lên rồi quỳ gối, ngả về phía trước mặt hắn..
Hai người, một người yên tĩnh, một người chuyên chú, trong phòng tràn ngập hơi thở ấm áp
Đột nhiên, một tiếng mở cửa cực lớn vang lên
"Cha mẹ, ăn cơm thôi..
Cửa bị đẩy mạnh ra, đập vào trên tường, dọa hai người giật nảy mình, Diệp Diệu Đông cầm cây châm trên tay cũng run lên, suýt chút nữa đâm vào thịt
Hắn tức giận đang định mắng hai câu, liền nghe thấy thằng nhóc lớn tiếng la lên:
"A, cha xấu hổ, trần truồng không mặc quần áo ôm chân mẹ..
"Mẹ nó, thằng nhóc thối này
Diệp Thành Hồ, ngươi nói bậy bạ gì đó
Diệp Diệu Đông thẹn quá hóa giận, lao ra túm lấy thằng con trai lớn, mới đánh vào mông nó hai cái liền bị mẹ hắn cản lại
"Đánh nó làm cái gì, trẻ con đều là nhìn thấy cái gì thì nói cái đó, nó hiểu cái gì
Mồ hôi..
Lời nói này của mẹ hắn..
Nhiều người như vậy, hắn cảm thấy mình cần phải giải thích một câu, không phải mọi người lại thật sự cho rằng hắn gấp gáp đến mức nào
"A Thanh trước đó ở ngoài kia bị ngã một cái, đầu gối và tay đều bị trầy da, dính hạt cát, ta lấy châm giúp nàng lấy ra, thằng ranh con này không biết giữ mồm giữ miệng
Hắn hung dữ trừng thằng con trai lớn một cái rồi mới trở về phòng mặc quần áo
Diệp Thành Hồ có chút ấm ức sờ sờ mông, "Con cũng đâu có nói sai..
Lâm Tú Thanh cũng có chút xấu hổ, vội vàng chạy ra, trừng mắt liếc con trai lớn, "Im miệng, mau đi ăn cơm
Trẻ con lấy đâu ra lắm lời như vậy
Hắn bĩu môi, đi theo a thái lên bàn
Người lớn trong nhà, ngoại trừ Diệp Huệ Mỹ, ai nấy đều là người từng trải, ai mà không hiểu rõ chút chuyện giữa vợ chồng
Mặc kệ Diệp Thành Hồ ồn ào có phải là thật hay không, bọn họ dù sao cũng làm như không biết, vẫn bình tĩnh xới cơm, gắp thức ăn như thường
Diệp Diệu Đông lên bàn sau nhìn thấy bát ốc dừa xào cắt miếng kia, khẩu vị mở rộng, gắp ngay một miếng, ân..
tươi, thơm, cay tê, giòn, ngọt..
ngon tuyệt
Thuận tay gắp cho vợ hắn một miếng, hai vợ chồng ăn ý nhìn nhau cười
Kết quả, bữa cơm trưa còn chưa ăn xong, bên ngoài phòng đã tối sầm lại, không biết còn tưởng rằng đã chạng vạng tối
"Bật đèn lên đi
Tối quá
Cơm nước xong xuôi, mọi người không ra khỏi cửa được, chỉ có thể ở trong nhà hoạt động
Ai nấy đều nghe thấy tiếng gió rít gào bên ngoài, trong lòng đều cảm thấy bất an, cũng không biết cơn bão này đến bao giờ mới qua
Vốn dĩ đều cho rằng chỉ là bão nhỏ, nơi này của bọn họ hẳn là không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng không ngờ rằng quỹ đạo hoạt động của bão lại thẳng hướng về phía bọn họ mà di chuyển tới
Cũng may là trong vườn rau phía sau vẫn có rau, trong nhà cũng có cá muối, cá khô, dù cho mấy ngày không ra khỏi cửa, bọn họ cũng không sợ không có đồ ăn
Diệp Diệu Đông chán nản nằm trên giường định ngủ trưa một giấc, đột nhiên cảm thấy có giọt nước nhỏ xuống bụng hắn, hắn ngẩng đầu nhìn lên màn, vẫn còn có giọt nước ngưng tụ ở đó
"Dột nước
Bên ngoài mưa rơi càng lúc càng lớn, giọt nước rơi xuống càng lúc càng nhanh, tí tách, hắn vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi ra nhà chính lấy chậu hứng nước
Đột nhiên, đèn trong nhà chính cũng tắt, đám trẻ con không hiểu chuyện, còn sung sướng reo lên, "A, cúp điện rồi
cúp điện rồi
"Đừng ồn ào
Diệp mẫu lấy ra cây nến đã chuẩn bị sẵn từ trước, đốt lên, trong phòng mới có chút ánh sáng, bà để cây nến nghiêng sang một bên, nhỏ dầu xuống mặt bàn, rồi mới đặt cây nến lên đó cho cố định
Bọn họ ở đây hàng năm đều có rất nhiều bão, mọi người đều đã quen với việc hễ có bão là mất điện
Diệp mẫu liên tiếp đốt mấy cây nến, "Mỗi đứa cầm một cây về phòng mà đốt, kẻo tối quá
Diệp Diệu Đông lúc này mới lên tiếng:
"Trong phòng bị dột, ván giường đều ướt hết rồi, mọi người đều về phòng kiểm tra một chút, lấy chậu ra hứng, không phải ban đêm không có chỗ nào mà ngủ
"Trên giường ngươi bị dột, ban đêm không ngủ ngon được thì ôm bọn nhỏ qua đây, ngủ cùng chúng ta
Hắn gật gật đầu
Trên giường đặt một cái chậu, một nhà bốn người thật sự không nằm được
Kết quả không chỉ có một chỗ trên giường bị dột, mà cả bàn và tủ trong phòng cũng bị nước mưa nhỏ giọt tí tách, Diệp Diệu Đông đành phải đi lấy thêm chậu, nhưng không có chậu, trong phòng mọi người đều bị dột, hắn đành phải lấy bát canh ra hứng
Giọt mưa rơi trên mặt đất thì kệ nó, dù sao cũng là nền đất, nước chảy cũng không sao
Hiện tại nhà cũ chính là như vậy, chỉ cần mưa to, nhà nào nhà nấy đều không tránh khỏi bị dột
Diệp Diệu Đông nằm xuống lại, hai tay gối sau đầu, nghe tiếng giọt nước rơi vào trong chậu, hắn cũng không ngủ được, giờ mới là buổi chiều, muốn nhịn đến hừng đông ngày mai có chút khó, hắn đành phải ra ngoài nhà chính xem mọi người đang làm gì
Nghe động tĩnh, mấy đứa nhỏ chạy vào phòng mẹ hắn chơi, hắn nói với Lâm Tú Thanh vẫn đang đan lưới:
"Đừng đan nữa, ánh sáng không tốt, hại mắt
Diệp đại tẩu cười trêu:
"Diệu Đông càng ngày càng biết thương người, giúp ngươi chọn hạt cát đã đành, còn đau lòng ngươi đan lưới hại mắt
Lâm Tú Thanh bị nàng trêu chọc có chút xấu hổ, "Ha ha..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
cũng không tối lắm, vẫn còn nhìn thấy được
Không nghe thì thôi
Diệp Diệu Bằng chán nản ngồi bên cạnh bàn chống cằm, quen làm việc, đột nhiên rảnh rỗi chỉ có thể ngồi khiến hắn có chút khó chịu, hắn đề nghị:
"Ngồi không chán quá, hay là ba anh em chúng ta đánh bài đi
Đốt thêm mấy cây nến lên
"Được đó, hỏi nhị ca xem có chơi không
"Hắn ở trong phòng, ta đi gọi hắn
Ba người bọn họ vừa đánh được hai ván, Diệp phụ cũng có chút ngứa tay, yêu cầu gia nhập
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả trong phòng vẫn vang lên tiếng Diệp Diệu Đông tức giận, "Chết tiệt, cha có biết đánh không vậy, chúng ta là cùng phe, ta mới là đồng đội của cha, sao cha lại ra 6 cho đại ca vậy
"Trên tay ta có 33467, ta không ra 6 thì ra cái gì
"Ngọa Tào, bài gì nát thế, vậy mà cha cũng có thể lấy ra đôi, để ta đỡ cho, đi trước đi
"Ta làm sao biết trên tay ngươi có bài gì
Diệp Diệu Đông hùng hổ, không ngừng lẩm bẩm cha hắn là đồng đội heo..
Diệp phụ cũng không chịu nổi kỳ kèo, "Đổi người đổi người, ta không thèm cùng phe với ngươi
Sau đó, đến giữa trưa, Diệp phụ không ngừng đổi người hợp tác, lão tam đổi xong lại đổi sang lão đại, cuối cùng đổi sang hợp tác với lão nhị, lão nhị mới không chê tay hắn thối, bài nát..
Nhưng mà Diệp nhị tẩu lại sốt ruột, cùng cha hợp tác thì chỉ có thua tiền..
Cuối cùng đánh cả buổi trưa, đương nhiên là Diệp Diệu Đông và Diệp lão đại thắng tiền
Diệp Diệu Đông lắc lắc xấp tiền trên tay, đưa cho Lâm Tú Thanh, "Cất đi, lại có tiền rồi
Lâm Tú Thanh cười tủm tỉm nhận lấy
Diệp phụ không cam tâm nhắc:
"Cơm nước xong xuôi lại tiếp tục
"Tiếp tục cái đầu ngươi mà tiếp tục, có thời gian rảnh thì mau bện cho ta thêm mấy cái giần, không đủ phơi cá khô..
Diệp mẫu mắng mấy câu, Diệp phụ cũng không dám lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.