Trở Về Làng Chài Nhỏ Năm 1982

Chương 62: Cá cam




Giữa trưa, mặt trời chói chang, cơn bão đêm hôm trước phảng phất như một giấc mộng
Chẳng qua, chỉ vừa đi từ nhà ra đến bãi biển, Diệp Diệu Đông đã mồ hôi nhễ nhại
Ngẫm lại, vẫn là trời bão mát mẻ, nếu trong phòng không bị dột mưa thì tốt hơn
Ánh nắng chói mắt khiến hắn nheo mắt, "A
trên bờ biển vẫn rất nhiều người
"Bão qua đi, thủy triều lại rút, ai cũng biết muốn ra ngoài thử vận may
Lại thêm hôm trước ngươi thừa dịp trời bão ra ngoài nhặt được một con cá mú gàu, trong thôn đều đồn ầm lên, hôm nay không phải rất nhiều người sao
Diệp phụ cau mày nói
"Vậy còn xuống nữa không
"Đến đều đến rồi, đi xuống xem một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên bờ cát phần lớn là một đám phụ nữ và trẻ con mang theo thùng, còn có những người trẻ tuổi rảnh rỗi không có việc gì
Đụng phải người quen, mọi người nhao nhao chào hỏi
"Ăn cơm xong chưa
"Các ngươi cũng đến à
"Nhặt được cái gì rồi
Ân..
Đều là những câu này..
Diệp Diệu Đông bước chân không ngừng, kéo Lâm Tú Thanh tách khỏi đám đông, thẳng đến khu đá ngầm, chính là khu vực hôm trước phát hiện ra nhiều đồ lớn, trên bờ cát tôm tép, con sò cứ để cho những người khác nhặt
"Cha mẹ, đừng chạy nhanh quá, chờ chúng con một chút..
Diệp Diệu Đông: Cái tên đầu đất này
Hắn không quay đầu lại, chờ bọn họ làm cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thủy triều mới đang rút, còn chưa rút đến dưới đá ngầm, bọn họ chạy nửa đường cũng chỉ có thể đi theo thủy triều từ từ đi
Diệp Diệu Đông nhìn thấy phía trước có một con cá sạo lớn đi theo sóng nhấp nhô, vội vàng buông tay Lâm Tú Thanh ra, cởi giày đi mưa, xách theo thùng lao thẳng ra biển
Lâm Tú Thanh không nhìn thấy, không biết hắn vì sao đột nhiên lao ra biển, vội vàng hô to:
"Ngươi làm gì vậy
Sóng một hồi lại đánh lên đó
"Ngươi ở đó chờ, không nên động đậy
Diệp Diệu Đông đi đến chỗ nước biển ngập đến eo mới dừng lại, tìm xem con cá sạo vừa rồi ở đâu
Sóng biển vẫn luôn cuồn cuộn ở đó, suýt chút nữa làm hắn bị cuốn đi
Đúng lúc một bọt nước cuốn lên, lại cho hắn nhìn thấy con cá sạo kia, ngay tại phía trước hắn khoảng một mét, hắn tranh thủ thời gian tiến lên, ngắm chuẩn dùng thùng vớt xuống
Đáng tiếc cá quá lớn, nước biển quá nhiều, vừa mò lên liền bị nó nhảy ra
Hắn cầm thùng đuổi theo ngay, vừa vặn nước biển rút xuống, nó liền tự bơi vào..
Diệp Diệu Đông giơ cao thùng nước qua vai, sau đó tranh thủ thời gian đi lên bờ
Sóng từng đợt đánh lên, toàn thân hắn ướt từ đầu đến chân, chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái
Lâm Tú Thanh đón lấy, "Sao ngươi còn chạy ra biển bắt vậy
Nguy hiểm lắm..
"Không sao, ta biết bơi, không sợ, với lại cũng không xa lắm, nước biển ngập đến ngực ta, không chìm được ta
Hắn lại đưa thùng cho nàng xem, "Con cá sạo lớn, có bốn, năm cân đấy, đáng giá mấy đồng tiền
"Ân, cẩn thận một chút
"A
có con ốc xoắn lớn
Thủy triều rút xuống vừa vặn đẩy một con ốc xoắn đến bên chân bọn họ, Lâm Tú Thanh vui vẻ nhặt lên, "Không ngờ đứng yên không nhúc nhích cũng có ốc xoắn đưa tận cửa, bên trong có thịt, không phải vỏ rỗng
Đây là ốc hương hả
"Có muốn đập ra xem thử không
Diệp Diệu Đông cười to ha hả, "Tưởng lại có bảo bối đúng không
Lâm Tú Thanh oán trách trừng mắt liếc hắn một cái, "To như vậy mà
"Con ốc hương này không có đâu, vẫn là đem bán lấy tiền đi
"Không có thì thôi
Nàng cũng không thất vọng, có thể có được một viên mỹ nhạc châu đã là kỳ ngộ, nhặt được một con ốc biển lớn cũng không tệ
Hai vợ chồng đi theo thủy triều tiến lên phía trước, những loại hải sản khác đều không nhặt được bao nhiêu, nhưng con sò ngược lại nhặt được gần đầy một thùng
Diệp Diệu Đông vẫn lấy ra bao tải trong túi, giũ ra, "Đổ vào đi
Lâm Tú Thanh bật cười không thôi, "Sao lần nào ngươi cũng mang bao tải vậy
"Ta đây là sớm có dự liệu, không mang theo bao tải thì chờ lát nữa ngươi lấy gì mà đựng hàng
Kỳ thật hắn là bị ấn tượng mạnh bởi nhóm người trên Cô đảo mấy ngày trước, cho nên cứ ra ngoài, bất kể có cần hay không, trong túi hắn đều mang theo một cái bao tải
"Bãi biển đông người thế này, chúng ta mang hai cái thùng chắc là đủ rồi
"Đâu có đủ, cái thùng ta đang cầm đựng cá sạo, cái thùng của ngươi đựng sò, nếu gặp được những thứ khác, ngươi xem lấy gì mà đựng
"Được rồi, ngươi là dân miền biển, ngươi nói gì cũng đúng
Hai người đi theo thủy triều xuống dưới, có gì nhặt nấy, không từ chối bất cứ thứ gì, thẳng đến khi thủy triều gần rút đến khu vực đá ngầm, Diệp Diệu Đông mới phát hiện, nhị ca và nhị tẩu của hắn cũng theo tới
"Các ngươi nhặt được gì rồi, sao còn mang theo bao tải đựng thế
Nhị tẩu Diệp Diệu Đông hiếu kỳ rướn cổ nhìn vào thùng nước và bao tải của bọn hắn, "A, con cá sạo to thật
Trong bao tải toàn sò cũng không có gì lạ, đầy bãi cát đều có, bọn họ cũng nhặt được gần một thùng, những người khác cũng nhặt không ít
Lâm Tú Thanh cười tủm tỉm nói:
"Vừa nãy, khi thủy triều còn chưa rút xuống, Đông Tử nhìn thấy có một con cá sạo liền lao xuống biển mò
"Ha ha, gần đây Diệu Đông có vẻ nhanh nhẹn hơn nhiều, lãng tử quay đầu a
Diệp Diệu Đông cũng không để ý nàng, tự mình đi về phía khu đá ngầm, cách đó không xa cũng có người đang đi tới, hắn cần phải đi một vòng xem qua trước
Lâm Tú Thanh cười gượng một tiếng rồi cũng đuổi theo sát
Thấy Diệp Diệu Đông quay người nhặt lên hai con thanh, mắt bọn họ sáng lên, cũng không chịu thua kém, chạy chậm tới
"Lại bắt được hai con thanh rồi, A Hoa chúng ta cũng tranh thủ thời gian tìm xem
Nhị tẩu Diệp Diệu Đông hâm mộ hết sức, cá sạo lớn, lại thêm con thanh lớn, bọn họ còn chưa bắt được món nào đáng tiền
Diệp Diệu Hoa cười ngây ngô cũng đi khắp nơi tìm kiếm, chỉ chốc lát sau cũng bắt được một con, mặc dù kích thước không bằng hai con Diệp Diệu Đông vừa bắt, nhưng nhị tẩu Diệp Diệu Đông cũng đã cười tươi như hoa, có thu hoạch là tốt rồi
"A Đông, A Đông, mau tới..
Lúc này, Lâm Tú Thanh đột nhiên kích động kêu to, "Là cá gì vậy
To quá, nó còn đang động đậy
Diệp Diệu Đông nghe nàng lại kích động, còn nói rất lớn, vội vàng chạy tới xem thì phát hiện tảng đá không bị chiếm
"Cái này
Đây là cá cam à
Đúng không
Hắn nhìn cũng có chút không chắc chắn, dù sao biển cả rộng lớn như vậy, hắn cũng không phải cá gì cũng biết, với lại có những loại cá có hình dáng cực kỳ giống nhau, hắn cảm thấy con cá này giống cá cam mà hắn từng thấy
"Ta làm sao mà biết được
Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai
Lưng màu xanh xám đến màu ô liu, bụng màu trắng bạc đến màu nâu nhạt, bên cạnh thân có một dải dọc màu vàng, hẳn là cá cam
Vịnh nhỏ xung quanh eo biển này có loại cá này tương đối nhiều, nhưng con cá này có kích thước hơi lớn
"Đây chính là cá cam
A Hoa, ngươi tới xem thử đi
Diệp Diệu Hoa bọn họ cũng nghe thấy tiếng của Lâm Tú Thanh vừa nãy, cũng rất tò mò, hắn đi qua xem xét, có chút không chắc chắn nói, "Con cá này giống như là cá cam, ta lúc chuyển hàng ở bến tàu Cá Giếng, hình như có nhìn thấy qua
"Cái này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con cá này chắc là dài hơn một mét nhỉ
Trông có vẻ trên trăm cân
Nhị tẩu Diệp Diệu Đông ước ao ghen tị, vận may tốt như vậy đều rơi trúng đầu bọn họ sao
"Con cá này có thể bán được bao nhiêu tiền
Nhị tẩu Diệp Diệu Đông hỏi luôn nỗi lòng của mình
"Bán được bao nhiêu tiền thì phải đi hỏi mới biết, nghe nói ở khu Vịnh loan loan rất nhiều, Nhật Bản bên kia cũng cực kỳ thích loại cá này, đều dùng nó làm cá sống thái lát
Loại cá này ở Nhật Bản là một trong những loài cá nổi tiếng ngang cá hồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.