Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 308: -







"Không có gì đâu…” Bạc Đình xấu hổ nói
Có ma mới tin lời anh nói
"Anh nói thật đi
Có phải anh thích đàn ông đúng không
Cô nhìn thẳng vào mắt anh
Bạc Đình lo lắng, vội vàng giải thích: "Làm sao anh có thể thích đàn ông được chứ
Anh chỉ thích một mình em thôi..
Cô không khỏi nhếch miệng cười, "Anh nói thật cho em biết đi, chúng ta là vợ chồng, em cũng sẽ không vì vậy mà cười nhạo anh
Anh kéo cô vào phòng ngủ, thần bí nói: "Anh chỉ muốn xem...ai có dáng người đẹp hơn thôi, anh hay cậu ta..
Anh sợ em không hài lòng với dáng người của anh
Nghĩ đến bộ dạng hoảng sợ vừa rồi của Bạc Đình sau khi bị nhìn trộm, lúc đó Thẩm Thanh Ca mới hiểu được suy nghĩ của anh
Anh đúng thật là toàn chú ý đến mấy thứ kỳ lạ
Anh vậy mà lại lo cô không hài lòng với dáng người của mình
"Anh Đình, vừa rồi em không có thấy chỗ đó của anh
Hơn nữa ngoài anh ra, em chưa thấy thân thể của người đàn ông nào khác, cũng không biết anh có được hay không..
Những lời này như ngọn lửa đang cháy, lập tức làm cho cơ thể của Bạc Đình sôi trào lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất nhiên đến bây giờ Thẩm Thanh Ca chưa bao giờ nhìn thấy thân thể của người đàn ông nào khác, những nhỡ sau này cô có thì sao
Anh bế cô lên, đi về phía giường: "Em không biết
Vậy để anh nói rõ cho em biết
Cô hận không thể tự tát cho mình một cái, lời cô vừa nói...
quả thực chính là tìm cái chết
Bạc Đình thấy cô định nói gì đó liền chặn miệng cô lại bằng một nụ hôn, đẩy cô xuống giường..
Ngày hôm sau
Sau khi đưa Thẩm Thanh Ca đến trường, Bạc Đình đợi A Long đến để học cách làm mấy món khoai tây
Anh đợi vài tiếng đồng hồ, A Long mới vác xác đến
"Cậu đi đâu thế
Còn muốn học không vậy
Bạc Đình sốt ruột nói
"Đại ca, em..
anh..
A Long có vẻ xấu hổ
Bạc Đình nhìn anh ta một cái rồi bước vào bếp
A Long đứng ở cửa, không nhúc nhích
Anh nắm chặt tay, đập mạnh vào bếp, “Cậu có thể nhanh lên được không?”
A Long sợ hãi run rẩy nói, “Đại ca… anh sẽ không cởi quần của em phải không?”
"Tôi không phải là kẻ biến thái!” Anh nhỏ giọng nói
A Long run rẩy, như muốn khóc đến nơi, Hoàng Tam đã nói với anh ta..
Đêm qua đại ca cứ như bị ma nhập
Anh ta đi vào bếp như đang đối mặt với một con hổ, tay ôm chặt quần
Bạc Đình trợn mắt nhìn anh ta, "Tôi không có hứng thú với dáng người mảnh khảnh của cậu
Tôi chỉ thích vợ tôi thôi
"Ừm..
A Long khẽ gật đầu, giống như một cô gái trẻ đang bị trêu chọc
Rất mau cuối tuần liền đến
Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình cùng nhau mang nhân sâm vào thành
“Đây là đồ thích hợp nhất để bổ sung dưỡng chất cho cơ thể của mẹ.” Thẩm Thanh Ca tự hào nói
Anh rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào thân hình nhỏ nhắn của cô, "Lần sau có nhân sâm, anh mua cho em một củ, em cũng phải bồi bổ một chút
"Em khỏe như vậy, cần gì phải bồi bổ chứ
"Em học hành quá vất vả, phải uống nhân sâm bổ sung dinh dưỡng.”
Cô đột nhiên cảm thấy Bạc Đình thật ấm áp
Khi bọn họ đến nhà Khương Lê, Khương Lê đang tưới hoa ngoài cửa
Trương Tuệ khoanh tay, vẻ mặt xấu xa nói: "Khương Lê, cuộc sống của cô thật là dễ chịu, ngày nào cũng tưới hoa, đọc sách, hàng tháng nhận lương
"Cô ghen tị với tôi, vậy cô cũng bị bệnh đi….
Khương Lê phản bác lại
Điều này khiến Trương Tuệ cảm thấy xấu hổ, bà ta nắm chặt tay nói: "Sao cô lại tức giận như vậy chứ
Tôi nghĩ cô không còn tâm trí để dạy nữa, ngày mai tôi sẽ bảo với hiệu trưởng đuổi việc cô
Đừng có đến trường dạy học nữa
"..
Nghe đến đây, Khương Lê đột nhiện im lặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Tuệ vô cùng đắc ý, "Sao thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô không nói được nữa à
Ở trường ăn uống miễn phí lâu như vậy, đúng là không biết xấu hổ
"Cho bà đi học, thậy đúng là còn không bằng người vô học
Mẹ tôi là giáo viên, chỉ cần bà ấy không phạm lỗi, hiệu trưởng cũng không thể sa thải được
Thẩm Thanh Ca cắt ngang cuộc trò chuyện
"Các người thì biết cái gì chứ..
"Nếu bà nghĩ tôi nói nhảm thì cứ đến mà nói với hiệu trưởng
Bà sẽ biết mình ngu đến mức nào
"Hỏi thì hỏi
Đến lúc đấy lương của mẹ cô không còn thì cũng đừng có khóc
Trương Tuệ kiêu ngạo đi về phía nhà của hiệu trưởng
Mấy đồng nghiệp xung quanh nghe cuộc trò chuyện liền cau mày nói, "Này, Trương Tuệ, cô đi thật à
Như vậy hình như không ổn lắm
"Tôi phải đi
Nếu Khương Lê đã không biết dạy dỗ con dâu của mình thì để đấy tôi giúp cô ta dạy dỗ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.