Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 355: -







Quan bí thư chi bộ đuổi theo, vẻ mặt của ông ấy áy náy nói, “Thanh Ca, thật sự xin lỗi cháu……”
“Ông còn không biết xấu hổ đuổi theo ra đây?” Bạc Đình lạnh lùng hỏi
“Tôi cũng không có biện pháp nào…… Thôn trưởng bên kia nhất định phải làm Triệu Sơn Hà, Đỗ Kỳ Kỳ được tuyển chọn.”
Thẩm Thanh Ca khinh thường cười lạnh, Triệu Thiết Cương để cho Triệu Sơn Hà được tuyển chọn cô còn hiểu được, nhưng vì cái gì muốn bảo đảm cả Đỗ Kỳ Kỳ
Chẳng lẽ…… Đỗ Kỳ Kỳ cùng Triệu Thiết Cương …… Ngủ
Bọn họ đang muốn đi, thì tóc bị xả thành ổ gà Đỗ Kỳ Kỳ đi ra, trên mặt của cô ta đều là vết máu do móng tay cào ra, “Thanh Ca, cô không cần quá đau lòng, sang năm cô vẫn sẽ có cơ hội.”
“Không cần cô lo lắng.” Thẩm Thanh Ca mỉa mai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Coi như tôi xen vào việc người khác đi……” Lần đầu tiên Đỗ Kỳ Kỳ cảm giác chính mình nói thắng Thẩm Thanh Ca
Trong lòng quá là thoải mái
Cũng không uổng công cô ta câu dẫn Triệu Thiết Cương
Tới thôn Phú Quý
Thẩm Thanh Ca vừa lúc nhìn thấy Cổ Tiểu Liên, Cổ Tiểu Liên tự mình mang Thẩm Thanh Ca đi đến văn phòng ủy ban thôn
Cô ấy vui mừng khoa tay múa chân, “Thanh Ca, tôi thật sự phải cảm ơn cô
Vốn dĩ tôi không có tư cách tham gia thi đại học, tôi cũng không phải thanh niên trí thức, học tập lại kém
Chính là cô đã giúp tôi thi được hơn 300 điểm
Bí thư chi bộ nhìn thấy thành tích của tôi, liền cho tôi một suất
Tối hôm qua, cha mẹ tôi vui mừng đến mức cả đêm không ngủ.”
Nhìn đến trên mặt Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Đình không hề có ý cười, cô ấy đột nhiên hỏi: “Thanh Ca, cô tìm giáo sư Lý có chuyện gì vậy?”
“Tôi không có tư cách thi đại học.” Thẩm Thanh Ca không có cảm xúc nói
Gương mặt tươi cười của Cổ Tiểu Liên hoàn toàn biến mất, “Sao có thể chứ
Cô học tập rất tốt, làm việc cũng rất giỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng ta lập tức đi tìm giáo sư Lý đi!”
Tới văn phòng, giáo sư Lý thấy hai người Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình, liền không che giấu được sự vui mừng
“Ngọn gió nào thổi các người tới đây vậy?” Giáo sư Lý đứng lên
Thẩm Thanh Ca nói: “Giáo sư Lý, tôi tới đây là vì một suất thi đại học
Ông có thể giúp tôi hay không?”
“Không nên a…… Mỗi năm cô đều là người chăn nuôi gương mẫu, học tập cũng không tồi……” Lông mày của giáo sư Lý nhăn lên
“Giáo sư Lý, khẳng định là thôn của bọn họ có người chiếm lấy suất thi
Học sinh cấp ba ở thôn của bọn họ cũng chưa có mấy người, sao có thể không tới lượt Thanh Ca?” Cổ Tiểu Liên nhịn không được nói
Lông mày của giáo sư Lý cau lại, “Tôi liền lập tức đi điều tra, Thanh Ca, trước kia cô có công lớn trong việc kiểm soát dịch châu chấu, chắc chắn cô có tư cách tham gia thi đại học.”
Chuyện này, Thẩm Thanh Ca đương nhiên biết
Cô chưa bao giờ nghi ngờ việc mình có thể tham gia thi đại học
Nhưng thật ra Bạc Đình, cô rõ ràng thấy anh nhẹ nhàng thở ra
Trên thế giới này không có bức tường nào kín gió, huống chi là ở trong thôn
Khi Thẩm Thanh Ca từ văn phòng ra tới, Vương An Na cùng mấy người bạn cùng lớp đều ở
Vẻ mặt của bọn họ đồng tình nhìn Thẩm Thanh Ca
Dù sao Thẩm Thanh Ca đã giúp bọn họ rất nhiều, lúc trước thành tích học tập của bọn họ đều cực kỳ kém, nhưng sau khi Thẩm Thanh Ca tới, bọn họ đều có thể thi hai ba trăm điểm đâu
“Thanh Ca, chúng tôi đều được chọn, cô nhất định cũng sẽ được chọn.”
“Thôn của cô quá lòng dạ hiểm độc, còn không bằng cô dọn đến thôn của chúng tôi đi.”
Thẩm Thanh Ca cảm nhận được sự quan tâm của mọi người, cô cười nói: “Mấy người yên tâm đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giáo sư nói rồi, tôi có thể tham gia thi đại học.”
Vương An Na thần bí nói: “Thanh Ca, tôi thường xuyên đi thôn của cô thăm chị của tôi Vương An Kỳ
Tôi rất nhiều lần nhìn thấy Đỗ Kỳ Kỳ từ nhà của thôn trưởng thôn của cô ra tới
Cô ta còn nôn khan rất nhiều lần!”
Thẩm Thanh Ca nhướng lông mày lên, sắc mặt phức tạp
Nếu chuyện này là thật sự, có thể nói là một quả bom lớn
Sau khi về nhà, Bạc Đình vẫn luôn quan sát sắc mặt của Thẩm Thanh Ca
Mà Thẩm Thanh Ca lại vô tâm không phổi cùng trước kia giống nhau đang giải đề
“Thanh Ca, em đừng không vui, anh làm đồ ăn ngon cho em.”
Cô để bút xuống, bất đắc dĩ nói: “Em không có không vui, làm sao anh mới tin em?”
Bạc Đình đau lòng xoa khuôn mặt nhỏ của cô, trong mắt đều là lo lắng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.